Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 684: Phòng ngự lỗ thủng

Chương 684: Phòng ngự lỗ thủngChương 684: Phòng ngự lỗ thủng
Trên tường thành, từng chiếc máy ném đá đang được khẩn trương lắp đặt theo thứ tự. Đồng thời dưới sự giúp đỡ của quan phủ Thái Nguyên, quân Kinh Triệu chiêu mộ năm ngàn thợ mộc và thợ rèn từ trong thành, hoàn thành lắp đặt điều chỉnh thú các loại vũ khí phòng ngự hạng nặng giúp quân đội.
Đầu thành bắc, Lý Diên Khánh và mười mấy tên tướng lĩnh cùng nhau đi tuần sát lắp đặt vũ khí phòng ngự như máy ném đá. Khắp nơi trên đầu thành là công tượng và binh sĩ bận rộn, trên bãi đất trống của thành kho sắp xếp mấy chục máy ném đá chưa đưa lên thành, bảy tám con trâu đang kéo phía trước, đằng sau có vài chục tên lính ra sức đẩy, một chiếc máy ném đá to lớn chậm rãi đi lên đầu tường theo sườn dốc.
Từng chiếc máy ném đá thân thể to lớn đã đứng sừng sững trên đầu thành, đám thợ thủ công đang đóng cọc gỗ xuống đầu thành, cố định máy ném đá trên mặt ba cây cọc gỗ. Mấy tên công tượng đang lắp đặt cán ném, cán ném dài tới sáu trượng giống như cánh tay thật dài, chuẩn bị ra sức vung lên bất cứ lúc nào.
- Có kiểm tra dây đai trên máy ném đá hay không?
Lý Diên Khánh hỏi thăm một công tượng.
Công tượng gật nhẹ đầu:
- Đều đã kiểm tra rồi, chỗ hơi lỏng cũng được buộc chặt lại lần nữa, cam đoan không có vấn đề.
Lý Diên Khánh lại quay đầu nói với Vương Quý:
- Số máy ném đá này đã được lắp ráp sẵn từ nhiều năm trước, chỗ dây đai đã cũ kỹ rồi, nếu như thay đổi muộn, có thể sẽ khiến máy ném đá tan thành từng mảnh. Nhất là lúc ném Chấn Thiên Lôi, nếu như bởi vì máy ném đá hư hỏng mà khiến cho ném thất bại, sẽ tạo thành hậu quả vô cùng nghiêm trọng. Cho nên ta yêu cầu tất cả máy ném đá đều phải kiểm tra cẩn thận, tốt nhất buộc chặt thêm, phải kiên quyết ngăn chặn xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Vương Quý khom người nói:
- Ti chức hiểu được, nhất định sẽ để công tượng buộc chặt tất cả máy ném đá lần nữa, cam đoan sẽ không xuất hiện chuyện ngoài ý muốn!
Đúng lúc này, nơi xa vang lên tiếng vó ngựa dồn dập. Lý Diên Khánh đi tới lỗ châu mai nhìn về phía bắc, liền thấy mấy tên kỵ binh đang chạy vội tới từ đằng xa, một lát liền chạy tới trước cửa thành. Kỵ binh hô lớn:
- Chúng ta đến từ Nhạn Môn Quan, có quân tình khẩn cấp!
Lý Diên Khánh vội ra lệnh hai bên:
- Dẫn họ tới!
Không bao lâu, mấy binh sĩ đưa tin được mang lên đầu thành. Binh sĩ dẫn đầu quỳ một chân xuống, trình một phần quân báo lên:
- Khởi bẩm Đô Thống Chế, đây là chiến báo khẩn cấp của Nhạn Môn Quan!
Lý Diên Khánh hỏi:
- Chủ tướng Nhạn Môn Quan là ai?
- Là Trần Túc tướng quân!
Lý Diên Khánh gật nhẹ đầu, hắn biết Trần Túc này, được Chủng Sư Đạo rất coi trọng, là một Đại tướng văn võ toàn tài. Hắn mở quân báo nhìn một lần, không ngoài dự liệu của hắn, Kim quốc đã phát động tấn công Nhạn Môn Quan. Nhìn tới cuối cùng, Lý Diên Khánh khẽ cau mày, Trần Túc lo lắng Kim binh sẽ từ Dịch Châu xuôi theo Phi Hồ Hình đánh tới, hi vọng có thể tăng binh Bình Hình Quan.
Lý Diên Khánh trầm tư một lát, phân phó:
- Thưởng cho mỗi người họ mười lạng bạc!
Mấy tên binh sĩ đưa tin liên tục cảm tạ, Lý Diên Khánh lại nói với họ:
- Các ngươi lập tức trở về Nhạn Môn Quan nói cho Trần tướng quân, hai vạn quân đội rút khỏi biên cảnh Tây Hạ đang chạy tới Đại Châu, để hắn không cần sốt ruột, viện quân sẽ nhanh chóng tiến đến.
- Tuân lệnh!
Mấy tên lính xuống thành. Lý Diên Khánh tạm thời không để ý tuần thành, quay người đi tới Quân nha.
Một lát, Lý Diên Khánh về tới Quân nha, hắn đi thẳng tới Tình Báo Ti đông viện. Bên trong Tình Báo Ti cũng vô cùng bận rộn. Trước mắt trong thành đang loại bỏ gian tế Kim quốc, người có lai lịch khả nghi không rõ ràng đều sẽ tiến hành kiểm tra một bước. Mười mấy người của Tình Báo Ti đều cả đêm không ngủ, mỗi người mắt đỏ bừng.
Lý Diên Khánh đi thẳng tới đại sảnh, Trương Hổ đang bàn bạc gì đó với mấy quan viên, thấy Lý Diên Khánh tiến đến, gã vội vàng chạy tới hành lễ:
- Tham kiến Đô Thống Chế!
- Thế nào, loại bỏ có thu hoạch gì không?
Trương Hổ gật đầu:
- Bắt được mười lăm gian tế Tây Hạ lọt lưới. Theo lời khai của họ, trong thành đại khái còn mười tên gian tế, cùng lúc hiệu lực cho Tây Hạ và Kim quốc. Mặt khác truy tìm được hơn một trăm con bồ câu đưa thư và bảy con chim ưng đưa thư, các huynh đệ vẫn đang tiếp tục điều tra gian tế và bồ câu đưa thư.
- Làm không tồi!
Lý Diên Khánh khen thưởng một tiếng, lại nói:
- Có tin tức bên Hà Bắc không?
- Mới nhận được tin tức từ Phủ Chân Định truyền đến, mấy vạn Kim binh đang vây công Huyện Chân Định, Lưu Quang Thế dẫn ba vạn viện quân đang đánh tới Huyện Chân Định.
Vì biết được tình hình chiến đấu Hà Bắc kịp thời, Lý Diên Khánh phái mười mấy trinh sát từ Tình Báo Ti tới các nơi ở Hà Bắc thiết lập năm điểm tình báo, gửi quân tình trọng đại về phía Thái Nguyên bất cứ lúc nào.
Lý Diên Khánh xoay người tới bàn, chăm chú nhìn một bức bản đồ Hà Bắc và Hà Đông to lớn trên bàn. Trương Hổ nhỏ giọng hỏi:
- Đã xảy ra chuyện gì?
- Vừa mới nhận được chiến báo của Nhạn Môn Quan, thủ tướng Nhạn Môn Quan Trần Túc rất lo lắng Kim binh Hà Bắc sẽ giết từ Phi Hồ Hình tới Đại Huyện, Nhạn Môn Quan sẽ gặp địch hai mặt, không thủ được. Hắn hi vọng ta có thể lập tức phái binh chi viện Bình Hình Quan.
- Vị Trần tướng quân này lo lắng không sai, quả thực rất có khả năng này. Hiện giờ là mùa hè, Phi Hồ Hình không bị băng tuyết phong tỏa, đi từ Dịch Châu tới Đại Châu rất thuận thiện.
Lý Diên Khánh lại lắc đầu:
- Trần Túc nhắc nhở ta, thực ra ta không lo lắng Đại Châu, ta lo lắng chính là Tỉnh Hình.
Trương Hổ giật mình:
- Đô Thống Chế lo lắng Kim binh giết tới từ Tỉnh Hình?
Lý Diên Khánh thở dài một tiếng:
- Kỵ binh không tiện đi Phi Hồ Hình, Dịch Châu đã thất thủ gần mười ngày, nếu như Kim binh mượn đường Phi Hồ Hình, hẳn đã sớm tới rồi. Đến giờ Phi Hồ Hình không có động tĩnh, ta hoài nghi mục tiêu của Kim binh là đi Tỉnh Hình. Dù sao ý nghĩa chiến lược của Tình Hình lớn hơn, lại có thể vận chuyển đồ quân nhu và kỵ binh, từ việc Kim binh tiến đánh trọng điểm Phủ Chân Định, rất có thể bị ta nói trúng.
- Vậy hiện giờ có thể phái quân đội đi thủ Tỉnh Hình Quan.
Trương Hổ lập tức đề nghị:
- Thủ vững Tỉnh Hình Quan, có thể phòng ngừa quân địch giết từ Tỉnh Hình tới Phủ Thái Nguyên.
Lý Diên Khánh chăm chú nhìn bản đồ không nói. Trương Hổ nói Tỉnh Hình Quan là quan ải một bên Hà Đông, mà quan ải một bên Hà Bắc là Thổ Môn Quan. Đặc điểm của hai tòa quan ải này đều là phòng ngự đối ngoại từ Tỉnh Hình. Nếu như muốn chặn đánh Kim binh mượn đường Tỉnh Hình giết tới Hà Đông, hẳn là đi thủ Thổ Môn Quan bên Hà Bắc. Nhưng hiện giờ đoán chừng không kịp rồi, rất có thể Thổ Môn Quan đã bị Kim binh công chiếm.
Thật ra coi như Kim binh không công chiếm Thổ Môn Quan, họ cũng không thủ được nơi đó. Thổ Môn Quan không phải Nhạn Môn Quan, một khi Kim binh tấn công quy mô lớn, nhiều nhất một ngày có thể đánh hạ Thổ Môn Quan. Phương pháp chặn đường duy nhất chính là hai quân kịch chiến, hoàn toàn đánh bại quân địch tấn công. Nếu như giữ vững quan ải là có thể ngăn cản quân địch, thì không có thành ngữ tử chiến đến cùng.
Lý Diên Khánh trầm tư thật lâu nói:
- Lập tức để Yến Thanh tới gặp ta!
Không bao lâu, Yến Thanh vội vàng chạy đến, quỳ một chân xuống hành lễ:
- Tham kiến Đô Thống Chế!
Lý Diên Khánh nói với gã:
- Ngươi hãy dẫn năm mươi tên lính tinh nhuệ tới Tỉnh Hình. Nếu như phát hiện đại đội Kim binh tiến vào Tỉnh Hình, ngươi có thể lập tức phát bồ câu thư thông báo Thái Nguyên.
- Ti chức tuân lệnh!
Yến Thanh thi lễ vội vàng rời đi. Ánh mắt Lý Diên Khánh lại chuyển qua Nhạn Môn Quan. Một khi Kim binh từ Hà Bắc chuyển qua tấn công Hà Đông Lộ, đạo phòng ngự thứ nhất của Hà Đông Lộ sẽ mất ý nghĩa.
Sau khi Hoàn Nhan Tông Vọng đánh hạ thành Yên Kinh, thông qua tế điện tướng sĩ Liêu quốc mà nhanh chóng nhận được sự ủng hộ của dân chúng Phủ Yến Sơn, Kim binh nhanh chóng đứng vững gót chân, lập tức chia binh hai đường chỉ huy xuôi nam. Một đường Phó Đô Thống Hoàn Nhan Đồ Mẫu là chủ tướng, dẫn năm vạn đại quân giết vào Phủ Hà Gian, tiến công đông lộ Hà Bắc.
Hoàn Nhan Tông Vọng dẫn năm vạn đại quân tấn công Phủ Chân Định, để Quách Dược Sư dẫn đường, dẫn đầu giết vào Định Châu. Đô Chỉ Huy Định Châu Lưu Bích hiến thành đầu hàng, ba vạn sương quân bố trí ở Định Châu không chiến mà bại, khiến Kim binh một đường thế như chẻ tre, không gặp được bất kỳ ngăn cản nào, ba ngày sau liền giết tới Huyện Chân Định.
Trong huyện thành Chân Định chỉ có năm ngàn sương quân, do Đô Chỉ Huy Sứ Vương Ngạn thống soái. Lúc này Vương Ngạn biết được tin tức ba vạn viện quân sắp tới, y liền hạ lệnh toàn quân tử thủ thành trì, chờ đợi viện quân.
Kim binh lập đại doanh cách Huyện Chân Định ba mươi dặm, trong đại trướng trung quân, nguyên Chuyển Vận Sứ hai Lộ Hà Bắc Lương Phương Bình hiến kế với Hoàn Nhan Tông Vọng:
- Mặc dù Huyện Chân Định cao lớn kiên cố, kỳ thực cũng không khó công. Điện hạ có thể tạm thời không công thành, chờ đợi viện quân của quân Tống chạy đến, lại phân ba vạn tinh binh phục kích viện quân. Lúc này quân Tống từ xa tới cứu viện, chắc chắn binh sĩ mệt mỏi, quân đội không kịp kết trận. Lúc này lấy kỵ binh cường công, có thể một trận chiến đánh tan quân Tống, lại uy hiếp thành Chân Định. Thành Chân Định mất hi vọng từ viện quân, đương nhiên sẽ đầu hàng tướng quân. Đây chính là kế sách vây thành đánh viện binh, hi vọng điện hạ tiếp thu!
Hoàn Nhan Tông Vọng gật đầu:
- Kế này quả nhiên tuyệt diệu, chẳng qua ta nhận được thư gấp của huynh trưởng, quân tây lộ tiến đánh Nhạn Môn Quân không hạ được, ta dự định phái hai vạn quân từ Tỉnh Hình giết vào Hà Đông Lộ, tấn công sau lưng. Tiên sinh cảm thấy có thể tấn công Tỉnh Hình trước không?
- Điện hạ, Tỉnh Hình không đáng để lo. Ta rất rõ ràng Thổ Môn Trại sớm đã hoang phế rồi, điện hạ có thể phái một đội khinh binh tiến tới Tỉnh Hình trước, cướp đoạt Tỉnh Hình Quan phía tây. Chờ sau khi đánh hạ Phủ Chân Định, đại quân hướng thẳng tới Hà Đông Lộ cũng không muộn.
Ngừng một chút, Lương Phương Bình lại nói:
- Ti chức đề nghị điện hạ trước tiến phái quân Yến Sơn từ Dịch Châu đi đường Phi Hồ giết tới Đại Châu. Sau minh ước Đàn Uyên, đường Phi Hồ chưa từng xảy ra chiến tranh, quân trại phòng ngự phía Đại Châu đã sớm hoang phế rồi, chỉ còn Bình Hình Trại có thể miễn cưỡng sử dụng, nhưng cũng không ngăn cản nổi đại quân tấn công. Chỉ cần một đội quân mạnh giết tới Đại Châu, nơi hiểm yếu như Nhạn Môn Quan có thể dễ dàng công phá sau lưng, tăng thêm tấn công từ Tỉnh Hình phía nam, Hà Đông Lộ sẽ dễ như trở bàn tay. Xin điện hạ cân nhắc ngu kế của ti chức!
Hoàn Nhan Tông Vọng vui vẻ cười to:
- Tiên sinh không hồ là bản đồ sống đại nghiệp xuôi nam của Kim quốc, có tiên sinh ở đây, Hà Bắc Hà Đông đều không đáng lo.
Hoàn Nhan Tông Vọng lập tức phái hai tên Thiên phu trưởng Bồ Sát, Thằng Quả mang theo hai ngàn quân đội tiến vào Tỉnh Hình, cướp đoạt Tình Hình Quan trước. Đồng Thời gã mệnh lệnh Quách Dược Sư dẫn ba vạn Thường Thắng Quân đi đường Phi Hồ hướng thẳng tới Dịch Châu. Gã tự mình dẫn ba vạn kỵ binh xuôi nam, nghênh chiến ba vạn quân Tống đường xa mà đến…
Chủ tướng quân Tống chi viện Phủ Chân Định là Đô Thống Chế quân tây lộ Lưu Quang Thế. Gã dẫn ba vạn Cấm Quân hành quân ngày đêm chạy tới Phủ Chân Định. Lưu Quang Thế là con trai của nguyên Phòng Ngự Sứ Thiểm Tây Lộ Lưu Diên Khánh, bởi vì đi theo Chủng Sư Đạo bắc phạt có công, phong Tả Vệ Đại Tướng Quân, Tiền Điện Phó Đô Chỉ Huy Sứ, lần này được Thái tử đề cử, gã đảm nhiệm Đô Thống Chế quân tây lộ, phụ trách phòng ngự tuyến Phủ Chân Định và Định Châu.
Lưu Quang Thế nhận được lệnh lập tức dẫn quân bắc thượng, nhưng vẫn chậm một bước. Gã ở Triệu Châu đã nhận được tin tức Kim binh đánh vào Định Châu, khiến Lưu Quang Thế nóng lòng như lửa đốt. Gã nhất định phải chạy tới huyện Chân Định trước Kim binh. Huyện Chân Định lương thực đầy đủ, tường thành cao lớn kiên cố, chỉ cần giữ vững Huyện Chân Định, có thể tạo dựng được phòng ngự tây tuyến.
Nhưng Lưu Quang Thế vẫn đánh giá cao phòng ngự của Định Châu, gã cho rằng Định Châu có ba vạn thủ quân, coi như sương quân không địch nổi Kim binh, ít ra cũng có thể tranh thủ cho mình thời gian ba ngày, gã sẽ có thể chạy tới Huyện Chân Định trước khi Kim binh giết tới Phủ Chân Định.
Chỉ là Lưu Quang Thế có nằm mơ cũng chẳng ngờ, thủ quân Định Châu không giữ vững được nổi một canh giờ, trực tiếp không chiến mà bại, Chủ tướng Lưu Bích hiến thành đầu hàng, thời gian ba ngày mà gã trông cậy có thể tranh thủ được đã toàn tan vỡ.
Trên quan đạo cách Huyện Chân Định khoảng tám mươi dặm về phía nam, Lưu Quang Thế dẫn ba vạn viện quân đang hối hả bắc thượng. Hai bên quan đạo là ruộng lúa mạch mênh mông vô bờ, lương thực mùa hạ đã sớm thu hoạch, trong vùng bỏ hoang trở nên trụi lủi khắp nơi, chỉ thấy từng đàn chim đang bay quanh trong vùng bỏ hoang, tìm kiếm hạt mạch còn sót lại.
Phía bắc hà Bắc Lộ đều hai năm ba vụ, sau vụ hè sẽ không tiếp tục gieo hạt lương thực mùa thu, mà nuôi đất một mùa, chờ cuối thu lại trồng mạch đông.
Ngay khi quân đội ra sức hành quân, bỗng nhiên phía tây bắc và đông bắc ùng vang lên tiếng sừng hươu trầm thấp, mấy trăm chiếc kèn sừng hươu cùng thổi lên, ba vạn kỵ binh Nữ Chân xuất hiện từ ba phương phía trước quân Tống.

Bạn cần đăng nhập để bình luận