Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Ta là người Trương gia?

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

Phốc!
Triệu Hưng Mặc phun ra máu tươi lần nữa.
Thân là tiếp dẫn sứ giả, dù ở Thánh Tử điện không tính là gì, nhưng khảo hạch nhiều năm như vậy, còn không có thiên tài nào ở đồng cấp có thể đánh hắn như thế.
Mấu chốt nhất là... đã bị đánh, còn bị xem thường...
Buồn bực để hắn sắp nổ tung.
- Nhịn xuống...
Hít sâu mấy hơi, đè buồn bực xuống, lúc này thân thể mới nhoáng một cái, từ trong bức tường bay ra, nhìn về phía thanh niên trước mắt:
- Quả nhiên lợi hại, đồng cấp, ta cũng không phải đối thủ... Trương Huyền, Trương Cửu Tiêu... Chẳng lẽ các ngươi đều là người Thánh Nhân Trương gia?
Thua như thế, dù uất ức, nhưng không thừa nhận mà nói, sẽ chỉ càng mất mặt, còn không bằng sảng khoái một chút.
Nói họ tên của hai người, mới nhớ tới một việc, Triệu Hưng Mặc hỏi.
Nếu như là thiên tài của Trương gia, đồng cấp không phải đối thủ, cũng không có gì.
Loại Thánh Nhân quý tộc siêu cấp này, Thánh Tử điện không sợ, nhưng tuyệt không phải lão sư nho nhỏ như hắn có thể so sánh được.
- Cửu Tiêu là Thánh Nhân Trương gia, ta không phải...
Đột nhiên Trương Huyền sửng sốt:
- Thân thể này của ta, không cha không mẹ, sinh ra ở Thiên Huyền vương quốc không biết tên... Theo đạo lý không có gì kỳ quái, nhưng trên người lại trúng Tiên Thiên thai độc...
Trước đó chưa hề nghĩ tới chuyện này, không cảm thấy cái gì, giờ phút này kịp phản ứng, lập tức cảm giác được không đúng.
Thiên Huyền vương quốc, dựa theo thuyết pháp của Thánh Nhân Viên gia, là cổ địa, có thể trợ giúp hậu bối khôi phục huyết mạch, rất nhiều hậu bối của Thánh Nhân quý tộc đều sẽ được đưa tới đó, một khi huyết mạch đạt tới cảnh giới nhất định, sẽ đón về... ta có thể hay không...
Cũng như đối phương nói, giống như Viên Đào, có thể là hậu bối của Thánh Nhân Trương gia, bị lưu đày ở bên ngoài? Thật như vậy, liền có thể nói thông được, vì cái gì một tiểu gia hỏa ở Thiên Huyền vương quốc, lại trúng độc lợi hại như vậy...
Hiện tại lý giải về độc, đạt tới Thất Tinh, Tiên Thiên thai độc vẫn như cũ không cách nào giải quyết...
Thậm chí, Tiên Thiên độc thể cũng không có phương pháp...
Loại độc này, dựa theo ánh mắt hiện tại nhìn, coi như ở trong cấp chín, chỉ sợ cũng là đứng đầu nhất!
Nói cách khác, người hạ độc ít nhất là Độc sư cửu tinh...
Hơn nữa còn là nhân vật mạnh nhất trong đó!
Người mạnh như thế, tuyệt không có khả năng chạy đến Thiên Huyền vương quốc, đối phó một tiểu nhân vật yên lặng vô danh...
Chẳng lẽ, gia hỏa bị phụ thể này, thật giống như Trương Cửu Tiêu, là Thánh Nhân Trương gia?
- Khó trách, ta gặp được Trương Cửu Tiêu, liền muốn đánh hắn... Có phải là bởi vì huyết mạch liên hệ hay không?
Nâng cằm, trong lòng suy tư.
- Tìm cơ hội xem huyết mạch của hắn, cẩn thận nghiên cứu một chút...
Biết Triệu sư ở bên cạnh, không phải nghiên cứu những chuyện này, nên đè ép xuống tâm tư.
- Ta còn tưởng rằng ngươi cũng là người Thánh Nhân Trương gia...
Triệu Hưng Mặc lắc đầu.
Đối phương đã không phải, tiếp tục hỏi, sẽ chỉ càng thêm xấu hổ, lúc này nói sang chuyện khác:
- Tốt, hai người các ngươi đã tính thông qua, như vậy theo ta đi Tiềm Xung đế quốc! Đế quốc khác tuyển chọn người, đều đã hội tụ ở nơi đó, chờ đợi thi vòng hai.
- Đi Tiềm Xung đế quốc?
- Ừm! Hiện tại liền đi, cho các ngươi một canh giờ thu thập một chút, một canh giờ sau, trực tiếp xuất phát!
Triệu Hưng Mặc nói.
Lúc trước hắn nói không có thời gian, là bởi vì thời điểm Thánh Tử điện khai giảng đã sắp đến.
Thanh Nguyên đế quốc là phong hào đế quốc cách xa nhất, nhất định phải nắm chặt thời gian, nếu không, không kịp trở về trước khai giảng đại điển, học sinh mới thu sẽ rất khó nắm giữ học tịch.
- Một canh giờ?
Không nghĩ tới nhanh như vậy, Trương Huyền chần chờ một chút, nhịn không được nhìn qua, vẻ mặt nghiêm túc:
- Đúng rồi, Triệu sư, ta muốn hỏi ngươi một việc, với ta mà nói cực kỳ quan trọng, mong có thể được trả lời chuẩn xác...
- Chỉ cần ta biết, hơn nữa có thể nói, tất sẽ không dấu diếm!
Triệu Hưng Mặc gật đầu.
- Ta muốn hỏi một chút... vị tiểu công chúa kia của Thánh Nhân Lạc gia, có phải cũng ở Thánh Tử điện hay không?
Trương Huyền xiết chặt nắm đấm, nhìn chằm chằm hai mắt đối phương.
Lạc Nhược Hi, không ở Thánh Tử điện, đi cũng không có ý nghĩa.
Còn không bằng trước đi liên minh đế quốc, tăng tu vi lên lại nói.
- Lạc gia tiểu công chúa?
Triệu Hưng Mặc nhíu mày:
- Ngươi hỏi nàng làm gì?
- Đối với ta rất trọng yếu, hy vọng có thể nghe được Triệu sư trả lời!
Trương Huyền ôm quyền.
- Thôi được!
Thấy ánh mắt hắn chân thành, là thật muốn biết, Triệu Hưng Mặc lắc đầu:
- Trước đó nàng quả thực ở Thánh Tử điện, hơn nữa đã đi vào nội điện, thiên phú cực mạnh, bất quá đoạn thời gian trước không biết vì sao rời đi, không biết đi nơi nào! Lần này ta tới, nghe nói người Lạc gia đã tìm được nàng, ý định lại đưa trở về! Nhưng cụ thể có về hay không, ta lại không rõ ràng!
- Thật có?
Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.
Xem ra Mộc sư đoán không sai.
Lạc Nhược Hi quả nhiên ở đây, mặc kệ về hay không, chỉ cần là học sinh của Thánh Tử điện, nhất định có thể thăm dò được tin tức xác thực!
Đến lúc đó, liền có thể nhìn thấy đối phương, tới thương nghị một chút, làm sao ứng đối sự tình tháng ba sang năm.
- Ngươi biết vị tiểu công chúa này?
Triệu Hưng Mặc khó hiểu:
- Theo ta được biết, vị công chúa này tính tình có chút lạnh lùng...
- Xem như nhận biết!
Trương Huyền gật đầu.
Nói đối phương là bạn gái mình, đoán chừng sẽ dọa chết hắn, vẫn là khiêm tốn một chút.
- Lạc gia cùng Trương gia có thông gia, ngươi không phải người Trương gia, tốt nhất đừng quấy rầy vị tiểu công chúa này, nếu không... Ta sợ sẽ rất phiền phức!
Thấy trong ánh mắt hắn toát ra tình cảm, Triệu Hưng Mặc dừng lại một chút, khuyên can nói.
- Vị tiểu công chúa này của Lạc gia, không chỉ tu vi cao, dung mạo càng xinh đẹp tới cực điểm, là đệ nhất mỹ nhân của toàn bộ Thánh Tử điện! Không ít tuổi trẻ tài tuấn, đều là người ngưỡng mộ, nhưng mà bởi vì cùng Trương gia có thông gia, người dám càn rỡ hầu như đều bị hung hăng dạy dỗ...
Dù nói mập mờ, nhưng mà Trương Huyền vẫn nghe rõ ràng.
Dung mạo của Lạc Nhược Hi, hắn thông qua Minh Lý Chi Nhãn, thấy qua chân dung, đám người Ngọc Phi Nhi, Lạc Thất Thất, Hồ Yêu Yêu kém rất xa, để cho người ta ngưỡng mộ là rất bình thường.
Xem ra Trương gia cực kỳ bá đạo, dám có tâm tư khác, tất cả đều dạy dỗ.
- Đa tạ nhắc nhở!
Biết Lạc Nhược Hi ở Thánh Tử điện, trong lòng Trương Huyền bình phục, còn đối phương nhắc nhở, không thèm để ý.
Tìm cơ hội nhìn huyết mạch của Trương Cửu Tiêu một chút, nếu như có cộng minh, đã chứng minh mình là người Trương gia...
Hoàn toàn có thể cùng đối phương hoà mình, thuận tiện tìm vị tuyệt thế thiên tài kia giáo huấn một chút!
Nếu như không phải... liền càng không cần để ý, dù sao cũng là muốn cướp cô dâu, đến Thánh Tử điện, ai dám ngăn trở tìm Lạc Nhược Hi, vậy trước tiên đánh cho tàn phế lại nói!
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là... thực lực đầy đủ.
- Một canh giờ sau, ở đây cùng lúc xuất phát!
Nên nói đã nói rồi, Triệu Hưng Mặc khoát tay áo.
Trương Huyền cùng Trương Cửu Tiêu quay người cáo từ.
Trở lại Chiến Sư đường gọi Tôn Cường, sau đó cáo từ đám người Hình đường chủ, Huyền Huyền hội.
Trước khi tới Thanh Nguyên thành, còn có Vương Dĩnh cùng Lưu Dương, hiện tại chỉ còn lại có hắn cùng Tôn Cường, thân truyền từng cái rời khỏi, thất lạc không nói ra được.
- Thiếu gia, Hồ Yêu Yêu phái người truyền đến tin tức, nói nàng thiên phú không tồi, đã được đề cử đến tổng bộ Kinh Hồng sư, nửa tháng trước liền rời Thanh Nguyên thành...
Tôn Cường theo sau lưng, đột nhiên nhớ tới một việc, nói.
- Ah!
Trương Huyền gật đầu.
Hồ Yêu Yêu người xưng yêu tinh, dáng người tốt, so với Lạc Nhược Hi cũng không kém chút nào, loại người này trời sinh liền nắm giữ mị cốt, thích hợp tu luyện chức nghiệp Kinh Hồng, bị tổng bộ kéo đi, cũng là trong dự liệu.
- Còn nữa, vừa rồi thiếu gia đi Danh Sư đường, Sở Tường công tử đến đây một chuyến, nói muốn ngay mặt cảm ơn... hiện tại hắn đã là thái tử của Thanh Nguyên đế quốc, tháng sau sẽ đăng cơ... Có Danh Sư đường cùng Chiến Sư đường ủng hộ, sẽ không có vấn đề gì!
Tôn Cường tiếp tục nói.
Một câu của thiếu gia, liền xác định thân phận của Sở Tường, có Ngô đường chủ, Hình đường chủ là cường giả Xuất Khiếu cảnh ủng hộ, sẽ không ai dám phản bác.
- Còn đám người Huyền Huyền hội, bọn họ ý định ở Chiến Sư đường tu luyện, tranh thủ mau chóng tăng cao tu vi, cũng không có ý theo thiếu gia...
Đám người Huyền Huyền hội, thực lực quá thấp, đi quốc gia cấp bậc cao hơn, sẽ chỉ trở thành vướng víu, đã phiền phức, còn không bằng ở lại chỗ này tu luyện.
Biết đạo lý này, Trương Huyền không nói thêm lời, bàn tay trảo một cái:
- Đi thôi!
Lần nữa trở lại Danh Sư đường, chỉ thấy đám người Triệu Hưng Mặc, Trương Cửu Tiêu đã chuẩn bị xong.
Đám người Triệu sư ngồi chính là Thánh thú Thánh Vực lục trọng đỉnh phong, phòng ốc trên lưng cực kỳ rộng lớn, mang nhiều mấy người cũng không thành vấn đề.
Cáo từ đám người Ngô đường chủ, ngồi lên lưng thú, cánh khổng lồ chớp động, thẳng tắp bay về phía Tiềm Xung đế quốc.
- Tiềm Xung đế quốc, là mạnh nhất trong bát đại phong hào đế quốc, trong đó Danh Sư đường đường chủ, đã đạt đến nửa bước Lĩnh Vực cảnh!
Là Danh Sư chuẩn bát tinh chân chân chính chính, so với Tống sư mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu!
Ngồi ở trong phòng, Trương Cửu Tiêu giới thiệu.
Có thể lựa chọn Danh Sư đường của Thanh Nguyên đế quốc, còn ở nhiều năm, trước đó tự nhiên đã làm ra đầy đủ chuẩn bị cùng kiểm tra.
- Nửa bước Lĩnh Vực cảnh?
Trương Huyền lên tiếng.
Tống sư chỉ là Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong, so với nửa bước Lĩnh Vực cảnh còn kém rất lớn.
- Đến Tiềm Xung đế quốc, khẳng định phải tiến hành thi vòng hai, mấy ngày nay, ta chỉ điểm cho ngươi, cố gắng tu luyện, tranh thủ để tu vi tăng lên một đoạn dài, nếu không... Sợ là rất khó thông qua!
Trương Huyền dặn dò.
Từ Thanh Nguyên đế quốc đến Tiềm Xung đế quốc, xem như Thánh thú phi hành Lĩnh Vực cảnh, cũng phải phi hành sáu bảy ngày, lâu như vậy vừa vặn có thể chỉ điểm tên này một chút, để hắn mau chóng tăng lên.
Nếu không, thật sẽ lãng phí danh ngạch thật vất vả tranh thủ.
- Ừm, đa tạ Trương sư!
Trương Cửu Tiêu vội vàng gật đầu.
Ánh mắt cùng năng lực của đối phương, tự mình tới chỉ điểm, tất nhiên có thể trong thời gian ngắn tu vi tăng mạnh.
- Không cần khách khí!
Trương Huyền khoát tay áo, nhớ tới một việc, nhìn ua:
- Đúng rồi, Cửu Tiêu, cho ta một giọt tinh huyết, ta nghiên cứu một chút, xem có phương pháp tăng lên huyết mạch hay không...
- Tinh huyết? Tốt!
Không chần chờ chút nào, ngón tay của Trương Cửu Tiêu nhẹ nhàng điểm một cái, một giọt máu thẳng tắp bay tới, rơi vào lòng bàn tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận