Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 1023: Công thành quy mô (thượng)

Chương 1023: Công thành quy mô (thượng)Chương 1023: Công thành quy mô (thượng)
Phủ Hà Gian, một đội thuyền do mấy trăm chiếc tạo thành đang chậm rãi xuôi nam dọc theo mương Vĩnh Tế. Bởi vì thuận dòng, nên không cần người kéo thuyền, chẳng qua hai bên bờ đều có một ngàn binh sĩ bảo vệ nghiêm mật, đây là lượt vật chuyển lương thảo vật tư thứ ba của Kỳ quân.
Cách bờ tây hai dặm, một tiểu đội trinh sát triều Tống do mười người tạo thành đang giám thị đội thuyền xuôi nam. Lúc này, màn đêm lặng yên giáng xuống, nhưng đội thuyền vẫn không có dấu hiệu cập bờ nghỉ ngơi, vẫn di chuyển trên sông. Cũng bởi vì Kim binh xuôi nam quy mô lớn, lại mang theo không nhiều lương thảo, Cao Khánh Duệ nhất định phải nhanh chóng chuẩn bị đủ lương thảo, phòng ngừa lương thảo Kim binh không đủ, cuối cùng Hoàn Nhan Tà Dã trách bản thân.
Thấy đội thuyền không nghỉ ngơi, tiểu đội trinh sát quân Tống lập tức gia tăng tốc độ, chạy về hướng nam.
Quân Tống tiếp cận đội thuyền này đã năm ngày, Lý Chân dẫn năm trăm trinh sát tinh nhuệ, vẫn luôn tìm kiếm cơ hội hạ thủ.
Cuối cùng Lý Chân đặt điểm phục kích ở trấn Đại Long phía nam Phủ Hà Gian. Trấn Đại Long từng là một trấn lớn, bởi vì kênh đào mang tới cơ hội buôn bán mà phát triển, hiện giờ đã bị bỏ hoang, cả thị trấn vốn có hơn hai trăm gia đình, hiện giờ chỉ còn lại mấy hộ, phần lớn nhà cửa đều không đóng, trong sân mọc đầy cỏ dại.
Có hai nguyên nhân Lý Chân nhìn trúng nơi này, một là thị trấn có rất nhiều nhà bỏ hoang, dễ mai phục, tiếp theo là con đường ở bờ sông cực kỳ chật hẹp, chỉ rộng một thước, người đi qua nhất định phải nghiêng người, cho nên lúc binh sĩ đi qua thị trấn không thể đi dọc theo bờ sông, mà nhất định phải vòng qua thị trấn, một đoạn này đại khái dài năm trămbước, rất thích hợp cho quân Tống bố trí bẫy.
Hai mươi mấy tên quỷ nước cõng túi dầu hỏa đã ẩn mình trong sông, kiên nhẫn chờ đợi đội thuyền tiến đến. Khoảng giờ hợi, đội thuyền rốt cuộc lái tới, binh sĩ hộ vệ cũng biết được đặc điểm của thị trấn này, lục tục đi vòng qua thị trấn, tạm thời rời bỏ hộ vệ đội thuyền.
Nhóm quỷ nước nhanh chóng hành động, họ vô thanh vô tức vác túi dầu hỏa bơi tới đội thuyền. Đội thuyền chỉ có mười mấy người chèo thuyền trên chiếc thuyền lớn dẫn đầu, phụ trách khống chế phương hướng. Kéo phía sau đều là thuyền đáy bằng năm trăm thạch, đầu đuôi dùng dây xích sắt buộc chặt lại, bình thường không cần người chèo thuyền, trên thuyền chất đống lương thảo cao cao, dùng vải dầu che lại. Mặc dù một ngàn binh sĩ bờ đông có thể nhìn thấy thuyền, nhưng họ không nhìn thấy một mặt thuyền khác.
Đám quỷ nước động tác hết sức nhanh chóng, họ cũng không bò lên thuyền, mà trèo ở mạn thuyền, dùng chủy thủ sắc bén mở vải dầu ra, đổ một chút dầu hỏa vào, sau đó trượt xuống nước, đi tới một chiếc thuyền khác ra tay, ước chừng xử lý hơn trăm con thuyền.
Lúc này bên ngoài trấn Đại Long truyền tới tiếng kêu thảm thiết liên miên, đây là kỵ binh trinh sát mai phục trong trấn ra tay với một ngàn binh sĩ hộ vệ, họ dùng sừng nỏ bắn ngã hơn hai trăm tên địch, rồi lập tức giết ra ngoài. Năm trăm kỵ binh tinh nhuệ giao đấu hơn bảy trăm binh sĩ Ký quân bình thường, cán cân chiến tranh hoàn toàn nghiêng về quân Tống.
Binh sĩ hộ vệ bờ đông lập tức kinh hoảng, Thống Lĩnh thổi kèn lệnh, các binh sĩ bắt đầu nhanh chóng tập kết.
Chiến tranh chính là tín hiệu, đám quỷ nước bắt đầu châm lẳ trên thuyền, từng con thuyền cháy lên như bó đuốc, lửa mượn gió thổi, dầu hỏa làm chất dẫn cháy, thế lửa thiêu đốt cực kỳ nhanh chóng. Mấy tên quỷ nước cầm bó đuốc xoay người chạy vội trên thuyền, trực tiếp rót dầu, nhất là thuyền vận chuyển cỏ khô, càng dễ bị nhen lửa nhanh chóng.
- Cập bờ! Nhanh cập bờ!
Binh sĩ bờ đông lớn tiếng gọi.
Mũi tên dày đặc bắn về phía quỷ nước trên thuyền, mấy tên quỷ nước liên tục trúng tên, kêu thảm rơi xuống nước. Lúc này, thuyền bắt đầu chậm rãi tới gần bờ đông.
Thuộc cấp quỷ nước dẫn đầu thấy tình thế không ổn, còn gần một nửa thuyền chưa đốt, gã hô lớn một tiếng:
- Đi theo ta!
Mấy tên thủ hạ lặn xuống nước theo gã, bỗng nhiên, thuộc cấp dẫn đầu chui lên đầu thuyền, một đao chém mạnh vào người chèo thuyền đang chống thuyền, người chèo htuyền còn lại sợ hãi lục tục nhảy thuyền, bơi về bên bờ.
Thuộc cấp cướp lấy gậy trúc, ra sức chống thuyền về phía ngược lại, ngăn cản đội thuyền cập vào bờ đông. Đám người cùng nhau ra sức chống thuyền, thuyền bắt đầu tới gần bờ tây.
Lúc này, binh sĩ bờ đông giận dữ, lục tục bắn tên. Mũi tên bắn về mấy tên quỷ nước đang chống thuyền ở mũi thuyền, một quỷ nước kêu thảm một tiếng, bị một mũi tên bắn trúng lưng, ngã xuống đầu thuyền.
- Nằm xuống!
Thuộc cấp gấp giọng hô, gã cùng mấy tên lính lục tục nằm xuống, nhưng tay cũng không ngừng, tiếp tục chống thuyền tới gần bờ tây.
Thuyền bị thiêu đốt ngày càng nhiều, đã có bảy thành số thuyền bị nhóm lửa, nhưng còn hơn năm mươi chiếc thuyền chưa bị nhóm lửa. Lúc này, mười mấy tên binh sĩ từ trên bờ vọt tới trợ chiến, họ trực tiếp ném thùng dầu hỏa lên thuyền chưa cháy, lập tức dùng tên lửa bắn ra, lửa lớn cháy hừng hực.
Hiệu quả cùng thùng dầu hỏa rất nhanh chóng, chỉ trong chốc lát, năm mươi mấy chiếc thuyền lớn bị nhen lửa toàn bộ, ánh lửa ngút trời toàn bộ mặt sông, tạo thành một con rồng lửa thật dài, binh sĩ bờ bên kia vừa hô vừa mắng, lại bó tay hết cách.
Nhưng nghĩ tới hậu quả nghiêm trọng đội thuyền bị đốt, bắt đầu có không ít binh sĩ lẩn trốn.
Trời chưa sáng, mấy trăm chiếc thuyền đều bị đốt chìm, trên mặt sông chỉ còn lại một chút xác thuyền bị đốt đen nhánh. Mà binh sĩ bờ đông cũng không thấy, không biết là làm đào binh trong đêm, hay là tới Phủ Đại Danh báo cáo nhận tội. Nhưng tướng lĩnh nắm binh lại vứt bỏ binh mà chạy trong đêm, mấy trăm con thuyền bị hủy, là chủ tướng, gã chắc chắn phải chết, liền dứt khoát chạy trốn trong đêm.
Lúc chiếc thuyền cuối cùng chìm xuống sông vào canh năm, quân Tống liền rút lui toàn thể, nhưng họ còn có nhiệm vụ, đó chính là giám thị Kim binh chủ lực, năm trăm kỵ binh chạy nhanh như điện về phía nam, biến mất ở cuối bình nguyên.

Mây đen dày đặc trên bầu trời Phủ Đại Danh, một trận mưa lớn dường như có thể đến bất cứ lúc nào. Trong đại doanh Kim binh, tiếng trống vẫn đang gõ vang kịch liệt, một vạn năm ngàn Kim binh lao nhanh như cuồng triều, đánh tới thành Đại Danh, đây đã là lần công thành thứ ba trong hai ngày của Hoàn Nhan Tà Dã.
Trong ngày thứ nhất tiến công thăm dò, Kim binh chưa thể xông qua mưa tên dày đặc của quân Tống, tử thương gần ngàn người rồi bại lui. Lần tấn công thứ hai, Hoàn Nhan Hi Doãn buộc ba vạn quân của Cao Khánh Duệ xuất kích.
Kết quả quân đội của Cao Khánh Duệ bị Chấn thiên lôi của quân Tống nổ thương vong thảm trọng, tử thương hơn năm ngàn người, ôm hận đánh chiêng thu binh.
Sau hai lần thăm dò, Hoàn Nhan Tà Dã đã hiểu được con đường phòng ngự của quân Tống, xa dùng Thần tí nỏ và sàng nỏ, gần thì cùng cung thủ thành và Chấn thiên lôi phòng ngự.
Lúc này, Hoàn Nhan Tà Dã rốt cuộc nhận được tin tức, hai vạn Kim binh Từ Châu đã bị tiêu diệt toàn bộ, tin tức này khiến y cực kỳ đau lòng nhưng không thể làm gì.
Hiện giờ y lo lắng tính hình của ba vạn Kim binh do Hoàn Nhan Tông Càn dẫn đầu hơn, trong ba vạn người kia có hai vạn người Nữ Chân, còn có quý tộc như Hoàn Nhan Tông càn, nếu như cũng toàn quân bị diệt, y quả thực không có cách nào giải thích với Lang Chủ.
Hiện giờ Hoàn Nhan Tà Dã không có lựa chọn khác, y chỉ có nhanh chóng đánh hạ Phủ Đại Danh, mới có thể liên hệ với điểm tình báo Lâm An.
Nhưng cùng lúc, Hoàn Nhan Tà Dã vẫn phái mấy tên thám tử, lợi dụng bè da cỡ nhỏ lén qua Hoàng Hà, xem có thể liên hệ với Kim binh Vận Châu hay không.
Trong tiếng trống tấn công ầm ầm, một vạn năm ngàn đại quân Kim binh chia làm ba phương trận, cùng thúc đẩy tới tường thành Phủ Đại Danh, số người dày đặc, nhìn từ trên cao xuống, Kim binh màu đen lít nha lít nhít, giống như bầy kiến, bao phủ mặt đất ngoài thành Đại Danh.
- Tiến lên!
Trong tiếng trống, Phó soái Kim binh Hoàn Nhan Tông Phụ chỉ huy lần tác chiến này cao giọng hô to.
- Người dẫn đầu giết lên đầu thành, thưởng vạn con dê!
Dưới trọng thưởng, Kim binh phấn chấn tinh thần, đằng đằng sát khí.

- Tiến lên!
Trong tiếng hò hét như sấm, đại quân Kim binh như bài sơn đảo hải thúc đẩy về phía thành Đại Danh. Lần này Kim binh sử dụng không nhiều vũ khí công thành, chủ yếu nhất là thang xếp bậc.
Đây là một loại thang công thành giản dị, chỉ là dùng đinh lớn đóng vào cây đại thụ, những cây đại thụ này đều là cây dương chặt được từ trong rừng rậm gần đó, vừa dài vừa thẳng, mỗi cây đại thụ đều dài bốn năm trượng, chỉ để lại một cột trụ, sau khi đóng nó lại với nhau, liền trở thành thang công thành tạm thời.
Nó không chỉ khiến Kim binh có thể sông qua sông hộ thành, cũng có thể dựng lên đầu thành, khiến Kim binh sắp xếp bậc thang tiến lên, nó đồng thời cũng có thể chống cự cung tên và sàng nỏ của quân Tống.
Trên đầu thành, quân Tống đã chuẩn bị sẵn sàng, sáu mươi chiếc hỏa pháo hạng nặng đầu thành bắc kéo ra, đặt một quả Chấn thiên lôi loại lớn tám mươi cân trong máng phát xạ.
Ngoại trừ hỏa pháo ra, quân Tống còn đưa ra mấy trăm chiếc sàng nỏ từ trong kho hàng, sau khi chữa trị liền đưa vào chiến đấu. Loại sàng nỏ này tên dài bốn thước, tầm bắn đạt năm trăm bước, tầm sát thương ba trăm bước, có thể bắn thủng chiến mã Kim binh, uy lực cực kỳ cường đại.
Đại quân Kim binh ngày càng gần, đã tiến vào vòng bốn trăm bước, Tống tướng phụ trách chỉ huy sàng nỏ chính là Thống Lĩnh Trương Đại Mộc, gã là một tướng lĩnh loại hình thực chiến leo từ tiểu binh từng bước lên chức tướng quân. Gã vốn là một tên thuộc cấp Nỏ quân doanh của Hoa Vinh, tiễn pháp sắc bén, lần này được lựa chọn tham gia quân đội của Yến Thanh.
Trương Đại Mộc chăm chú nhìn thủy triều tấn công của Kim binh tiếp cận thành trì từng bước một, tiền quân đã tới ba trăm bước, gã hét lớn một tiếng:
- Bắn!
Sàng nỏ quân Tống cùng bắn ra, năm trăm mũi tên lớn dài bốn thước bắn ra dày đặc, cùng bắn về đại quân Kim binh. Kim binh người ngã ngựa đổ một hồi, gần hai trăm kỵ binh Kim quốc bị bắn ngã, sàng nỏ cường đại bắn thủng thân thể của họ, có mũi tên còn đồng thời bắn giết hai người.
Dục vọng tấn công mãnh liệt dụ hoặc Hoàn Nhan Tông Phụ, gã coi như không thấy thương vong của binh sĩ phía trước, một chiếc kèn sừng hươu cực lớn ở trong tay gã, đây là mệnh lệnh lui binh.
Tiếng kèn không thổi lên, Kim binh liền dũng cảm tiến tới, đến chết mới thôi. Chẳng qua một vạn quân đội này là quân hỗn hợp, bao gồm năm ngàn bộ binh tộc Nữ Chân, năm ngàn bộ binh tộc Bột Hải và năm ngàn bộ binh tộc Khiết Đan, đều là dũng khí tác chiến hung hãn, mặc dù số lượng không nhiều, nhưng sức chiến đấu lại cực kỳ cưỡng đại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận