Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 544: Lễ tân hôn (thượng).

Chương 544: Lễ tân hôn (thượng).Chương 544: Lễ tân hôn (thượng).
Trời vừa sáng hôm sau, tiếng chuông khua trống gõ pháo nổ vang động trời trước cửa hàng binh khí Lương Công ở Ngự Nhai. Một đội vũ cơ đang ca múa mừng cảnh thái bình trước cửa hàng, đây là Bảo Nghiên Trai khai trương cửa hàng mới, hấp dẫn rất nhiều dân chúng đến vây xem.
Vốn cửa hàng binh khí lương công chiếm diện tích chừng sáu mẫu, ba mẫu mặt tiền cửa hàng, ba mẫu hậu phòng. Hậu phòng vẫn thuộc về cửa hàng binh khí Lương Công, nhưng cửa hàng mặt tiền bị chia làm hai, hai mẫu mặt tiền cửa hàng cho Bảo Nghiên Trai thuê lại, cửa hàng binh khí Lương Công chỉ giữ lại một mẫu mặt tiền cửa hàng. Nó cũng không dựa mặt tiền cửa hàng để kiếm tiền, mà dựa vào khách quen mua binh khí quý báu để kiếm tiền, cửa hàng mặt tiền với họ mà nói cũng không quan trọng.
Lý Đại Khí bỏ ra mấy ngàn quan tiền cải tạo lại một lần hai mẫu cửa hàng, chia làm khu trưng bày, khu trang điểm và nhà kho nhỏ. Một cửa hàng khác bên cạnh dựng bằng lều vải nhỏ, chỉ rộng sáu thước, đỏ vàng đan xen, sắc thái cực kỳ xinh đẹp, chuyên dùng để bán son thơm.
Đây cũng là biện pháp mà Tôn đại nương tử nghĩ ra, cửa hàng mới cách cửa hàng cũ chẳng qua hai ba trăm bước, rất nhiều khách quen tới địa chỉ cũ phát hiện Bảo Nghiên Trai biến mất, vừa quay đầu lại sẽ có thể trông thấy lều nhỏ màu sắc rực rỡ này, chắc chắn sẽ bị hấp dẫn tới. Lý Diên Khánh lại gia tăng ý tưởng này, yêu cầu tất cả cửa hàng Bảo Nghiên trai đều mang hai màu đỏ vàng, bao gồm cờ xí Bảo Nghiên Trai, để hai loại màu sắc đi vào trong lòng khách hàng.
Hôm nay Lý Diên Khánh vốn muốn ra ngoài giải sầu một lát, lại bị phụ thân Lý Đại Khí kéo đến Bảo Nghiên Trai Ngự Nhai. Theo Lý Đại Khí nói, sáng hôm nay y phải tới Phàn Lâu xác nhận chi tiết hôn lễ, hiện giờ không có thời gian bận tâm tới tiệm mới khai trương, liền để Lý Đại Khí tọa trấn cửa hàng mới Ngự Nhai thay y.
Mặc dù là tọa trấn cửa hàng mới, Lý Diên Khánh lại không muốn ở ngoài tiếp đãi khách, có Ngô đại quản sự và Tôn đại nương tử là đủ rồi, hắn ngồi trong kho hàng nhỏ hồi âm cho Nhạc Phi và Vương Quý. Mấy ngày trước Nhạc Phi sai người mang đến một phong thư, gã tiếc nuối nói cho Lý Diên Khánh, phụ thân không chịu rời quê hương, mẫu thân cũng không muốn rời khỏi mộ ngoại tổ phụ quá xa, cho nên gã không cách nào rời đi Ngạc Châu, đành cô phụ ý tốt của Lý Diên Khánh.
Vương Quý cũng viết một phong thư nói cho Lý Diên Khánh, thê tử Thang Viên Nhi có bầu rồi, hắn rốt cuộc sắp làm cha.
Nhà kho đại khái khoảng chừng hai trăm mét vuông, chất đầy rương và kệ hàng lớn nhỏ. Các loại hàng hóa còn chưa sắp xếp kịp, chồng chất tầng tầng lớp lớp. Ở góc đặt năm sáu chiếc ghế và một chiếc bàn nhỏ, Lý Diên Khánh yên lặng ngồi viết thư trước bàn nhỏ.
Lúc này, cửa bỗng nhiên mở ra, một nữ nhân viên cửa hàng đi vào, thi lễ nói với Lý Diên Khánh:
- Khách quý tới bên ngoài, Đại quản sự mời tiểu đông chủ nhanh đi ra ngoài.
- Là ai tới?
- Dường như là Gia chủ Tào gia.
Lý Diên Khánh giật nảy mình, vội vàng cất thư, bước nhanh ra khỏi cửa hàng hàng. Bên ngoài cửa hàng, Tào Bình đang chắp tay đánh giá biển hiệu Bảo Nghiên Trai. Lão là người biết hàng, vừa nhìn liền nhận ra ba chữ Bảo Nghiên Trai là thể Sấu Kim Thiên tử tự viết. Tên tiệm cửa hàng binh khí Lương Công bên cạnh cũng là tác phẩm của danh nhân, là Tô Thức tự tay viết năm đó.
Viptruyenfull.net - đọc tr miễn phí
Ngô quản sự bên cạnh cực kỳ căng thẳng, y chưa bao giờ tiếp đãi quan lớn như Tào Bình, thế nhưng đông chủ lại đi Phàn Lâu, may mắn tiểu quan nhân ở đây, nếu không y quả thực không biết làm thế nào.
Đúng lúc này, Lý Diên Khánh bước nhanh tới từ trong cửa hàng. Ngô quản sự lập tức thở phào, vội vàng nói:
- Khởi bẩm Tào công, tiểu đông chủ nhà ta tới rồi.
Đôi mắt Tào Bình cười híp lại:
- Diên Khánh, sắc mặt dường như không tệ lắm!
Lý Diên Khánh không hề tinh thần uể oải mặt ủ mày chau giống như lão lo lắng, tinh thần hắn vẫn phấn chấn, trong mắt tràn ngập tự tin, khiến Tào Bình cảm thấy vui mừng.
Lý Diên Khánh thi lễ hỏi:
- Sao hôm nay nhạc tổ phụ có rảnh tới đây?
- Bảo Nghiên Trai khai trương tiệm mới, ta đặc biệt tới chúc mừng, cha ngươi không ở đây sao?
- Phụ thân tới Phàn Lâu xác nhận chi tiết hôn lễ, để ta tới tọa trấn tiệm mới, mời tổ phụ vào trong ngồi!
Lý Diên Khánh mời Tào Bình vào cửa hàng nghỉ ngơi, Tào Bình lại lắc đầu:
- Trong tiệm đều là nữ nhân, ta sẽ không đi vào, nếu không chúng ta qua bên cạnh ngồi một chút!
Lý Diên Khánh quả thực không tiện mời Tào Bình vào nhà kho nghỉ ngơi, hắn liền gật đầu, đi theo Tào Bình vào cửa hàng binh khí bên cạnh. Họ đi vào hậu phòng ngồi xuống, chưởng quỹ vội vàng đi rót trà cho họ.
- Chuyện ngươi bị giáng chức đã truyền khắp kinh thành, sáng sớm hôm nay Phạm công rời kinh, tại sao ngươi không đi tiễn?
- Tối hôm qua ta đã tới phủ hắn cao biệt rồi, Phạm Tướng Công đặc biệt dặn ta sáng hôm nay đừng đi tiễn hắn, tránh xúc cảnh sinh tình tổn thương ly biệt.
- Hôm nay không ít người đi đưa tiễn! Chừng hơn năm mươi quan viên triều đình tới thành tây đưa tiễn, điều này ứng với câu cách ngôn, công đạo tự trong lòng người, mọi người đều biết xảy ra chuyện gì, không phải cái gọi là kết bè kết cánh.
Lý Diên Khánh trầm ngâm một chút rồi nói:
- Ta cũng sẽ không hối hận!
- Như vậy là được rồi, hiện giờ triều đình Đại Tống đen tối, gian thần giữa đường, đại thần hơi chính trực đều bị giáng chức, khiến người ta đau lòng, nhưng ta tin tưởng sớm muộn sẽ có một ngày mây tan mặt trời xuất hiện.
- Ta chỉ sợ triều đình đã hoàn toàn trầm luân trong bóng đêm, bị hổ lang dị tộc chà đạp non sông tốt đẹp của Trung Nguyên.
- Dù cho có ngày đó cũng không sợ, chỉ cần có các ngươi, chắc chắn sẽ đuổi Thát Lỗ, khôi phục giang sơn nhà Hán, Diên Khánh, ta nói có đúng không?
Trong mắt Tào Bình tràn ngập mong đợi chăm chú nhìn Lý Diên Khánh.
Lý Diên Khánh gật nhẹ đầu:
- Tổ phụ nói không hề sai, nếu thật có ngày đó, nhất định sẽ có ngàn vạn binh sĩ Đại Tống đứng ra, bảo vệ quốc gia, Diên Khánh cũng không ngoại lệ!
Tào Bình tán thưởng nói:
- Thực sự là nam nhi tốt chống trời đạp đất, Uẩn nương có thể gả cho ngươi cũng là may mắn của nàng. Còn ba ngày các ngươi sẽ phải thành hôn rồi, sau khi thành hôn, các ngươi sẽ cùng nhau tới huyện Gia Ngư nhận chức.

Mặc dù Vương phu nhân một lòng muốn gả con gái cho Vương gia, hối hận cuộc hôn nhân này với Lý Diên Khánh. Nhưng đáng tiếc Tào gia không phải nàng làm chủ, trượng phu luôn nói gì nghe nấy lần này lại biểu hiện không ra sức, cuộc hôn nhân này cuối cũng không thể thu hồi, con gái vẫn phải gã cho Lý Diên Khánh kia.
Tuy rằng trong lòng Vương phu nhân không hề đồng ý, nhưng cũng không làm gì được. Mắt thấy con gái giận dỗi với mình, nàng cũng không hi vọng con gái mang theo oán hận mà xuất gia. Vương phu nhân đành chủ động tìm con gái nhận sai, lại lau nước mắt một hồi trước mặt con gái, nói do bản thân sinh con khổ sở. Lúc này Tào Uẩn tâm địa thiện lương mới tha thứ cho sự hoang đường của mẫu thân, hai mẹ con lại tốt đẹp với nhau.
Mười lăm tháng hai, mọi việc đại cát, đây là một ngày tốt lành cực kỳ hiếm có, dù là xây dựng, thăng quan, cưới gả, động thổ, xuất ngoại đều lựa chọn tiến hành vào ngày hôm nay. Cho nên hôm nay kinh thành cực kỳ náo nhiệt, từ sáng sớm các nơi ở kinh thành đã vang lên tiếng pháo nổ lốp bốp, chỉ riêng người cưới hỏi hôm nay đã hơn trăm hộ, có thể thấy cửa nhà treo đỏ treo lục, dán chữ hỉ thật lớn trên cửa ở khắp nơi.
Hôm nay đương nhiên cũng là thời gian quan trọng Lý Diên Khánh cưới vợ. Dựa theo kế hoạch, phần lớn thời gian của hôn lễ đều cử hành ở Phàn Lâu, lúc đưa vào động phòng mới trở lại phòng ngủ của mình. Chẳng qua động phòng hôm nay không bố trí trong phủ của Lý Diên Khánh ở cầu Vân Kỵ, mà ở trong phủ của Lý Đại Khí ở phố Băng Quỹ. Đây là quyết định nhất trí của Lý Đại Khí và Tào gia, nguyên nhân rất đơn giản, trước đây không lâu, trong phủ cầu Vân Kỵ xảy ra án mạng, cho dù tăng nhân Pháp Vân Tự đến hậu viện niệm kinh ba ngày ba đêm, cũng không hòa tan được sát khí phía vườn sau.
Mặt khác, khoảng cách phố Băng Quỹ với Phàn Lâu không xa, đưa vào động phòng cũng dễ dàng.
Trời chưa sáng, mấy tên nữ tân của Tào gia liền dẫn theo mấy xe bò vật phẩm đến phủ của Lý Đại Khí ở phố Băng Quỹ trải giường chiếu. Trải giường chiếu chính là cách nói thông tục của bố trí động phòng, là một khâu quan trọng của kết hôn, hơi giống với nhà trai chuẩn bị phòng ở hiện giờ, nhà gái phụ trách trang trí. Nhà trai phải chuẩn bị nhà và tủ giường các loại, mà nhà gái chuẩn bị vải mềm đến bố trí. Đây là một phần đồ cưới của nhà gái, thường sẽ được bố trí tráng lệ, biểu hiện tài lực của nhà gái.
Động phòng bố trí trong một viện nhỏ ở hậu viện, có hai căn phòng, không hề đóng cửa. Trên thực tế nó là phòng của Lý Diên Khánh, chỉ là Lý Diên Khánh chưa từng ở đó, hôm nay vừa vặn sử dụng làm động phòng.
Động phòng bên này do Dương thị tiếp đãi, Lý Đại Khí tới Phàn Lâu trước. Hôm nay khách nhà trai và nhà gái đều không ít, nhà gái không chỉ con cháu Tào gia, còn một số thế giao quan hệ vô cùng tốt. Còn nhà trai chủ yếu là tông tộc Lý thị, bao gồm tộc nhân huyện Thang Âm và kinh thành, ngoài ra còn một số thương nhân lớn ở kinh thành, đều là bằng hữu trên phương diện làm ăn với Lý Đại Khí, lại có quản sự quan trọng của Bảo Nghiên Trai.
Lý Đại Khí đánh giá một chút, hôm nay ít nhất phải tới năm sáu trăm người, chỉ Phàn Lâu thích hợp nhất. Chỗ tốt lớn nhất của Phàn Lâu chính là có thể chia tách khách nhà trai và nhà gái. Khách Tào gia chủ yếu lấy nhà quan lại làm chủ, mà khách Lý thị phần lớn là thương nhân, dường như hai bên không hợp nhau. Lý Đại Khí liên tục suy nghĩ, vẫn cảm thấy ngồi tách ra thì thích hợp nhất.
Đương nhiên, cử hành hôn lễ tại Phàn Lâu không phải lần đầu, nhưng tuyệt đối không phải chuyện bình thường. Bao Phàn Lâu cả ngày ít nhất phải tốn hơn vạn quan tiền, đây tuyệt đối không phải nhà bình thường có thể chịu nổi, không cần nói lễ vật đắt đỏ cho mỗi vị khách. Khách lấy nhà làm đơn vị, người một nhà tặng một hồng bảo hạp trị giá năm mươi quan. Chỉ phí hôn lễ lần này, Lý Đại Khí đã tốn gần ba vạn quan tiền. Con trai chỉ có một, Lý Đại Khí đương nhiên sẽ không keo kiệt, y cũng không muốn làm keo kiệt bị người nhà Tào gia coi thường.
- Sang bên phải một chút, thêm chút nữa!
Vườn hoa trung đình Phàn Lâu đang xâu một chữ hỷ lớn, chữ hỉ này dùng gõ trinh nam tơ vàng chạm rỗng điêu khắc mà thành, dài rộng một trượng, nặng tới ngàn cân, toàn thân bôi màu đỏ thắm, phía trên trang trí gấm màu, nhìn cực kỳ phú quý.
Lý Đại Khí đang ngửa đầu chú ý lắp đặt chữ hỉ, y nói với quản sự:
- Vẫn phải sang bên phải một chút, phía dưới cần một đôi nến đỏ ở chính giữa!
Quản sự lập tức hô lớn:
- Lại sang bên phải một thước, đúng rồi! Di chuyển chậm rãi, nghe theo chỉ huy của ta.
Lúc này, một tên sai vặt tiến vào nói với Lý Đại Khí:
- Đội trống Tiểu Lý tới rồi, đang chờ bên ngoài!
Lý Đại Khí vui mừng, vội vàng xoay người ra ngoài. Đội trống Tiểu Lý là ban trống nổi tiếng nhất kinh thành. Nhà đại hộ kinh thành xử lý việc hiếu hỉ đều muốn mời họ, đương nhiên giá cả cũng không hề rẻ, một ngày cần ba trăm quan tiền. Chuyện làm ăn của họ đều ở cuối năm, Lý Đại Khí bỏ ra năm trăm quan tiền đặt trước, mời họ tới thổi một ngày.
Ban đầu đội trống cũng họ Lý, tên Lý Tỏa Nột, là một ông lão gần sáu mươi tuổi. Mặc dù tuổi không nhỏ, tinh lực toàn thân lại cực kỳ tốt, đi lại rất mạnh mẽ. Lão thấy Lý Đại Khí đi ra, liền vội vàng tiến tới hành lễ cười nói:
- Xin chào Lý đông chủ!
Lý Đại Khí cười ha ha nói:
- Hôm nay làm phiền Lý ban đầu và các vị rồi.
- Lý đông chủ không cần khách khí, chúng ta ăn chén cơm này, cam đoan khiến Lý đông chủ hài lòng, không biết lúc nào xuất phát đón dâu?
- Còn một lát, giờ thân một khắc xuất phát, đến lúc đó sẽ sắp xếp dẫn đội, thật là khéo, hắn đến rồi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận