Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Ta muốn bái ngươi làm sư phụ!

- Cái này...
Lạc đan sư không nói ra lời, cũng không biết nên tiếp tục như thế nào.
Đối phương nói có lý có căn cứ, khiến cho nàng căn không có cách nào phản bác được.
Không chỉ nàng có vẻ mặt này, toàn bộ người bên trong căn phòng này cũng lặng ngắt như tờ.
Cái này. . . Thế cũng được sao?
Muốn làm được như vậy cần phải hiểu rõ sâu bao nhiêu về dược vật, đan phương, lò đan, thì mới có thể làm được a?
Tất cả mọi người lần nữa nhìn về phía tên thanh niên ở trước, giống như là nhìn thấy một quái vật vậy.
- Vừa rồi khi ngươi vấn đáp cùng những người khác, ta cũng đã nghe thấy. Quả thực hồn lực đi vào lò đan sẽ bị thiêu đốt cho bị thương, bỏ vào Cam Tâm thảo có linh tính là có thể trung hoà, nhưng. . . Ngươi có nghĩ tới một việc hay không? Linh tính Cam Tâm thảo sẽ rất dễ dung hợp với Chi Khải mộc đã bỏ vào lúc trước, từ đó hạ thấp hiệu quả?
- Cái này...
Lạc đan sư lần nữa sửng sốt.
Chi Khải mộc có tác dụng hấp thụ linh tính, nếu như bỏ Cam Tâm thảo có linh tính vào sẽ rất dễ dàng bị thôn phệ, từ đó hiệu quả sẽ bị yếu bớt.
- Đây là chỗ thiếu hụt thứ hai.
Trương Huyền nói tiếp:
- Khi ngươi luyện đan, nếu như ta không nhìn lầm, có lẽ ngươi đã dùng Ám Dạ Vũ Nhu thủ a! Thủ pháp này có thể bảo hộ dược liệu và linh tính, nhưng mà. . . Nếu muốn tăng trình tự luyện chế Ngưng Thần Đan lên. Trong đó có bảy gốc dược liệu có lẽ phải nối liền một mạch, trực tiếp ném vào. Thế nhưng ngươi dùng loại thủ pháp này lại kéo dài tới ba mươi hai hô hấp, cuối cùng còn dẫn đến dược hiệu của dược vật xói mòn. . . Thủ pháp và dược vật không xứng với nhau, đây là chỗ thiếu hụt thứ ba!
- Khi luyện chế đan dược, ngươi dùng Thanh Hàn công để chống cự hỏa diễm cực nóng, mặc dù bảo vệ được mình, thế nhưng lại làm cho nhiệt độ của lô đỉnh mất đi một bộ phận, không có cách nào tốt hơn để dung hợp với giọt tinh huyết linh thú nữa. . . Đây là chỗ thiếu hụt thứ tư!
- . . . Chỗ thiếu hụt thứ năm!
- . . . Chỗ thiếu hụt thứ sáu!
. . .
- . . . Đây là chỗ thiếu hụt thứ hai mươi bảy!
- Luyện chế một viên đan dược Ngũ phẩm nho nhỏ mà lại không rõ ràng về lô đỉnh, không rõ dược tính, không quen thủ pháp, khống chế không đủ, truyền thụ không tường tận. Phân tích không thấu triệt, tâm tư không một lòng luyện chế, lực không tùy tâm...
Ánh mắt Trương Huyền như điện:
- Nhiều vấn đề như vậy mà cũng xứng gọi là luyện đan sao?
- Ta...
Lùi về phía sau mấy bước, vẻ mặt Lạc đan sư trắng bệch, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy.
Thanh âm của đối phương giống như là pháo nổ, nhanh chóng truyền đến, lại thêm chính xác không sai, ép cho nàng không thở nổi.
Vốn nàng cho rằng mình đã trở thành người nổi bật ở bên trong các Luyện Đan sư ngũ tinh, không ai bằng. Thế nhưng dù có nằm mơ cũng không có nghĩ tới, trước mặt cường giả chính thức nàng lại giống như là ngớ ngẩn vậy, rất là buồn cười!
- Còn muốn ta nói nốt một trăm chỗ thiếu hụt còn lại hay không?
Trương Huyền tiếp tục nói.
Cổ co rụt lại, cơ thể Lạc đan sư khẽ run rẩy.
Đối phương liên tục nói ra hai mươi bảy chỗ thiếu sót, đây đều là điểm đã xuất hiện trong lúc nàng luyện đan vừa rồi. Nói có lý có cứ, khiến cho người ta không thể nào phản bác.
Chỉ nghe nhiều như vậy cũng đã cảm thấy nếu như tiếp tục luyện đan sẽ có chút bó tay bó chân, không biết nên làm như thế nào cho phải. Chỉ sợ nói tiếp, lòng tin của nàng sẽ sụp đổ, khó có thể chữa trị!
- Không, không cần...
Nàng ôm quyền, khom người. Khi lần nữa nhìn về phía thanh niên trước mắt, ánh mắt không phải là khinh thị, mà là kính trọng và bội phục.
Một người có thể nhìn ra nhiều chỗ thiếu hụt như vậy trong lúc luyện đang, lại nói có lý có cứ. Như vậy vị trước mắt này, rốt cuộc đã hiểu rõ về đan dược tới trình độ nào rồi?
E rằng cho dù là lão sư luyện đan của nàng cũng rất khó so sánh được với người này.
- Được rồi, cũng không cần có gánh nặng gì trong lòng cả. Luyện đan không phải vẽ tranh, một bút là một nét vẽ. Nếu đi theo quy định nghiêm ngặt là có thể vẽ được tác phẩm lục thực cảnh tinh mỹ. Còn luyện đan cần phải ma luyện không biết bao lâu, lại còn lĩnh ngộ đối với thuộc tính dược vật, như vậy mới có thể thành công.
Thấy vẻ mặt nữ tử trước mắt trắng bệch, biết đối phương đã bị đả kích hung ác, Trương Huyền an ủi một câu:
-Ngươi có thể chừng ấy tuổi đã luyện chế ra được loại đan dược cấp bậc này cũng đã coi như rất tốt rồi. Đừng cảm thấy trong lòng gánh nặng. . . Như vậy đi, ngươi dựa theo lời ta vừa nói, sửa lại một chút, luyện chế lại Thanh Thần đan một lần một chút. Ta cam đoan sẽ có thu hoạch không giống như trước đó!
Bên trong thanh âm xen lẫn Sư Ngôn thiên bẩm, khiến cho nàng tự nhiên lấy lại lòng tin.
Người trước mắt này, mặc dù là Danh sư ngũ tinh, thế nhưng cũng chỉ là sơ kỳ, tâm cảnh khắc độ ước chừng chỉ có 15. 0. Mà tâm cảnh hiện tại của hắn đã đạt tới 16. 0. Dùng Sư Ngôn thiên bẩm khiến cho đối phương tin tưởng, dễ như trở bàn tay.
Quả nhiên, nghe thấy hắn nói như thế, tự tin vốn đã dao động của Lạc đan sư một lần nữa ngưng tụ. Hai mắt nhắm lại, nhớ lại một chút. Nhớ tới mấu chốt mà vị thanh niên trước mắt này đã từng nói tới, nàng cắn răng, nói:
-Tốt!
Sau đó tiến lên mấy bước, đi tới trước mặt lò đan.
Bình thường luyện đan đều chuẩn bị ba phần dược liệu, mà trước đó nàng chỉ dùng một phần. Bởi vậy, trên mặt bàn ở trước mặt vẫn còn thừa lại hai phần, cũng không cần phát sầu vì dược vật nữa.
Chân khí trong cơ thể phun trào ra, đốt lửa, làm nóng đỉnh, chắt lọc dược dịch. Tất cả đều nối liền một mạch, các loại dược liệu giống như là giọt mưa rơi vào trong đỉnh lô, linh khí bắn ra bốn phía, dược hương xao động.
Sau hai mươi phút, phun ra một ngụm trọc khí, Lạc đan sư ngừng lại.
Thanh Thần đan vốn phải dùng thời gian nửa canh giờ mới có thể luyện chế thành công, thế mà nàng lại thành trước gấp đôi thời hạn!
Bàn tay đẩy một cái về phía trước.
Kẹt kẹt!
Lô đỉnh mở ra, một mùi thơm nồng nặc bay thẳng ra ngoài, tựa như một đám mây trắng nõn vậy.
Phía trên đám vây, viên đan dược tròn vo đang lơ lửng trong đó, một đạo đan văn kim sắc khảm nạm ở phía trên, lấp lánh mà chói mắt.
- Đây là. . . đan dược Đan văn cảnh?
- Làm sao có thể?
- Đan văn cảnh và hoàn mỹ cảnh, mặc dù chỉ kém một cấp bậc. Thế nhưng lại có khoảng cách không thể nhảy vọt, coi như lục tinh Luyện Đan sư tới đây cũng không có khả năng hoàn thành!
- Đúng vậy a, đan dược Đan văn cảnh đã có linh tính, không riêng gì đan dược, còn có thể nói nó đã được phó thác sinh mệnh!
- Vừa mới rồi là hoàn mỹ cảnh, vị Luyện Đan sư này chỉ giải thích một hồi đã khiến cho Lạc đan sư luyện chế ra đan dược Đan văn cảnh. . . Cái này, cũng quá lợi hại đi a?
. . .
Khi nhìn thấy rõ đan dược từ bên trong lô đỉnh bay ra, tất cả mọi người đều bị dọa đến mức vẻ mặt trắng bệch.
Thành đan, sung mãn, hoàn mỹ, đan văn. Bốn cấp bậc này của đan dược, đạt tới hoàn mỹ thì trên cơ bản đã xem như cực hạn. Chỉ có nhân vật thiên tài tuyệt đỉnh, chân chính khống chế được quá trình luyện đan thì mới có thể luyện chế ra được đan dược cảnh giới đan văn.
Không nói đâu xa, Luyện Đan sư công hội Huyễn Vũ đế quốc đã được thành lập không biết bao nhiêu năm, cũng đã xuất hiện qua rất nhiều Luyện Đan sư kinh tài tuyệt diễm, nhưng. . . Nếu nói tới đan dược đan văn, chưa từng xuất hiện qua nổi một người!
Nghe nói, chỉ có đan viện của Hồng Viễn Danh sư học viện mới xuất hiện được mấy người, mỗi một người đều dẫn tới khắp nơi chấn động. Khiến cho rất nhiều Luyện Đan sư triều bái, khiếp sợ không thôi.
Vốn bọn họ cho rằng, loại đan dược cấp bậc này chỉ được nhìn thấy ở trong truyền thuyết. Ai cũng không có cách nào tận mắt nhìn thấy được, thế nhưng bọn họ nằm mơ cũng không có nghĩ tới. . . Vị Lạc đan sư này lại tự tay luyện chế ra được nó!
Đáng sợ!
Lạc đan sư lợi hại, nhưng. . . Người thanh niên chỉ điểm nàng thành công này, chẳng phải càng sâu không lường được hơn hay sao?
Trong nháy mắt, khi mọi người lần nữa nhìn về thanh niên ở phía trên đài, bên trong ánh mắt của tất cả mọi người đều hiện lên vẻ kính sợ nồng đậm.
Đây là sự bội phục với cường giả.
Coi như thực lực của hắn có khả năng không bằng một số người ở đây, thế nhưng hiểu biết ở bên trên luyện đan, chỉ sợ ngay cả hội trưởng cũng không sánh nổi!
Mọi người khiếp sợ, Lạc đan sư cũng từ trong cảm giác đặc thù tỉnh táo lại. Hai mắt nhìn đan dược mang theo đan văn màu vàng trước mắt, thân thể mềm mại vì kích động mà run rẩy không thôi. Nàng tiến về phía trước một bước, quỳ mọp xuống đất rồi nói:
-Ta muốn bái lạy đại nhân làm sư phụ, kính xin thu ta là học sinh, chỉ điểm ta luyện đan!
Nàng có thể cảm nhận được rõ ràng, ràng buộc trước đó giam cầm tu vi luyện đan của nàng đã bị đánh vỡ. Nói cách khác, đối với luyện đan, chỉ có lĩnh ngộ mới, chỉ cần tu vi đạt tới, muốn xung kích Luyện Đan sư lục tinh cũng không thành vấn đề.
Mà tất cả chuyện này. . . Đều là do vị thanh niên thoạt nhìn tuổi tác còn nhỏ hơn so với nàng trước mắt này ban cho.
Dưới sự chỉ điểm của đối phương, đánh vỡ ràng buộc, như vậy cũng đã có nửa tình nghĩa sư đồ. Nếu như có thể bái lạy người này làm sư phụ, thường xuyên lắng nghe, như vậy thành tựu của nàng trên phương diện luyện đan thuật nhất định sẽ càng ngày càng cao!
- Bái sư?
Trương Huyền sững sờ.
Mục đích của hắn chỉ là muốn làm cho đối phương tin phục, sau đó sẽ càng chuyên tâm luyện chế dược dịch cho bản thân hắn. Thế không nghĩ tới nữ tử này lại trực tiếp mở miệng bái sư, khiến cho hắn có chút ngượng ngùng.
- Mong rằng lão sư sẽ đồng ý!
Lạc đan sư vội nói.
- Được rồi, ta có thể làm lão sư luyện đan cho ngươi. Chỉ có điều, ta không có quá nhiều thời gian để chỉ điểm...
Chần chờ một chút, Trương Huyền nói:
-Như vậy đi, ta có một phương pháp luyện chế dược dịch đặc thù. Phương pháp này có thể đo lường kiến thức cơ bản và tâm tính của ngươi, cũng có thể đo lường thành ý muốn bái sư của ngươi. Ta cũng nói sớm cho ngươi biết, dược dịch này chỉ cần dựa theo lời của ta luyện chế một cách nghiêm ngặt là có thể luyện chế thành công. . . Thành công thì ta sẽ thu ngươi làm học sinh giảng bài, không được, như vậy đã nói rõ giữa chúng ta không có duyên phận!
- Nhất định sẽ thành công!
Lạc đan sư vội vàng gật đầu, vẻ mặt kích động tới mức đỏ lên.
- Ừm!
Thấy đối phương đã bị dao động thành công, Trương Huyền nhẹ nhàng thở ra. Cổ tay khẽ đảo, nội đan Lạc Xà và Đỗ Ưu thảo xuất hiện ở trước mặt mọi người.
- Hai thứ này là vật liệu chủ dược, còn cần hai lạng Long Tu hoa, một lạng Nhất tinh trần, ba tiền Mộc Nghiệp bì...
Trương Huyền thuận miệng nói ra mười mấy loại dược liệu, đều là dược liệu phối trí dược dịch cần dùng đến.
- Hội trưởng, làm phiền ngươi một chút. Ngươi có thể mang một phần của những dược liệu này tới đây hay không?
Sau khi ghi nhớ tên những dược vật này và trọng lượng của chúng, Lạc đan sư nhìn về phía lão giả đang đứng ở cách đó không xa.
- Chuyện này thì đơn giản, ta sẽ lập tức bảo người đi chuẩn bị!
Lão giả cười cười.
Những dược liệu này không tính là đặc biệt trân quý, công hội có thể tìm được toàn bộ, cho nên cũng không tính là chuyện lớn gì. Hắn dặn dò một tiếng, chỉ chốc lát sau, một vị Luyện Đan sư đã mang toàn bộ những vật này tới.
Nhìn dược liệu đã có đầy đủ, hơn nữa đều là năm cao nhất, Trương Huyền hài lòng gật gật đầu.
Hắn chạy đến nơi đây gây náo động quả thực đã làm đúng, nếu không, nhiều dược vật có năm tuổi cao như vậy, hầu như đều bị cất dấu. Không nói tới việc tốn nhiều tiền, mà có tiền cũng chưa hẳn đã có thể mua được.
- Lão sư, luyện chế thế nào đây?
Kiểm tra dược vật một lần, Lạc đan sư cũng hết sức hài lòng, nàng lần nữa nhìn về phía người thanh niên cách đó không xa.
- Nghe theo lời phân phó của ta để luyện chế, như vậy sẽ không có chút sai sót nào!
Trương Huyền gật gật đầu, nhướng mày, bắt đầu phân phó một tiếng:
- Sau khi làm nóng đỉnh bốn mươi lăm hô hấp, lại bỏ Nhất tinh trần vào, sau bảy hô hấp lại bỏ Long húc hoa vào, sau đó chân khí thôi động hỏa diễm trong ba hô hấp...
Dược dịch giúp Viên Đào mở ra thể chất là thứ mà không biết hắn đã cân nhắc bao lâu mới có thể nghiên cứu xong, đồng thời cũng để cho Thiên Đạo thư viện kiểm nghiệm qua. Vì vậy hắn mới biết trình tự và phương pháp luyện chế cụ thể.
Hắn nói kỹ càng mười điểm cho nên khi Lạc đan sư luyện chế cũng đơn giản hơn không ít.
Hỏa diễm nóng hừng hực, khí nóng ngập trời.
Nương theo dược vật ném vào bên trong lò đan càng ngày càng nhiều, linh khí chung quanh cũng càng ngày càng dày đặc. Lực lượng bên trong lò cũng càng ngày càng cuồng bạo, dường như bất kỳ lúc nào cũng sẽ không kiên trì nổi mà nổ tung tại chỗ vậy.
- Là nội đan Lạc Xà...
- Thứ này là tinh hoa toàn thân của linh thú Hóa Phàm thất trọng, lực lượng cuồng bạo, lại thêm có lò đan xúc tiến. Coi như là cường giả Hóa Phàm bát trọng cũng rất khó khống chế. Để Lạc đan sư luyện chế. . . Như vậy cũng quá khó khăn a?
Hội trưởng và rất nhiều Danh sư ngũ tinh ở một bên nhìn thấy cảnh này, tất cả đều nhướng mày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận