Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 529: Mật chỉ của Thái Tử

Chương 529: Mật chỉ của Thái TửChương 529: Mật chỉ của Thái Tử
Lý Diên Khánh vừa về đến nhà, quản gia Tần Thúc đã bước lên nói:
- quan nhân, có một bức thư gấp của ngài!
Y đưa một lá thư lên. Lý Diên Khánh nhận lấy bức thư xem. Đó là người của thái y Triệu Tế Từ phái đến, trong lá thư chỉ có ba chữ: “Thuốc đã đến”!
Lý Diên Khánh lập tức hiểu ý trong thư, vội hỏi:
- Bức thư đưa đến đây từ bao giờ!
- Khoảng nửa canh giờ trước!
Lý Diên Khánh không kịp chào người nhà. Hắn vội vàng ngồi lên xe trâu, rồi dặn:
- Đến đường Đông Đại!
Chiếc xe trâu lại khởi hành, rời khỏi cầu Vân Kỵ. Không lâu sau bèn đến đường Đông Đại. Khi đi qua y quán của Triệu Thái Thừa, Lý Diên Khánh ra khỏi xe ngựa rồi đi thẳng vào y quán.
Một tiểu đồng bước ra:
- Xin hỏi quan nhân muốn khám bệnh sao?
- Triệu lão thái y có ở đây không? Ta đã có hẹn với ông ấy từ trước.
- Xin hỏi là Lý Ngự Sử ư?
Lý Diên Khánh gật đầu:

- Đúng vậy!
- Mời đi theo thần. Thái lão gia đã đợi ngài trong phòng.
Lý Diên Khánh đi theo đồng tử rảo bước vào trong. Vừa đi tới cửa, đã thấy Triệu Tế Từ cười bước đến:
- Không ngờ Lý Ngự Sử đến nhanh như vậy.
Lý Diên Khánh hành lễ cười nói:
- Ta đến là để lấy thuốc!
- Không có thuốc ở đây. Hãy đi theo ta.
Lý Diên Khánh đi theo y vào trong nội đường rồi ngồi xuống. Một tiểu đồng bưng trà lên cho y. Triệu Tế Từ nói với thứ tử bên cạnh:
- Đi ra ngoài cửa đi, không cho phép ai vào đây làm phiền!
- Con xin tuân mệnh!
Triệu Nhị lùi đi. Triệu Tế Từ mới lấy ra một viên thuốc to bằng quả sơn trà trong một chiếc hộp thuốc rồi đưa cho Lý Diên Khánh:
- Mời Lý Ngự Sử về dùng thuốc!
Lý Diên Khánh cất viên thuốc đi rồi lại hỏi:
- Tình hình bệnh nhân thế nào rồi?
- Sức khỏe người bệnh rất tốt, chỉ là tâm bệnh quá nặng. Đặc biệt là mấy ngày gần đây ăn không ngon ngủ không yên, quá lo lắng.
- Có phải vì đã nghe thấy thông tin gì bất lợi không?
- Ta cũng không rõ tình hình cụ thể thế nào…
Triệu Tế Từ lại hạ giọng nói:
- Nhưng nghe nói là hình như có liên quan đến Vận Vương.
- Vận Vương?
Lý Diên Khánh lập tức hiểu ra. Thái Tử Triệu Hoàn nhất định cũng đã nghe nói tới quyết định bổ nhiệm Vận Vương làm chủ soái ba quân. Thật ra đây là điềm báo đổi Thái Tử. Nếu như Vận Vương nắm quân quyền, thì ít nhất 70% là sẽ đổi Thái Tử. Hèn gì lòng Triệu Hoàn lo lắng, nên bằng mọi cách phải đưa mật tín ra ngoài.
Lý Diên Khánh uống một ngụm trà rồi đứng dậy cáo từ:
- Đa tạ thuốc tốt của Triệu Thái Thừa. Tại hạ xin cáo từ.
- Lý Ngự Sử đi nhé. Nếu bệnh tình tái phát, có thể đến tìm ta bất kỳ lúc nào.
- Đa tạ!
Lý Diên Khánh quay người rời khỏi phủ Triệu Thái Thừa, về lại xe trâu. Y kéo rèm cửa lại, lấy viên thuốc ra bóp nát. Bên trong là một dải lụa trắng như một chiếc khăn tay, bên trên đầy những chữ nhỏ li ti.
Lý Diên Khánh nhanh chóng đọc một lượt rồi ngớ ra. Đây không phải là thư đưa cho hắn mà là mật chỉ cho Phạm Trí Hư. Mặc dù trong thư cũng nhắc đến tên Lý Diên Khánh của hắn, nhưng chủ yếu vẫn là viết cho Phạm Trí Hư. Hắn chỉ có tác dụng hỗ trợ mà thôi.
Lý Diên Khánh nghĩ một lát rồi nói với phu xe:
- Đến Hữu Dịch Môn!
Trước cửa Hữu Dịch Môn Hoàng Thành là một con đường nổi tiếng. Phía bắc con đường dài đến hai dặm đều là nhà quan. Đây là những nhà quan được xây dựng do Tống Thần Tông năm xưa nghĩ đến việc những quan cao cấp ăn ở khó khăn. Về cơ bản đều trên mười mẫu, chỉ có những viên quan cáp trên cấp Tể Tướng, Tham Tri Chính Sự, Xu Mật Sứ… mới có thể ở đây.
Phạm Trí Hư không có nhà trong kinh thành. Y sống trong một căn nhà khoảng mười mẫu trong số này.
Phạm Trí Hư cũng vừa về đến phủ. Y cần phải yên lặng suy nghĩ về phương án hành động tiếp theo. Đồng Quán vào kinh là một điểm chuyển ngoặt quan trọng. Điều này cho thấy bắc phạt sẽ chuyển từ thảo luận sang hành động thực tế. Thậm chí sẽ trở thành quốc sách chiến lược.
Thời gian của họ cũng lắm chỉ còn lại hai ba ngày. Phạm Trí Hư đã làm quan ở Hà Bắc nhiều năm, y biết rõ rằng tệ nạn quân sự của Hà Bắc đã kéo dài, quân dân đều mệt mỏi. Nếu có kẽ hở, nhất định sẽ xảy ra tai họa ngoài ý muốn.
Giờ đây đã không thể thuyết phục Thiên Tử được nữa. Chỉ còn cách tăng áp lực, ép Thiên Tử phải ngừng hành động bắc phạt lại.
Đúng lúc này, Tiểu Đồng ở ngoài thư phòng bẩm báo:
- Khởi bẩm Tướng công, Lý Ngự Sử có việc gấp xin gặp!
Phạm Trí Hư thấy hơi lạ. Vừa rồi y mới gặp Lý Diên Khánh, mà sao Lý Diên Khánh lại đến gặp y rồi. Chẳng lẽ có việc gì quan trọng ư?
Y vội vàng nói:
- Mời ngài ấy vào thư phòng gặp ta!
Không lâu sau, Tiểu Đồng bên ngoài lại bẩm báo:
- Lý Ngự Sử đã đến!
- Mời vào!
Cửa thư phòng mở ra. Lý Diên Khánh rảo bước vào trong, rồi đứng lên trước khom lưng hành lễ:
- Tham kiến Tướng Quốc!
- Diên Khánh có việc gấp gì muốn tìm ta sao?
Lý Diên Khánh nhìn Tiểu Đồng bên canh. Phạm Trí Hư hiểu ý bèn xua tay nói:
- Lùi xuống!
Tiểu Đồng lùi xuống, Lý Diên Khánh lại đóng cửa vào. Rồi mới rút tờ lụa trắng từ trong lòng đưa cho Phạm Trí Hư:
- Mời Tướng Quốc xem thứ này!
- Đây là…
Phạm Trí Hư không hiểu, nhận lấy tờ lụa.
- Đây là mật chỉ của Thái Tử Điện Hạ!
Phạm Trí Hư kinh ngạc. Tờ lụa trong tay suýt nữa thì rơi xuống đất. Y vội vàng trải nó lên trên bàn, rồi đọc kỹ một lượt. Thái tử Triệu Hoàn khẩn cầu họ phải ngăn chặn bắc phạt. Từ ngữ rất khẩn thiết. Đặc biệt là lạc khoản đoạn cuối “Triệu Hoàn Khấp Huyết Dĩ Thác” dùng máu để viết.
Phạm Trí Hư đọc lại ba lần. Đặc biệt là sáu chữ cuối cùng khiến mắt y đỏ sọc. Y đặt tờ lụa trên bàn, quỳ xuống dập mạnh đầu khóc nói:
- Ơn tín nhiệm của Điện Hạ, Trí Hư có thịt nát xương tan cũng không báo đáp được!
Y dập mạnh đầu ba cái rồi mới đứng dậy hỏi Lý Diên Khánh:
- Ở đâu ra lá thư này?
- Là Thái Y Triệu Tế Từ vừa đưa cho thần. Thần không dám chậm trễ, đến tìm Tướng Quốc ngay.
Nói đến đây, Lý Diên Khánh chỉ tờ lụa trắng rồi nói:
- Phải lập tức đốt nó đi. Nếu không cả thần và ngài đều sẽ phải rơi đầu. Thái Tử điện hạ cũng không thoát được kiếp nạn!
Phạm Trí Hư biết được nếu việc này lộ ra ngoài sẽ gây hậu quả nghiêm trọng thế nào. Y đọc kỹ lại một lượt, nhớ kỹ nội dung bên trong rồi đặt tờ lụa vào trong lư hương rồi đốt.
Phạm Trí Hư ngồi xuống. Sự việc đã trở nên rất phức tạp. Y trầm tư một lúc lâu rồi thở dài nói:
- Thiên Tử đã để Vận Vương trở thành chủ soái ba quân. Có điềm thay thái tử!
- Phạm Tướng Quốc định làm thế nào?
Lý Diên Khánh hỏi.
Phạm Trí Hư trầm tư một hồi lâu rồi nói:
- Đến hôm nay, Thiên Tử không từ bỏ dự định bắc phạt. Cho thấy áp lực của chúng ta gây ra vẫn chưa đủ. Ta cũng đã có được tin. Ngày kia sẽ tổ chức đại triều lâm thời. Có lẽ là để quyết định việc bắc phạt. Sự việc đã đến nước này, chúng ta cũng đành phải liều thôi. Hôm nay ta sẽ bắt đầu gửi Bác Quan Liên Minh Thư. Dùng phương thức liên minh để phản đối bắc phạt. Diên Khánh. Ngươi có đồng ý ký tên trên Liên Minh Thư không?
Lý Diên Khánh lặng yên gật đầu. Mười mấy năm nay, hắn luôn muốn thay đổi lịch sử, để tránh thảm kịch Tĩnh Khang. Mặc dù giờ đây sức mạnh của hắn chưa đủ, nhưng đã có những người đồng ý chí. Giờ đây sao có thể quay đầu? Hắn cũng quyết định liều một phen. Cùng lắm thì hắn không làm quan nữa.
Phạm Trí Hư vui vẻ nói:
- Tốt lắm! Chúng ta chia nhau ra hành động. Giờ ta sẽ đi tìm Trịnh Cư Trung để bàn về việc gửi Liên Minh Thư. Ngươi đi làm giúp ta một việc lớn.
Lý Diên Khánh khom người hành lễ:
- Xin Tướng Quốc căn dặn!
giờ Lý Diên Khánh đã là phụ tá đắc lực của Phạm Trí Hư. Nhiệm vụ Phạm Trí Hư giao cho hắn đương nhiên không hề nhẹ nhàng. Hơn nữa đây sẽ là một khâu rất quan trọng.
- Ngươi đến Phủ Thái Kinh một chuyến. Cố gắng thuyết phục Thái Kinh ủng hộ chúng ta phản đối bắc phạt.
Lý Diên Khánh ngớ người. Nếu là đi thuyết phục Thái Kinh, Phạm Trí Hư đích thân đi chẳng phải có ích hơn là y đi sao?
- Bỉ chức và Thái Kinh không có mấy qua lại. Sợ là khuyên bảo không có hiệu quả. Không phải là bỉ chức từ chối, mà là lo lắng làm lỡ việc lớn. Hay là để bỉ chức đi tìm Lương Sư Thành.
Phạm Trí Hư lắc đầu:
- Để ta đến tìm Lương Sư Thành. Ta sẽ viết một bức thư để ngươi đưa cho Thái Kinh. Ta đã suy nghĩ rất nhiều, ngươi là người thích hợp nhất. Ở một vài việc, ngươi nhìn cao rộng hơn ta. Chỉ có ngươi mới thuyết phục được Thái Kinh. Ngươi đừng từ chối nữa!
Lý Diên Khánh hết cách, đành phải nhận lời. Phạm Trí Hư nhanh chóng viết một bức thư đưa cho Lý Diên Khánh:
- Đi đi! Sau khi kết thúc ngươi về nhà nghỉ ngơi, không cần đến bẩm báo cho ta nữa. Ta chưa chắc đã ở trong phủ. Sáng sớm mai chúng ta gặp nhau sau.
Lý Diên Khánh nhận lấy bức thư, nghĩ một lát rồi lại nói với Phạm Trí Hư:
- Bỉ chức vẫn không tin Tần Cối lắm. Y là Thái Học Học Chính do Trương Bang Xướng đề cử. Mà bây giờ Trương Bang Xướng lại qua lại mật thiết với Vương Phủ. Thời khắc quan trọng, chúng ta vẫn phải đề phòng thì hơn!
Phạm Trí Hư cười nói:
- Thôi được rồi! Lần này ta nghe theo đề nghị của ngươi. Ta sẽ không để y tham dự một vài việc quan trọng. Ngươi phải tự cẩn thận. Vương Phủ là người ti tiện. Trong lúc quan trọng, cẩn thận y ngầm làm người ta bị thương.
- Đa tạ Tướng Quốc đã quan tâm. Bỉ chức nhớ rồi. Xin cáo từ!
Lý Diên Khánh lập tức rời khỏi phủ của Phạm Trí Hư, ngồi xe trâu của mình. Đúng lúc này, Trương Hổ bước tới thấp giọng nói:
- Bẩm Ngự Sử, chúng thần phát hiện ra có người đang theo dõi phủ đệ của Phạm Tướng Quốc.
- Có bao nhiêu người?
- Số người không ít. Ít nhất là bảy tám người.
Lý Diên Khánh lập tức nói với y:
- Giờ ngươi đến phủ Phạm Tướng Quốc ngay, nói với người trong phủ là bên ngoài có người đang theo dõi.
- Tuân lệnh!
Trương Hổ quay người vào trong phủ, nói mấy câu với quản gia. Sắc mặt quản gia thay đổi lớn, sợ hãi nhìn bốn phía rồi nhanh chóng đi vào trong phủ.
Không lâu sau, Trương Hổ quay lại bẩm báo:
- Bỉ chức đã nói với họ rồi!
Lý Diên Khánh giờ mới dặn:
- Chúng ta về phủ đã!
Trực giác nói với Lý Diên Khánh rằng. Tình hình đã trở nên căng thẳng. Có một số việc hắn phải xử lý sớm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận