Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 285: Nắm được chuôi.

Chương 285: Nắm được chuôi.Chương 285: Nắm được chuôi.
Ở trước cửa phủ Lương Sư Thành, Lý Diên Khánh đưa thiệp mời cho thị vệ giữ cửa.
Thị vệ không dám thất lễ, lập tức quay người tiến vào trong phủ. Không bao lâu sau, một quản sự đại viện ra đón, chắp tay cười nói:
- Thái phó cho mời Lý thám hoa!
Lý Diên Khánh gật gật đầu, đi theo vào trong đại viện. Rất nhanh, hai người đã tới bên ngoài thư phòng của Lương Sư Thành. Đại Viện khom người cười nói:
- Mời Lý thám hoa ngồi tạm một lát, ta giờ đi thông báo cho thái phó!
Lý Diên Khánh lại một lần đi vào ngoại thư phòng củaLương Sư Thành. Căn phòng cơ bản không có thay đổi gì so với lần trước. Trên tường treo đầy bút tích thực thư pháp củaTô Thức. Một thị nữ dâng trà cho hắn. Chỉ trong chốc lát, bên ngoài vang lên tiếng bước chân. Lương Sư Thành mặc một bộ quần áo rộng rãi chắp tay đi vào thư phòng.
Lý Diên Khánh liền vội vàng đứng lên hành lễ, nói:
- Học sinh tham kiến thái phó!
- Ha ha! Lý thám hoa khiến ta kinh ngạc quá đó.
Lương Sư Thành cười rạng rỡ, nói:
- Ta lần đầu tiên thấy có người văn võ đại tài như Lý thám hoa đấy.
- Thái phó đã quá suy nghĩ, học sinh thực không dám nhận!
- Tuyệt không quá khen, ngươi hoàn toàn xứng đáng, mau mời ngồi!
Lương Sư Thành cười híp mắt mời Lý Diên Khánh ngồi xuống. Lão sai thị nữ dâng trà thêm lượt nữa. Lương Sư Thành vừa cười nói:
- Lần trước giải cung mã, Lý thám hoa dũng đoạt vòng nguyệt quế, khiến rất nhiều người nhớ mãi không quên. Hôm qua Quảng Bình quận vương điện hạ hỏi dò ta về ngươi. Ta nói cho gã biết, ngươi thi đậu Thám Hoa, gã kinh ngạc há hốc mồm ra đấy. Gã muốn học ngươi chút kỹ thuật cưỡi ngựa bắn cung. Không biết Lý thám hoa có thời gian dạy cho gã không?
Hóa ra Lương Sư Thành tìm đến mình là vì chuyện này. Trong lòng Lý Diên Khánh thoải mái hơn. Hắn vội vàng hạ thấp người cười nói:
- Nếu chỉ là chỉ những chiêu thức đơn giản thì không vấn đề.
- Cũng không phải để Lý thám hoa chuyên môn dạy cho gã. Chỉ là chỉ những chiêu thức đơn giản thôi. Gã đơn giản chỉ là sùng bái Lý thám hoa quá ấy mà. Xế chiều hôm nay được không?
Lý Diên Khánh phát hiện vị Lương Sư Thành này có hơi nóng vội. Buổi sáng đưa hắn thiệp mời. Giữa trưa đòi gặp. Vừa mới đề cập tới việc Triệu Cấu học cưỡi ngựa bắn tên đã thu xếp học luôn buổi chiều. Không thể đợi thêm ngày nào nữa sao?
Bất đắc dĩ, Lý Diên Khánh đành phải đồng ý, nói:
- Học sinh nghe theo thu xếp của thái phó.
Lương Sư Thành cười ha ha, nói:
- Kỳ thật ta không có vội. Có điều Quảng Bình quận vương điện hạ quá sốt ruột. Gã muốn gặp luôn ngươi hôm nay. Ta không biết làm sao nên đành phải đồng ý.
- Không sao, dù sao ba ngày này ta đều có thời gian cả.
- Ta cũng biết mà.
Lương Sư Thành nhấp một ngụm trà, lại cười nhạt nói:
- Lúc phỏng vấn ở Đại Khánh Điện, Lý thám hoa nói muốn tham gia cuộc chiến Tây Hạ. Không biết làm sao ngươi biết triều đình muốn phát động chiến tranh đối với Tây Hạ?
Lý Diên Khánh có thể tìm được vô số cái lý do cho câu trả lời này. Ví như hắn có thể nói là do tự mình phân tích. Tuy nhiên, hắn biết Lương Sư Thành đang hỏi cái gì? Liên hệ người kia, hắn phải cẩn thận từng li từng tí mới được. Lý Diên Khánh trầm mặc chốc lát rồi nói:
- Ta nghe Đồng Thái úy đề cập tới việc này.
Lương Sư Thành híp mắt cười nói:
- Nói chuyện với Lý thám hoa thật rất thoải mái. Ta thích thẳng thắn như vậy.
Lý Diên Khánh không nói gì. Trong lòng của hắn thầm mắng Lương Sư Thành âm hiểm độc ác. Vụ ám sát Dương Tiễn lần trước, trong lòng hắn vẫn luôn canh cánh.
Lương Sư Thành nhìn hắn một lát lại nói:
- Nếu như ta không có đoán sai, Đồng Thái úy là hi vọng ngươi vào Hộ bộ. Chỗ yếu nhất của lão chính là quyền kinh tế. Lão vẫn muốn đưa vào người vào Hộ bộ, ta nói đúng không?
Mặc dù Lương Sư Thành này âm hiểm độc ác, nhưng Lý Diên Khánh cũng không khỏi không bội phục sự khôn khéo vô cùng của lão. Lão thế mà vô cùng hiểu, Đồng Quán.
Lý Diên Khánh gật gật đầu, nói:
- Quả thực là như thế!
Nụ cười của Lương Sư Thành trở nên có chút ý vị thâm trường, nói:
- Nhưng Lý thám hoa hình như muốn đi con đường riêng của mình, không muốn nghe theo thu xếp của Đồng Thái úy.
Lý Diên Khánh trầm mặc, vấn đề này hắn không biết trả lời như thế nào cho phải.
Mặc dù hôm qua Lương Sư Thành không tham gia phỏng vấn, nhưng sau đó có người lập tức báo cáo cho lão kỹ càng. Cũng giống như Thái Kinh, Lương Sư Thành lập tức phát hiện chỗ kỳ lạ này. Lý Diên Khánh cũng không định làm quân cờ của Đồng Quán. Điều này cũng khiến Lương Sư Thành dấy lên suy nghĩ lôi kéo.
Lương Sư Thành hiểu rất rõ giá trị của Lý Diên Khánh. Đơn thương độc mã xử lý Dương Tiễn, lại tạo cuộc đối kháng giữa quân Lương Sơn với Dương Tiễn. Đây không phải điều mà người bình thường có thể làm được.
Một người cực kì có năng lực, lại đỗ cao khoa cử Thám Hoa. Đại tài như này quả thực hiếm thấy. Chỉ là Đồng Quán cũng chưa có ý thức được giá trị thực sự của Lý Diên Khánh.
Lương Sư Thành nhấp một ngụm trà, lại không chút hoang mang nói:
- Tha thứ ta nói thẳng, nếu Đồng Quán đã muốn thu xếp ngươi vào Hộ bộ, như vậy ngay từ đầu trước khoa cử lão đã bắt đầu rồi. Nhưng cho tới tận hôm nay, lão vẫn không có bất kỳ thu xếp gì. Ta cảm giác kỳ thật lão cũng không coi trọng ngươi. Có lẽ, lão cũng nhận ra Lý thám hoa không dễ khống chế. Cho nên, hắn rất do dự, ta nói đúng không?
Lý Diên Khánh cười cười, nói:
- Có thể là ta và Đồng Thái úy có cái nhìn không thống nhất về một số việc lớn. Ông ấy hi vọng liên minh với Kim để diệt Liêu, ta lại cho rằng đây là dẫn sói vào nhà, nên liên kết với Liêu chống lại quân Kim. Kết quả chúng ta có chút mâu thuẫn. Ta kiên quyết không chịu nhận sai. Trong cơn tức giận, ông ấy đuổi ta xuống xe ngựa. Có điều đây là chuyện xảy ra từ tháng chạp năm ngoái. Sau đó chúng ta đã không còn có liên hệ.
- Hơn một năm liền không liên lạc với ngươi sao?
Lý Diên Khánh lắc đầu, nói:
- Không có!
- Vậy thì đúng rồi. Ta nghe người ta nói, năm nay khoa cử Đồng Thái úy thu xếp cho phó chủ khảo Trương Văn Hiên chọn ra ba cái tên. Cả ba người đều thi đậu, nhưng cũng không có ngươi trong đó. Ta cảm thấy kỳ lạ là làm sao lão lại quên mất ngươi. Vạn nhất ngươi không thi đậu làm sao bây giờ? Giờ ta mới hiểu được nguyên nhân. Ta nghĩ Lý thám hoa cũng chắc hẳn nắm được điều này!

Bạn cần đăng nhập để bình luận