Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 295: Quan mới nhận chức (thượng).

Chương 295: Quan mới nhận chức (thượng).Chương 295: Quan mới nhận chức (thượng).
Qua nửa ngày, Dương Tái Hưng gật nhẹ đầu:
- Được rồi! Trở về ta sẽ bẩm báo Đại Soái, chẳng qua hôm nay không còn kịp rồi, tạm thời ủy khuất Diên Khánh ở chỗ này.
- Ở vài ngày không có vấn đề.
- Vậy ta cáo từ trước, Diên Khánh có yêu cầu gì, có thể trực tiếp tìm ta.
- Vất vả Tam Lang rồi.
Dương Tái Hưng quay đầu nói với một tiểu binh:
- Phục vụ Lý Thám Hoa cho tốt, không được có bất kỳ vô lễ nào.
Tiểu binh vội vàng nói:
- Tiểu nhân không dám!
Dương Tái Hưng gật đầu, lại áy náy nói với Lý Diên Khánh:
- Hai ngày này ta đang trực, thực sự không đi được, hôm nào sẽ mở tiệc tẩy trần cho Diên Khánh.
- Đã tới rồi, về sau có rất nhiều cơ hội, chúng ta còn nhiều thời gian.
Dương Tái Hưng thi lễ, lúc này mới vội vàng rời đi.
Lúc này, binh sĩ tiến tới dắt ngựa, khom người nói với Lý Diên Khánh:
- Nơi này có một chuồng ngựa quân xá, ta dắt ngựa qua cho quan nhân.
- Được! Vậy thì làm phiền ngươi.
- Đâu có! Có thể làm việc cho quan nhân là vinh hạnh của tiểu nhân.
- Đi trước dàn xếp ngựa đi! Sau này rồi nói.
Lý Diên Khánh đoán chừng chuồng ngựa sẽ không miễn phí, liền lấy mấy quan tiền trong túi ngựa ra đưa cho gã:
- Chút tiền này cầm lấy đi, tiền thừa thì thưởng cho ngươi.
Binh sĩ liên tục cảm ơn dẫn ngựa rời đi. Lúc này Lý Diên Khánh mới đi dạo một vòng trong căn nhà ba gian, phòng ở là phòng gạch, dưới mặt đất phủ gạch, có vẻ rất khô ráo, có thể thấy vừa được quét dọn, trong phòng cực kỳ sạch sẽ.
Lúc này, nơi xa lại truyền đến nữ nhân cãi nhau và tiếng trẻ con khóc, còn có tiếng chó nhà sủa loạn. Lý Diên Khánh nhíu chặt mày, loại hoàn cảnh chợ búa ồn ào này quả thực khiến hắn nhức đầu.
Trong viện truyền đến tiếng bước chân, binh sĩ gửi ngựa trở về, gã khom người đứng ở cổng, chờ đợi phân phó. Lý Diên Khánh liền cười hỏi:
- Ngươi tên là gì? Người ở nơi nào?
- Tiểu nhân tên Lâm Tiểu Ất, người huyện Nghi Xuyên Đan Châu Thiểm Tây, quan nhân gọi ta Tiểu Ất là được rồi.
Lý Diên Khánh thấy thân thể gã gầy gò, đoán chừng tuổi không lớn lắm, lại hỏi:
- Năm nay ngươi bao nhiêu tuổi?
- Năm nay tiểu nhân mười ba tuổi!
- Mới mười ba tuổi đã nhập ngũ rồi sao?
- Năm ngoái trong nhà tiểu nhân gặp phải nạn châu chấu nghiêm trọng, không thu hoạch được một hạt gạo nào. Vừa vặn quân đội chiêu mộ binh sĩ tạp dịch, mười hai tuổi trở lên đều có thể làm. Tiểu nhân liền hưởng ứng lời chiều mộ, đổi ít tiền nuôi sống phụ mẫu và đệ đệ.
Lý Diên Khánh gật đầu, quả thực không dễ dàng. Hắn suy nghĩ lại hỏi:
- Ăn cơm nơi này giải quyết thế nào?
- Sớm và tối mỗi ngày đều sẽ có xe đưa cơm tới, người nhà bình thường đều phải tốn tiền mua, nhưng quan nhân không cần, tiểu nhân đi theo quan nhân cũng được nhờ.
- Đừng xưng tiểu nhân nữa, gọi Tiểu Ất đi! Như vậy thuận miệng hơn một chút.
- Trong quân doanh tất cả mọi người đều gọi ta Tiểu Ất.
- Bên này có loại hình quán rượu gì không?
- Có! Trực tiếp đi ra ngoài từ hẻm nhỏ bên cạnh, đối diện đường cái chính là khu vực Tam Bình, bên trong cái gì cũng có.
- Ta ra ngoài một chút, ngươi thu dọn một chút, nếu ta về trễ rồi, tự ngươi ăn cơm đi, không cần chờ ta.
Lý Diên Khánh lại lấy ra hai mươi lạng bạc cho gã, dùng để chi tiêu hàng ngày. Lý Diên Khánh thấy Lâm Tiểu Ất này có chút thông minh lạnh lợi, có lòng giữ gã lại phục thị mình.
Sắp xếp chỗ dừng chân xong xuôi, Lý Diên Khánh lập tức rời khỏi quân xá, đi về khu phía bắc. Hắn muốn tìm một quán rượu uống một phen, tự mình mở tiệc tẩy trần cho mình.
Trời vừa sáng ngày hôm sau, Lý Diên Khánh đi vào Quân Nha, liền có quân sĩ chạy vội đi bẩm báo thay hắn.
Một lát, một sĩ quan văn chức trung niên đi ra, cười thi lễ nói với Lý Diên Khánh:
- Sáng sớm quân doanh xảy ra chút chuyện gấp, Đại Soái tiến đến quân doanh, có thể sẽ trở về muộn một chút. Đại Soái để ta giới thiệu tình hình quân đội cho Lý Chi Sử.
- Xin hỏi tiên sinh họ gì?
Nam tử trung niên khẽ cười nói:
- Tại hạ Tào Khánh, xuất thân Thái Học, đi theo Đại Soái đã hai mươi năm, trước mắt đang chấp chưởng thư ký dưới trướng Đại Soái.
Mặc dù Tào Khánh này không nói rõ, nhưng Lý Diên Khánh vẫn hiểu được, người này là phụ tá đứng đầu của Chủng Sư Đạo, có thể nắm giữ cơ yếu đoán chừng cũng chỉ có phụ tá đứng đầu.
Khác biệt lớn nhất của Lý Diên Khánh với y chính là Lý Diên Khánh do Lại Bộ bổ nhiệm, thuộc về quan viên trong biên chế, có cơ hội thăng chức. Mà Tào Khánh chỉ có thể đi theo Chủng Sư Đạo, nhưng bình thường làm phụ tá lại càng dễ nhận được sự tín nhiệm.
Lý Diên Khánh vội vàng hành lễ với y:
- Về sau còn xin Tào tiên sinh chiếu cố nhiều hơn!
- Lý Chi Sử không cần phải khách khí, xin mời đi theo ta!
Lý Diên Khánh đi theo Tào Khánh vào Quân Nha. Trong Quân Nhà phòng xá chỉnh tế, phòng các Ti Án nối tiếp nhau. Thống soái mười vạn đại quân, không có một hệ thống quản lý hoàn chỉnh, quân đội rất khó vận chuyển bình thường.
Tào Khánh vừa đi vừa cười nói:
- Văn chức quân đội chủ yếu có ba khối tạo thành, một khối là Chư Ti Quân Chính, ví dụ như Ti Quân chủ quản quân tịch, huấn luyện binh sĩ, chiêu mộ. Ví dụ như Ti Thương chủ quản kho lương thực vật liệu. Ti Pháp chủ quản tư pháp thưởng phạt quân đội. Ti Điền chủ quản ruộng tốt quân đội. Ti Công chủ quản các loại công trình công sự. Ti Binh chủ quản binh khí. Ti Khải chủ quản áo giáp. Ti Kỵ chủ quản ngựa và yên ngựa vân vân. Tổng cộng tám Ti, mỗi Ti năm người, một người chủ sự, quản lý bốn người. Chủ quản tám Ti chính là Lục Sự Tham Quân và Phó Chủ Sự Tham Quân, thẳng thêm Thư Ký nắm giữ văn thư quan trọng là ta, tạo thành một khối lớn nhất trong văn chức, bình thường đều làm việc trong Quân Nha, ngẫu nhiên sẽ tới quân doanh.
- Vậy còn hai khối?
- Khối thứ hai là Giám Quân, tin tưởng ngươi hiểu được chuyện gì, ta cũng không nhiều lời, tóm lại không thuộc quản lý của chúng ta. Khối thứ ba là Tham Tán Quân Vụ, đây là lúc chiến tranh mới có bố trí, bình thường không có.
- Vậy Chủng Soái cụ thể để ta làm gì?
Lý Diên Khánh lại hỏi.
- Lý Chi Sử là Tiết Độ Chi Sử Bảo Tĩnh Quân do Lại Bộ bổ nhiệm. Đại Soái nói đó chỉ là quan giai của Lý quan quân, nhưng cụ thể làm gì còn phải xem phân công. Chỗ chúng ta đều là phân công chức vụ, triều đình cũng không có chức quan đối ứng. Ý của Đại Soái, chỉ có thể ủy khuát Lý Chi Sử tạm thời đảm nhiệm chức Chủ Sự Tham Quân, hưởng đãi ngộ thất phẩm, không biết ý của Lý Chi Sử thế nào?
Hệ thống quan chức Đại Tống cực kỳ phức tạp hỗn loạn, số lượng quan liêu cực kỳ to lớn, nhất là dính đến cái chế Nguyên Phong và cải chế Chính Hòa, nhiều khi phức tạp đến mức ngay cả quan viên Lại Bộ cũng không rõ ràng. Chẳng qua nguyên tắc vẫn không thay đổi, đó chính là quan lớn không có thực quyền, nắm giữ thực quyền đều là quan viên cấp thấp hoặc phụ tá.
Đối với một quan viên mà nói, chức quan của họ thường có mấy chức, bình thường chia làm tán quan giai, bản quan giai cùng phân công. Tán quan giai là chỉ đẳng cấp quan phẩm, giống như tán quan giai của Lý Diên Khánh là chính bát phẩm Cấp Sự Lang, đây là địa vị quan trường của hắn, quan chính bát phẩm.
Bản quan giai lại gọi ký lộc quan, cũng chính là cụ thể làm chức vụ gì, cho đãi ngộ dựa theo chức vụ này. Bản quan giai của Lý Diên Khánh là Tiết Độ Chi Sử Bảo Tĩnh Quân, đây cũng là chức quan tòng bát phẩm. Nói cách khác, Lại Bộ trả hắn tiền lương của quan viên tòng bát phẩm.
Mặc dù rất nhiều quan viên chức vụ nhàn rỗi, cũng không muốn cả ngày đóng cửa bắt muỗi, lúc này họ sẽ nghĩ biện pháp chắp nối, kiếm một phân công, chẳng qua phân công thường đều là cương vị tạm thời.
Ví dụ như lần này triều đình quyết định bắc phạt, liền lập thời xây dựng Kinh Lược Sử Tây Lộ Quân, do Chủng Sư Đạo đảm nhiệm chủ soái, như vậy sẽ xuất hiện rất nhiều cương vị lâm thời. Cũng bởi vậy Lý Diên Khánh nhận được một chức vụ phân công Chủ Sự Tham Quân Kinh Lược Quan Nha, một khi chiến tranh kết thúc, hủy bỏ Kinh Lược An Phủ Sứ, Quan Nha giải tán, phân công quan sẽ kết thúc, Lý Diên Khánh phải kiếm phân công khác.
Đạo lý này Lý Diên Khánh rất rõ ràng, mục đích của hắn là theo sát Chủng Sư Đạo, tích lũy tư lịch nhất định, hắn sẽ có thể dùng thân phận quan văn đảm nhiệm chức vụ Chỉ Huy Sứ, chính thức nắm giữ quân quyền.
Chủng Sự Đạo quả thực đãi ngộ hắn không tệ, không chỉ cho hắn chức vụ quan trọng, còn tặng hắn đãi ngộ thất phẩm. Mặc dù Lại Bộ trả hắn lương chính mỗi tháng mười hai lạng bạc, tăng thêp các loại phụ cấp là hai mươi lăm quan tiền. Nhưng đến nơi này, phúc lợi các loại phụ cấp ngoài định mức lại theo quan thất phẩm.
Đương nhiên Lý Diên Khánh cũng không thèm để ý, hắn coi trọng thực quyền, đã để hắn làm Chủ Sự Tham Quân, hắn còn gì không hài lòng chứ?
- Ta không có bất kỳ ý kiến nào, rất tình nguyện tiếp nhận chức vụ này!
Tào Khánh cười ha ha:
- Vậy thì xin Lý Chi Sử theo ta tới quan phòng!
Triều Tống tuân theo chế độ triều Đường, mặc dù tên hơi thay đổi, đổi Tào thành Ti, nhưng tính chất không thay đổi. Chủ quan tám Ti là Lục Sự Tham Quân, phía dưới có hai Tả Hữu Phó Chủ Quản, trong đó Ti Quân và Ti Pháp do Lục Sự Tham Quân trực tiếp quản lý, mà Hữu Chủ Sự quản Ti Thương, Ti Điền và Ti Công, Tả Chủ Sự quản Ti Binh, Ti Khải và Ti Kỵ, trước mắt quan viên thiếu hụt là Tả Chủ Sự Tham Quân.
Lục Sự Tham Quân gọi Triệu Nguyên, ba mươi mấy tuổi, dáng dấp vừa gầy vừa nhỏ, mặc dù trông cực kỳ khôn khéo tài giỏi, nhưng luôn cảm thấy thiếu chút khí chất. Gã vốn là người bản địa Thái Nguyên, xuất thân cử nhân, đi theo Chủng Sư Đạo đã mười năm, đối với Tả Chủ Sự Lý Diên Khánh tới, gã biểu hiện cực kỳ lạnh nhạt.
- Quan phòng của ngươi là căn thứ hai bên trái, tiền nhiệm bỏ lại không ít chuyện, tự ngươi đi xử lý xong đi. Tiến Sĩ Thám Hoa giống như ngươi, chắc không cần ta tới dạy ngươi. Chẳng qua ta phải nhắc nhở ngươi, tiền nhiềm của ngươi ăn hối lộ bị bắt, bản thân ngươi cẩn thận, không nên giẫm vào vết xe đổ.
Nói xong gã phất tay, giống như đang đuổi một con ruồi quấy nhiễu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận