Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 446: Gia yến Tào phủ

Chương 446: Gia yến Tào phủChương 446: Gia yến Tào phủ
Đi vào cửa lớn, đập ngay trước mắt là tòa lầu đỏ sẫm cao 3 trượng, khí thế nguy nga hùng vĩ, mái ngói xanh cong vút. Dưới ánh sáng mặt trời lấp lánh như ánh sáng của bảo thạch. Mặc dù Tống triều phân cấp chặt chẽ, nhưng mặt khác lại tương đối rộng rãi, không quá so đo hành động, trong các phủ quyền quý có rất nhiều tòa lầu cao, tòa lầu này của Tào phủ mặc dù hùng vĩ, nhưng lại kém xa Lục hạc đường của Thái kinh phủ. Lục hạc đường cao bốn trượng chín thước, đứng từ trên nhìn xuống, người giống như kiến vậy.
Mặc dù trên danh nghĩa, Tào phủ cũng là ba tiến hai viện, nhưng phòng ốc dày đặc, có khoảng hơn ngàn gian, hẻm nhỏ trong phủ chằng chịt, bốn phương thông suốt, nếu không có người dẫn đường thì rất dễ bị lạc. Yến hội hôm nay ở trung đình, chính là đặt ở dưới lầu lộng lẫy, chia làm chủ đường trong lầu và phó đường ngoài lầu
Lý Diên Khánh là vãn bối, lại không có gia thế hiển hách, cũng không phải quan to triều đình, đương nhiên chỉ ngồi phó đường. Phó đường phân thành hai khu vực đông, tây, mỗi khu có 40 bàn, chủ yếu là xem xét phân bàn theo nam, nữ. Mặc dù chia làm hai khu nhưng thực tế vẫn là liền với nhau, chỉ có điều nữ thì ngồi bên phía tây, nam thì ngồi phía đông, có thể vươn cổ nhìn, thuận tiện chọn đối tượng, hoặc là những người có tình ý thì có thể liếc mắt nhìn.
Người Tống đối với hôn nhân khá là thoải mái, chỉ cần trong cùng tầng lớp, nếu như hai bên lưỡng tình tương duyệt, báo cáo phụ mẫu xong thì có thể thành chính quả. Đối với thanh niên nam nữ, du ngoạn ngoại thành hoặc là các loại ngày tụ tập chính là cơ hội giao lưu, bồi dưỡng tình cảm.
Nhưng loại yến hội thế gia này, lại thường là thời cơ để phụ mẫu nhìn con rể hoặc con dâu, hoặc là phụ mẫu hai bên gặp mặt, chỉ cần điều kiện không quá kém, thông thường đều là vui vẻ hợp tác, hài lòng đi về.
- Diên Khách, bàn của đệ ở đây. Từ giờ đến lúc khai tiệc vẫn sớm, đệ ở trong phủ đi dạo, chỉ cần cửa không khóa đều có thể vào!
Tào Thịnh giúp Lý Diên Khánh tìm chỗ ngồi, y quả thực rất bận, liền lập tức cáo từ rời đi.
Lý Diên Khánh ngồi xuống chỗ của mình. Tống triều thình hành bàn bát tiên, một bàn ngồi tám người, mà trong chủ đường một bàn chỉ ngồi bốn người. Lý Diên Khánh ngồi xuống trước chỗ của mình, phía trước có biển tên hắn.
Hiện tại vẫn sớm, trên bàn gần như chưa có ai ngồi, chỉ có mấy ông già ngồi nói chuyện phiếm vơi nhau, còn những chỗ khác là thị nữ hoặc nô bộc đang bận rộn bày bàn tiệc.
Lý Diên Khánh liền đứng lên, thuận theo đường chính đi về phía đông, vừa rồi hắn nhìn thấy phía đông có một vườn hoa lớn, bên đó có nhiều người trẻ tuổi.
Mấy ngày nay Lý Diên Khánh cũng thuê phòng trọ, cho nên hắn cũng có hứng thú với phòng trạch. Đối với một quan nhỏ như hắn, nhiều nhất cũng chỉ có thể thuê một căn nhà 3 đến 5 mẫu, so với Tào phủ 300 mẫu, thì giống như một trời một vực, hơn nữa Tào phủ lại không thể so sánh được với Thái Kinh và Vương Phủ, càng không thể so sánh với Vương phủ Hoàng tộc. Chỉ nhìn từ gia trạch, Lý Diên Khánh đã cảm thấy mình thật nhỏ bé.
Lối kiến trúc của triều Tống khác với triều Đường. Thời Đường coi trọng kiến trúc đơn giản, mà kiến trúc thời Tống lại có hai đặc điểm, một là cực kỳ tinh xảo để biểu thị độc mạo mới, hai là theo đuổi phong cách lâm viên. Từ đình Thương Lãng ở Tô Châu có thể lờ mờ nhìn ra lối kiến trúc triều Tống.
Lý Diên Khánh đi về hướng đông, hai bên trên đường đi chỉ thấy phòng trạch đều là đính vàng dát ngọc, mái hiên xanh ngọc, bốn phía tường đất phấn hồng, hai lần khắc thế lan ngọc, giống hệt động phủ thần tiên.
Qua một cây cầu cửu khúc, hắn đi vào vườn hoa lớn ở trung đình, khu vườn này ước chừng khoảng hai mươi mẫu, Tào gia dẫn một dòng sông nhỏ từ Kim Thủy vào, uốn lượn khắp cả tòa trạch phủ, lại chảy ra Kim Thủy. Nhưng mà trong phủ bởi vì có sông mà tràn đầy linh khí, hai bên bờ sông cỏ xanh biếc, hàng liễu rủ tươi tốt. Vào mùa xuân hạ, các loài hoa quý trăm hoa khoe sắc. Hiện tại, mặc dù là tháng 8, nhưng kim quế đang nở rất nhiều, cả tòa trạch phủ tràn ngập hương thơm nồng đậm của hoa quế.
Hai bên bờ của dòng sông nhỏ được tô điểm bởi các loại đình đài lầu các, từng toà hoa viên nhỏ phân bố bên trong. Lúc này đang là thời tiết chính thu, thanh niên nam nữ đang đứng bên ngoài, tụ tập thành từng đám nói chuyện vui cười. Bọn họ đều là con em của Công Huân thế gia, rất quen thuộc lẫn nhau, dễ dàng tụ tập thành một chỗ, cơ bản là đều đứng thành đám vòng tròn, riêng Lý Diên Khánh là không ai biết, chỉ có thể dạo chơi thong thả, thưởng thức cảnh sắc trong hoa viên.
- Lý hiền đệ Lý Diên Khánh!
Lý Diên Khánh dừng bước, hắn nghe thấy có người gọi tên mình vừa quay đầu lại, chỉ thấy Tào Tính đang thở hồng hộc chạy tới.
- Hóa ra là Tào huynh!
Lý Diên Khánh dừng chân, cười nói:
- Không phải Tào huynh đứng bên ngoài chỉ huy xe sao?
- Vừa tiếp nhận nhiệm vụ mới, thất thúc kêu ta đi chăm sóc hiền đệ?
- Thất thúc của huynh?
- Không phải vừa rồi cùng vào phủ với huynh sao?
giờ Lý Diên Khánh mới hiểu, hóa ra Tào Thịnh là lão thất, hắn nhịn không được cười nói:
- Huynh có bảy thúc phụ?
- Bảy người.
Tào Tính gãi đầu thở dài một tiếng.
- Ai! Có bảy thúc phụ, tức là phía sau còn một đống đệ đệ, muội muội.
Lý Diên Khánh thấy y khá thú vị, cười hỏi:
- Không biết Tào huynh có biểu tự không?
- Chưa có! Năm sau, sau khi Nhược quan mới có, huynh có thể gọi ta là tiểu tam lang, người trong phủ đều gọi ta là vậy.
- Ta cũng không có, huynh gọi ta Diên Khánh là được.
Lý Diên Khánh nhìn nam nữ trẻ tuổi đang đứng tốp năm tốp ba trong vườn hoa, hắn hơi kỳ quái hỏi thăm:
- Có câu ta không biết có nên hỏi hay không, yến hội hôm nay, dường như phần lớn đều là người trẻ tuổi, sao lại như vậy?
Tào Tính ngạc nhiên nhìn hắn một cái, cười hỏi:
- Diên Khánh thành thân chưa?
- Trong nhà có một cô tiểu thiếp, nhưng chưa lấy vợ.
- Vậy ngươi tới nơi này là đúng rồi, những thế gia chúng ta thường xuyên tụ hội, hoặc là sinh nhật mừng thọ, ngày lễ gì đó, đại khái cứ nửa năm sẽ có một lần tụ hội kiểu này. Mọi người thay phiên làm chủ, gọi là Thước Hội. Thật ra chính là sáng tạo cơ hội gặp mặt cho nam nữ trẻ tuổi, nói thông tục một chút, chính là hội ra mắt, như vậy là hiểu rồi chứ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận