Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 1010: Bị ép cầu viện

Chương 1010: Bị ép cầu việnChương 1010: Bị ép cầu viện
Ti dữ liên tục truyền tới Biện Lương. Đầu tiên là một vạn Vân Tòng Quân bị đám phỉ dạ tập hỏa công, toàn quân bị diệt, chủ tướng Lưu Ích chết trong loạn quân. Tin tức này khiến chấn động trên dưới Tề quân. Lưu Dự hạ lệnh phong tỏa tin tức, không cho phép tin tức này truyền ra dân gian.
Nhưng chỉ hai ngày sau, một tin tức truyền đến, hai vạn quân đội do Trần Chí Viễn dẫn đầu bị loạn phỉ Trương Vinh đánh tan trên chiến trường, hai vạn đại quân bị toàn diệt, không đủ ngàn người trốn về.
Tin tức này rốt cuộc không phong tỏa được, trong nháy mắt truyền khắp toàn bộ thành Biện Lương. Tin tức một vạn Vân Tòng Quân bị diệt trước đó cũng nhanh chóng bị tuôn ra, hai tin tức giống như hai quả pháo hoa nổ tung trên bầu trời, khiến cho bách tính toàn thành reo hò.
Mặc dù bởi các loại nguyên nhân mà ba mươi vạn bách tính Biện Lương không cách nào di chuyển về phía nam, nhưng trong lòng họ vẫn hướng tới Đại Tống. Dưới áp lực mạnh mẽ của Kim binh và Lưu Dự, họ chôn sâu tưởng niệm này ở trong lòng. Tin tức quân Tề chiến bại, ba vạn đại quân bị toàn diệt khiến cho bách tính không nhịn được nữa, cảm xúc kiềm chế đã lâu bùng phát ra, toàn thành chúc mừng quân Tề thảm bại.
Nhưng đối với bản thân Lưu Dự và thủ hạ của gã, tin tức này mang đến đả kích nặng nề cho họ.
Tề Vương Cung vốn là hoàng cung trước đó, mặc dù Lưu Dự chỉ xưng Tề Vương, nhưng sự phô trương và xa xỉ của gã không khác gì Đế vương, thậm chí bao gồm bách quan dưới tay gã cũng có xưng hô Thừa tướng Thái sư các loại, Lưu Dự chỉ thiếu một thân phận Hoàng đế mà thôi.
Bản thân Lưu Dự cũng đang phấn đấu vì danh phận Hoàng đế này. Hoàn Nhan Tà Dã hứa hẹn với gã, chỉ cần quân đội của gã vượt qua hai mươi vạn, liền ủng hộ gã đăng cơ xưng Đế.
Chỉ là trận gió bão xảy ra ở Lương Sơn Bạc đả kích nặng nề kế hoạch xưng Đế của gã. Một tháng ngắn ngủi, quân đội của gã đã giảm mạnh tới không đủ mười vạn người.
Trong Thiên Điện của Đại Khánh Điện, Lưu Dự và mười mấy quan viên quan trọng thương lượng đối sách tiếp theo.
Mặc dù huynh đệ Lưu Ích của gã chết trong loạn quân, nhưng lúc này, Lưu Dự tạm thời không có tâm tư buồn thương cái chết của huynh đệ, hiện giờ gã càng thêm lo lắng làm sao tiêu diệt loạn phỉ dưới mí mắt này.
- Lần này quân đội thảm bại, ta cũng phải gánh chịu trách nhiệm.
Lưu Dự thở dài, nói với mọi người:
- Ta quá khinh địch, coi loạn phỉ này là đám ô hợp. Hiện giờ ta biết sai, cùng số lượng quân đội, một vạn Vân Tòng Quân và hai vạn quân chính quy của ta lại không đánh được đối phương, quả thực khiến ta không thể tin được. Không dối gạt các vị, tâm tình của ta hiện giừo vẫn còn trong khiếp sợ cực độ, làm sao cũng không nghĩ ra nguyên nhân thảm bại.
Tướng Quốc Tề Vương Phủ Trương Giản bước ra khỏi hàng nói:
- Thực ra vừa rồi điện hạ đã nói ra nguyên nhân binh bại, đó chính là khinh địch. Chúng ta coi đối phương giống như cái gọi là nghĩa quân trước đó, đều là một đám ô hợp không chịu nổi một kích. Nhưng chúng ta lại quên một điểm mấu chốt, Lương Sơn Bạc, nơi này là hang ổ của quân Lương Sơn, mười mấy vạn quân Lương Sơn giải tán sau khi bị chiêu an, phần lớn đều phân bố ở Vận Châu, Tế Châu và các Châu Huyện gần đó.
Mấy người khởi sự lần này lại đều là tướng lĩnh quân Lương Sơn lúc trước, cho nên quân đội mà họ chiêu mộ, chắc chắn đều là bộ hạ lúc trước. Nghe nói mười mấy vạn người chạy tới hưởng ứng chiêu mộ, họ chỉ lựa chọn hai ba vạn người, đủ thấy họ lựa chọn đều là tinh nhuệ. Cho nên, quân địch mà chúng ta đối mặt không phải đám phỉ bình thường, mà là một đội quân Lương Sơn tinh nhuệ, binh bại cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Lưu Dự không vui nói:
- Vì sao những lời này trước đó Tướng Quốc không khuyên giải ta?
Trương Giản áy náy nói:
- Vi thần cũng chỉ là Gia Cát Lượng sau khi chuyện xảy ra, binh bại vi thần mới nghĩ thông suốt những vấn đề này.
Lưu Dự đành nhịn sự khó chịu trong lòng, nói với mọi người:
- Mọi người nói một chút đi! Bước tiếp theo chúng ta nên làm gì?
Trương Giản lại đứng ra khỏi hàng lần nữa:
- Điện hạ, hiện giờ chúng ta không thể tùy tiện xuất binh nữa, nếu không sẽ xuất hiện lỗ hổng phòng ngự lớn. Ti chức cho rằng, lúc này chúng ta chỉ có thể cầu viện Kim binh, để Kim binh đối phó loạn phỉ Trương Vinh.
Lưu Dự nghĩ tới quân đội của mình một chút, Hoài Bắc chỉ có bốn vạn quân đội, tăng thêm Lạc Dương và Biện Kinh có bốn vạn, quân chủ lực chỉ còn lại tám vạn, còn các quân đội phân bố rải rác các nơi, không dám tùy tiện động tới, gã quả thực không có binh lực ứng phó.
Quan trọng hơn là, nếu như không tiêu diệt Trương Vinh, toàn bộ bán đảo Sơn Đông sẽ bị luân hãm.
Nghĩ tới đây, gã gật đầu:
- Được rồi! Lập tức cầu viện Hoàn Nhan Tà Dã.

Hoàn Nhan Tà Dã sớm nhận được tin báo Phủ Đại Danh đưa tới, vùng Lương Sơn Bạc xuất hiện một đám loạn phỉ thanh thế rất lớn. Mới đầu Hoàn Nhan Tà Dã cũng không để trong lòng, loại tổ chức dân gian này tại Hà Bắc y đã nhìn nhiều thành quen. Kim binh ít nhất trấn áp không dưới trăm đám loạn phỉ kiểu này ở Hà Bắc. Lại nói phản loạn dưới mí mắt Lưu Dự, loại chuyện nhỏ nhặt này cũng không cần tới y ra tay.
Hoàn Nhan Tà Dã liền gác xó báo cáo của Phủ Đại Danh, không quan tâm chuyện này. Mãi đến khi bản báo cáo thứ hai của Phủ Đại Danh truyền đến, đám loạn phỉ nay toàn diệt năm ngàn quân đội của Tri Phủ Tế Nam Trương Giản, lúc này Hoàn Nhan Tà Dã mới coi trọng. Y lập tức ra lệnh thám tử tình báo Phủ Đại Danh chú ý mật thiết đám nghĩa quân này, thu thập hết thảy tình báo của họ.
Hoàn Nhan Tà Dã chú ý không phải bản thân loạn phỉ, y còn lo lắng Kinh Đông hai Lộ không có binh đóng giữ, đây chính là vấn đề lớn. Lúc này y phái người đưa tin cho Lưu Dự, giao trách nhiệm Lưu Dự nhanh chóng khôi phục trật tự cho Kinh Đông hai Lộ.
Còn chưa chờ điệp văn thỉnh cầu chi viện của Lưu Dự đưa tới, Hoàn Nhan Tà Dã đã nhận được báo cáo thứ ba mà Phủ Đại Danh đưa tới, loạn phỉ Lương Sơn Bạc toàn diệt ba vạn quân đội của Lưu Dự, trong đó bao gồn một vạn Vân Tòng Quân.
Cùng lúc đó, Hoàn Nhan Tà Dã cũng nhận được thư cầu viện của Lưu Dự, khẩn cầu Kim binh tới trấn áp loạn phỉ Lương Sơn Bạc.
Tin tức này quả thực khiến Hoàn Nhan Tà Dã chấn kinh, y lập tức triệu kiến hàng quan người Hán là Trương Văn Trứ. Trương Văn Trứ là tâm phúc của Đồng Quán, từng đảm nhiệm Chuyển Vận Phó Sứ Kinh Đông hai Lộ trong những năm Tuyên Hòa, cũng từng đảm nhiệm Tri Sự Tế Châu, rõ như lòng bàn tay tình hình vùng Lương Sơn Bạc.
- Khởi bẩm Đô Soái, trong năm Lưỡng Hán Lương Sơn Bạc được gọi là Đại Dã Trạch, trong năm Tùy Đường gọi là Cự Dã Hồ, mãi đến triều Tống mới đổi tên gọi Lương Sơn Bạc, vẫn luôn là hồ nước lớn nhất khu vực Trung Nguyên, diện tích tám trăm dặm, bên trong có vô số hòn đảo lớn nhỏ, bụi cỏ lau, kênh nước dày đặc, thuộc về nơi quan phủ mặc kệ, từ xưa chính là chỗ giấu thân của đạo phỉ.
Mười năm trước, Tống vương triều mở Tây Thành Sở ở vùng Lương Sơn Bạc, phái đại hoạn quan Dương Tiễn cướp đoạt đất đai chung quanh Lương Sơn Bạc, kết quả dẫn tới ba mươi sáu tướng Lương Sơn tạo phản, thanh thế to lớn. Dương Tiễn không trấn áp được, trái lại chết trong tay quân Lương Sơn. Về sau Cao Cầu, Đồng Quán dẫn đại quân trấn áp, cũng khi thắng khi bại. Mãi đến khi Chủng Sư Đạo nắm giữ ấn Soái, mới trấn áp được quân Lương Sơn. Cuối cùng quân Lương Sơn tiếp nhận triều đình chiêu an, mười mấy vạn quân đội giải tán ngay tại chỗ, ba mươi sáu tướng cũng được triều đình phong quan. Chẳng qua về sau thủ lĩnh Tống Giang cho rằng mình bị triều đình lừa gạt, muốn khởi binh lần nữa, lại bị triều đình trấn áp, ba mươi sáu tướng gần như đều bị giáng thành bình dân.
- Ngươi nói là, sức chiến đấu của đội quân này rất mạnh?
Hoàn Nhan Tà Dã hỏi.
- Khá là cường hãn, ba mươi sáu tướng ban đầu đều là kẻ cùng đường mạt lộ, tề tụ Lương Sơn, họ huấn luyện quân đội rất giỏi, thưởng phạt rõ ràng, ban thưởng quân công, cho nên sức chiến đấu rất mạnh. Ít nhất mười mấy vạn đại quân của triều đình đều thua trong tay họ, khiến cho họ nhận được vũ khí tốt đẹp.
Hoàn Nhan Tà Dã lấy báo cáo ra, xem một chút hỏi:
- Trương Vinh, Thạch Tú, Lưu Đường, ba người này là tướng cũ của Lương Sơn sao?
- Đúng vậy! Đều là thủ lĩnh được xếp phía trên của quân Lương Sơn.
Hoàn Nhan Tà Dã gật đầu, hiện giờ y hiểu được, khó trách đám loạn phỉ này có thể toàn diệt ba vạn quân của Lưu Dự, hóa ra là có nội tình quân Lương Sơn, chắc hẳn ba vạn binh sĩ của họ đều là bộ hạ Lương Sơn cũ lúc trước.
Y trầm ngâm một chút hỏi:
- Trên báo cáo của Lưu Dư nói, đội quân này trang bị rất tốt, ngươi cảm thấy có khả năng không?
Trương Văn Trứ gật đầu:
- Hoàn toàn có khả năng, chỉ riêng vũ khí ti chức vận chuyển tới Lương Sơn Bạc đã đạt tới hơn ba mươi vạn bộ, còn có rất nhiều vũ khí của hàng quân triều đình. Ti chức biết, vùng Vận Châu Tế Châu dân phong thượng võ, gần như nhà nào cũng có giấu vũ khí tự chế, chỉ cần Trương Vinh động viên đắc lực, họ đều sẽ hiến ra, trang bị của đám loạn phỉ này đương nhiên tốt đẹp.
- Vậy nếu như Kim quốc chiêu an bọn họ, sẽ thế nào?
Trương Văn Trứ cười khổ một tiếng:
- Vậy phải hỏi vì sao họ tạo phản?
Hoàn Nhan Tà Dã hơi tức giận, hừ một tiếng:
- Lưu Dự vô dụng này, ngay cả loạn phỉ tạo phản cũng không đối phó được, ta còn có thể trông cậy vào hắn đối phó quân Tống thay ta?
Trương Văn Trứ thận trọng nói:
- Đô Nguyên Soái, ti chức có câu nói, không biết có nên nói hay không?
- Ngươi nói đi!
- Ti chức cảm thấy, quân đội của Lưu Dự phần lớn là sương quân trước đây, cái gọi Vân Tòng Quân cũng nói quá sự thực, sức chiến đấu cũng không cao hơn quân Tống lúc trước cỡ nào. Muốn họ đi trấn áp loạn phỉ Lương Sơn, căn bản không hiện thực, muốn trấn áp loạn phỉ Lương Sơn, vẫn phải dựa vào kỵ binh tinh nhuệ của Kim quốc.
Hoàn Nhan Tà Dã chắp tay đi vài bước, thầm nghĩ nói:
- Nhưng Kim binh không giỏi thủy chiến, tới Lương Sơn Bạc có thích hợp không?
- Đô Nguyên Soái, Lương Sơn Bạc chỉ là nơi họ ẩn núp, chỉ cần Kim binh giữ vững Vận Châu và Tế Châu, trên cơ bản sẽ vây họ trong Lương Sơn Bạc, không tới mấy tháng, họ sẽ không chịu được mà đầu hàng. Năm đó quân Lương Sơn xây dựng mấy chục năm mới đứng vững gót chân trong Lương Sơn Bạc, đội quân này chỉ hai tháng ngắn ngủi, chân đứng không vững trong Lương Sơn Bạc. Ti chức rất rõ ràng điểm này, bọn họ ở Lương Sơn Bạc, nhưng gia quyến không ở đó, Đô Nguyên Soái hiểu ý của ti chức chứ?
Hoàn Nhan Tà Dã gật đầu, y hiểu được ý của Trương Văn Trứ. Y suy nghĩ một lát, để Kim binh Từ Châu đối phó quân Tống bắc phạt, không thể động. Kim binh Phủ Yến Sơn còn cần thời gian chỉnh hợp, tạm thời cũng không thể động. Có thể điều động duy nhất chính là ba vạn Kim binh Phủ Đại Danh.
Phủ Đại Danh có năm vạn quân đội trú đóng, ngoài ba vạn Kim binh ra, còn hai vạn Ký quân Hà Bắc.
Hoàn Nhan Tà Dã trầm tư thật lâu, liền hạ lệnh, điều ba vạn Kim binh Phủ Đại Danh tới Vận Châu, đồng thời bổ nhiệm Trương Văn Trứ làm Đô Sự Kinh Đông hai Lộ, điều động tất cả tài nguyên của Kinh Đông hai Lộ ủng hộ Kim binh tiêu diệt loạn phỉ Lương Sơn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận