Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 789: Cưỡng ép chặn đường

Chương 789: Cưỡng ép chặn đườngChương 789: Cưỡng ép chặn đường
Lý Diên Khánh đi ra khỏi quan nha, thấy một nam tử béo trắng đang lo lắng đi vòng tròn trên bậc thang. Người này tuổi đã không còn nhỏ, ít nhất sáu mươi, chỉ là bảo dưỡng vô cùng tốt. Khi y vừa mở miệng, Lý Diên Khánh liền biết y là hoạn quan đi ra từ trong cung.
- Lý Đô Thống!
Lão hoạn quan kích động chạy tới, giọng y vừa sắc vừa mịn, khiến người ta có cảm giác khó chịu.
- Ngươi có chuyện gì?
Lông mày Lý Diên Khánh thoáng nhíu lại một cái, hắn lập tức biết lão hoạn quan này ở trong cung cũng không được quá hoan nghênh, giọng của y khiến người khác quá khó chịu.
Lão hoạn quan nóng vội liên tục cúi đầu:
- Đế cơ để ta tới tìm ngươi, cầu ngươi mau đi cứu nàng!
Lý Diên Khánh vung tay:
- Đừng nóng vội, từ từ nói, nói cho ta biết là Đế cơ nào?
- Là Mậu Đức Đế cơ !
- Triệu Phúc Kim!
Lý Diên Khánh khẽ giật mình, nàng không phải ở phủ Phò mã sao? Xảy ra chuyện gì rồi? Lý Diên Khánh quay đầu nhìn thoáng qua, Tào Thịnh còn chưa đi ra cùng.
Lão hoạn quan ngây người một chút, vẫn chưa có người nào dám gọi thẳng tên của Đế cơ, trong cung chính là hành vi đại nghịch bất đạo. Nhưng dù sao lão hoạn quan cũng là người từng trải, y biết mình đang cầu xin Lý Diên Khánh, chút chuyện nhỏ này không đáng so đo.
- Chính là nàng, nàng khẩn cầu Lý Đô Thống cứu nàng một mạng.
Nói xong, lão hoạn quan tay run run đưa cho Lý Diên Khánh một miếng ngọc bội hình phượng:
- Đây là tín vật của nàng, khẩn cầu Đô Thống cứu nàng một mạng.
Lão hoạn quan quỳ bịch xuống, lúc này Tào Thịnh đi tới, vừa vặn trông thấy ngọc bội trong tay hoạn quan, không khỏi giật mình nhỏ giọng hô một tiếng:


- Ngọc bản mệnh! Viptruyenfull.net - Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !
Lý Diên Khánh quay đầu nhìn gã một cái:
- Không phải Mậu Đức Đế cơ ở chỗ của ngươi sao?
Tào Thịnh lắc đầu:
- Chiều hôm qua nàng về cung thu dọn đồ đạc, hẳn là hôm nay tới, ta cũng không biết nàng đã xảy ra chuyện gì?
Lý Diên Khánh nhận ngọc bội hỏi:
- Đế cơ xảy ra chuyện gì, cần ta cứu nàng?
- Quan gia muốn dẫn nàng cùng tới Kim doanh thăm viếng Thái Thượng Hoàng.
Lý Diên Khánh cũng lấy làm kinh hãi:
- Không phải nói chỉ đưa hoàng tử đi sao?
- Vốn là như vậy, nhưng quan gia lại thay đổi chủ ý, muốn đưa tất cả muội muội chưa gả cùng mang tới Kim doanh.
Sắc mặt Lý Diên Khánh lập tức trở nên xanh xám. Tào Thịnh đằng sau mắng to một tiếng:
- Tên khốn nạn này!
Tào Thịnh cũng đoán được, chắc chắn Triệu Hoàn muốn dùng muội muội của mình đi lấy lòng người Kim. Tải ebook truyện full tại: Zalo 0911009467
- Đế cơ hiện giờ ở nơi nào?
- Có thể đã xuất phát rồi, họ đi về phía cửa thành bắc!
Lúc này Lý Diên Khánh nói với Tào Thịnh:
- Ngươi nhanh mang hai ngàn binh sĩ tới tiếp ứng ta!
Hắn thét lên ra lệnh một tiếng, có binh sĩ lập tức dẫn ngựa ra. Lý Diên Khánh xoay người lên ngựa, nói với mười mấy tên thân vệ:
- Chúng ta đi thôi!
Hắn giục ngựa chạy gấp, mười mấy thân vệ theo sát hắn, giống như một trận cuồng phong chạy vọt tới cửa thành bắc.

Một đội ngũ hơn hai trăm người rời khỏi hoàng cung, dọc theo Ngự Đạo ngoại ô phía bắc đi tới Phong Khâu Môn. Làm quân tiên phong, Cảnh Nam Trọng và mấy đại thần Đường Khác đã tới Kim doanh trước một bước.
Triệu Hoàn dẫn đầu ánh mắt yên tĩnh, trong mắt tràn ngập lạnh lùng. Gã biết chuyến này của mình có thể sẽ dẫn tới nguy hiểm một mạch của phụ hoàng tuyệt tự, nhưng gã vẫn không thèm để ý, gã chỉ để ý hoàng vị của mình, không thể có bất kỳ kẻ nào uy hiếp tới hoàng vị của mình.
Triệu Hoàn lấy hiếu đạo làm cớ, mang tất cả huynh đệ tới Kim doanh, chẳng qua ngoại trừ Khang Vương Triệu Cấu, đây là một cây gai trong lòng Triệu Hoàn, tại sao gã lại nhất thời hồ đồ, lại thả Triệu Cấu ra khỏi kinh thành?
Hai mươi mấy huynh đệ đi theo sau lưng gã, huynh đệ nhỏ nhất Nhuận Quốc Công Triệu Tung mới năm tuổi, được một thị vệ ôm trong lòng. Trong mắt mỗi người đều tràn ngập e ngại, họ không muốn tới Kim doanh, nhưng hai gông xiềng nặng nề cường quyền và hiếu đạo ép bách họ, khiến họ không dám không nghe theo.
Hai trăm thị vệ tâm phúc của Triệu Hoàn đi theo chung quanh hoàng tử, tay cầm trường mâu, trên danh nghĩa là hộ vệ hoàng tử, trên thực tế là đang ép buộc họ.Tải ebook truyện full tại: ebookshop..vn
Đằng sau đội ngũ là hai chiếc xe ngựa rộng rãi, tám Đế cơ ngồi bên trong. Trong chiếc xe thứ nhất là Mậu Đức Đế cơ Triệu Phúc Kim, Thành Đức Đế cơ Triệu Hồ Nhi, Nghi Phúc Đế cơ Triệu Viên Châu và Nhu Phúc Đế cơ Triệu Đa Phú. Triệu Hoàn cũng không mang theo tất cả muội muội, đây là tám người đầu tiên mang đến Kim doanh, dung mạo của các nàng đều nổi bật trong tất cả Đế cơ.
Trên danh nghĩa Triệu Hoàn dẫn các nàng cùng đi thăm phụ thân, nhưng trên thực tế là chuẩn bị dùng để dâng cho Hoàn Nhan Tà Dã, tranh thủ niềm vui của Hoàn Nhan Tà Dã, nhất là Tứ muội Mậu Đức Đế cơ Triệu Phúc Kim của gã, dung mạo đẹp nhất trong các Đế cơ, Hoàn Nhan Tà Dã chỉ rõ với Cảnh Nam Trọng, y nhìn trúng Mậu Đức Đế cơ.
Triệu Phúc Kim trầm mặc ngồi trước cửa sổ, biểu lộ cực kỳ bình tĩnh. Tiểu cô nương thoải mái đi săn năm đó đã sớm trở nên thành thục văn tĩnh, mặc dù khuôn mặt cô không có biểu lộ, nhưng ánh mắt cô lại bán đứng nội tâm của mình.
Triệu Phúc Kim thỉnh thoảng lo lắng nhìn về mặt phía nam, La công công có tìm được Lý Diên Khánh hay không? Tim của nàng dường như bị kim châm vá lại, khiến nàng cảm thấy cực kỳ đau đớn và sợ hãi. Chiều hôm qua nàng vào cung thu thập đồ đạc của mình, không nghĩ tới lại bị hoàng huynh giam lỏng.
Ngồi ở đối diện là Ngũ muội Thành Đức Đế cơ Triệu Hồ Nhi, nàng đã gả cho Hướng gia, chẳng qua vị hôn phu của nàng Hướng Tử Phòng đã lui về Hàng Châu tháng mười năm ngoái, để nàng trơ trọi ở kinh thành, hiện giờ lại bị đưa tới Kim doanh. Lúc này Triệu Hồ Nhi đang tựa vào chỗ ngồi bất lực thút thít, nàng sắp rơi vào ma trại, lại không ai có thể cứu nàng.
- Phía trước sẽ rời khỏi thành rồi!
Không biết ai hô to một tiếng, tim Triệu Phúc Kim bỗng nhiên thắt lại, lập tức phải rơi vào tuyệt vọng vô tận rồi. Chắc chắn Lý Diên Khánh không tới được, hắn thực sự mặc kệ mình sao? Triệu Phúc Kim rốt cuộc không thể khống chế nổi bi thường, im lặng nghẹn ngào, nước mắt đổ xuống ào ạt.
Đúng lúc này, nơi xa bỗng nhiên vang lên tiếng vó ngựa dồn dập, tiếng động này gõ vào lòng Triệu Phúc Kim, ánh mắt nàng sáng lên, vội vàng vươn đầu nhìn lại phía nam, chỉ thấy bụi vàng cuồn cuộn mặt phía nam, một đội kỵ binh đang hối hả chạy tới nơi này.
Triệu Phúc Kim rốt cuộc nhận ra tướng lĩnh dẫn đầu, nước mắt tuyệt vọng của nàng biến thành nước mắt kích động, nước mắt lại tuôn ra lần nữa.
- Hắn đến rồi! Hắn đến cứu mình rồi!
Triệu Phúc Kim nức nở khóc lớn.
- A tỷ, là ai tới ?
Ba tên Đế cơ lo lắng hỏi.
Triệu Phúc Kim nâng khuôn mặt đầy nước mắt kích động nói:
- Là Lý Diên Khánh, hắn tới cứu chúng ta rồi!
Ba Đế cơ reo hò một tiếng, kích động ôm chầm lấy nhau, các nàng được cứu rồi.
Lúc này, đội ngũ dừng lại, mấy tên thị vệ tới đón:
- Là ai, không cho phép tới gần !
Lý Diên Khánh lờ đi, ra lệnh với thủ hạ:
- Cướp xe ngựa lại cho ta !
Mười mấy thị vệ thân kinh bách chiến, võ nghệ cao cường, thoải mái quét ngang mấy tên thị vệ cản trở xuống ngựa. Không chờ người khác kịp phản ứng, hai tên thân vệ liền đánh xe ngựa quay đầu trở về, mười ba thân vệ khác nâng nỏ cắt đuôi.
Triệu Hoàn rốt cuột phản ứng lại, lập tức phẫn nộ quát:
- Cướp xe ngựa Đế cơ trở về!
Hai trăm thị vệ nhìn nhau, đối diện là mười mấy chiếc Thần tí nỏ đen nhánh, ai cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Thủ lĩnh thị vệ giận tím mặt:
- Xông lên giết cho ta !
Gã vừa dứt lời, một mũi tên bắn tới, bắn thủng đầu lâu thủ lĩnh thị vệ, thị vệ kêu thảm một tiếng, nhảy xuống ngựa.
Tất cả mọi người ngây dại, Triệu Hoàn vừa kinh vừa sợ, run run chỉ Lý Diên Khánh:
- Ngươi… ngươi lại dám giết người nay trước mặt trẫm?
Lý Diên Khánh mặt không thay đổi thu hồi cung tên. Hắn cũng không muốn làm như vậy, nhưng hắn rất rõ ràng trong lòng, nếu như không chấn trụ đám thị vệ này, hai trăm người xông tới giết, thân binh của mình cho dù có thể ngăn cản cũng không giữ được xe ngựa, sẽ bị cướp lại lần nữa.
Lý Diên Khánh ôm quyền thi lễ:
- Đế cơ vào Kim doanh kết cục thế nào, trong lòng ngài rất rõ ràng, vi thần tin tưởng các tiên Đế Đại Tống tuyệt đối không cho phép ngài làm như vậy, vì tôn nghiêm của Đại Tống, vi thần chỉ đành đắc tội!
Triệu Hoàn tức giận run rẩy toàn thân. Lúc này, Vương Đạo Tề dẫn hơn một ngàn tên lính chạy tới từ quân doanh không xa. Sắc mặt Lý Diên Khánh lập tức thay đổi, vội nháy mắt với thân vệ, để họ dẫn theo xe ngựa chạy trước. Đám thân vệ hiểu ý, lập tức chia binh hai đường, một tên lính vung roi đánh xe ngựa chạy vội, sáu thân vệ khác hộ vệ hai bên.
Triệu Hoàn giận dữ, quay đầu thét lên ra lệnh với Vương Đạo Tề:
- Nhanh đi đuổi lại xe ngựa về cho trẫm!
Vương Đạo Tề vừa muốn hạ lệnh, Lý Diên Khánh đã nâng cung ngắm y, lạnh lùng nói:
- Vương Đạo Tề, dưới tên của ta chưa từng có người nào sống!
Vương Đạo Tề cũng cứng đờ. Triệu Hoàn thấy xe ngựa đi xa, lòng gã nóng như lửa đốt. Cảnh Nam Trọng đã tới Kim doanh nói việc này, nếu như không mang người đi, chỉ sợ gã cũng không cách nào giải thích với Hoàn Nhan Tà Dã. Gã gấp giọng hô:
- Ai đuổi xe ngựa trở về, thăng quan ba cấp!
Gã vừa dứt lời, liền thấy một đội quân xông ra từ hẻm nhỏ bên cạnh, tướng lĩnh đi ngựa dẫn đầu chính là Tào Thịnh, gã rẽ đường nhỏ chạy tới Phong Khâu Môn cũ.
Quân đội chạy tới kịp thời, Lý Diên Khánh rốt cuộc thở phào. Hắn ôm quyền thi lễ với Triệu Hoàn:
- Vi thần còn phải giữ vững kinh thành thay bệ hạ, nếu không hòa đàm sẽ không còn ý nghĩa, xin bệ hạ đi đường cẩn thận, sớm ngày trở về!
Nói xong, hắn xoay đầu ngựa đi về hướng nam. Triệu Hoàn nhìn bóng lưng Lý Diên Khánh đi xa, trong mắt lóe lên vẻ ác độc:
- Vương tướng quân, diệt trừ phản nghịch này thay trẫm, trẫm để ngươi nhập Tướng!
Vương Đạo Tề gật đầu, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Vi thần chờ đợi ngày này đã rất lâu rồi!
Không cách nào đuổi về Đề cơ, cũng không thể trở về, Triệu Hoàn đành phải dẫn theo các hoàng tử rời khỏi thành, gã cũng không biết điều gì đang chờ đợi mình?

Bạn cần đăng nhập để bình luận