Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 576: Người tới từ kinh thành.

Chương 576: Người tới từ kinh thành.Chương 576: Người tới từ kinh thành.
Một nam tử trung niên hơn bốn mươi tuổi ngồi trong quan phòng của Mạc Tuấn. Gã để bộ râu dài, nhìn rất nho nhã. Mặc dù chờ đợi một canh giờ, nhưng gã vẫn không nóng vội, rất có hàm dưỡng.
Thấy Lý Diên Khánh tiến đến, gã liền đứng dậy cười nói:
- Lý Huyện quân rốt cuộc trở về rồi.
- Xin hỏi các hạ là…
- Tại hạ Ngô Mẫn, trước mắt đảm nhiệm Cấp Sự Trung, phụng chỉ tuần sát dân tình khu vực Giang Nam, đi ngang qua quý huyện.
Lý Diên Khánh cũng từng nghe nói tới Ngô Mẫn, người này là Tiến sĩ năm Đại Quan thứ hai, tài hoa hơn người. Thái Kinh muốn gả con gái cho gã, lại bị gã từ chối. Lý Diên Khánh vội vàng thi lễ:
- Hóa ra là Ngô Học Sĩ, thất kính rồi!
Ngô Mẫn cười gật đầu nói:
- Lý Huyện quân cũng biết chuyện quân Tống bắc phạt thất bại chứ!
Lý Diên Khánh không biết ý gã tới đây, càng không dám khẳng định gã là người của Thái tử. Hắn trầm mặc chốc lát nói:
- Ta đặc biệt mua một bản Triều Báo, đã biết chuyện bắc phạt thất bại.
- Lý Huyện Lệnh thấy thế nào?
Lý Diên Khánh nở nụ cười:
- Ta chỉ là một Huyện Lệnh nho nhỏ, nào dám vọng nghị đại sự quốc quân?
Ngô Mẫn biết Lý Diên Khánh cẩn thận, nếu mình không thể được hắn tín nhiệm, cũng đừng nghĩ tới nhận được câu trả lời chắc chắn của hắn. Gã tiến tới cài cửa lại, quay đầu nhỏ giọng nói:
- Người biết con đường Triệu Tế Từ này tổng cộng chỉ có ba người, ta là một người trong số đó. Trước khi ta lên đường, Thái tử điện hạ nhờ Triệu Tế Từ đưa cho ta một viên thuốc, để ta tới huyện Gia Ngư tìm ngươi một chút.
Lúc này Lý Diên Khánh mới tin tưởng, mình biết con đường Triệu Tế Từ này là kết quả ban đầu bức bách Trịnh mập, cũng không phải Thái tử Triệu Hoàn chủ động tìm mình. Xem ra vị Ngô Mẫn này mới hoàn toàn là tâm phúc của Thái tử Triệu Hoàn.
- Thì ra là thế, không biết hiện giờ Thái tử điện hạ có khỏe không?
- Bắc phạt thất bại, khiến Thái tử điện hạ có đường sống trong chỗ chết, quan gia đã giải trừ giám thị Thái tử điện hạ, cũng cho phép hắn tham dự bàn bạc các loại chuyện lớn quốc quân. Phải nói, Thái tử điện hạ đã khôi phục bình thường.
- Quan gia quyết định từ bỏ Vận Vương điện hạ rồi sao?
- Điều này còn khó nói, chỉ có thể nói tạm thời không suy tính đến. Hiện giờ tiếng nói phê bình bắc phạt trong triều càng lúc càng lớn, áp lực của quan gia rất lớn. Nghe nói Thiên tử đã hạ chỉ lệnh Ngự Sử Đài truy tra nguyên nhân cái chết của Trịnh Cư Trung. Lý Huyện quân hiểu được hàm nghĩa trong đó không?
Lý Diên Khánh cười:
- Đây chỉ là tư thái mà thôi, có vây cánh của Vương Phủ chống đỡ, khôi phục danh dự Phạm đảng nói nghe thì dễ.
Ngô Mẫn trầm ngâm một chút rồi nói:
- Thái tử điện hạ để ta hỏi ngươi, bắc phạt có khả năng chiến thắng hay không?
Lý Diên Khánh khẽ thở dài:
- Không thua thì có thể làm được, nhưng chiến thắng tuyệt đối không thể!
Ngô Mẫn khẽ giật mình:
- Ta không rõ ý của Huyện quân?
- Đánh thế hòa với quân Liêu thì có thể làm được, nhưng bởi vì có quân Kim, tuyệt đối không có khả năng thực sự chiến thắng. Kim binh sao có thể chắp tay tặng Yên Kinh cho Đại Tống. Nếu ta dự đoán không sai, chỉ cần chúng ta bắc phạt lần nữa, Kim quốc nhất định sẽ phái người đến biểu thị cùng tiến đánh Yên Kinh.
Ngô Mẫn suy nghĩ lại hỏi:
- Vậy phải thế nào mới có thể không thua?
- Loại bỏ Đồng Quán, thay đổi Đại tướng có kinh nghiệm làm Soái, hoặc không để Đồng Quán can thiệp bắc phạt. Tư tâm của Đồng Quán quá nặng, chỉ cần có hắn, dù cho bắc phạt lần nữa cũng phải thua.
Ngô Mẫn gật đầu:
- Ta hiểu được, như vậy ta sẽ gửi thư cho Triệu Tế Từ, cáo từ!
- Hiện giờ Ngô Học Sĩ muốn rời đi sao?
Ngô Mẫn cười nói:
- Tùy tùng của ta đều ở Giang Hạ, ta lấy cớ muốn thăm Ngư Nhạc Sơn mới đến đây, ta nhiều nhất chỉ có thể uống một ngụm trà ở chỗ ngươi!
- Thì ra là thế, ta đưa Ngô Học Sĩ lên thuyền.
Lý Diên Khánh đưa Ngô Mẫn đến bờ sông. Lúc này, Lý Diên Khánh cười hỏi:


- Có một vấn đề riêng, không biết có thể mở miệng hay không?
- Mời Lý Huyện quân nói!
- Giữa Ngô Học Sĩ và Thái tử…
Lý Diên Khánh hỏi gã, tại sao lại trở thành tâm phúc của Thái tử?
Ngô Mẫn mỉm cười:
- Ta từng nhận chức thị giảng Đông Cung nhiều năm, giữa ta và hắn có tình nghĩa sư đồ.
Lý Diên Khánh lập tức hiểu được, hóa ra Ngô Mẫn từng là sư phụ của Thái tử Triệu Hoàn, khó trách Triệu Hoàn lại tín nhiệm gã như vậy.
- Xin lên thuyền đi! Chúc Ngô Học Sĩ thuận buồm xuôi gió.
- Xin Lý Huyện quân bảo trọng!
Ngô Mẫn lên thuyền, ôm quyền thi lễ, thuyền dần chạy xa. Lúc này, trong lòng Lý Diên Khánh bỗng nhiên có một loại cảm giác rất vi diệu, dường như lịch sử sắp xuất hiện một nhánh mở rộng nho nhỏ.

Không lâu sau khi Da Luật Đại Thạch và Tiêu Cán đánh bại quân Tống, nội bộ Liêu quốc cũng sinh ra biến cố rất lớn.
Sau khi Hoàng đế Liêu Quốc Gia Luật Diên Hi bị công hãm ở Trung Kinh, dẫn tàn quân bỏ chạy tới Giáp Sơn. Lúc này, năm Kinh của Liêu quốc đã mất bốn, chỉ còn lại Nam Kinh, cũng chính là Yên Kinh mà Đại Tống một lòng muốn cướp lấy.
Quần thần Liêu quốc oán hận Gia Luật Diên Hi đã lâu, nếu không phải sự thiển cận của y, người Nữ Chân sao có thể quật khởi nhanh như vậy. Nếu không phải y ngo ngốc, quân Liêu cường đại sao lại liên tục thất bại?
Lúc này, quần thần Liêu quốc rốt cuộc tìm được cơ hội, lấy cớ Gia Luật Diên Hi đã mất tích, nước không thể một ngày không có vua, liền ủng lập thúc phụ của Gia Luật Diên Hi là Tần Tấn Vương Gia Luật Thuần làm Thiên tử, đổi quốc hiệu làm Bắc Liêu.
Nhưng cũng do khí số Liêu quốc đã hết, Gia Luật Thuần đăng cơ không đến hai tháng liền băng hà vì bệnh cuối tháng sáu, lúc này cách quân Liêu đánh bại quân Tống tại Hùng Châu chưa tới một tháng.
Đầu tháng bảy, tin tức Gia Luật Thuần băng hà truyền đến Đông Kinh Biện Lương.
Thiên tử Triệu Cát chắp tay đi lại trong Ngự thư phòng. Tin tức Gia Luật Thuần băng hà khiến tim y đập thình thịch, y dường như lại thấy được cơ hội bắc phạt. Nhưng bắc phạt thảm bại một tháng trước khiến y chật vật không chịu nổi, tiếng nói công kích kế sách bắc phạt của triều chính và dân gian ngày càng vang. Nếu như y lại hạ lệnh bắc phạt, thành công còn dễ nói, nhưng nếu thất bại lần nữa, y quả thực không cách nào giải thích với bách quan và liệt tổ liệt tông.
Triệu Cát lo nghĩ vạn phần trong lòng, y đã suy tính ròng rã hai ngày, nhưng từ đầu đến cuối không quyết định chắc chắn được.
Lúc này, có hoạn quan bẩm báo:
- Lương Thái Phó tới rồi!
Triệu Cát gật đầu:
- Để hắn tiến vào!
Có lẽ Lương Sư Thành có thể cho mình một đề nghị tương đối tốt.
Không bao lâu, Lương Sư Thành bước nhanh tới, quỳ xuống hành đại lễ:
- Vi thần tham kiến Ngô hoàng bệ hạ!
- Miễn lễ bình thân!
- Tạ ơn bệ hạ!
Lương Sư Thành đứng dậy nói:
- Vi thần nghe nói hai ngày này bệ hạ cơm nước không vào, vi thần rất lo lắng long thể của bệ hạ. Xin bệ hạ bảo trọng long thể, có chuyện gì phiền não có thể giao cho hạ thần giải quyết.
- Đúng vậy! Thái Phó nói cũng không sai, trẫm có chuyện không quyết định chắc chắn được, muốn nghe ý kiến của Thái Phó.
Lương Sư Thành đến đúng là vì chuyện bắc phạt. Triệu Cát đã phiền não hai ngày rồi, Lương Sư Thành sao có thể không biết là vì chuyện gì?
- Vi thần nguyện ý phân ưu với bệ hạ!
Triệu Cát trầm ngâm một chút rồi nói:
- Liêu đế băng hà rồi, Liêu quốc đã rơi vào nội loạn, trẫm muốn nhân cơ hội này lại bắc phạt lần nữa, nhưng lại lo lắng quần thần phản đối, không biết Thái Phó có biện pháp gì tốt?
Hiện giờ chuyện Lương Sư Thành nóng lòng nhất chính là hi vọng nhận được sự thông cảm của Thái tử. Khi quân Tống bắc phạt lần đầu lão đã làm một chuyện ngu xuẩn, lại chạy tới thăm Vận Vương Triệu Giai, ám chỉ với Triệu Giai, mình đồng ý giúp gã nhập chủ Đông Cung. Kết quả lão làm sao cũng không nghĩ tới bắc phạt lại thảm bại, Triệu Giai bị ép nhận trách nhiệm, từ bỏ chức vụ Chủ soái ba quân. Đồng thời Thiên tử giải trừ hết thảy hạn chế với Thái tử, điều này có nghĩa địa vị Đông Cung của Thái tử Triệu Hoàn đã ổn định.
Điều này khiến Lương Sư Thành cực kỳ hối hận, nếu như tin tức binh bại tới sớm ba ngày, lão thế nào cũng không đi làm chuyện ngu xuẩn kia.
Hiện giờ hối hận cũng vô ích rồi, lão chỉ có thể nghĩ hết thảy biện pháp cứu vãn sự tín nhiệm của Thái tử với lão.
- Vi thần lại nguyện ý gánh chịu hết thảy áp lực giúp bệ hạ, nhưng loại áp lực này vi thần không có tư cách gánh chịu. Thực ra bệ hạ có thể để Thái tử chủ đạo việc này…
Đây chính là kế sách một hòn đá ném hai chim của Lương Sư Thành, lão đề cử Thái tử chủ đạo bắc phạt, nếu như thành công chính là lão có công đề cử, nếu như thất bại như vậy uy vọng của Thái tử cũng tổn hao nhiều, Vận Vương rất có khả năng Đông Sơn tái khởi. Quan trọng hơn là, Thiên tử Triệu Cát sẽ cảm kích mình.
Triệu Cát lập tức tỉnh ngộ, có thể đẩy Thái tử lên phía trước, bắc phạt thành công mình là đế vương Đại Tống, thuận lý thành chương lấy được thành quả thắng lợi. Nếu như thất bại, y có thể đẩy toàn bộ trách nhiệm lên đầu Thái tử, cũng chỉ Thái tử mới có thể gánh chịu trách nhiệm quân chủ thay mình.
Nghĩ tới nơi này, y tán thưởng gật đầu với Lương Sư Thành, vẫn là Lương Sư Thành am hiểu tâm ý của mình, Triệu Cát lập tức phân phó:
- Nhanh tuyên Thái tử tới gặp trẫm!

Bạn cần đăng nhập để bình luận