Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 834: Tào gia phiền não

Chương 834: Tào gia phiền nãoChương 834: Tào gia phiền não
Tào phủ ở gần Châu nha Hàng Châu, là ba tòa phủ song song tạo thành, chiếm diện tích chừng một trăm mẫu. Mặc dù tổng diện tích lớn nhất huyện thành, nhưng nó do ba phủ tạo thành, cho nên tòa nhà lớn nhất Tiền Đường bị Hướng phủ chiếm diện tích năm mươi mẫu cướp đi.
Chẳng qua Tào phủ cũng có một tòa kiến trúc đứng đầu toàn thành, đó chính là Đa Thải Lâu mới xây, cao tới tám trượng, xây dựng hoàn toàn dựa theo bản vẽ cũ ở Đông Kinh.
Thân thể lão gia tử Tào Bình không tồi, thích ứng rất tốt ở Hàng Châu. Mười ngày trước, Thiên tử Triệu Cấu hạ chỉ, gia phong Tào Bình làm Thường Sơn Quận Vương. Đây là Triệu Cấu khen ngợi Tào gia tặng chân núi Phượng Hoàng Sơn, vinh hạnh đặc biệt cho Tào gia, chẳng qua trong này ít nhiều cũng có ý lung lạc công huân thế gia.
Đầu năm ngoái, Triệu Cát đã hạ chỉ khen ngợi Tào gia, phong Tào Bình làm Vệ Quốc Công. Hiện giờ cùng một chuyện gia phong làm Quận Vương, trong này có ý tứ khác.
Lý Diên Khánh tới Tào gia, Tào lão gia tự mình dẫn đầu tộc nhân ra nghênh đón cháu rể, hai mươi mấy nhân khẩu xuất hiện, cảnh tượng cực kỳ long trọng, khiến Lý Diên Khánh hơi được sủng mà kinh:
- Tại sao tổ phụ lại tự mình ra, bên ngoài nóng, lão nhân gia ngài mau trở về nghỉ ngơi.
Tào Bình cười híp cả mắt, vỗ vai Lý Diên Khánh nói:
- Gả Uẩn nương cho ngươi, là quyết định anh minh nhất đời của ta. Tuổi còn trẻ đã phong Vương bái tướng, ngoài họ Triệu của triều Đại Tống, ngươi là người đầu tiên.
Lý Diên Khánh đỡ lão gia tử đi vào trong phủ, cười giải thích:
- Tổ phụ quá khen rồi, ta không có bái tướng, chỉ là nhị phẩm Thái Úy.
- Vậy thì ngươi không biết, Thái Tông Hoàng đế có quy định, Tri Xu Mật Viện Sứ đồng đẳng với Tham Tri Chính Sự, ngươi chỉ là không có tên, nhưng hoòa toàn có thể tham gia Tướng quốc nghị sự.
Lý Diên Khánh chỉ cười cười. Triệu Cấu chuẩn bị phong hắn làm Đệ nhất Phó Tướng, nhưng bị hắn cự tuyệt. Tuổi trẻ nhận chức cao, vẫn nên ở bên ngoài thì tốt, nếu không hắn rất dễ trở thành Địch Thanh thứ hai.
Mọi người tiến vào Đa Thải Lâu, Tào Bình lại lấy Lý Diên Khánh làm ví dụ, khích lệ đệ tử Tào thị một hồi, lúc này mới giữ trưởng tử Tào Nghiễm và tam tử Tào Tuyển lại. Tào Nghiễm là người thừa kế Gia chủ, đối ngoại y có thể đại biểu Tào gia. Mà Tào Tuyển là nhạc phụ của Lý Diên Khánh, bởi vì Lý Diên Khánh mà đắc thế, hiện giờ là Chủ tế từ đường gia tộc Tào thị, đồng thời cũng là tổng quản nội phủ Tào gia, tất cả sản nghiệp Tào gia đều do y phụ trách.
Ba người ngồi xuống, Tào Bình nhấp một ngụm trà hỏi:
- Nghe nói Lục lang đảm nhiệm Thông Phán Dương Châu, đây là thật sao?
Lý Diên Khánh khẽ cười nói:
- Thực ra đây là ý của quan gia, hắn đáp ứng Lục thúc tùy ý chọn một nơi ở các Châu Giang Nam đảm nhiệm thứ quan. Lúc đầu ta cân nhắc Phủ Giang Ninh, chẳng qua Lục thúc và Đế cơ thích Dương Châu hơn, hắn tự mình lựa chọn Dương Châu.
- Quan gia dự định thăng cấp Hàng Châu thế nào, có cân nhắc không?
Tào Nghiễm bên cạnh lại cẩn thận từng chút hỏi.
Lý Diên Khánh gật đầu:
- Hàng Châu thăng cấp làm Phủ Lâm An Nam Kinh, đây là Thái thượng hoàng quyết định năm ngoái. Quan gia đã quyết định áp dụng, mặt khác Tri Chính Đường đề nghị thăng Tô Châu làm Phủ Bình Giang, thăng Việt Châu làm Phủ Thiệu Hưng, làm hai cánh nam bắc của Phủ Lâm An.
Tào Bình thở dài:
- Nhất định phải dời đô sao?
Lý Diên Khánh trầm mặc chốc lát nói:
- Hiện giờ Kim binh quả thực rất cường đại. Quân Kinh Triệu là quân đội tinh nhuệ nhất Đại Tống hiện giờ, ba vạn quân đội không đánh lại một vạn kỵ binh Bột Hải Kim quốc ở Tương Châu. Tông Trạch nhận được thắng lợi liên tiếp ở Bác Châu, mặc dù quân địch mà họ giao đấu mang danh nghĩa Kim binh, trên thực tế là quân Tống đầu hàng Kim quốc, Tông Trạch không phải đối thủ của kỵ binh Nữ Chân thực sự. Lần này bởi vì xảy ra bệnh dịch mới khiến chúng ta may mắn nhận được cơ hội thở dốc. Nếu như chúng ta không nắm lấy cơ hội này di chuyển về phía nam, một khi Kim binh vòng trở lại, hậu quả cũng dễ thấy được.
- Có lẽ ngươi nói đúng, lúc này bảo tồn nhân khẩu và thực lực mới là quyết định sáng suốt.
Lúc này, Tào Bình lại hỏi:
- Vậy ngươi định xử lý ba ngoại thích lớn thế nào?
- Đây là nguyên nhân ta tới bái kiến tổ phụ, ta muốn nghe ý kiến của tổ phụ?
Tào Bình gât jđầu nói:
- Ngoại thích và Hoàng tộc đều rất mẫn cảm, là một trong ba thế lực lớn của bản triều, các loại quan hệ trăm năm rắc rối khó gỡ. Bất kỳ thời điểm nào họ đều thuộc về người nhà hoàng thất, không phải người ngoài có thể xử lý. Ngươi không hành động thiếu suy nghĩ là cử chỉ sáng suốt, cũng đừng để ý tới họ, giam lỏng họ chờ quan gia tự mình xử lý.
- Đa tạ tổ phụ chỉ điểm, Diên Khánh hiểu rồi. Mặt khác, Tào gia còn cần ta làm gì không?
Lý Diên Khánh nhìn thoáng qua Tào Nghiễm bên cạnh, hắn cảm thấy Tào Nghiễm có lời muốn nói.
Tào Bình cười ha ha:
- Tạm thời không cần, hiện giờ tuy ngươi có quyền, nhưng tuyệt đối không thể lạm dụng quyền lực, phải coi chừng trở thành điểm yếu người có lòng công kích ngươi. Ta đề nghị ngươi vẫn giao quyền bổ nhiệm miễn nhiệm quan viên địa phương cho Tri Chính Đường đi!
- Diên Khánh biết rồi.
Lúc này, Tào Nghiễm nháy mắt với Tam đệ Tào Tuyển. Tào Tuyển hiểu ý liền nhỏ giọng nói:
- Liên quan tới chuyện Mậu Đức Đế cơ, phụ thân không nhắc tới một chút sao?
Tào bình nở nụ cười:
- Chuyện này quả thực thú vị, hai tỷ muội, một người gả cho Lục thúc, một người khác muốn gả cho cháu rể, mặc dù bối phận không hợp, nhưng ngươi không phải con cháu Tào gia, kỳ thực cũng không quan trọng, tin tưởng không ai lại để ý tiểu tiết này, Tào gia cũng không có bất kỳ ý kiến nào, vui vẻ thấy Đế cơ trở thành tỷ muội của Uẩn nương, chỉ là một chuyện khác khiến ta hơi khó xử.
- Không biết là chuyện gì khiến tổ phụ khó xử?
Tào Bình cười khổ một tiếng:
- Quan gia cân nhắc lập nữ Tào thị làm Quý phi, điều này đương nhiên là chuyện tốt đối với Tào gia. Nhưng muội muội nhỏ tuổi nhất của Lục lang cũng đã hai mươi bảy tuổi, đã thành hôn rồi, chẳng lẽ để tôn nữ của ta vào cung sao? Diên Khánh, ngươi cho ý kiến đi!
Lý Diên Khánh đương nhiên hiểu được vì sao Tào Bình phát sầu, Tào Thịnh đã là Phò mã, nếu như Triệu Cấu muốn lập nữ Tào gia làm Quý phi, nếu cùng thế hệ còn tốt, hết lần này tới lần khác đã không còn người cùng thế hệ phù hợp, chỉ có thể chọn người đời dưới, như vậy sẽ dễ bị người khác lên án trên bối phận.
Chẳng qua cưới dâu và gả nữ có khác nhau, Đế cơ gả tới Tào gia là dâu, Tào nữ gả tới Triệu gia là dâu, cả hai kỳ thực không liên quan.
Lý Diên Khánh trầm ngâm một chút liền nói:
- Vấn đề này ta tin tưởng qua ngia cũng cân nhắc tới rồi. Quan gia đã cho rằng không sao, vậy Tào gia cũng không cần quá để ý. Cá nhân ta cảm thấy, chỉ cần không phải chú cháu cùng cưới chị em, vậy vấn đề không lớn. Lại nói loại thông gia chính trị này, cân nhắc là lợi ích, bản thân không cần quá để ý vấn đề bối phận.
Tào Nghiễm bên cạnh cũng khuyên nhủ:
- Phụ thân, Diên Khánh nói đúng, thông gia chính trị không cần quá để ý vấn đề bối phận. Lại nói công huân thế gia thông gia với nhau, vấn đề bối phận sai rất nhiều, thực sự không cách nào so đo.
Tào Bình chậm rãi gật đầu:
- Chuyện này để ta suy nghĩ thêm một chút!
Tào Bình hơi mệt mỏi. Tào Nghiễm để hai nha hoàn dìu lão về phòng nghỉ ngơi. Lúc này, Lý Diên Khánh đưa mắt ra hiệu cho Tào Nghiễm một cái.
Tào Nghiễm đi tới cười hỏi:
- Diên Khánh còn có chuyện gì sao?
Lý Diên Khánh gật đầu:
- Mời Đại bá đi theo ta, ta muốn tìm một số chuyện cho Đại bá!

Đối diện Tào phủ chính là Châu nha Hàng Châu. Lý Diên Khánh vừa rời khỏi Tào phủ, liền nhìn thấy tân nhiệm Thông Phán Vi Tấn đứng cửa Châu nha nhìn quanh. Thấy mình đi ra, Vi Tấn vội vàng chạy tới:
- Lý Thái Úy có thời gian không?
- Vi Thông Phán có chuyện gì sao?
- Liên quan tới chuyện xây dựng nhà công, ti chức và mấy quan viên thương lượng một chút, phác thảo một phương án, xin Thái Úy xem qua.
Lý Diên Khánh gât jđầu, quay đầu cười nói với Tào Nghiễm:
- Thượng Tướng Quân cũng đi cùng đi!
Lý Diên Khánh đương nhiên biết mục đích thực sự Tào Nghiễm hỏi quy hoạch Châu Phủ Giang Nam. Cho dù lão gia tử khuyên mình không nên lạm dụng quyền lực, nhưng Tào Nghiễm ở nhà nhàn rỗi nhiều năm, hiện giờ rốt cuộc có cơ hội ra làm quan, Tào Nghiễm không muốn buông tha cơ hội lần này cũng là chuyện hợp lý.
Hiện giờ Tào Nghiễm đảm nhiệm Hữu Vệ Thượng Tướng Quân, Tiết Độ Sứ Bảo Ninh Quân. Mặc dù hai chức quan đều là hư chức, phẩm giai lại là nhị phẩm, y đảm nhiệm Phủ Doãn Lâm An tòng tam phẩm là đủ rồi. Tào gia hiến Phượng Hoàng Sơn, mặc dù bởi vậy Tào Bình được phong làm Quận Vương, nhưng đó chẳng qua là một loại hư danh, mà Vương tước lại không thể thừa kế, triều đình vẫn phải cho chút lợi ích thực tế mới được. Để Tào Nghiễm đảm nhiệm Phụ Doãn Lâm An thứ nhất chính là phương án tốt nhất, điểm này, Lý Diên Khánh có lòng tin thuyết phục Triệu Cấu.
Mặc dù Vi Tấn có thể trọng dụng, nhưng trước mắt dù sao gã chỉ là Tri Huyện chính bát phẩm, lập tức thăng làm Thiếu Doãn Phủ Lâm An quả thực không quá hiện thực. Vả lại gã cũng không giải quyết được quyền quý Hàng Châu, chỉ cần gã giúp đỡ Tào Nghiễm đắc lực, Lý Diên Khánh dự định đề cử gã lựa chọn Thông Phán Tuyên Châu.
Tào Nghiễm vui mừng, vội vàng đi theo Lý Diên Khánh đi tới Châu nha.
- Tri Châu và Thông Phán Hàng Châu đều treo ấn chạy trốn, hiện giờ quan phủ Hàng Châu ở vào trạng thái tê liệt. Phương án dời đô mới đã khởi động rồi, mấy chục vạn bách tính Đôgn Kinh đang trên đường tới Hàng Châu. Hiện giờ việc khẩn cấp trước mắt là phải sắp xếp cẩn thận dân chúng dời nam, đồng thời cam đoan dời đô hoàn thành thuận lợi. Chuyện này chỉ có thể làm phiền Thượng Tướng Quân tạm thời đảm đương, Vi Thông Phán sẽ giúp đỡ Thượng Tướng Quân.
Tào Nghiễm không nghĩ tới mình đảo mắt lại trở thành chủ quan Hàng Châu, y hơi giống như nằm mơ, hết thảy không quá chân thực. Y do dự một chút nói:
- Diên Khánh trước kiêm nhiệm chủ quan Hàng Châu một chút, ta cảm thấy thích hợp hơn.
Lý Diên Khánh lắc đầu:
- Ta là Tuyên Phủ Sứ ba Lộ, tiếp theo còn phải tuần sát các Châu, không có tinh lực bận tâm chuyện dời đô vụn vặt, nhiều nhất chỉ có thể cung cấp chút trợ giúp trong quân đội và tài vật. Đại bá đảm nhiệm chủ quan Hàng Châu, có thể chấn nhiếp quyền quý các nhà, ta cảm thấy thích hợp hơn.
- Nếu không ta nói với lão gia tử trước một chút.
Lý Diên Khánh cười vỗ tay y:
- Tới Châu nha bàn bạc trước đi! Sau đó bẩm báo lão gia tử.
Tào Nghiễm gật đầu, đi theo Lý Diên Khánh vào Châu nha.
Lý Diên Khánh lập tức để Vi Tấn triệu tất tất cả quan viên Châu nha. Chỉ chốc lát, Tư Mã, Trưởng Sứ, ti sĩ, văn học, trợ giáo các Tào của Hàng Châu gồm hai mươi mấy quan viên đều nghe hỏi chạy tới.
Lý Diên Khánh đứng trên bậc thang nói với mọi người:
- Ta là Tuyên Phủ Sứ hai Lộ Chiết Lộ và Giang Nam, Thái Úy Lý Diên Khánh, phụng lệnh của Thiên tử bình định phản loạn Giang Nam. Hiện giờ phản loạn đã lắng xuống, từ loạn nhập trị, Thông Phán các Châu phản loạn trở xuống đều có thể đặc xá…
Lý Diên Khánh vẫn chưa nói xong, đám quan viên lập tức kích động hoan hô. Tri Châu và Thông Phán Hàng Châu đều chạy thoát rồi, hai ngày này quan viên phía dưới đều lo lắng bất an, chỉ sợ mình cũng bị truy cứu. Hiện giờ Lý Diên Khánh tuyên bố họ vô tội, khiến mọi người làm sao có thể không kích động.
Lý Diên Khánh vung tay, để mọi người yên tĩnh lại, hắn tiếp tục nói:
- Mắt thấy dời đô đã khởi động rồi, nhưng chủ thứ quan của Hàng Châu đều đã chạy trốn, cho nên ta bổ nhiệm Thượng Tướng Quân Tào Nghiễm tạm đảm nhiệm Tri Sự Hàng Châu, toàn quyền phụ trách sắp xếp công việc dời đô. Lại bổ nhiệm Vi Tri Huyện Tiền Đường kiêm nhiệm Thông Phán Hàng Châu, giúp đỡ Tào Thượng Tướng Quân làm tốt sắp xếp dời đô. Xin các vị cũng tận tâm tận lực, làm tốt chuyện lớn này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận