Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 808: Nghị sự dời đô

Chương 808: Nghị sự dời đôChương 808: Nghị sự dời đô
Mặc dù thành nam Đông Kinh Biện Lương đã mở ra, nhưng ngoài thành bắc vẫn là một vùng phế tích, virus bệnh dịch giống như tử thần vẫn du đãng ngoài thành bắc, tìm kiếm cơ hội vào thành tung hoành. Ngoài thành bắc kéo cho tới trấn Trần Kiều đều là khu vực cấm của sinh mệnh, không người nào dám tiến vào.
Mấy trăm binh lính mắc bệnh chạy trốn khỏi doanh trại cách ly của Kim binh lần lượt được phát hiện, đều cách doanh trại cách ly không xa, tên lính xa nhất chạy trốn tới rừng cây phía nam trần Trần Kiều, cách doanh trại cách ly hai mươi dặm.
Cùng lúc đó, trong thành đã phát hiện chín người lây dịch bệnh. Tri Chính Đường chính thức phê chuẩn nghị quyết của Nghị Chính Đường lâm thời, sơ tán năm mươi vạn dân chúng xuôi nam.
Lúc này, tiếng hô dời đô lại vang lên trong kinh thành.
Cùng lúc đó, thương nghiệp yên lặng đã lâu cũng khôi phục lần nữa, chủ yếu lấy ăn uống làm chủ. Quán trà Nhất Quật Quỷ ở phố Phan Lâu cũng là một trong những quán trà nổi tiếng ở kinh thành, bởi vì cửa thành nam mở ra, Ngọc Tuyền Sơn cách thành nam mười dặm trở thành nguồn nước của các quán trà trong kinh thành.
Mặc dù trong thành nói tới dịch bệnh liền biến sắc, quan phủ khuyên bách tính cố gắng ít ra ngoài, nhưng vẫn không ngăn được đám bạn trà bàn luật bát quái nhiệt tình. Giữa trưa, quán trà Nhất Quật Quỷ ngồi đầy khách.
Những vị khách trong quán trà bàn luận nhiệt tình như lửa, chủ đề chủ yếu là dời đô.
Một lão khách nhân nhấp một miếng trà thơm, buông chén trà trong tay xuống, hắng nhẹ yết hầu nói:
- Con trai ta chính là Phó Giám công của cung mới Hàng Châu, hôm qua nhận được thưu của hắn, cung điện đã làm xong vào tháng trước, xây dựng trên Phượng Hoàng Sơn, dù nhỏ hơn cung điện Đông Kinh một chút, nhưng nếu như bỏ qua Diên Phúc Cung, thực ra cung các hoàng cung cũng không kém nhiều. Chỉ là hoàng thành của triều đình hơi nhỏ một chút, chỉ có thể sau này xây dựng thêm.
- Cung lão, ý ngươi nói là, triều đình thực sự muốn dời đô sao?
- Đó là đương nhiên, cung điện cũng đã sửa chữa xong rồi, không dời đô chẳng phải lãng phí.
- Làm thủ đô thứ hai cũng không tệ nha!
Lúc này, một trà thương đứng lên nói:
- Các vị, ta vừa mới tới từ huyện Tiền Đương Hàng Châu, để ta nói hai câu đi!
Mọi người đều yên tĩnh lại, trà thương cười nói:
- Phàn Lâu đã xây dựng bên Tây Hồ, giống như đúc Phàn Lâu Đông Kinh, chẳng qua gọi là Phong Nhạc Lâu. Còn có quán trà Chu Khô Lâu, bánh thịt Tào Bà Bà, còn có Phan Lâu, Thanh Phong Lâu, Bảo Nghiên Trai, tiệm bạc Tụ Kim. Nói như vậy, cửa hàng có trên Ngự Nhai, đều xuất hiện bên Tây Hồ, mà chưởng quỹ, tiểu nhị, trà kỹ đều là người ở trước đó tới. Tại bờ đông Tây Hồ, phủ trạch xây dựng tòa này tinh sảo hơn tòa kia, đi trong huyện Tiền Đường, có cảm giác như trở lại Đông Kinh, khẩu âm hoàn toàn không khác gì bên này, người địa phương cũng đành phải uốn lưỡi nói tiếng phổ thông. Thực sự nói một chút, mặc dù hình thức còn chưa dời đô, nhưng thực tế đã chẳng khác dì dời đô, chỉ chờ Hoàng đế hậu phi đi qua.
Trong đại đường yên tĩnh lại. Lúc này, bỗng nhiên có người căm giận nói:
- Nếu như dời đô đi Hàng Châu, bất động sản tại Đông Kinh của chúng ta làm sao bây giờ? Tài phú mấy đời người vất vả để dành được cứ uổng phí như vậy sao?
Chưởng quỹ nằm trên quầy nói tiếp:
- Giả viên ngoại, tất cả mọi người đều giống nhau. Hai năm trước căn nhà nhỏ ở ngoại thành phía tây nhà ta còn giá trị mấy vạn quan tiền, nhưng hiện giờ thì sao? Nhà ở còn ở đó hay không đã không đáng giá rồi, nếu ai muốn, ta dùng giá năm trăm quan tiền bán cho hắn. Nhà chúng ta coi như may mắn, ít nhất vẫn còn nhà, ngoại thành phía bắc mới thảm hại hơn, không còn gì nữa, bị san thành đất bằng, lúc này nói tới chuyện bất động sản, chính là trò cười.
Trà thương cũng nói:
- Chưởng quỹ nói đúng, hôm qua ta tới thành tây một chuyến, phủ Thái Tướng quốc xa hoa nhất ngày xưa đã bị một mồi lửa thiêu hủy rồi, đây chính là nhà giàu bỏ hơn trăm vạn quan xây dựng, gặp phải chiến tranh, chỉ có vàng bạc hữu dụng, nhà ở đất đai có xa hoa cũng không đáng một đồng. Người thông minh một chút đã sớm tới Hàng Châu mua đất rồi. Nghe nói Lý viên ngoại Bảo Nghiên Trai mấy năm trước đã mua ba ngàn mẫu đất bên Tây Hồ, hiện giờ đã tăng giá gấp một vạn lần.
- Tăng gấp một vạn lần, không thể nào!
Tất cả mọi người kinh hô.
- Sao không phải chứ, thời điểm Phương Tịch tạo phản gần Hàng Châu, khắp nơi ở huyện Tiền Đường đều bán phá giá nhà đất. Một tòa nhà mười mẫu bên Tây Hồ, trăm quan tiền có thể mua lại, một mẫu đất cũng chỉ mười quan tiền. Hiện giờ một mẫu đất bên Tây Hồ trả mười vạn quan tiền còn chưa chắc có thể mua được, đây chẳng phải là tăng giá gấp một vạn lần sao?
- Vậy Lý viên ngoại chẳng phải trở thành nhà giàu nhất thiên hạ sao?
- Không kém bao nhiêu đâu! Người ta có ánh mắt, dám mua nhiều đất đai lúc giá đất Hàng Châu thấp nhất. Còn có Tào gia, lúc ấy mua lại Phượng Hoàng Sơn, hiện giờ quyên ra để xây dựng hoàng cung, ân tình này còn không biết trả thế nào đây!
Nói chuyện nhà đất, rất nhiều người đều động tâm, tranh thủ thời gian trong tay có chút tiền, tới Giang Nam mua bất động sản. Không mua được ở Hàng Châu thì đi Tô Châu hoặc Thường Châu, phủ Giang Ninh. Tất cả mọi người hiểu được dời đô đã trở thành kết cục đã định, không ra tay nữa sẽ muộn.

Ngay khi dân chúng nghị luần dời đô, trong Tử Vi Điện cũng đang cử hành một lần triều hội chính thức, bàn bạc công việc dời đô.
Đây là một triều hội nhỏ, đại thần tham gia triều hội không nhiều, nhưng đều là trọng thần tam phẩm trở lên. Ngoài sáu vị Tướng quốc ra, còn có Thái Úy Lý Diên Khánh, Binh Bộ Thượng Thư Tôn Phó, Hình Bộ Thượng Thư Lữ Hảo Vấn, Lại Bộ Thị Lang Lý Nhược Thủy, Hộ Bộ Thị Lang Hoàng Tiềm Thiện, Lễ Bộ Thị Lang Uông Bá Ngạn, Hình Bộ Thị Lang Ngô Cách, Binh Bộ Thị Lang Trương Thúc Dạ, Đại Học Sĩ Quan Văn Điện Lộ Doãn Địch, Đại Học Sĩ Bảo Hòa Điện Hà Kiểu, Học Sĩ Long Đồ Các Cảnh Diên Hi, Phủ Doãn Khai Phong Doãn Nhiếp Sơn, Thái Thường Khanh Lý Chuyết và Ngự Sử Trung Thừa Hứa Hàn vân vân, tổng cộng hơn hai mươi người.
Thực ra dời đô là nhận thức chung của triều đình, bao gồm hai vị Hoàng Thái hậu, tức Trịnh Thái hậu và Vi Thái hậu đều liên tục hạ chỉ đồng ý dời đô. Dịch bệnh bùng nổ là một mặt, các quyền quý vội vàng dời nam cũng là nguyên nhân quan trọng, nhưng nguyên nhân quan trọng hơn vẫn là uy hiếp của chiến tranh. Khu vực Hà Bắc và Trung Nguyên đã trở thành chiến trường chính Tống Kim giao chiến. Kinh thành là trọng địa trung ương tập quyền, đặt ở nơi bị chiến tranh uy hiếp nghiêm trọng và phá hư gần như không còn dù thế nào cũng không thích hợp.
Cho nên dời đô đã trở thành quyết nghị, hiện giờ cẩn thảo luận khi nào dời đô, dời đô thế nào?
- Lý Thái Úy, liên quan tới thời gian dời đô, ngươi nói một chút ý kiến đi!
Triệu Cấu nhìn Lý Diên Khánh ngồi hàng thứ nhất, cười mời hắn tỏ thái độ!
Lý Diên Khánh đứng dậy thi lễ:
- Bệ hạ, các vị đại thần, dời đô là một chuyện rất lớn, cần phải cân nhắc rất nhiều vấn đề, cần phải cố gắng chu đáo, cho nên không có khả năng hoàn thành di chuyển trong thời gian ngắn. Hiện giờ là tháng năm, cách lần đóng băng tiếp theo nửa năm. Nếu như Kim binh lại xâm nhập phía nam lần nữa, rất có thể là vào cuối năm, khi đó tiến vào mùa đông, ảnh hưởng của bệnh dịch cơ bản giảm bớt. Nói cách khác, chúng ta có thời gian chừng nửa năm. Ta đề nghị nguyên tắc trước người sau vật, di chuyển nhân viên xuôi nam, lại bắt đầu di chuyển vật tư, tranh thủ trong vòng ba tháng hoàn thành các loại công việc di chuyển đô thành.
- Vậy Kim binh có đến đánh lén khi chúng ta dời đô hay không?
Lý Cương hỏi.
Lý Diên Khánh suy nghĩ một chút nói:
- Có khả năng này, nhưng chịu ảnh hưởng của bệnh dịch, dù cho Kim binh đến đánh lén cũng chỉ là quấy rối quy mô nhỏ, sẽ không xuôi nam quy mô lớn. Chúng ta cần chuẩn bị tốt phòng ngự bên Hoàng Hà, cam đoan dời đô tiến hành thuận lợi.
Triệu Cấu gật đầu:
- Sắp xếp phòng ngự sẽ do Lý Thái Úy và Xu Mật Viện toàn quyền phụ trách. Sắp xếp trình tự dời đô khác, Phạm Tướng công nói cho mọi người một câu đi!
Phạm Trí Hư là người tổng phụ trách dời đô, lão triệu tập hơn ba mươi quan viên sáu Bộ chín Tự thành lập Chuyển Vận Ti dời đô, phụ trách toàn bộ công việc. Phạm Trí Hư đứng lên nói:
- Phương án dời đô cụ thể còn đang trong ấn định, sẽ có thể nhanh chóng đưa ra, vi thần có thể nói đại khái một chút trình tự dời đô.
- Trong đại điện an tĩnh lại, mọi người nghiêm túc nghe Phạm Trí Hư báo cáo.
- Hôm qua chúng ta ban bố lệnh trưng dụng thuyền với các Châu phía nam, yêu cầu các Châu điều hết thuyền trăm thạch trở lên tới kinh thành. Trước mắt ba Châu là Thái, Trần Dĩnh đã thu thập được hơn tám trăm con thuyền, đang chạy tới kinh thành, đón chừng cuối cùng có thể thu thập được hơn vạn chiếc thuyền. Đây là lực bảo hộ hữu hiệu cho dời đô, đến lúc đó thương nhân và bách tính di chuyển về phía nam đều có thể thuê thuyền quan. Người già cũng có thể đi thuyền xuôi nam, những thứ này chúng ta sẽ sắp xếp cẩn thận. Trên thực tế, chỉ cân nhắc từ dời đô Đông Kinh, chuyện cũng không tính rườm rà. Đầu năm trước đã bắt đầu xuất hiện làn sóng di chuyển, nhà giàu kinh thành cơ bản đều đã di chuyển xong xuôi, hiện giờ chỉ là dân chúng bình thường di chuyển, độ khó nhỏ hơn nhiều, nhưng nếu cân nhắc tới dời đô lớn, tình hình sẽ phức tạp.
- Xin hỏi Phạm Tướng công, dời đô lớn là có ý gì?
Lý Diên Khánh khó hiểu hỏi.
Phạm Trí Hư khẽ thở dài:
- Dời đô lớn là một màn tất cả mọi người không muốn nhìn thấy. Người Hán bao gồm Phủ Khai Phong, Phủ Lạc Dương, Kinh Tây Bắc Lộ, Kinh Đông Lưỡng Lộ, Hoài Nam Đông Lộ, Hà Đông Lộ và Thiểm Tây Lộ; cũng chính là toàn bộ khu vực phía nam Hoàng hà rút lui. Có thể tham khảo dân Hán Tây Tấn di chuyển về phía nam, đây không phải triều đình có thể khống chế, giống như dân chúng Hà Bắc chạy trốn về hướng nam, không thể nào đoán trước, cũng không thể tránh né.
- Vậy trên đường lui về phía nam sắp xếp thế nào?
Triệu Cấu nhướng mày hỏi.
- Khởi bẩm bệ hạ, bắt đầu từ hôm qua, năm mươi vạn dân chúng đã khởi động sơ tán. Nhưng lần sơ tán này kết hợp với dời đô, phần lớn dân chúng đều lựa chọn đi phía nam Trường Giang, cơ bản là quan phủ ven đường phụ trách phát cháo phát thuốc cứu tế. Chúng ta động viên một ngàn học sinh Thái Học, còn điều hơn năm mươi quan viên, cam đoan trên quan đạo ba phía, cứ mười dặm sẽ có một lều phát cháo lớn, cứ hai mươi dặm sẽ có một tòa trướng y dược cứu hộ lớn.
Về phần bố trí dân chúng sau khi xuôi nam, chủ yếu đặt ở Giang Chiết Lộ, Giang Nam Đông Lộ và Giang Nam Tây Lộ. Bách tính Hà Đông Lộ lui về phía nam bố trí ở khu vực Kinh Hồ Lưỡng Lộ, bách tính Thiểm Tây Lộ rút về hướng nam bố trí ở khu vực Ba Thục. Giống như Lý Thái Úy vừa nói, quan viên cứu tế trên đường chỉ có thể kéo dài nửa năm, đến lúc mùa đông hết hạn. Nếu như qua năm sau di chuyển về hướng nam, quan phủ không cách nào chiếu cố dọc đường, chỉ có thể tiến hành chiếu cố trong an trí.
- Vậy triều đình dời nam vào lúc nào?
- Bệ hạ, triều đình dời nam chia hai đường đi, đầu tiên là nội cung dời nam, sau đó triều quan dời nam. Chờ thuyền các vùng Thái Châu đến, trước hết để cung nhân mang vật phẩm tùy thân đi thuyền xuôi nam, đồ vật trong cung vận chuyển sau.

Bạn cần đăng nhập để bình luận