Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Lạc Nhược Hi thỉnh cầu

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

Mặt trời rực rỡ, gió nhẹ ấm người.
Tử Dương thú ở trên không trung liên tục phi hành mười ngày, Hồng Viễn Thành chậm rãi xuất hiện ở trong ánh mắt.
Mười ngày, Trương Huyền lấy được tri thức ở Độc Điện, triệt để thấu hiểu, Phong Thánh Giải cũng tu luyện đến Tòng Thánh đỉnh phong, cách Thánh Vực chỉ có một cước.
Chỉ tiếc, không biết địa phương nào có Thất Thải Địa Quỳnh Dịch, nếu không, khẳng định sớm đã đột phá.
– Lại để cho Tôn Cường đi nghe ngóng thoáng một phát…
Nghe ngóng tin tức mà nói, hắn không bằng Tôn Cường, giao cho gia hỏa này đi làm, cực kỳ yên tâm.
Chỉ cần có thể tìm được Thất Thải Địa Quỳnh Dịch, có thể hoàn mỹ đột phá đến Thánh Vực, sức chiến đấu lần nữa gia tăng.
Đến lúc đó, coi như chỗ di tích kia nguy hiểm, khẳng định cũng có thể thong dong ứng đối.
Không lâu sau, Tử Dương thú rơi vào phủ đệ, Tôn Cường đi tới trước mặt:
– Thiếu chủ, Trịnh Dương tiểu thiếu gia bị người đón đi…
– Tiếp đi? Người nào?
Nhíu mày, Trương Huyền nhìn qua.
– Là Chiến Sư Đường Liêu chiến sư, nói để cho hắn đi tham gia tuyển chọn Chiến Tử, nếu không có khả năng chậm trễ một năm…
Tôn Cường nói.
– Tuyển chọn Chiến Tử?
Trương Huyền sững sờ.
– Vâng, đây là tiểu thiếu gia lưu lại thư cho ngươi…
Nói xong, Tôn Cường đưa tới một phong thư.
Tràn đầy nghi hoặc mở thư, bên trong tràn ngập chữ viết.
Rất nhanh xem hết, Trương Huyền thở dài một tiếng.
Liêu Chiến Sư bẩm báo tình huống cụ thể Trịnh Dương cho Tổng bộ, đã nhận được đối phương phản hồi, lệnh nhanh chóng mang người tới, tiến hành tuyển chọn Chiến Tử, một khi thành công, thì có thể kế thừa vị trí Đường chủ của Chiến Sư Đường, đạt được Chiến Thần truyền thừa lợi hại nhất.
Người thành lập Chiến Sư Đường, là một vị đệ tử thân truyền của Khổng Sư, sức chiến đấu cực kỳ cường đại, người xưng Chiến Thần!
Chỉ cần có thể thông qua tuyển chọn, thì có thể đạt được truyền thừa, trở thành cường giả đỉnh phong của Danh Sư Đường thậm chí toàn bộ Đại Lục.
– Coi như là tìm được đường ra cho mình rồi…
Ngắn ngủn mười ngày, liên tục đưa ra ngoài hai đệ tử, mặc dù Trương Huyền có chút thất lạc, nhưng sâu trong nội tâm lại cực kỳ cao hứng.
Đối phương không có khả năng cả đời làm học sinh của mình, cũng nên có mục tiêu cùng sự nghiệp của bản thân.
Nếu quả thật có thể trở thành Chiến Sư Đường Đường chủ, một đời Chiến Thần… Cũng coi như không phí công giáo dục, thân là lão sư, cũng có thể yên lòng.
– Được rồi, xử lý xong sự tình di tích, sẽ dẫn người Huyền Huyền Hội, đi Thanh Nguyên đế quốc Chiến Sư Đường trao đổi, có lẽ có thể nghe được không ít tin tức về hắn…
Cười cười, dứt bỏ thất lạc trong lòng.
Hắn cùng đám người Liêu chiến sư ước định tốt, xử lý xong sự tình di tích ở Hỏa Nguyên Thành, liền đi Thanh Nguyên đế quốc Danh Sư Đường trao đổi, tuy nơi đây cũng chỉ là phân bộ, nhưng ở nơi đây nghe ngóng tin tức Trịnh Dương còn không khó.
– Còn có tin tức gì không?
– Còn có chính là… Trận Pháp Học Viện Viện trưởng cùng Triệu Trưởng lão, riêng phần mình dẫn theo một vạn đệ tử của Trận Pháp Học Viện, một vạn đệ tử Luyện Khí Học Viện, đi Hỏa Nguyên Thành thí luyện, đã ở năm ngày trước xuất phát!
Tôn Cường nói.
– Hỏa Nguyên Thành thí luyện?
Trương Huyền nhíu mày.
Sớm đi không có gì, mấu chốt nhất là… sự tình di tích Hỏa Nguyên Thành cực kỳ che giấu, chỉ có mấy người bọn họ biết, hiện tại trực tiếp điều động hai vạn đệ tử… Chẳng lẽ xảy ra biến cố gì?
Bất quá hắn cũng biết, loại sự tình này, thân phận của Tôn Cường chưa đủ, coi như nghe ngóng cũng nghe không ra, thậm chí, rất nhiều học sinh tiến về trước, cũng chỉ biết tham gia thí luyện, mặt khác không hiểu rõ tình hình.
– Còn có chuyện gì sao?
Hỏi tiếp.
– Còn có chính là… Lạc Nhược Hi Lạc sư, lại tới hai chuyến, giống như có chuyện gì…
Vẻ mặt Tôn Cường cổ quái nhìn qua.
Cùng thiếu gia thời gian dài như vậy, gặp qua không ít nữ tử sắc nước hương trời, xinh đẹp không thể tưởng tượng nổi, nhưng chưa bao giờ thấy Thiếu gia đối với nữ hài nào có đối đãi khác thường, ngoại trừ vị này!
Nói đến vị Lạc sư này cũng kỳ quái, chỉ cần là tu luyện giả, không có không muốn nghe Thiếu gia giảng bài, nàng lại không có chút hứng thú nào, hoàn toàn đối đãi như người bình thường.
Ngẫm lại cũng để người nghi hoặc.
– Tới tìm ta?
Trương Huyền sững sờ.
Vị Lạc sư này, là nữ tử duy nhất hắn động tâm, tuy trong khoảng thời gian này, sự tình một kiện tiếp một kiện, quá mức bận rộn, không có thời gian đi gặp, nhưng mà đối mặt nàng, trong lòng như trước có tình cảm khác.
So với đám người Ngọc Phi Nhi, là hoàn toàn bất đồng.
– Vâng, bởi vì là hảo hữu của Thiếu gia, nàng không nói ta cũng bất tiện hỏi nhiều.
Tôn Cường gật đầu.
– Không sao, một lát nữa, ta tự mình đến hỏi là được!
Cười cười, Trương Huyền lại hỏi thăm một phen, phát hiện không có chuyện gì khác, lúc này thân thể nhoáng một cái, thẳng tắp bay về phía học viện, chỉ chốc lát đi vào tiểu viện của Lạc Nhược Hi, rơi xuống.
Sửa sang lại quần áo một chút, lấy ra tấm gương soi soi, phát hiện còn rất đẹp trai, lúc này mới hài lòng đi vào.
– Lạc sư, Trương Huyền cầu kiến!
Ngưng tụ chân khí, thanh âm truyền vào.
– Vào đi!
Thanh âm vang lên.
Đi vào tiểu viện, liền chứng kiến Lạc Nhược Hi yên tĩnh đứng ở cách đó không xa, giống như trước đây, yên tĩnh hờ hững, giống như bức họa, cách đó không xa đứng một người, không ngờ là Mộc sư.
Mộc sư Mộc Viên, lúc trước cùng Ngô sư chung một chỗ rời đi, ước định gặp mặt ở Hỏa Nguyên Thành, không nghĩ tới xuất hiện ở chỗ này.
– Sư thúc, ngươi tới thật đúng lúc, giúp ta khuyên Lạc sư, nàng cũng muốn đi Hỏa Nguyên Thành…
Thấy hắn tiến đến, Mộc sư vội vàng nói.
– Ngươi cũng muốn đi?
Trương Huyền sững sờ, nhìn về phía nữ hài cách đó không xa.
– Ân!
Lạc Nhược Hi mỉm cười:
– Cái di tích này nếu như nói thần bí như thế, làm Danh Sư, tự nhiên muốn đi nhìn một cái!
– Thế nhưng… Chúng ta đối với di tích này, cái gì cũng không biết, coi như là Ngô sư, cũng không dám cam đoan an toàn…
Vẻ mặt Mộc sư tràn đầy lo lắng.
Di tích Hỏa Nguyên Thành, Thanh Nguyên Danh Sư Đường hoàn toàn không biết gì cả, năm đó đám người Hồng Viễn học viện lão Viện trưởng đi vào, vừa đi không trở về, ai cũng không biết đến cùng có bao nhiêu nguy hiểm.
Huống chi, gần đây nhận được tin tức, Dị Linh tộc cũng sẽ lẫn vào trong đó…
Có thể nói, tuyệt đối cửu tử nhất sinh, vị Lạc sư này, thân phận tôn quý, một khi xảy ra chuyện, hắn khẳng định chịu trách nhiệm không nổi.
Vừa nói, Mộc sư nhìn Trương Huyền, ánh mắt liên tục chớp chớp, ý tứ cực kỳ đơn giản, để cho hắn hỗ trợ khuyên can, liền nháy vài cái, cảm thấy vị sư thúc này đã nhận được tín hiệu, chỉ thấy vẻ mặt đối phương tràn đầy hưng phấn.
– Thật tốt quá, vậy chúng ta cùng đi, vừa vặn thời gian rất lâu không gặp ngươi rồi…
Ánh mắt Trương Huyền tỏa sáng.
Đang muốn tìm cơ hội cùng Lạc sư một mình ở chung, chợt nghe được tin tức này, quả thực bánh từ trên trời rớt xuống!
– Sư thúc…
Choáng váng, Mộc sư thiếu chút nữa ngã sấp xuống.
Ta để ngươi hỗ trợ khuyên can, trực tiếp nói như vậy, cũng quá không biết xấu hổ a!
Coi như ngươi thích Lạc sư, có thể biểu hiện hàm súc một ít hay không, rõ ràng như vậy… Có thể chú trọng thân phận chút được không?
– Không có việc gì, thân là Danh Sư, nếu như sợ hãi nguy hiểm, làm sao có thể trưởng thành?
Trương Huyền khoát tay áo, vẻ mặt ngạo nghễ:
– Lại nói, có ta bảo hộ, khẳng định không có chuyện gì đâu!
– …
Vẻ mặt Mộc sư tràn đầy hắc tuyến.
Cũng bởi vì có ngươi, ta mới lo lắng… Ngươi xem ngươi ở Danh Sư Học Viện làm những chuyện hư hỏng kia, đến nơi nào cũng gà bay chó chạy…
Đổi lại những người khác, ta ngược lại yên tâm!
Đang muốn nói gì, chỉ thấy Lạc Nhược Hi khoát tay áo:
– Trương sư nói không sai, không nên khuyên can nữa…
– Vâng…
Bị nàng ngăn chặn, vẻ mặt Mộc sư tràn đầy bất đắc dĩ.
– Ngươi đã trở về, liền mau chóng lên đường đi!
Thấy hắn không nói nhiều, Lạc Nhược Hi nói.
Trương Huyền đáp một tiếng:
– Sự tình không chần chờ, hiện tại liền đi!
Học Viện cũng không có việc gì, nếu như có, đám người Mi Trưởng lão cũng có thể xử lý, lại nói khoảng cách lần trước định một tháng, chỉ còn lại có bảy tám ngày, không đi Hỏa Nguyên Thành sẽ không còn kịp rồi.
Thường xuyên ra ngoài, đồ vật đều đặt ở Không Gian giới chỉ, không có gì cần chuẩn bị, Mộc sư triệu hoán Thánh Thú phi hành, ba người thẳng tắp bay về phía Hỏa Nguyên Thành.
– Ta nghe nói đám người Triệu Bính Tuất Trưởng lão, đã dẫn theo rất nhiều người đi qua, có phải xảy ra chuyện gì hay không?
Trương Huyền nhìn về phía Mộc sư hỏi.
Chuyện này Tôn Cường nghe không hiểu, nhưng Mộc sư thân là người tham dự, khẳng định cực kỳ rõ ràng.
– Đúng là ra chút phiền toái.
Thần sắc của Mộc sư có chút ngưng trọng:
– Phong ấn ra chút biến cố, có chút bất ổn, tùy thời sẽ sụp đổ, Triệu Bính Tuất Viện trưởng dẫn người đi tới, chính là vì củng cố trận pháp, tận lực kéo dài thời gian, để cho phong ấn thuận lợi mở ra!
– Làm sao sẽ xuất hiện loại tình huống này?
Trương Huyền kỳ quái.
Cái di tích này hai năm trước liền xuất hiện qua, người Danh Sư Đường cũng chuyên môn phái người đi dò xét, luôn không có vấn đề gì, như thế nào trong lúc đó liền bắt đầu không ổn định.
– Tình huống cụ thể ta cũng không rõ lắm, bất quá khả năng có quan hệ tới Dị Linh tộc!
Nhíu mày, Mộc sư chần chừ một chút nói:
– Căn cứ Danh Sư canh giữ ở địa phương báo cáo, tựa hồ có Dị Linh tộc dẫn theo pháp bảo gì đó tới, bất quá dạo qua một vòng lại rời đi, về sau toàn bộ phong ấn liền trở nên không ổn định.
– Pháp bảo? Chẳng lẽ là thư tịch?
Trương Huyền sững sờ.
Độc Điện bị Thiên Diệp Vương cướp đi bản thư tịch kia, nghe nói chính là từ trong phong ấn này toát ra, giờ phút này Dị Linh tộc dẫn phát phong ấn chấn động, có phải là vì vậy hay không?
Ngẫm lại là vô cùng có khả năng.
Thiên Diệp Vương là Thánh Vực ngũ trọng, tốc độ phi hành cực nhanh, hắn từ Tĩnh Viễn Thành đến Danh Sư Học Viện, hao tốn mười ngày, Mà đối phương từ Độc Điện trực tiếp đi Hỏa Nguyên Thành mà nói, khả năng ngay cả năm ngày cũng không cần.
Hơn nữa, thông qua cùng Tử Diệp Vương nói chuyện phiếm, cũng biết Dị Linh tộc nắm giữ một loại lực lượng không gian, thật giống như từ trên thân Thanh Diệp Vương, Kim Diệp Vương tìm ra tế đàn, thứ này thông qua tế tự, hoàn toàn có thể Truyền Tống thư tịch hoặc một ít vật phẩm quý giá đến chỗ xa hơn.
– Thư tịch?
Không nghĩ tới có thể hỏi như vậy, Mộc sư nhẹ nhàng cười cười:
– Điều này sao có thể, thư tịch sao có thể có lực lượng nhiễu loạn phong ấn!
Ở hắn xem ra, thư tịch chỉ là dùng để học tập tri thức, có thể làm cho phong ấn mà bọn hắn cũng không biết làm thế nào, trở nên không ổn định, món pháp bảo này nhất định không đơn giản.
Tại sao có thể là thư tịch chứ.
Thấy đối phương không tin, Trương Huyền không nói thêm lời.
Hắn cũng chỉ là suy đoán, cụ thể tình huống như thế nào, chỉ có thể đến địa phương lại nghiên cứu kỹ càng.
– A, đúng rồi, sư thúc, lần này tiến nhập di tích, không phải Ngô sư chịu trách nhiệm, mà là cắt cử một vị Trận Pháp Đại Tông Sư thất tinh đỉnh phong Hàn Tự! Danh Sư Đường bàn giao, sau khi tiến nhập di tích, hết thảy nghe theo phân phó của hắn, không được tự ý hành động, tránh cho phiền toái không cần thiết!
Nhớ tới một sự kiện, Mộc sư vội vàng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận