Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 332: Đường nhỏ Hoành Sơn.

Chương 332: Đường nhỏ Hoành Sơn.Chương 332: Đường nhỏ Hoành Sơn.
Lý Diên Khánh dừng ngựa bên bờ Hoàng Hà, yên lặng chăm chú nhìn Hoàng Hà cuồn cuộn. So với lần qua sông trước, thế nước Hoàng Hà mùa thu chậm hơn, càng thêm thâm trầm nặng nề, mang theo sức mạnh tự nhiên cực lớn khó mà kháng cự, uốn lượn chảy về phía nam.
Một đội tàu gồm mấy chục chiếc thuyền lớn tạo thành đang bỏ neo trên bến tàu ở huyện Định Hồ, chờ đợi chở quân Tống qua sông. Mấy con diều hâu xoay quanh trên bầu trời Hoàng Hà, lướt nhanh qua Hoàng Hà, bay về phía đông nam.
- Lý Tham Quân rất lo lắng chiến dịch lần này sao?
Sau lưng hắn truyền đến một giọng nói trầm thấp.
Lý Diên Khánh quay đầu, là Dương Tái Hưng đứng sau lưng mình. Mặc dù lúc ở Biện Kinh, quan hệ giữa Dương Tái Hưng và mình cực kỳ mật thiệt, nhưng đến Hà Đông Lộ, Lý Diên Khánh cảm nhận rõ ràng Dương Tái Hưng xa cách với mình.
Đương nhiên, Lý Diên Khánh có thể hiểu được khát vọng của Dương Tái Hưng. Gã gánh vác trách nhiệm phục hưng Dương gia, nhất định phải luôn đi theo Chủng Sư Đạo. Gã cũng lo lắng quan hệ quá sâu với mình, ảnh hưởng tới sự tín nhiệm của Chủng Sư Đạo đối với gã.
- Đương nhiên sẽ có lo lắng. Ta là Chủ quản Tình Báo Ti, lại hoàn toàn không biết gì về Tây Hạ, thẹn trong lòng!
- Lý Tham Quân làm cực kỳ tốt, Đại Soái cũng khen không dứt miệng. Tình báo đối với Tây Hạ không đủ là bởi vì Tình Báo Ti thành lập quá muộn, cũng không phải tội của Lý Tham Quân, Lý Tham Quân không nên tự trách.
Lý Diên Khánh cười nhạt một tiếng cười hỏi:
- Dương huynh tìm ta có việc sao?
Dương Tái Hưng gật đầu:
- Đại Soái có chuyện tìm Tham Quân, xin mời đi theo ta!
Hai người quay đầu ngựa, một trước một sau chạy về đại doanh ngoài thành Định Hồ. Không bao lâu, hai người vào đại doanh, tới trước đại trướng trung quân.
- Khởi bẩm Đại Soái, Lý Tham Quân tới rồi!
Dương Tái Hưng bẩm báo trước trướng.
- Mời hắn vào!
Dương Tái Hưng quay người vung tay mời Lý Diên Khánh:
- Mời Lý Tham Quân vào!
Lý Diên Khánh bước nhanh vào đại trướng, thấy Chủng Sư Đạo đứng trước địa đồ chắp tay trầm tư không nói, đang suy nghĩ điều gì. Lý Diên Khánh không dám ngắt mạch suy nghĩ của Chủ soái, liền an tĩnh đứng một bên. Thật lâu sau, Chủng Sư Đạo tỉnh táo lại, lão quay đầu nhìn thoáng qua Lý Diên Khánh, áy náy cười nói:
- Người lớn tuổi chính là như vậy, rất dễ thất thần, ta phải chúc mừng Lý Tham Quân trước rồi.
Chủng Sư Đạo đưa một bản văn thư qua cho Lý Diên Khánh:
- Đây là điệp văn Lại Bộ triều đình đưa tới từ Thái Nguyên, thăng thưởng một nhóm quan viên, ngươi có công bắt được mật thám Hà Đông Lộ, thăng một cấp làm Tuyên Phụng Lang.
Tuyên Phục Lang là tòng thất phẩm, vốn Cấp Sự Lang là chính bát phẩm. Điều này vượt quá dự kiến của Lý Diên Khánh, hắn nhập sĩ mới nửa năm liền thăng lên một cấp, quan địa phương bình thường ít nhất phải ba năm mới có cơ hội lên chức.
Chủng Sư Đạo cười tủm tỉm nói:
- Ta đã sớm nói, trong quân đội dễ dàng thăng chức, bình thường sau một năm có thể thăng một cấp. Nửa năm lên chức giống như ngươi quả thực tương đối hiếm thấy, bình thường là Thiên tử đặc biệt phê chuẩn mới có cơ hội này, xem ra Thiên tử cực kỳ hài lòng đối với hiệu quả của Tình Báo Ti ngươi.
- Không có Đại Soái khoe thành tích cho ti chức, Thiên tử sẽ không biết những chuyện nhỏ nhặt này, ti chức phải cảm tạ Đại Soái hậu ái.
Lý Diên Khánh hiểu rõ trong lòng, công lao trong quân đội cũng không phải việc gì cũng báo cáo với Thiên tử, bình thường đều là ghi công, cuối cùng cùng nhau tăng thưởng. Chủng Sư Đạo vì đệ bạt mình mới đặt biệt khoe thành tích cho mình, trong lòng hắn quả thực cảm kích Chủng Sư Đạo hậu ái.
Chủng Sư Đạo khẽ cười nói:
- Nếu như ngươi không thu được nhiều tài phú như vậy, ta cũng không tìm thấy cớ dâng tấu Thiên tử, vẫn là kết quả công lao ngươi lập ra.
Lý Diên Khánh gật đầu lại hỏi:
- Hiện giờ Đại Soái có chỗ khó sao?
Chủng Sư Đạo đi tới trước địa đồ, chỉ vào Vô Định Hà nói:
- Hôm qua ngươi đưa tới một bản tình báo, nói lượng nước Vô Định Hà thấp hơn rất nghiêm trọng so với những năm khác, ta hoài nghi người Tây Hạ dựng đập nước trên thượng du Vô Định Hà. Ta lo lắng sau khi đại quân tiến vào hẻm núi, quân Tây Hạ mở đập nước, chỉ sợ quân Tống sẽ bị diệt hoàn toàn!
- Đại Soái nói không sai, quả thực có khả năng này.
- Ta hiểu rất rõ quân Tây Hạ, họ luôn âm tàn độc ác, quân Tống thích lấy thế thủ thắng, quân Tây Hạ thì trái ngược, am hiểu lấy thuật thủ thắng, các loại âm mưu tàn độc tầng tầng lớp lớp, không cẩn thận một chút quân Tống sẽ tử thương thảm trọng.
- Ti chức cũng thấm thía trong lòng!
- Đúng vậy! Tác chiến với quân Tây Hạ cần đặc biệt cảnh giác, ngươi chú ý tình báo gần đây một chút, có lẽ thám tử phía trước sẽ truyền tin tức đến.
Lý Diên Khánh trở lại đại trướng của mình, mặc dù quan thăng một cấp, nhưng ý nghĩa thực tế không lớn, nhiều nhất gia tăng một chút xíu bổng lộc, nhưng quyền lực trong tay lại không có thay đổi thực chất.
Đây chính là một khác biệt quan trọng giữa quan văn quân đội và quan văn địa phương. Quan văn quân đội dễ dàng thăng quan trong ngắn hạn, thăng quan cũng tương đối dễ dàng, nhưng rất có thể mười năm tám năm cũng sẽ không thay đổi chức vụ. Tông Trạch từng nói với hắn, có viên quan làm Lục Sự Tham Quân hai mươi năm quan giai sớm từ tòng cửu phẩm lên tới Ngũ phẩm, nhưng chức quan thực tế vẫn không hề thay đổi, đây gọi là thăng mà không chuyển.
Mà quan văn địa phương thì khác, họ rất khó thăng quan, chỉ khi thăng quan, chức quan sẽ thay đổi theo. Từ Huyện Thừa đến Tri Huyện, từ huyện nhỏ đến huyện lớn vân vân, đây mới gọi là lên chức.
Chỉ có thể nói đều có lợi và hại, chẳng qua dù thế nào, Lý Diên Khánh vẫn rất cảm kích Chủng Sư Đạo hậu ái mình.
Bởi vì hạ trại lâm thời, Tình Báo Ti chỉ có một tòa đại trướng. Trong đại trướng, mười tên Tham Quân Tòng Sự đang bận rộn sửa sang tình báo từ các lộ thám tử đưa tới. Lý Diên Khánh ngồi xuống trước bàn nhỏ của mình. Tham Quân Võ Hiền Lương liền đưa tới mấy bản tình báo đã xử lý:
- Đây là tiền quân vừa đưa tới, mấy đội thám tử nói một sự kiện từ góc độ khác nhau, chúng ta tổng hợp lại, phát hiện một ý đồ quan trọng của quân Tây Hạ.
- Có phải quân Tây Hạ dựng đập cản sông?
Võ Hiền Lương ngạc nhiên:
- Đúng vậy! Tại sao Chủ quản biết?
- Là Đại Soái suy đoán bằng kinh nghiệm, chẳng qua hắn không biết địa điểm cụ thể của con đập.
- Tại cửa vào phía bắc Hổ Khiếu Hạp!
Lý Diên Khánh bước nhanh tới bên cạnh địa đồ, nhanh chóng tìm được Hổ Khiếu Hạp trên địa đồ, ở đoạn giữa Hoành Sơn, quân Tống nhất định phải dọc theo eo sông sâm nhập hơn bảy mươi dặm mới có thể tới nơi đó, một khi quân Tây Hạ thả nước, mấy vạn quân Tống chắc chắn gặp phải tai họa ngập đầu.
Lúc này, Lý Diên Khánh như có suy nghĩ, cái tên Hổ Khiếu Hạp này dường như khiến hắn suy nghĩ tới cái gì?
Lý Diên Khánh lập tức phê chuẩn tình báo, nói cho Võ Hiền Lương:
- Lập tức chép một bản đưa cho Đại Soái.
Võ Hiền Lương vội vàng rời đi. Lý Diên Khánh lập tức lấy một bức địa đồ biên cảnh Tống Hạ trong rương nhỏ mang theo người. Bản đồ này là một trong những bí mật được Triệu Nguyên tiết lộ cuối cùng, là tự tay Triệu Nguyên chế tác, Lý Diên Khánh nhận được từ tay thê tử của Triệu Nguyên. Hắn còn chưa cẩn thận ngheien cứu, nhưng đã nhìn qua một chút, hắn phát hiện có rất nhiều nơi trên tấm bản đồ này khác với bản đồ hiện tại đang dùng.
Bản đồ rất lớn, hắn chỉ có thể bày một phần lên bàn nhỏ. Hắn nhanh chóng tìm được Hổ Khiếu Hạp trên bản đồ, Triệu Nguyên vẽ một đôi kiếm giao nhau trên vị trí Hổ Khiếu Hạp, biểu thị nơi đây là vị trí chiến lược cực kỳ quan trọng. Chẳng qua ở trên núi bên cạnh, Triệu Nguyên lại vẽ một sợi dây đỏ tinh tế, điểm cuối của sợi dây đỏ chính là Hổ Khiếu Hạp, ký hiệu một mũi tên nho nhỏ.
Lý Diên Khánh chỉ nhớ mang máng gặp qua cái tên Hổ Khiếu Hạp này ở nơi nào, quả nhiên ở trong bản đồ của Triệu Nguyên, nhưng sợi dây nho nhỏ này là gì? Chẳng lẽ là một con đường nhỏ, từ trên núi vòng qua Hổ Khiếu Hạp, hoặc là phía trên Hổ Khiếu Hạp.
Lý Diên Khánh suy tư một lát, lập tức ra lệnh:
- Để Vương Quý nhanh tới gặp ta!
Sáng ngày hôm sau, quân Tống bắt đầu vượt qua Hoàng Hà quy mô lớn, năm vạn đại quân tăng thêm quân nhu hậu cầu và quân đội chi viện dân phu vân vân, ít nhất phải ba ngày ba đêm mới có thể qua xông hoàn tất.
Nhưng trong số binh sĩ đầu tiên qua sông, một đội kỵ binh mười người sau khi qua Hoàng Hà liền hối hả chạy bộ về phía bắc quân Tuy Đức.
Đội kỵ binh mười người này do năm tên binh sĩ Tình Báo Doanh cùng năm binh sĩ trinh sát tạo thành, nhiệm vụ của họ là đi xác nhận đường nhỏ trên bản đồ kia. Bản thân Tình Báo Ti cũng có công năng trinh sát, chỉ là tác dụng của nó rộng hơn, gần như dính đến các mặt của quân đội. Sở dĩ Lý Diên Khánh phái binh sĩ Tình Báo Doanh đi cùng trinh sát, là bởi vì con đường nhỏ này là do Tình Báo Ti đưa ra phương án, hắn nhất định cần thủ hạ của mình cùng đi tới xác nhận.
Quân Tống có một quân trại tên là Tự Võ Trại ở phía bắc xa xôi của quân Tuy Đức, cũng ở trong Hoàng Sơn mênh mông, là một quân trại xây dựng giữa sườn núi hiểm trở, khoảng hai ngàn người đóng quân.
Đây là một thành quả của trận chiến trước giữa Tống Hạ lưu lại, mặc dù với quân lực Tây Hạ nhổ quân trại này dễ như trở bàn tay, nhưng Tây Hạ quốc lực khó khăn, không muốn xảy ra chiến tranh với triều Tống, liền để lại quân trại bên trong Hoành Sơn.
Mười binh sĩ quân Tống cất ngựa ở Tự Võ Trại, họ liền rời khỏi đường lớn eo sông, mà tìm đường lên núi, dọc theo đường núi khó khăn tiến về phía Hổ Khiếu Hạp cách mấy chục dặm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận