Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 620: Trà Cục ám chỉ

Chương 620: Trà Cục ám chỉChương 620: Trà Cục ám chỉ
Trời vừa sáng hôm sau, Lý Diên Khánh đi tới Tào phủ, hắn được trực tiếp dẫn vào thư phòng của lão thái gia Tào Bình. Vượt quá dự kiến của Lý Diên Khánh, trong phòng ngoài Tào Bình ra, còn mấy nhân vật quan trọng khác của Tào gia. Một người gọi là Tào Bách Xuyên, là cháu trưởng của Tào Bình, nhận chức quan Tri Phủ Chân Định. Còn có trưởng tử Tào Nghiễm, thứ tử Tào Ưu, tam tử Tào Tuyển của Tào Bình.
Mặt khác càng khiến Lý Diên Khánh không nghĩ tới chính là Cao Thâm cũng đang ngồi ở đây. Lý Diên Khánh đương nhiên biết quan hệ thông gia giữa ba nha Tào Phan Cao rất sâu sắc.
Nhưng trước đó khiến Lý Diên Khánh vẫn luôn hoang mang chính là mặc dù Cao Thâm nhỏ hơn Tào Bình và Phan Húc gần ba mươi tuổi, nhưng họ lại cùng thế hệ. Về sau, Lý Diên Khánh mới biết được từ miệng thê tử, thuở nhỏ Cao Thâm mất mẹ, là trưởng tỷ nuôi dưỡng lớn lên, hai người tuy là tỷ đệ nhưng tình như mẫu tử.
Trưởng tỷ gả cho Tào Bình làm thê, mang theo cả tiểu đệ Cao Thâm. Trên thực tế Cao Thâm được Tào Bình nuôi dưỡng lớn lên, y chỉ lớn hơn trưởng tử Tào Nghiễm của Tào Bình một tuổi, hai người lớn lên cùng nhau, cùng đi học tập vỡ nghệ, trên danh nghĩa là cậu cháu, nhưng kỳ thực không khác gì huynh đệ.
Cho nên hôm nay Cao Thâm ngồi ở đây, mặc dù Lý Diên Khánh nhất thời kinh ngạc, nhưng ngay lập tức không cảm thấy kỳ lạ.
Lý Diên Khánh quỳ xuống hành đại lễ cho Tào Bình. Tào Bình cười nói:
- Hôm nay chúng ta đang bàn bạc chuyện Thước Hội, ngươi tới vừa vặn, ngồi xuống đi!
Lý Diên Khánh đang muốn ngồi ghế chót, Cao Thầm cười vẫy tay với hắn:
- Diên Khánh, ngồi chỗ ta đi!
Lý Diên Khánh bất đắc dĩ, đành qua ngồi, Cao Thầm cười nói:
- Đáng tiếc, vốn hôm nay Thiên tử muốn triệu kiến ngươi.
Chiều qua có hoạn quan thông báo Lý Diên Khánh, sáng hôm nay Thiên tử muốn tiếp kiến hắn. Nhưng trời còn chưa sáng hoạn quan lại chạy tới thông báo, hôm nay Thiên tử bị cảm, hủy bỏ triệu kiến.
Lý Diên Khánh cũng không quá uể oải, Thiên tử triệu kiến chỉ là một loại hình thức, nhìn như vẻ vang, nhưng cũng không thay đổi vấn đề thực chất. Giống như Chủng Sư Đạo, trước khi bắc chinh được triệu kiến hai lần, sau khi bắc chinh kết thúc lập tức lui sĩ, huống chi chính Lý Diên Khánh cũng muốn ít xuất hiện.
Lý Diên Khánh mỉm cười:
- Nói thật, ta thở phào một hơi!
Cao Thâm cười ha ha, lại nhịn cười nhỏ giọng nói:
- Tiểu lão đệ, gần vua như gần cọp cũng không phải nói đùa.
- Tiểu cữu, các ngươi đang nói chuyện gì vậy? Nói ra cho mọi người cùng nhau vui vẻ!
Tào Nghiễm bên cạnh cười nói.
- Không có gì, chỉ là chuyện quan gia bị cảm hủy bỏ triệu kiến, ta thấy Diên Khánh nhìn thoáng, cho nên vui vẻ.
Lúc này, Tào BÌnh hắng giọng một cái. Mọi người an tĩnh lại, Tào Bình nhẹ nhàng nói với Lý Diên Khánh:
- Diên Khánh hẳn phải biết, ngươi sẽ tới phủ Kinh Triệu nhận chức!
- Tôn nhi đã biết, chỉ là không biết cụ thể đảm nhận chức vụ gì?
Tào Bình nhất thời không có cách nào trả lời, chức vụ cụ thể, quan gia quả thực không nói.
Lúc này, Cao Thâm bên cạnh cười nói:
- VÌ sao Diên Khánh không hỏi ta một chút?
Tào Bình cười ha ha:
- Ta lại quên mất Tam chưởng quỹ của Xu Mật Viện rồi.
Cao Thâm đảm nhiệm Xu Mật Viện Sự, là nhân vật số ba của Xu Mật Viện, gần với Lương Sư Thành và Cao Cầu, nhưng y lại quản lý công việc cụ thể, chức quyền lớn nhất.
Cao Thầm cười một tiếng nói;
- Thật ra ta cũng không biết, chẳng qua ta có thể suy đoán…
- Vậy tiểu cữu nói một chút đi! Chúng ta đều muốn nghe xem.
Tào Bách Xuyên bên cạnh cười nói.
- Tiểu cữu nói một câu đi!
Mọi người cười nói.
- Xem ra ta không nói, hôm nay sẽ không ra khỏi cửa được. Được rồi! Ta tùy tiện tâm sự đi.
Cao Thâm nhấp một ngụm trà, chậm rãi nói:
- Tri Phủ Kinh Triệu Dương Tự Chu mới được điều tới từ phủ Thành Đô năm ngoái, hắn còn ít nhất ba năm mới mãn nhiệm kỳ, trước mắt không nhìn ra có bất kỳ dấu hiệu nào để điều động hắn. Thông Phán phủ Kinh Triệu Mã Ninh mặc dù đã làm bốn năm rồi, sang năm mãn nhiệm kỳ, nhưng Diên Khánh điều tới phủ Kinh Triệu, hẳn là quản quân không quản chính, cho nên chức vụ Thông Phán này chắc chắn sẽ không cho Diên Khánh. Trái lại, Đồng Tri tiền nhiệm Lưu Diên Khánh thất bại ở lần bắc phạt thứ nhất, gánh chịu trách nhiệm chủ yếu, chức Đồng Tri phủ Kinh Triệu của hắn cũng sẽ chấm dứt. Cứ như vậy mà suy đoán, Diên Khánh chỉ có thể đảm nhiệm Đồng Tri phủ Kinh Triệu, tiếp nhận chức vụ của Lưu Diên Khánh.
Lúc này, Tào Bình đột nhiên hỏi trưởng tử:
- Lưu Thủ phủ Kinh Triệu là ai?
Tào Bình hỏi chuyện này, thật ra là đang nhắc nhở Lý Diên Khánh, nếu thực sự đảm nhiệm Đồng Tri phủ Kinh Triệu, đừng quên đi bái kiến vị Vương gia lưu thủ này.
Tào Nghiễm suy nghĩ một chút nói:
- Lưu Thủ Kinh Triệu dường như là Khang Vương điện hạ!
Tim Lý Diên Khánh nhảy lên một cái, lại là gã, trùng hợp như vậy. Tào Bình cười nói với Lý Diên Khánh:
- Diên Khánh, ngươi hẳn là hiểu được ta nói lời này có ý gì chứ?
Lý Diên Khánh vội vàng hạ thấp người nói:
- Tôn nhi hiểu rõ!
Mọi người lại hàn huyên vài câu, lúc này mới tản ra. Lúc này Cao Thâm đi tới trước mặt Lý Diên Khánh, khẽ cười nói:
- Vừa rồi có quá nhiều người, có mấy lời không thể nói kỹ được, chỉ có thể nói sơ lược!
Lý Diên Khánh biết y chỉ là Tào Bách Xuyên. Cao Thâm và Tào Bách Xuyên bất hòa, đây là bí mật công khai của Tào gia. Lúc tuổi còn trẻ, Cao Thâm và Tào Bách Xuyên cùng thích một nữ tử của Vương gia. Bởi vì vấn đề bối phận mà Tào Bách Xuyên không có cơ hội, nhưng y lại giở trò xấu để nữ tử kia gả cho Thạch gia. Cao Thâm cũng không đạt được, cuối cùng đành phải cưới nữ tử Phan gia làm vợ.
Về sau bởi vì chức quan ở Xu Mật Viện, hai người lại trở thành đối thủ cạnh tranh, cuối cùng Cao Thâm thắng được chức vụ Xu Mật Viện. Xem mặt mũi Tào Bình, hai người mặc dù bề ngoài nhìn như hòa thuận, nhưng lúc riêng tư lại thầm như nước với lửa.
Lý Diên Khánh cũng biết, có mấy lời Cao Thâm không thể tùy tiện nói trước mặt Tào Bách Xuyên.
Hắn liền gật đầu:
- Ta hiểu!
Cao Thâm cười nói:
- Tri Phủ Dương Tự Chu là người của Vương Phủ, mà Thông Phán Mã Ninh lại là người của Thái Kinh. Mã Ninh tái nhiệm thêm một kỳ tại Kinh Triệu, Thái Kinh đồng ý rồi, nhưng Vương Phủ không phê duyệt, hắn muốn tộc đệ Vương Truy của mình đảm nhiệm chức vụ này, nắm giữ Kinh Triệu trong tay hắn. Ngươi đi nhận chức vào thời điểm mấu chốt này phải cẩn thận một chút, tạm thời không nên cuốn vào nội đấu giữa hai bên.
- Đa tạ thế thúc nhắc nhở, ta cố gắng phòng ngừa!
Cao Thâm thản nhiên nói:
- Mặt khác mang theo cả Cao Sủng! Ta không muốn để hắn đi cùng Cao Cầu.
- Chỉ cần hắn đồng ý, ta không có vấn đề gì.
- Hắn đương nhiên là đồng ý, ngươi là cấp trên cũ của hắn mà!
Lúc này, Lý Diên Khánh lại nói:
- Ta còn mấy thuộc hạ cũ ở phủ Thái Nguyên, có thể làm phiền thế thúc điều họ tới Kinh Triệu hay không?
Cao Thâm nhíu mày:
- Ngươi nói là đám người Vương Quý và Ngưu Cao sao?
Lý Diên Khánh gật nhẹ đầu. Cao Thâm cười nói:
- Ta đương nhiên có thể điều họ tới Kinh Triệu, chẳng qua ta đề nghị họ vẫn nên lưu lại Hà Đông. Điều họ tới phủ Kinh Triệu, Lưu Kỹ coi như thế đơn lực cô rồi.
Cao Thâm nhắc Lý Diên Khánh một câu, hắn bỗng nhiên lo lắng, Chủng Sư Đạo lui sĩ rồi, Diêu Trọng Bình có thể thừa cơ hội thu thập bộ hạ cũ của Chủng Sư Đạo hay không. Nếu như vậy, cuộc sống của Lưu Kỹ sẽ khó khăn rồi.
Cao Thâm sâu sắc nhìn thoáng qua, từ từ nói:
- Chỉ cần Thái tử không phế, Diêu Trọng Bình sẽ không dám làm quá mức. Huống chi còn có Chủng Sư Trung tọa trấn ở Hà Đông, thế lực trăm năm của Chủng gia cũng không phải Diêu gia có thể dễ dàng dao động.
- Nhưng ta là người cô đơn!
Người cô đơn này cũng không phải tùy tiện nói ra được, nhưng Cao Thâm hiển nhiên không thèm để ý, y vỗ vai Lý Diên Khánh cười nói:
- Có huynh đệ Tào thị và Cao Sủng đi theo hai bên, ngươi tuyệt đối sẽ không thế đơn lực cô.

Buổi chiều, Lý Diên Khánh lại thông qua sự hỗ trợ của Tào Thịnh mời được Khang Vương Triệu Cấu.
Trong quán trà Thanh Phong của Tào gia lại phố Phan Lâu, Lý Diên Khánh gặp được Khang Vương Triệu Cấu. Kỳ thực Lý Diên Khánh không ghét Triệu Cấu, trong lịch sử, Triệu Cấu quả thực là một minh quân rất tài giỏi, có thể chống lên một mảnh trời đất sau khi tổ chim bị phá, bảo vệ nửa giang sơn của Đại Tống.
Mặc dù dưới tình huống thực lực Kim quốc chống đỡ không nổi, không có cách nào tiếp tục xâm nhập phía nam mà đành phải phát tín hiệu cầu hóa với Nam Tống, Triệu Cát lựa chọn thỏa hiệp mà không phải phản kích, quả thực khiến người ta tiếc nuối.
Nhưng ít ra trong ba mươi năm đầu, Triệu Cấu quả thực làm rất tốt, trọng dụng danh tướng kháng Kim là đám người Nhạc Phi và Hàn Thế Trung, bảo vệ tuyến sông Hoài không bị người Kim đột phá, cũng bảo vệ hơn một trăm triệu người Hán tại Nam Tống không bị dị tộc nô dịch.
Trong một gian nhã thất, Lý Diên Khánh thành khẩn nói với Triệu Cấu:
- Vụ án Phạm đảng, nếu không phải điện hạ cầu tình, chỉ sợ Diên Khánh sớm đã chết trong loạn côn của ngục tốt. Ân cứu mạng của điện hạ, Diên Khánh khắc ghi trong lòng.
Triệu Cấu cười khoát tay áo:
- Vương Phủ hãm hại trung lương, muốn mượn cơ hội giết người, ta sao có thể để hắn hủy hoại trung lương. Đây là chuyện trong bổn phận của ta, ngươi cũng không cần để trong lòng.
Triệu Cấu rót đầy chén trà cho Lý Diên Khánh, lại cười nói:
- Ta cũng nghe nói ngươi sắp đi phủ Kinh Triệu, ta còn muốn hẹn ngươi ra, không nghĩ tới ngươi tìm ta trước, ngươi có hiểu rõ tình hình phủ Kinh Triệu hay không?
- Biết đại khái một chút, dường như có hai người trong Tri Chính Đường đang ám đấu.
Triệu Cấu gật đầu:
- Ngay cả việc này ngươi cũng biết rồi, cái khác ta không cần nói.
Lý Diên Khánh trầm ngâm một chút nói:
- Thật ra ta quan tâm quân đội bên kia hơn.
Triệu Cấu hiểu rõ trong lòng, Lý Diên Khánh đang mời mình giúp hắn! Nhưng gã Lưu Thủ chỉ là chức ảo, giúp hắn như thế nào chứ?
Triệu Cấu trầm ngâm một hồi lâu, mới giãn mặt cười nói:
- Có lẽ bởi vì Lưu Thủ Kinh Triệu, ta cảm thấy có hứng thú với quân đội Kinh Triệu, cũng nghe được một số tin tức tương đối bí ẩn.
Lý Diên Khánh biết, Triệu Cấu đang giúp mình, hắn khẽ khom người cười nói:
- Xin lắng tai nghe!
- Đô Chỉ Huy Sứ binh mã phủ Kinh Triệu Dương Lân mặc dù nghe đồn là một tay Chủng Soái đề bạt, nhưng sau chiến dịch Tây Hạ, hắn và Lưu Diên Khánh đều trở thành người của Cao Thái Úy. Chẳng qua theo ta được biết, hắn âm thầm rất thân cận với Đồng Thái Úy.
Mắt Lý Diên Khánh lập tức híp lại, tin này của Triệu Cấu quá quan trọng. Dương Lân chính là Phó tướng của hắn, hắn vẫn cho rằng Dương Lân là người của Cao Cầu, không nghĩ tới Dương Lân lại là người của Đồng Quán, thực sự ngoài dự liệu!
Triệu Cấu lại nói:
- Mặc dù Tri Phủ và Thông Phán đấu tranh rất kịch liệt, nhưng Thông Phán mới ít nhất phải qua đầu năm sau mới quyết định ra. Khoảng thời gian này ta đề nghị ngươi đứng vững gót chân tại quan phương trước, gắng sức ở quân đội. Nghe nói người Khương bạo loạn, đây thực sự là một cơ hội tốt để nắm giữ quân quyền, Lý Đồng Tri không cảm thấy như vậy sao?
Lý Diên Khánh không nghĩ tới Triệu Cấu còn trẻ tuổi đã có tố chất chính trị cao như vậy, không hổ là Tống Cao Tông trong lịch sử. So với Triệu Cậu, Triệu Giai vẫn quá non nớt.
Hắn cười khổ một tiếng nói:
- Hiện giờ còn chưa bổ nhiệm, điện hạ gọi ta là Đồng Tri còn hơi sớm một chút.
Triệu Cấu cười cười, nhấp một ngụm trà nói:
- Lần bắc phạt này, ngươi cảm thấy người nào không được như ý nhất?
Lý Diên Khánh lập tức hiểu được ý của Triệu Cấu, hắn cười nói:
- Việc này phải phân biệt trong cung ngoài cung. Ít nhất ta biết người không như ý nhất ngoài cung là Đồng Quán, Quận Vương mưu tính mười năm cuối cùng không đạt được.
- Vậy trong cung thì sao?
- Người không như ý nhất trong cung thực ra giống như Đồng Quán, chờ mong càng cao, thất vọng càng lớn.
Mặc dù Lý Diên Khánh không nói người trong cung là ai, nhưng Triệu Cấu biết Lý Diên Khánh rõ ràng là chỉ mình, gã cũng cười nói:
- Đúng vậy! Có lúc chờ đợi quá mức, lại không nhận được, gắng giữ lòng bình thản kỳ thực tốt nhất.
Nói xong, Triệu Cấu đứng dậy nói:
- Ta về phủ trước, hôm nay đa tạ mời khách!
Gã mỉm cười quay người rời đi. Lý Diên Khánh nhìn bóng lưng Triệu Cấu, ‘Có lúc chờ đợi quá mức lại không nhận được’, hắn lặp đi lặp lại câu nói này, Lý Diên Khánh chợt thấy dã tâm ẩn hiện trong bóng lưng Triệu Cấu, hắn cũng hiểu được sự chờ mong của Triệu Cấu đối với mình.

Xế chiều hôm đó, triều đình quyết định bổ nhiệm xuống, không ngoài dự đoán của Cao Thâm, Lý Diên Khánh được bổ nhiệm làm Đồng Tri phủ Kinh Triệu kiêm Cung Tiễn Thủ Đề Cử Thiểm Tây Lộ, Thống Chế một vạn năm ngàn trú quân phủ Kinh Triệu.
Bởi vì hắn kiêm nhiệm Cung Tiễn Thủ Đề Cử Thiểm Tây Lộ, trên thực tế chính là mười hai vạn hương binh các Châu xuôi theo Thiểm Tây Lộ cũng do hắn quản lý.
Mặc dù hắn rất hài lòng bổ nhiệm, nhưng cũng có chỗ khiến hắn không thoải mái trong lòng, đó chính là yêu cầu hắn rời kinh nhận chức vào ba ngày sau, Lý Diên Khánh hi vọng có thể chờ thê tử sinh rồi mới rời kinh thành.
Vì vậy, hắn đặc biệt đi tìm Cao Thâm, hi vọng có thể rời kinh nhận chức vào cuối tháng. Nhưng Cao Thâm không có cách nào, người Khương vùng Khánh Châu bạo loạn, thư cầu cứu của các Châu như tuyết rơi bay tới kinh thành. Thiên tử Triệu Cát giao trách nhiệm phủ Kinh Triệu xuất binh bình định người Khương bạo loạn, Lý Diên Khánh đành phải cáo biệt vợ con, dẫn hơn trăm thân binh rời khỏi kinh thành đi về phía tây.

Bạn cần đăng nhập để bình luận