Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 674: Tình báo khẩn cấp

Chương 674: Tình báo khẩn cấpChương 674: Tình báo khẩn cấp
Quân doanh Bá Thượng Phủ Kinh Triệu là một tòa Tân Binh Doanh vừa thành lập đầu năm, đây là trọng địa đóng quân của thời đại Lưỡng Hán và Tùy Đường, có rất nhiều điều kiện thuận lợi cho quân đội đóng quân, ví dụ như vùng bỏ hoang rộng lớn, tài nguyên nước phong phú vân vân. Nhất là tài nguyên nước, không chỉ có dòng Bá Thủy chảy qua, còn có thể đào giếng trên vùng quê, cơ bản đều có thể tìm thấy nước, đây là điều kiện tiên quyết để quân đội đóng quân.
Vừa qua năm mới, quân Kinh Triệu đã dựng một quân doanh chiếm diện tích hai ngàn mẫu tại Bá Thượng, xây dựng mấy ngàn tòa đại trướng, có được bãi huấn luyện rộng lớn, chung quanh có rào doanh và chiến hào, cứ mấy trăm bước lại có một tòa tháp quan sát.
Quân doanh Bá Thượng lại gọi Tân Binh Doanh, là trụ sở huấn luyện hương binh các Châu của Thiểm Tây Lộ. Các Châu của Thiểm Tây Lộ và Tần Phượng Lộ có tổng cộng năm vạn hương binh, hạ tuần tháng tư tập kết ở nơi này, tiến hành huấn luyện cường hóa trong vòng một tháng.
Trong bãi huấn luyện rộng lớn xây dựng một tòa tường thành dài chừng một dặm, tiếng hô giết rung trời tại chỗ tường thành, hai nhánh quân đội đang tiến hành diễn luyện thực chiến công thành kịch liệt. Hai nhánh quân đội đều mặc giáp da, nhưng mũ giáp khác màu nhau, một đội hai ngàn người đầu đội nón trụ hồng, một đội năm ngàn người đầu đội nón trụ đen, biểu thị quân hồng và quân đen. Trạng thái trước mắt là quân hồng thủ thành, quân đen công thành, dưới tường thành là hồ nước sâu tới ngực, dù cho rơi từ trên tường thành xuống cũng không tổn thương tính mạng, chẳng qua không tránh khỏi vết thương nhẹ, mỗi lần thực chiến đều có vài chục người bị thương.
Lý Diên Khánh đứng trên một sàn gỗ quan chiến cao ba trượng, từ trên cao nhìn xuống hai đội quân huấn luyện công thủ, mỗi lần huấn luyện thực chiến phải tiến hành hai canh giờ, quân hồng nhất định phải đứng vững trước thế công mãnh liệt của quân đen trong hai canh giờ, giữ vững sẽ có ban thưởng, thất bại thì bị phạt chạy bộ.
Đô Chỉ Huy Sứ huấn luyện năm vạn hương binh là Hàn Thế Trung, Giám Sát là Thang Hoài. Lý Diên Khánh chỉ tới đây thị sát tình hình huấn luyện, cũng không can thiệp huấn luyện cụ thể.
Hàn Thế Trung đứng trên đài cao ra lệnh:
- Máy ném đá lên!
Đài cao vung cờ lam, hai mươi mấy chiếc máy ném đá cỡ lớn ầm ầm đi ra, xếp một hàng cách hai trăm bước. Lúc này, tiếng chuông lui binh gõ vang, năm ngàn quân đen tấn công rút lui như thủy triều, máy ném đá bắt đầu phát huy.
Máy ném đá đương nhiên sẽ không ném đá lớn, mà dùng cành cây kết thành một quả cầu lửa lớn. Quân đội Tây Hạ am hiểu hỏa công, hương binh nhất định phải tiến hành huấn luyện phòng ngự hỏa công. Chỉ thấy từng quả cầu lửa thật lớn bay lên không, ập tới đầu tường. Không ít dầu hỏa dội lên đầu tường trước đó, dầu hỏa đầu tường nhanh chóng bị cầu lửa thiêu đốt, các binh sĩ vội vàng khiêng bao cát phóng tới chỗ cháy, dùng đất cát dập tắt lửa lớn thiêu đốt trên đầu thành.
Sau khi trải qua vài lần huấn luyện phòng ngự hỏa công, trên sàn gỗ lại thổi kèn lệnh, năm ngàn quân đen lại kêu gào phóng tới tường thành…
Hàn Thế Trung đi tới bên cạnh Lý Diên Khánh nói:
- Mỗi ngày sẽ tiến hành sáu trận huấn luyện như thế, một trận trong đó là đánh đêm. Trong vòng một tháng mỗi tên lính phải tiến hành mười lần huấn luyện công thủ thế này, bình thường còn có diễn luyện thực chiến và huấn luyện thể lực, trường thương, cung nỏ. Qua một tháng, họ cơ bản có thể thoát thai hoán cốt.
Lý Diên Khánh trầm ngâm một chút rồi nói:
- Huấn luyện thông thường hẳn là khoogn có vấn đề, nhưng ta cảm thấy vẫn phải tăng cường huấn luyện đặc thù một chút.
- Thống Chế chỉ là Chấn Thiên Lôi sao?
Lý Diên Khánh gật đầu:
- Binh sĩ cần quen thuộc Chấn Thiên Lôi nổ tung, mặt khác còn phải thuần thục vận dụng tấm thuẫn tiến hành phòng ngự hữu hiệu.
Hỏa Dược Doanh đã thử nghiệm nhiều lần, nếu như tấm thuẫn sử dụng thỏa đáng, có thể chống cự hữu hiệu mảnh đạn tập kích sau khi Chấn Thiên Lôi nổ tung, khiến cho hiệu quả sát thương của Chấn Thiên Lôi giảm xuống tám thành. Cho dù Chấn Thiên Lôi nổ tung cách ba mươi bước, binh sĩ cũng có thể sống sót. Điều này cần binh sĩ huấn luyện nhiều lần, tích lũy kinh nghiệm. Từ năm trước Cấm Quân Phủ Kinh Triệu đã bắt đầu tiến hành huấn luyện phòng ngự hỏa khí bao gồm cả Chấn Thiên Lôi trong đó.
- Ti chức chuẩn bị kỹ càng ở phần sau sẽ tiến hành huấn luyện đặc thù ba tới bốn lần.
Khi nói chuyện, mấy tên kỵ binh chạy vội từ xa tới. Một lát, kỵ binh dẫn đầu được dẫn tới đài quan chiến, gã quỳ một chân xuống thi lễ dâng một phong thư cho Lý Diên Khánh:
- Tin tức khẩn cấp của thành Kinh Triệu!
Lý Diên Khánh nhận thư nhìn một chút, lông mày lập tức nhíu lại.
- Thống Chế, xảy ra chuyện gì rồi?
Hàn Thế Trung nhìn ra chút bất an trong mắt Lý Diên Khánh.
- Tây Hạ có hành động khác thường, Mạc tiên sinh để ta lập tức trở về, Kiều Trọng An mang đến tình báo cực kỳ quan trọng.
- Chẳng lẽ… chiến tranh sắp tới rồi sao?
Lý Diên Khánh lắc đầu:
- Trước mắt còn chưa biết, chẳng qua huấn luyện phải kéo dài, không có mệnh lệnh của ta, hương binh tập kết tạm thời không được giải tán về quê.
- Ti chức hiểu được!
Lý Diên Khánh dặn dò Hàn Thế Trung vài câu, liền nhanh chân bước xuống đài quan chiến. Hắn xoay người lên ngựa, dưới sự hộ vệ của hơn trăm thân binh, liền giục ngựa chạy vội về phía Bắc Đại Doanh thành Kinh Triệu.

Một canh giờ sau, Lý Diên Khánh đã tới Bắc Đại Doanh Phủ Kinh Triệu, trực tiếp đi vào phó trướng trung quân. Phó trướng trung quân lại gọi trướng phụ tá, là nơi làm việc của nhóm phụ tá của Chủ soái. Mạc Tuấn và Lưu Phương đều có một tòa doanh trướng riêng, phó trướng bên phải là doanh trướng của Mạc Tuấn.
Trong đại trướng, Mạc Tuấn đang làm việc, Kiều Trọng An thì an vị uống trà bên trái gã không xa, thần sắc hơi bất an. Y vừa mới trở về gấp từ Phủ Hưng Khánh, mang đến tình báo cực kỳ quan trọng.
- Đại Soái về rồi!
Binh sĩ bên ngoài vừa dứt lời, liền thấy Lý Diên Khánh đi vào như một trận gió. Kiều Trọng An vội vàng đứng dậy, Lý Diên Khánh khoát tay:
- Mời Kiều đông chủ ngồi!
Hắn gật đầu với Mạc Tuấn. Mạc Tuấn lấy ra một phong thư:
- Đây là thư Kiều đông chủ mang về từ Tây Hạ, thư do Lương An Bình tự tay viết!
Lý Diên Khánh cảm thấy không ổn bởi giọng nói nặng nề của Mạc Tuấn. Hắn tiếp nhận thư ngồi xuống, cẩn thận nhìn một lần, ánh mắt cũng trở nên sắc bén. Hiển nhiên hắn cũng nhìn thấy điểm mấu chốt của vấn đề, cũng không phải Tây Hạ xé bỏ hiệp nghị ngưng chiến rút quân, mà là Kim quốc giao trách nhiệm Tây Hạ xuất binh, điều này nói rõ Kim quốc muốn ra tay.
- Ngoại trừ nội dung trong bức thư, Lương An Bình còn nói gì?
- Còn có chính là Tây Hạ cũng ép Thiểm Tây Lộ chủ yếu giương cung mà không bắn, nếu như không chịu được áp lực của Kim quốc mà phát động tấn công, chủ yếu cũng tiến đánh vùng Lũng Hữu Hoàng Hà, tạm thời sẽ không đánh Thiểm Tây Lộ, mặt khác liên quan tới mậu dịch giữa hai nước.
- Mậu dịch thế nào?
Lý Diên Khánh cũng rất quan tâm chuyện này, liên quan tới quân phí của tân quân, cho dù hai nước giao chiến, hắn cũng không muốn cắt đứt đường dây này.
- Phía Tây Hạ không có vấn đề, quan trọng là cảnh nội triều Tống. Lương Vương hi vọng đi con đường thương đạo Phủ Duyên An và Phu Châu, xem ý kiến của Đồng Tri thế nào?
Lý Diên Khánh gật đầu, hắn kiêm nhiệm Đô Đốc Diên Phu Lộ, phòng ngự của Phủ Diên An và Tuy Châu đều do hắn phụ trách, con đường thương đạo này không có vấn đề lớn.
- Còn có gì không?
Lý Diên Khánh lại hỏi.
Kiều Trọng An suy nghĩ, liền lắc đầu nói:
- Cái khác không có!
- Vậy vất vả Kiều đông chủ rồi, đi nghỉ ngơi trước, có chuyện gì ta sẽ để Mạc tiên sinh liên lạc với ngươi.
Lý Diên Khánh gọi hai tên thân binh tới dẫn Kiều Trọng An đi nghỉ ngơi. Nhìn bóng lưng Kiều Trọng An đi xa, Mạc Tuấn nhỏ giọng nói:
- Nếu như giao chiến với Tây Hạ, lại mậu dịch qua lại với họ, chỉ sợ sẽ có người vạch tội Đồng Tri, tội danh sẽ trở nên rất nghiêm trọng.
Lý Diên Khánh lắc đầu nói:
- Mậu dịch trước cứ làm tiếp, ta đoán chừng năm nay triều đình sẽ rất hỗn loạn, tạm thời không để ý chỗ chúng ta. Với chúng ta mà nói, quân phí quan trọng hơn bất cứ thú gì khác, các khác đều có thể mặc kệ.
Nói xong Lý Diên Khánh đứng dậy:
- Ta đi gặp Khang Vương điện hạ, bên này tạm thời giao cho ngươi.
Lý Diên Khánh lo lắng trong lòng, biến cố của Tây Hạ và Kim quốc nhất định phải do Triệu Cấu truyền vào kinh thành, chuyện này cấp tốc, một khắc cũng không thể chậm trễ.

Lý Diên Khánh mang theo thân binh rời khỏi quân daonh, nhanh chóng tới thành Kinh Triệu. Phủ Khang Vương và quan nha Lưu Thủ Kinh Triệu ở cùng một nơi, ở giữa thành, chung quanh rất rộng, mặt trước có một quảng trường khá lớn. Lý Diên Khánh không phải lần đầu đến tìm Triệu Cấu, lúc trước nơi này đều quạnh quẽ, nhưng trước phủ Khang Vương hiện giờ đậu đầy xe, mấy trăm thị vệ cung đình đứng đầy trước cửa. Điều này khiến Lý Diên Khánh không khỏi khẽ giật mình, có chuyện gì vậy, chẳng lẽ Triệu Cấu muốn trở lại kinh thành sao?
- Lưu quản sự!
Lý Diên Khánh bỗng nhiên trông thấy nội thị tổng quản phủ Khang Vương là Lưu Ngạn đi ra từ trong phủ, hắn vội hô lớn.
- A! Lý Đồng Tri tới rồi.
Lưu Ngạn cười chắp tay hành lễ với hắn.
- Lưu quản sự, có chuyện gì vậy?
Lưu Ngạn cười ha ha nói:
- Vinh Đức đế cơ và Tào phò mã tới rồi!
Hóa ra là Tào Thịnh tới, Lý Diên Khánh cười hỏi:
- Vừa mới đến sao?
- Vừa mới đến, đồ còn chưa chuyển vào phủ nữa!
- Khang Vương điện hạ có ở đây không? Ta có việc gấp tìm hắn.
Lưu Ngạn biết vị Lý Đồng Tri này rất được Khang Vương tín nhiệm, vào phủ không cần thông báo, hắn nói cho gã một tiếng hiển nhiên là cho gã thể diện.
- Điện hạ đương nhiên ở đây, mời Đồng Tri đi theo ta.
Bởi vì Đế cơ cũng ở trong phủ, Lý Diên Khánh không thể đi lung tung, cho nên Lưu Ngạn dẫn đường phía trước. Lý Diên Khánh đi một lát vào trung đường, vừa vào trung đường liền thấy Tào Thịnh và Triệu Cấu ngồi trước bàn đá tại trung đường uống trà nói chuyện phiếm.
Tào Thịnh ngẩng đầu nhìn thấy Lý Diên Khánh, y vui mừng vội vàng vẫy gọi:
- Diên Khánh, bên này! Bên này!
Triệu Cấu quay đầu cười nói:
- Ta còn tưởng rằng ban đêm ngươi mới tới, không nghĩ tới tin tức truyền đi nhanh như vậy!
Triệu Cấu còn tưởng rằng Lý Diên Khánh tới thăm Tào Thịnh. Lý Diên Khánh đi tới thi lễ:
- Điện hạ, có thể ta mang tới một tin tức khá mất hứng.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Nụ cười trên mặt Triệu Cấu biến mất.
- Vừa nhận được tin tức từ Tây Hạ, Tây Hạ nhận lệnh của Kim quốc, đã quyết định tăng mười vạn binh tới biên cảnh Tống Hạ ở Thiểm Tây Lộ.
Sắc mặt Triệu Cấu lập tức đại biến, nhất thời nói không ra lời. Tào Thịnh vỗ mạnh bàn đá mắng to:
- Chỉ biết người Tây Hạ không đáng tin, hiệp nghị đình chiến còn chưa khô nước mực nữa! Hiện giờ xé bỏ rồi, một đám khốn nạn bội bạc!
Xem ra Tào Thịnh còn chưa hiểu được tính nghiêm trọng của vấn đề. Lý Diên Khánh lắc đầu cười khổ nói:
- Phò mã gia, Tây Hạ không quan trọng, quan trọng là Kim quốc!
Tào Thịnh khẽ giật mình:
- Kim quốc… đây là ý gì?
Kết quả này Lý Diên Khánh và Triệu Cấu đã tính toán nhiều lần, lúc này Triệu Cấu thở dài nói:
- Tây Hạ phụng lệnh Kim quốc xâm nhập phía nam, là muốn kiềm chế quân đội Thiểm Tây Lộ chúng ta, nói rõ Kim quốc sắp tấn công Tống quy mô lớn.
Tào Thịnh lập tức ngẩn người, qua hồi lâu nói:
- Có thể như vậy sao?
Lý Diên Khánh gật đầu:
- Chỉ có thể là nguyên nhân này, tin tức tuyệt đối có khả năng. Hiện giờ đại quân Tây Hạ cũng đã tới biên giới Tống Hạ rồi.
- Vậy chúng ta làm sao bây giờ?
Tào Thịnh hơi kinh hoảng.
Lý Diên Khánh nhìn Triệu Cấu một chút. Triệu Cấu hiểu được trong lòng, gã yên lặng gật đầu:
- Giờ ta đi viết thư cho phụ hoàng!

Bạn cần đăng nhập để bình luận