Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 404.1: Hai quân giằng co

Chương 404.1: Hai quân giằng coChương 404.1: Hai quân giằng co
Nét mặt Ngô Dụng rất khó coi. Trong thời gian ngắn ngủn mười ngày, binh lực Hà Bắc liền giảm mạnh một nửa, cuối cùng chỉ còn lại có năm ngàn quân đội, nhưng ngay cả đối phương cụ thể có bao nhiêu quân đội cũng không rõ ràng.
Sau một lúc, Ngô Dụng thở dài nói: “Đối phương tập trung binh lực, binh lực chúng ta lại phân tán, cho nên đối phương mới có thể tiêu diệt từng bộ phận. Hiện tại binh lực chúng ta đều tập trung ở huyện Sân, dựa vào thành vững chắc mà thủ, trừ khi đối phương có gấp mấy lần binh lực, nếu không bọn họ công không được huyện thành, cứ như vậy hình thành thế giằng co.”
Tống Giang lúc này mới rõ ràng ý tứ của Ngô Dụng, nhưng vẫn cảm thấy có chút khó hiểu liền hỏi: “Vì sao quân sư không đề nghị rút quân về bờ nam Hoàng Hà?”
“Chủ yếu là năm ngàn binh lực đối với chúng ta có ý nghĩa cũng không lớn. Nếu rút về, lúc này mới có ý nghĩa chúng ta thất bại ở Hà Bắc, ta lo lắng sẽ ảnh hưởng tới sĩ khí.”
Tống Giang khoanh tay đi vài bước, cuối cùng chấp nhận suy nghĩ của Ngô Dụng, “Quân sư nói đúng, chủ lực quan binh chậm chạp không đến, chính là đang chờ Hà Bắc chúng ta bị thua, sĩ khí bị nhục. Khi đó đại quân mới đánh tới, sĩ khí đã chiếm ưu thế. Bởi vậy có thể thấy được quả thật không thể dễ dàng buông tha Hà Bắc, tử thủ huyện Sân, nhưng ta đang suy xét, chúng ta có cần tăng binh Hà Bắc hay không?”
Ngô Dụng gật gật đầu, “Có thể tăng binh, lại thuận tiện triệu hồi Quan Thắng về. Trương Sầm nói cũng có phần cảm xúc của hắn, nhưng mặc kệ có phải là sự thật hay không, huyện Sân nên giữ lại một chủ tướng vẫn tốt hơn, tướng quân nghĩ sao?”
“Có thể. Để cho Trương Sầm toàn quyền phụ trách phòng ngự Hà Bắc!”
Tống Giang cùng Ngô Dụng thương nghị một lát, cuối cùng quyết định xuất năm ngàn quân trợ giúp huyện Sân, cũng điều hai mươi chiếc quân thuyền năm trăm thạch, vận chuyển binh sĩ qua Hoàng Hà.
….
Trời còn chưa sáng, hoàng cung Biện Kinh trong điện Đại Khánh đèn đuốc sáng trưng. Hôm nay là ngày mùng một tháng ba, mỗi đầu tháng triều đình sẽ các cử hành một lần đại triều, toàn bộ quan viên thất phẩm trở lên đều phải tham gia.
Năm rồi triều đình bị Thái Kinh nắm giữ, thường thường chỉ là một loại hình thức, chúng thần tụ cùng một chỗ, có việc thượng tấu, không việc tan triều, cho dù có thương nghị triều vụ, cũng chỉ là một ít việc nhỏ không quan trọng, trên cơ bản không mất bao nhiêu thời gian. Trời chưa sáng triều đã tan.
Nhưng từ khi Thái Kinh bãi tướng, Dư Thâm cùng Bạch Thì Trung thay phiên chủ trì đại triều, tình huống liền có cải thiện, một ít sự vụ quân chính quan trọng cũng bắt đầu xuất hiện ở trong đại triều. Ví dụ như đầu tháng hai thảo luận tình hình cứu trợ tai nạn cùng hiện trạng các nơi năm trước, mười lăm tháng hai báo cáo xây dựng Hà Bắc Tây Bắc, đầu tháng ba lại thảo luận vân chuyển lương tiền quan thương các nơi.
Hôm nay triều đình trọng điểm tập trung ở tình huống chuẩn bị thảo phạt quân Lương Sơn. Dựa theo kế hoạch, ở cuối tháng ba đại quân chủ lực triều đình đi đến tây lộ Kinh Đông, tiêu diệt loạn phỉ Lương Sơn chiếm cứ ở các châu bắc bộ Sơn Đông.
Đây là lần đầu tiên từ sau khi ý chỉ thảo phạt quân Lương Sơn đưa ra, thảo luận tình huống quân đội chuẩn bị chiến tranh.
“Khởi bẩm bệ hạ, trước mắt chuẩn bị chiến tranh tiến triển thuận lợi, năm ngày trước đã hoàn thành huấn luyện thể lực, hiện tại đang tiến hành huấn luyện quân trận, mười hôm sau có thể hoàn thành huấn luyện.sau khi động viên quân đội liền có thể đi đến Vận Châu tiễu phỉ.”
thanh âm Chủng Sư Đạo hùng tráng có lực, nghe như tiếng chuông đồng, làm mỗi một vị quan trên triều đều cảm nhận được lòng tin của hắn, “Trừ bỏ quân đội ra, các loại vật tư lương thảo cũng đã đủ. Một trăm chiếc thuyền lớn vận chuyển đang dừng ở ngoài năm trượng trên sông, một khi đại quân xuất phát, đội tàu cũng sẽ tùy thời khởi hành, vi thần sẽ dựa theo kế hoạch đúng giờ xuất binh.”
Triệu Cát khẽ gật đầu, lại hỏi: “Hà Bắc có tin tức không?”
Vài ngày trước, triều đình nhận được tấu chương của Lương trung Thư, nguy cơ thành Đại Danh đã giải, quan quân cứu viện chiến lực mười phần sắc bén, liên tục đánh bại quân Lương Sơn. Quân Lương Sơn đành phải co đầu rút cổ về huyện Sân, tin tức này làm triều đình cứ chiến là bại vô cùng hưng phấn, ngay cả Thiên tử Triệu Cát cũng chú ý tình huống Hà Bắc.
Chủng Sư Đạo tiến lên bẩm báo: “Khởi bẩm bệ hạ, đêm qua vi thần nhận được chiến báo mới nhất, Lý Duyên Khánh dẫn quân ở Liêu thành Bác Châu toàn diệt ba ngàn quân Lương Sơn, tướng Dương Hùng bị trảm. Cho đến lúc này, phỉ quân Bác Châu đã toàn quân bị diệt.”
nhất thời không khí trong triều đình nóng bỏng hẳn lên, Triệu Cát tinh thần đại chấn, vội vàng nói: “Quân tình trọng đại như thế, vì sao không còn báo sớm?”
“Vi thần mới nhận được lúc canh hai, chuẩn bị triều hội chấm dứt liền báo cho bệ hạ!”
Triệu Cát tâm tình tốt, gật gật đầu nói: “Mấy ngàn quân đội có thể tung hoành Hà Bắc, giết cho phỉ binh quăng mũ cởi giáp, thật sự là tài lương đống của trẫm, cũng là Chủng lão tướng quân dùng người có cách, hẳn nên trọng thưởng!”
Lúc này, Thái tử Triệu Hoàn nói: “Phụ hoàng có điều không biết, Lý Duyên Khánh ở Tây Hạ nhiều lần lập công lớn, nhưng không được phong thưởng gì, đối với hắn thật sự bất công, hy vọng phụ hoàng có thể tính cả chiến công Tây Hạ mà phong thưởng một lần.”
Triệu Cát cũng nghĩ tới việc này, liền hỏi: “Xu Mật Viện cùng Ngự Sử đài điều tra đã có kết quả chưa?”
Ngự Sử Trung Thừa Trình Hi bước ra khỏi hàng nói: “Ngự Sử đài điều tra đã chấm dứt, Thị Ngự Sử đang trên đường quay về. Theo vi thần được tin tức, Lý Duyên Khánh quả thật có tình huống lập công chưa báo cáo.”
“Xu Mật Viện đâu?”
Cao Thâm bước ra khỏi hàng tấu: “Khởi bẩm bệ hạ, Xu Mật Viện điều tra cũng đã chấm dứt, Diêu Trọng Bình thừa nhận công tác thống kê chiến công sơ hở, làm cho chiến công của một bộ phận tướng sĩ chưa được báo cáo, trong đó bao gồm Lý Duyên Khánh, hai ngày nữa vi thần sẽ đệ trình báo cáo chính thức.”
Triệu Cát hừ một tiếng, trước mặt văn võ cả triều hắn không tiện nổi nóng, lạnh lùng nói: “Trong vòng 3 ngày Ngự Sử đài cùng Xu Mật Viện phải đệ trình báo cáo chính thức, là ai để lọt báo cáo chiến công, phải nghiêm khắc truy tra trách nhiệm, không thể bỏ qua, bãi triều!”
Nói xong, hắn vung tay áo lên, xoay người rời đi từ cửa hông, Điện Trung Thiếu Giám hô lớn một tiếng, “Bãi triều!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận