Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 178: Xuất phát xuôi nam.

Chương 178: Xuất phát xuôi nam.Chương 178: Xuất phát xuôi nam.
- Hối hận thì không có, ông chủ bọn họ khen không dứt miệng dụng cụ chưng cất của con, họ nói rằng, lần này nước Tường Vi Đại Thực sẽ không bán được nữa.
- Vậy thì có gì thú vị?
- Thái độ?
Lý Đại Khí không nhịn được cười nói:
- Ông chủ Trương gia tự mình hỏi ta, có phải Gia Vương là ông chủ lớn của Bảo Nghiên Trai hay không. Ta không phủ nhận, kết quả ông chủ Trương Cổ Lão nhượng bộ, cho chúng ta phương pháp phối chế hai mươi loại son phấn, bao gồm cả son Thạch Lưu bán tốt nhất của họ.
- Phụ thân dự định tự mình tạo son phấn sao?
Lý Đại Khí vui vẻ gật đầu. Đây là chuyện gã lên kế hoạch đã lâu, muốn làm son phấn phẩm chất cao nhất, vẫn phải dựa vào bản thân mình, mua son phấn của người khác luôn không đáng tin. Gã không thích phẩm chất son phấn nằm trong tay người khác.
- Ta chuẩn bị ném thêm hai ngàn quan tiền thuê mấy gian nhà kho gần đây làm công xưởng, đồng thời ta còn muốn tìm thêm một chưởng quỹ phụ trách Bảo Nghiên Trai. Chỉ là đáng tiếc ông chủ Trương gia chỉ đáp ứng cung cấp nguyên liệu nước hoa cho chúng ta, nguyên liệu son phấn thì không chịu. Chẳng qua không sao, ta sẽ tìm cách khác.
Lý Diên Khánh trầm tư một lát nói:
- Tạm thời cha không nên tạo công xưởng, giữ tiền lại!
- Vì cái gì?
- Rất có thể tiệm son Nhiễm Hồng Vương gia sẽ đấu giá, chúng ta có thể mua nó lại!
Lý Đại Khí ngạc nhiên:
- Mặc dù tiệm son Vương gia bị chúng ta đả kích, nhưng cũng không đến nỗi sụp đổ nha!
- Hậu trường của nó phải sụp đổ, hậu trường vừa sụp, tiệm son phấn chắc chắn bị quan phủ tịch thu bán đi.
Lý Đại Khí vô cùng vui mừng. Tiệm son Vương gia đáng tiền nhất là khu vực, ở trên đường Ngự Nhai nha! Nếu như Bảo Nghiên Trai có thể mở tiệm ở Ngự Nhai, vậy thì họ sẽ thực sự đứng vững gót chân.
- Thế nhưng sợ rằng chúng ta không mua nổi cửa hàng trên Ngự Nhai.
Lý Đại Khí từng có kinh nghiệm, quan phủ đấu giá bình thường đều bán chung cả đất, cửa hàng trên đường Ngự Nhai tấc đất tấc vàng, ít nhất phải mấy vạn quan, họ nào bỏ ra được nhiều tiền như vậy chứ?
- Quan phủ đấu giá đôi khi không liên quan tới tiền, cần nhờ quan hệ, chỉ cần lần này Gia Vương nam hạ thuận lợi, như vậy con nắm chắc tám chín phần mười nắm được tiệm son Nhiễm Hồng Vương gia, nhiều nhất bốn năm ngàn quan tiền, cha chờ nghe tin tức đi!
Lý Đại Khí biết có một số việc không thể hỏi nhiều, gã gật đầu:
- Vậy được rồi! Vừa vặn trong khoảng thời gian này để Dương di của con và Hỉ Thước cùng điều chế ra hai mươi loại son phấn, có hai mươi loại son phấn này làm cơ sở, tương lai chúng ta có thể sánh vai với tiệm son Trương Cổ Lão.
Lý Diên Khánh nhìn thoáng qua Hỉ Thước bên cạnh cười hỏi:
- Hỉ Thước của chúng ta học thế nào rồi?
Lý Đại Khí giơ ngón tay cái lên khen:
- Cực kỳ thông minh, quan trọng là nàng còn biết chữ. nàng đối chiếu phương pháp phối chế nhìn đối phương phối chế son phấn, lại có thể suy một ra ba, nửa canh giờ liền học được mười loại. Son phấn mà nàng chế ra ngay cả ông chủ Trương Cổ Lão cũng khen không dứt miệng. Họ đồng ý bỏ ra mỗi tháng trăm quan tiền thuê Hỉ Thước làm thợ chế son cho họ, kết quả bị Hỉ Thước từ chối, nàng nói ‘chớ nói trăm quan, dù là ngàn quan ta cũng sẽ không đáp ứng’.
Lý Diên Khánh khen ngợi:
- Hỉ Thước, thật sao?
Mặt Hỉ thước đỏ như quả hồng, cúi đầu xuống nhỏ giọng nói:
- Tiểu quan nhân đối với ta tốt như vậy, tín nhiệm ta như vậy, ta sao có thể phản bội tiểu quan nhân!
Lý Diên Khánh còn chưa nói gì, Lý Đại Khí lại cảm động:
- Thực sự là đứa nhỏ tốt, về sau ngươi giống như Thanh nhi, cũng là con gái của ta.
Hỉ Thước lặng lẽ nhìn thoáng qua Lý Diên Khánh, Lý Diên Khánh cười gật đầu, biểu thị có thể nhận nghĩa phụ này.
Hỉ Thước bỗng nhiên quỳ xuống, rưng rưng nói:
- Xưa nay tiểu quan nhân không coi Hỉ Thước là nha hoàn, Hỉ Thước đã rất hài lòng. Hỉ Thước nhất định sẽ phối chế son phấn thật tốt, báo đáp sự yêu mến của tiểu quan nhân và lão gia đối với Hỉ Thước!
- Đứa nhỏ tốt, chờ chúng ta làm ăn lớn, đại thúc sẽ không bạc đãi ngươi.
Đúng lúc này, ngoài cửa có người hỏi:
- Xin hỏi có phải Lý Diên Khánh ở nơi này không?
Lý Diên Khánh bước nhanh ra cửa lớn, thấy mấy thị vệ cưỡi ngựa bên ngoài, người dẫn đầu là Nghiêm Đại thị vệ bên người của Gia Vương.
- Hóa ra là Nghiêm đại ca, Gia Vương điện hạ có chuyện tìm ta sao?
Lý Diên Khánh tiến đến hành lễ cười nói.
- Không dám nhận!
Nghiêm Đại vội vàng tung người xuống ngựa, hành lễ nói với Lý Diên Khánh:
- Điện hạ để ta tới đưa một vật cho thiếu quân!
Lý Diên Khánh hơi động trong lòng, chẳng lẽ là món đồ kia?
Nghiêm Đại gỡ một cái bao gấm từ sau lưng xuống, hai tay cẩn thận từng chút dâng lên cho Lý Diên Khánh. Lý Diên Khánh nhận bao mở ra, bên trong quả nhiên là một quyển trục, đã dán hồ sẵn, hắn chậm rãi mở quyển trục ra, thấy bên trên viết ba chữ lớn ‘Bảo Nghiên Trai’ bằng thể Sấu Kim, phía dưới còn có ấn tỉ Thiên tử.
Lý Diên Khánh kêu a một tiếng, hai tay run rẩy nhận quyển trục, Thiên tử quả thực viết tên tiệm cho mình, gã cảm thấy dường như đang nằm mơ vậy.
Nghiêm Đại ở bên cười nói:
- Gia Vương điện hạ cũng viết mấy chữ cho cửa hàng của Lý thiếu quân.
Gã lại giao cho Lý Diên Khánh một quyển trục khác. Lý Diên Khánh mở ra, thấy trên đó viết tám chữ ‘Chi Hương Viễn Dật, Xước Ước Thiên Thành’, viết thể hành thư, cực kỳ khí chất.
Lý Diên Khánh cảm động trong lòng, vội vàng nói:
- Xin chuyển lời Gia Vương điện hạ, ơn tri ngộ của hắn, Lý Diên Khánh khắc trong tâm khảm.
- Lý thiếu quân khách khí rồi, ta nhất định chuyển lời, chúng ta cáo từ trước!
Đám người xoay người lên ngựa, Nghiêm Đại ôm quyền thi lễ, liền giục ngựa vội vàng rời đi.

Lúc này, Lý Diên Khánh nhìn phụ thân còn đang mộng du, khẽ cười nói:
- Phụ thân không ngại cầm hai bức chữ này tới cửa hàng son phấn Trương Cổ Lão, cam đoan họ sẽ đáp ứng cung cấp nguyên liệu son phấn.
Trời còn chưa sáng ngày tiếp theo, Lý Diên Khánh liền rời cửa. Thanh nhi cũng mặc thành bộ dạng thư đồng, cưỡi một thớt ngựa hơi nhỏ, hông đeo Ngọc Nữ Kiếm mà Lý Diên Khánh mua cho nàng, chăm chú đi sau lưng Lý Diên Khánh.
- Khánh nhi, con nhất định phải chú ý an toàn!
Sự lo lắng của Lý Đại Khí rốt cuộc biểu lộ ra vào lúc này. Gã giữ chặt dây cương, cực kỳ ân cần dặn dò hắn. Gã thấy con trai mang theo cung đồng tên sắt, liền biết chuyến này chắc chắn không đơn giản, chắc chắn tràn ngập nguy hiểm.
- Cha yên tâm, con nhất định sẽ bình an trở về.
- Bảo trọng!
Lý Đại Khí buông dây cương ra. Lý Diên Khánh giục ngựa chạy, hắn quay đầu vẫy tay, liền dẫn Thanh nhi dần biến mất trong màn đêm.
Nơi tập trung ở ngoài cửa Chu Tước. Lý Diên Khánh tới vừa đúng lúc, lúc này cửa nội thành mở ra, ba mươi tên thị vệ hộ vệ Gia Vương chạy nhanh ra khỏi nội thành.
- Để Lý thiếu quân đợi lâu rồi!
Triệu Giai cưỡi ngựa tới thi lễ cười nói.
- Ta cũng vừa mới đến!
Lúc này, Triệu giai nhìn thấy Thanh nhi sau lưng Lý Diên Khánh, không khỏi khẽ giật mình:
- Vị này là…
Lý Diên Khánh khẽ nói với gã:
- Đây là nghĩa nữ của phụ thân ta, kiếm thuật và khinh công rất cao minh.
Triệu Giai vui mừng, đây chính là một kỳ binh nha!
Gã gật đầu nói:
- Ba mươi tên thị vệ đều là cao thủ trong Cấm Quân, mặt khác phụ hoàng cho ta kim bài điều binh, nếu như cần, ta có thể tùy tiện điều động quân đội khu vực Giang Nam.

Bạn cần đăng nhập để bình luận