Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Mời Tiên Tổ

- Không đúng! Các ngươi có chú ý hay không, vừa rồi bọn chúng nói không phải chúc mừng thầy Trương trở thành viện trưởng, mà là chúc mừng chủ nhân...
Thời gian lặng ngắt như tờ rất lâu, sau đó không biết ai hô lên. Trước đó khiếp sợ thực sự quá lớn, cho tới bây giờ mới phản ứng được.
- Đúng vậy! Nói là chúc mừng chủ nhân!
- Thánh thú nói chủ nhân, chỉ có một khả năng... Thú sủng!
- Các ngươi nói là, thầy Trương ... thuần phục tất cả Vương giả ở Vân Vụ lĩnh? Lúc này bọn chúng mới chuyển hang ổ tới, xem như hạ lễ?
Một viên đá dấy lên ngàn cơn sóng, toàn bộ Danh Sư học viện xôn xao! Có thể trở thành học viên của Danh Sư học viện, không có một cái nào là kẻ ngu, một cái nháy mắt liền hiểu được.
Lập tức, cả đám giống như gặp quỷ nhìn về phía thanh niên trên đài cao vẻ mặt thản nhiên, chỉ hơn hai mươi tuổi kia, đều cảm thấy đầu óc suýt nổ. Nhất là tất cả học viên của Thuần Thú sư học viện, tất cả đều phát điên.
Bọn họ thuần phục một Linh thú, ít nhất phải tốn hao mấy năm, sớm chuẩn bị các loại bảo vật, mỹ thực, hợp ý, bỏ đi tôn nghiêm nịnh bợ, tựa như cầu gia gia, nịnh nãi nãi...
Nhưng vị kia ngược lại tốt, bất tri bất giác thuần phục Tử Dương thú, còn thuần phục tất cả Vương giả ở Vân Vụ lĩnh... Có cần khoa trương như vậy hay không? Đang choáng váng, liền nghe mấy vạn Linh thú trên bầu trời, trên mặt đất, đồng thời quỳ xuống đất, cả đám nhìn về phía thanh niên trên đài, đồng loạt hô lên.
- Hống hống hống hống rống rống...
- Là Thượng Cổ thú ngữ!
Trong đám người, một Thuần Thú sư lớn tuổi nói.
- Thượng Cổ thú ngữ? Nói là ý tứ gì?
Người chung quanh vội vàng hỏi.
Tinh thông Thượng Cổ thú ngữ không nhiều, xem như tất cả Danh Sư của Danh Sư học viện, cũng không phải ai cũng hiểu.
- Ta chỉ có thể nghe hiểu một bộ phận đơn giản...
Thuần Thú sư kia chần chờ một chút:
- Hình như là đang nói... Chúc mừng chủ nhân, trở thành viện trưởng của Danh Sư học viện...
- Chủ nhân? Sẽ không phải những Linh thú này... Cũng bị thầy Trương thuần phục, trở thành thú sủng của hắn chứ?
- Hình như là thật...
- Thuần phục Vương giả của Vân Vụ lĩnh, thuận tiện thuần phục tất cả Linh thú của người ta?
- Hội trưởng, a không, chỗ viện trưởng đến, quả thực không có một ngọn cỏ ah...
Mọi người cảm thấy mí mắt xoay loạn.
Mới vừa nói xong, còn có thể khoa trương hơn một chút không, liền thấy cảnh này... Viện trưởng, ngươi xác định ngươi chỉ là Danh Sư tứ tinh, không phải thầy Khổng ngụy trang? Thậm chí coi như thầy Khổng, cũng chưa nghe nói qua lúc còn trẻ, một hơi thuần phục mấy vạn con Linh thú Thánh thú. Lần nữa nhìn về phía thanh niên trên đài cao, giống như thấy được quái vật.
- Xem ra cái gọi là đàm phán, là viện trưởng tự mình đi, căn bản không phải như chúng ta tưởng tượng, trả giá đánh đổi rất lớn, mà là... bứng hang ổ của người ta.
Tất cả học viên của Thuần Thú học viện tham gia chiến đấu, một vị đi đầu kịp phản ứng.
- Đúng vậy! Chạy tới trực tiếp thuần phục, mười đại Vương giả, tất cả Linh thú, không một may mắn thoát khỏi... Có loại năng lực này còn cần đàm phán cái gì!
- Buồn cười, chúng ta còn luôn nghi ngờ! Khó trách vừa rồi Triệu trưởng lão nói về sau không cần lo lắng Vân Vụ lĩnh. Tất cả Linh thú biến thành thú sủng, làm sao có thể lại phát sinh thú triều?
- Danh Sư học viện thành lập trên vạn năm cũng không thể giải quyết Vân Vụ lĩnh, thầy Trương còn chưa kế vị, liền trước thời hạn giải quyết, đổi thành ta là thập đại trưởng lão, không chọn hắn làm viện trưởng, thì chọn ai?
Sau khi hết khiếp sợ, tất cả đều cười khổ.
Trước đó nghe được tin tức cùng Vân Vụ lĩnh đàm phán, cả đám đều cảm thấy khẳng định là làm ra sự tình tang quyền nhục viện gì. Hiện tại xem ra không phải, còn để Nhân tộc thở phào nhẹ nhõm. Một khi tin tức truyền đi, khẳng định sẽ làm cho cả Thanh Nguyên đế quốc khiếp sợ.
- Thuần phục tất cả...
Nhìn tất cả Linh thú trên bầu trời cùng chung quanh, hốc mắt Chu Thần Thanh đỏ bừng. Mục tiêu lớn nhất của hắn, là thay người nhà báo thù, mà bây giờ tất cả Linh thú đều hoàn toàn quy thuận, tương đương với đại thù được báo!
- Viện trưởng, cám ơn!
Liền ôm quyền, quỳ rạp xuống đất, ý sùng bái phát ra từ nội tâm, không có nửa điểm giả tạo.
- Được rồi, tất cả lui xuống đi!
Nhận lấy tất cả hạ lễ, Trương Huyền xoa xoa mi tâm.
Linh thú, Thánh thú làm ra màn này, trước đó hắn hoàn toàn không biết! Nếu biết, khẳng định đã sớm khuyên can, làm sao có thể tùy ý để bọn chúng quấy rối như vậy. Mặc dù làm như vậy vì tăng thể diện cho hắn, nhưng lòng vẫn rất buồn bực.
Tiền tài không thể lộ ra ngoài, ngươi lặng lẽ cho ta thật tốt, tất cả đều vui vẻ, xem như hạ lễ đưa tới, toàn bộ học viện đều biết, muốn âm thầm phát tài, đã không có khả năng.
- Vâng!
Xích Viêm Sư nhẹ gật đầu, mang theo tất cả Linh thú, Thánh thú chậm rãi lui xuống. Nhìn thấy Linh thú Thánh thú đầy trời đầy đất ngay ngắn trật tự, nghiêm ngặt dựa theo mệnh lệnh thi hành, tất cả Danh Sư nhìn nhau, cả đám lòng tràn đầy bội phục. Có viện trưởng này, lo gì học viện không chấn hưng!
- Tốt, nếu như mọi người không còn nghi vấn khác, chúng ta liền tiến hành khâu tiếp theo, tế bái Tiên Tổ!
Thấy thái độ của mọi người từ trước đó nghi ngờ biến thành tôn sùng, Triệu Bính Tuất cười cười nói.
- Chúng ta thừa nhận thầy Trương là viện trưởng, quyết không nghi vấn!
Mọi người đồng loạt nói.
Trương viện trưởng kia, bất kể nhân phẩm, sư đức, giáo dục, lòng dạ, lý giải tu luyện, đều không có kẽ hở, khiến cho người kính nể, hỏi tiếp cũng là tự rước lấy nhục, còn không bằng không tiến hành nữa.
- Vậy thì tốt, mời Tiên Tổ!
Triệu Bính Tuất gật đầu, cất cao giọng nói.
Viện trưởng kế vị, mời Tiên Tổ, là lệ cũ cùng truyền thừa của Danh Sư là học viện. Mục đích là nhận được tất cả viện trưởng trước đó của Danh Sư học viện công nhận, nghe hiệu quả có chút tương tự Phong Sư điện, nhưng trên thực tế không phải.
Phong Sư điện là quỳ lạy tất cả Tiên Tổ kiệt xuất của Danh Sư đường, nhận được công nhận càng nhiều, định trước sau này thành tựu càng cao. Mời Tiên Tổ chỉ là lịch đại viện trưởng tàn lưu lại ý niệm, tiến hành công nhận chọn lựa, được ý thức của những viện trưởng này công nhận càng nhiều, ở trong học viện lấy được quyền hạn lại càng lớn, lấy được chỗ tốt cũng càng lớn.
Danh Sư học viện cũng không phải đơn giản như mặt ngoài, liên lụy đến đồ vật càng sâu, xem như Triệu Bính Tuất trưởng lão cũng không có tư cách biết đến.
Ầm ầm!
Kèm theo lời nói của Triệu Bính Tuất, bầu trời lập tức tối sầm lại, bốn phía đài cao có một đại trận to lớn chậm rãi vận chuyển, chiếu rọi chung quanh sáng tối chập chờn, như một đám mây đen to lớn bao phủ.
- Đây là có chuyện gì?
Rất nhiều học viên từ trước đến giờ chưa thấy qua cảnh tượng như thế, cả đám nghi ngờ không thôi. Không phải nói mời Tiên Tổ sao? Làm sao đột nhiên trời tối?
- Xem ra các ngươi có chỗ không biết, lần trước viện trưởng kế vị, ta đúng lúc có mặt, chính là loại tình cảnh này!
Một trưởng lão vuốt vuốt sợi râu, giải thích nói:
- Cái gọi là Tiên Tổ, trên thực tế là ý niệm của tất cả viện trưởng lưu ở trong học viện, thuộc về loại hình hồn phách, không cách nào hoạt động ở dưới ánh mặt trời, chỉ có khởi động trận pháp, che đậy mặt trời mới có thể mời ra.
- Hồn phách? Chẳng lẽ là Vu Hồn?
Một học viên không chịu nổi hiếu kỳ trong lòng, nhịn không được hỏi.
- Vu Hồn? Sao có thể, Vu Hồn chi thuật, vì sống có thể đoạt xá người, thậm chí luyện chế người sống thành Vô Hồn Kim Nhân, vô nhân đạo, Danh Sư ta đường đường chính chính, đại khí cuồn cuộn, làm sao có thể dùng phương pháp của bọn hắn!
Trên mặt vị trưởng lão kia lộ ra vẻ khinh thường.
- Vậy...
Học viên không hiểu, theo hắn biết, chỉ có Vu Hồn mới sẽ như thế, chỉ có thể ở trong âm u hành động, cần che đậy ánh nắng.
- Những Tiên Tổ này, là lịch đại viện trưởng ngưng tụ ra sư đạo ý niệm, căn bản không phải Vu Hồn có thể so sánh! Không tin các ngươi nhìn...
Vừa dứt lời, liền nghe một hồi phong minh dồn dập, ngay sau đó nhìn thấy hư ảnh một lão giả nhàn nhạt xuất hiện ở trên đài cao. Lão giả này mặt chữ quốc, hai đầu lông mày mang theo một cỗ khí khái hào hùng, cho người ta một loại khí phách thôn phệ thương khung.
Hoàn toàn khác biệt Vu Hồn âm lãnh, trái lại mang theo Hạo Nhiên Chính Khí. Nhìn thân ảnh lão giả cách đó không xa, Trương Huyền cau mày. Trước đó, hắn giống như học viên khác, cũng cảm thấy cái gọi là Tiên Tổ có thể là Vu Hồn, nếu không Danh Sư học viện thành lập trên vạn năm, Danh Sư lợi hại hơn nữa cũng không có khả năng sống lâu như thế.
Nhìn xem lão giả này, mới biết được hẳn giống như Phong Thánh đài của thầy Khổng, chỉ là lưu lại ý niệm, không phải Vu Hồn. Mặc dù cụ thể là chuyện gì xảy ra, hắn không làm rõ ràng được, nhưng hồn phách này đường đường chính chính, không có một tia âm hàn, tốt hơn Vu Hồn rất nhiều.
Đương nhiên, có lợi tất có hại, thực lực khẳng định kém Vu Hồn rất nhiều, cũng không phải hồn phách hoàn chỉnh. Vu Hồn sống sót chính là ý thức hoàn chỉnh của mình, mà cái này chỉ là một đạo ý niệm của Danh Sư, có chút tương tự Ngoan Nhân trong tay hắn.
- Nhìn dáng vẻ cùng khí phách của hắn, hẳn là vị viện trưởng thứ nhất của Danh Sư học viện, Mục Khải!
Khác biệt Trương Huyền, tất cả trưởng lão cùng Danh Sư dưới đài đều hai mắt tỏa ánh sáng. Khai phái tổ sư của Danh Sư học viện hiển hóa hình thái, đổi lại ai cũng sẽ vô cùng kích động! Mặc dù chỉ là một tàn hồn, nhưng dù sao cũng ẩn chứa ý thức của Tiên Tổ.
Hô hô hô hô!
Vị Mục Khải tổ sư này xuất hiện không lâu, trên đài cao, hư ảnh lay động, rất nhanh lại xuất hiện mấy chục nhân ảnh. Cho dù thoạt nhìn có chút phai mờ, nhưng cho người ta một loại áp lực cường đại. Với tư cách học viên cùng trưởng lão, lịch sử học viện là nhất định phải nhớ rõ, có thể trở thành viện trưởng, mỗi một người đều có năng lực vượt xa Danh Sư khác, là thần tượng được vô số học viên sùng bái. Đột nhiên nhìn thấy nhiều thần tượng như vậy đồng thời xuất hiện, toàn bộ diễn võ trường gần như vỡ tổ.
- Người kia hẳn là viện trưởng đời thứ bảy, Lưu Xương Nguyên viện trưởng? Hắn sáng lập ra Xương Nguyên Đại Bi thủ cùng Thiên Diệp chưởng, vẫn là mục tiêu học tập của ta...
- Kia hẳn là Mạc Lưu Chân viện trưởng mệnh danh thiên phú đệ nhất trong tất cả viện trưởng! Quả nhiên khí chất bất phàm, chỉ nhìn ánh mắt, tựa như bất cứ lúc nào cũng sẽ phá toái hư không!
- Mạc Lưu Chân viện trưởng mạnh mẽ, đáng tiếc vì xung kích Danh Sư bát tinh, đi vào Địa quật không có trở về, trở thành một tổn thất lớn của Danh Sư đường...
- Thần tượng của ta là Trúc Huyền Thanh viện trưởng đời thứ bảy mươi sáu, mặc dù hắn không có đột phá lục tinh đỉnh phong, đi đến thất tinh, nhưng am hiểu mười hai loại chức nghiệp phụ tu, đồng thời mỗi một loại chức nghiệp, đều tiến hành miêu tả kỹ càng, lưu lại tài phú trân quý cho học viện...
...
Tất cả Danh Sư, cả đám ánh mắt nóng như lửa.
Hô hô!
Trong tiếng nghị luận, thân ảnh trên đài cao tổng cộng xuất hiện trọn 102 vị.
- Một trăm lẽ hai? Tại sao không có thân ảnh viện trưởng đời trước?
Trương Huyền nhịn không được cau mày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận