Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 604: Hổ lang gặp nhau

Chương 604: Hổ lang gặp nhauChương 604: Hổ lang gặp nhau
Tiêu Cán nhận được thư cầu viện khẩn cấp của thành Tích Tân vào lúc canh ba ban đêm, cho dù năm vạn đại quân của Chủng Sư Đạo đang kiềm chế y ngay bên ngoài hai dặm, nhưng Tiêu Cán vẫn từ bỏ thành Uyển Bình, dẫn hai vạn kỵ binh hối hả chạy về thành Tích Tân.
Huyện Uyển Bình cách thành Tích Tân chỉ bốn mươi dặm, hai vạn đại quân hành quân nhanh chóng, lúc canh năm Tiêu Cán có thể trở lại kinh thành.
Hai vạn kỵ binh dưới sự dẫn đầu của Tiêu Cán chạy vội trên đường, lúc cách kinh thành còn hai mươi dặm, một đám binh sĩ quân Liêu quăng mũ cởi giáp chạy tới đối diện.
- Dừng lại!
Tiêu Cán hô đại đội kỵ binh đang chạy, kỵ binh kéo dài mấy trăm bước theo quán tính mới chậm rãi dừng lại. Một lát, mấy tên binh sĩ mang một đám bại binh tới.
- Xảy ra chuyện gì?
Tiêu Cán lòng như lửa đốt hỏi thăm:
- Tình hình kinh thành thế nào?
- Hồi bẩm Đô Thống, kinh thành đã thất thủ rồi, viện quân của quân Tống đuổi tới rồi, các huynh đệ không ngăn cản nổi, đã bị diệt toàn quân.
- A!
Tiêu Cán lập tức ngây dại. Qua nửa ngày, y đột nhiên hỏi:
- Vậy Thái Hậu đâu? Hiện giờ Thái Hậu thế nào rồi?
- Nghe nói Thái Hậu đã chạy thoát rồi.
Tiêu Cán thở phào ra, lại hỏi:
- Thái Hậu chạy về hướng nào rồi?
Đám binh lính nhìn nhau, họ làm sao biết Thái Hậu chạy trốn đi nơi nào:
- Đô Thống, chúng ta là quân phòng thủ cửa nam, không biết tình hình cụ thể của hoàng cung!
Đúng lúc này, mấy tên kỵ binh quân Liêu đuổi theo phía sau, kỵ binh dẫn đầu hô lớn:
- Xin Tiêu Đô Thống dừng bước!
Tiêu Cán ghìm chặt chiến mã, một lát mấy tên kỵ binh này chạy tới phía trước, y lập tức nhận ra người dẫn đầu, chính là Gia Luật Nam Thị vệ trưởng của Tiêu Thái Hậu. Y vội vàng tiến tới hỏi:
- Thái Hậu ở đâu?
Gia Luật Nam thi lễ nói:
- Khởi bẩm Đô Thống, Thái Hộ chạy về phía Cổ Bắc Khẩu, đặc biệt lệnh ti chức xuôi nam tìm Đô Thống. Ti chức đến Uyển Bình mới biết được Đô Thống đã bắc thượng, lại quay đầu chạy về. Thái Hậu mời Đô Thống nhất thiết phải dẫn quân tới Cổ Bắc Khẩu tụ hợp.
Tiêu Cán lập tức hiểu được, chắc chắn Thái Hậu muốn tìm tới nương tựa Gia Luật Diên Hi. Nếu có hai vạn kỵ binh của y ủng hộ, Thái Hậu cũng đã có lực lượng, không sợ Gia Luật Diên Hi làm khó.
- Toàn quân theo ta!
Tiêu Cán hô lớn một tiếng, dẫn hai vạn kỵ binh quay đầu chạy về hướng đông bắc. Hai vạn đại quân không cách nào vào thành, y cũng đành phải đi quan đạo đông bắc vòng qua thành Tích Tân, tiến về phía Đàn Châu tụ hợp với Tiêu Thái Hậu.

Hoàn Nhan Tông Bật tới thành Yên Kinh vào lúc canh bốn, nhưng lúc này đã chậm rồi, quân Tống đã vượt lên một bước khống chế được Yên Kinh. Tám cửa thành Yên Kinh đóng chặt, cho dù Hữu Dịch Môn bị nổ vỡ cùng đã lắp đặt tạm thời một cửa mới, khiến cho Kim binh không có chút cơ hội nào.
Lúc này ba vạn thiết kỵ của Hoàn Nhan Tông bật trú đóng ở một chỗ cách Yên Kinh mười dặm về phía đông nhìn xem kinh thành. Đây là một quân thành bảo vệ Yên Kinh, vị trí địa lý cực kỳ quan trọng, vừa vặn thủ vững chỗ giao nhau của hai quan đạo nam bắc.
Hoàn Nhan Tông Bật biết Tiêu Thái hậu đã chạy thoát khỏi Yên Kinh, chạy về phía Đàn Châu, gã lập tức lệnh Da Luật Dư Đổ dẫn ba ngàn thiết kỵ đuổi theo. Nhưng Hoàn Nhan Tông Bật không quá hứng thú với Tiêu Thái hậu, trong lòng gã buồn bực thành Yên Kinh. Phụ vương đã sớm nói với gã, tài phú khổng lồ và mấy vạn công tượng trong thành Yên Kinh với họ là tình thế bắt buộc, nhưng thành Yên Kinh hiện giờ đã bị quân Tống chiếm lĩnh, vậy phải làm sao bây giờ?
Lúc này, một kỵ binh trinh sát chạy vội tới báo:
- Khởi bẩm Đô Thống, phát hiện một đội kỵ binh quân Liêu hai vạn người đang chạy về chỗ chúng ta từ hướng nam!
Hoàn Nhan Tông Bật lấy làm kinh hãi, hiện giờ trời còn chưa sáng, là kỵ binh từ đâu?
Nhưng vừa suy nghĩ, gã lập tức hiểu được, đây chắc chắn là quân đội của Tiêu Cán rút về phía bắc, muốn tụ hợp với Tiêu Thái hậu.
Hoàn Nhan Tông Bật lập tức ra lệnh:
- Truyền lệnh ba quân, chuẩn bị nghênh chiến!

Tiêu Cán nằm mơ cũng chẳng ngờ lại gặp phải ba vạn thiết kỵ của người Nữ Chân ở khu vực phía đông ngoài thành Tích Tân, gã nhìn chằm chằm Gia Luật Nam nói:
- Nơi này có Kim binh, vì sao ngươi không nói sớm?
Gia Luật Nam cúi đầu giải thích:
- Ti chức chỉ biết có tiền tiêu Kim binh, cho nên không dám đi về phía đông, mà vòng qua phía tây xuôi nam, không nghĩ tới chủ lực Kim binh cũng giết tới rồi.
Tiêu Cán hừ một tiếng nặng nề, đại tướng tâm phúc Gia Luật A Cổ bên cạnh nhỏ giọng đề nghị:
- Nếu không chúng ta rút về phía nam, vòng qua thành Tích Tân từ phía tây!
Tiêu Cán lắc đầu:
- Đã không kịp rồi, Chủng Sư Đạo đã phá hỏng đường lui của chúng ta, không có khả năng xuôi nam nữa.
Tất cả mọi người trầm mặc, bỗng nhiên từ xa truyền đến tiếng kèn trầm thấp, một dải đen thực dài lập tức xuất hiện trên vùng quê cách hơn ba dặm. Lại một tiếng kèn lệnh cao vút vang lên, ba vạn kỵ binh Nữ Chân bắt đầu chạy vội, bụi đất tung bay, che khuất bầu trời, kỵ binh phô thiên cái địa đang đánh tới quân Liêu.
Kỵ binh Kim quốc đã giết tới trước mắt, Tiêu Cán không cách nào né tránh nữa, y đành phải vung đao khàn giọng hô lớn:
- Kỵ binh nghênh chiến!
Hai vạn kỵ binh Khiết Đan xếp thành một hàng, giơ trường mâu lên, chiến mã sắp xếp đội ngũ chỉnh tề nghênh chiến thiết kỵ Nữ Chân đánh tới.
Tháng tám năm Tuyên Hòa thứ tư, quân đội Tiêu Cán rút lui về phía bắc gặp phải ba vạn thiết kỵ Nữ Chân do Hoàn Nhan Tông Bật dẫn đầu tại phía đông Yên Kinh, hai bên triển khai kịch chiến liều chết trên đồng ruộng mênh mông vô bờ…
Trận chiến thực lực cách xa này cũng không xảy ra kỳ tích, kết quả cuối cùng quân Liêu thảm bại, hai vạn kỵ binh quân Liêu tử trận hơn một vạn ba ngàn người, bị đánh tan mấy ngàn người. Tiêu Cán dẫn ba ngàn kỵ binh tộc Hề liều chết giết ra khỏi trùng vây, bỏ chạy về phía Kế Châu.
Lúc này, năm vạn đại quân của Chủng Sư Đạo cũng tiến vào Yên Kinh từ cửa thành nam, thực hiện sự chiếm lĩnh hoàn toàn của quân Tống đối với thành Yên Kinh, dấu hiệu chính thức diệt vong của Liêu quốc kéo dài mấy trăm năm.
Nhưng vẫn chưa phải thời điểm chúc mừng, ngay thời điểm quân Tống chiếm lĩnh Yên Kinh, Hoàn Nhan Tông Vọng cũng dẫn năm vạn Kim binh giết vào Cư Dung Quan, trùng điệp đánh tới thành Yên Kinh, một trận chiến tranh đoạt thành Yên Kinh sắp mở màn.

Ngày thứ ba khi Lý Diên Khánh công chiếm thành Yên Kinh, triều đình còn chưa nhận được tin khẩn tám trăm dặm của Chủng Sư Đạo, nhưng Triêu Báo và Tiểu Báo vẫn luôn chú ý chiến sự Yên Kinh đã nhận được tin chiến báo mới nhận tại Yên Kinh từ thư bồ câu và thư chim ưng.
Họ dùng cả một mặt báo để báo cáo Yên Kinh đại thắng ngay cùng ngày: ‘Quân đông lộ bắc phạt công chiếm thành Yên Kinh! ’.
Thống Chế hữu quân đông lộ Lý Diên Khánh dẫn một vạn binh sĩ đánh lén Yên Kinh thành công, huyết chiến Yên Kinh một đêm, dùng cái giá thương vong hơn bốn ngàn người cướp đoạt thành Yên Kinh, Tiêu Thái hậu Liêu quốc hoảng hốt trốn về phía bắc, thành Yên Kinh trở về với Đại Tống.
Tin tức này khiến cho toàn thành sôi trào, triều đình cực kỳ uể oải bởi mười vạn quân tây lộ bị diệt toàn quân mười ngày trước lại lập tức vui mừng, tiếng chiêng trống vang trời, tiếng pháo nổ liên tiếp đinh tai nhức óc khắp nơi trong thành Biện Kinh, chúc mừng U Châu ly tán trăm năm trở về với Đại Tống.
- Đông chủ!
Hồng Đại Chí chạy vào cửa lớn Bảo Nghiên Trai giống như một trận gió, giơ báo chí nói:
- Yên Kinh đại thắng rồi, đông chủ, có tin tức của tiểu đông chủ!
Mọi người đang phân chia rương ở sân vội vàng xông tới. Hồng Đại Chí cực kỳ kích động nói với mợi người:
- Yên Kinh đại thắng rồi, quân Tống đã cướp đoạt Yên Kinh, là quân đội do tiểu đông chủ dẫn đầu.
Trong viện lập tức reo hò. Lúc này, Lý Đại Khí đi ra từ trong phòng, y thấy trong viện ồn ào huyên náo không tưởng tượng nổi, có hai chiếc rương còn bị đổ, không khỏi nhướng mày:
- Vì sao ồn ào như vậy?
Hồng Đại Chí vội vàng tiến tới nói:
- Ông chủ, mau nhìn Triêu Báo ngày hôm nay, Yên Kinh đại thắng rồi, có tin tức của tiểu đông chủ.
- A!
Lý Đại Khí kinh hô một tiếng, không để ý chuyện cái rương, cướp lấy báo chí nhìn kỹ. Khi y nhìn thấy Thống Chế hữu quân Lý Diên Khánh cướp đoạt thành Yên Kinh, nước mắt không nhịn được dâng trào lên, con y không chỉ bình an vô sự, còn lập được công lớn cho đất nước.
- Nhanh! Nhanh! Lấy toàn bộ năm quả pháo còn lại ra thả đi.
Không cần Lý Đại Khí phân phó, sớm có mấy tên tiểu nhị chạy vào nhà kho mang hai rương pháo ăn tết còn lại ra ngoài, đặt trước cửa lớn châm ngòi.
Lý Đại Khí lại tuyên bố, đêm nay y mời khách, mời mọi người uống rượu chúc mừng tại quán rượu Hồng Kiều. Mặt khác, y thưởng mỗi người trong Bảo Nghiên Trai năm quan tiền khen thưởng. Trong lúc nhất thời, tiếng hoan hô như sấm phòng trong phòng ngoài của Bảo Nghiên Trai.
Lúc này, mấy tên thị vệ cưỡi ngựa đi tới trước cổng chính Bảo Nghiên Trai, hỏi:
- Xin hỏi Lý viên ngoại có ở đây không?
Lý Đại Khí vội vàng ra đón:
- Chính là ta!
Thị vệ cầm đầu ôm quyền nói:
- Chúng ta tới từ trong cung, có chuyện khẩn cấp, xin Lý quan nhân đi theo chúng ta một chuyến.
Lý Đại Khí khẽ giật mình:
- Có chuyện gì?
Thị vệ lấy ra một miếng kim bài đưa cho Lý Đại Khí nhìn, lại nhỏ giọng nói:
- Thiên tử muốn triệu kiến viên ngoại!
Lý Đại Khí giật nảy mình, Thiên tử lại muốn triệu kiện y, trong lòng y bối rối một hồi, lúc này nên làm gì cho phải?
Lúc này, một chiếc xe ngựa lại chạy tới, một nhóm lớn thị vệ đi theo chung quanh. Cửa xe mở ra, Lương Sư Thành đi xuống, chắp tay cười nói:
- Lý viên ngoại, chúc mừng rồi!
Lý Đại Khí vội vàng đi tới hành lễ:
- Thái Phó, là Thiên tử muốn triệu kiến ta sao?
- Đúng vậy! Ta sợ ngươi không tin, cho nên đặc biệt tới thông báo cho ngươi. Buổi sáng ngày mai chính thức triệu kiến, nhưng xế chiều hôm nay cần vào cung chuẩn bị một chút, có một số lễ tiết cần dặn dò, cho nên hai ngày này cần Lý viên ngoại vất vả một chút.
- Vất vả thì không có gì, chỉ là hơi căng thẳng!
- Không cần căng thẳng, là chuyện tốt, Diên Khánh lập được công lớn, Thiên tử muốn tưởng thượng thật hậu, bao gồm thê tử của Diên Khánh và Lý viên ngoại đều nhận được khen ngợi của Thiên tử.
Lý Đại Khí khẽ giật mình:
- Con dâu của ta cũng phải vào cung sao?
- Theo lý nàng hẳn là do Hoàng hậu tiếp kiến, cũng sắc phong Cáo Mệnh. Chẳng qua nghe nói nàng mang bầu, không tiện vào cung, cho nên hẳn chỉ là ban chỉ sắc phong trong nhà. Lý viện ngoại thì do Thiên tử tự mình tiếp kiến, hôm nay vào cung diễn tập lễ nghi một chút!
Lúc này Lý Đại Khí mới yên tâm, liền cưỡi ngựa đi theo mấy tên thị vệ tiến về hoàng cung.

Bạn cần đăng nhập để bình luận