Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 439: Thuê nhà thành đông

Chương 439: Thuê nhà thành đôngChương 439: Thuê nhà thành đông
Hàn Nha Nhân là Trang Trạch Nha Nhân nổi danh Biện Kinh, gã có mối liên hệ với danh nhân quyền quý vô số kể, giống như Tể tướng Tô Triệt năm đó thuê nhà cũng là qua tay phụ thân, nhiều thế hệ Nha Nhân, khiến cho gã thực sự biết xem người.xem ra Lý Duyên Khánh cũng chỉ chừng hai mươi tuổi, người trẻ tuổi như vậy phẩm hàm có thể sẽ không quá cao, trừ phi là đệ tử quyền quý muốn ra ngoài ở một mình, nhưng cho dù là đệ tử quyền quý, muốn thuê tòa nhà tốt một chút cũng chưa chắc có tư cách.
Cho nên đầu tiên gã muốn xác nhận Lý Duyên Khánh có tư cách thuê tòa nhà hay không, Lý Duyên Khánh thản nhiên cười nói: “Tại hạ chính thất phẩm Triều thỉnh lang!”
Hàn Nha Nhân gật gật đầu, chính thất phẩm là vừa đủ, nói chung, thất phẩm trở xuống không thể thuê tòa nhà, chỉ có thể thuê viện, gã trầm ngâm một chút lại hỏi: “Có công danh trong người không?”
“Ta là thám hoa lần trước.”
Hàn Nha Nhân đột nhiên tỉnh ngộ, chỉ vào Lý Duyên Khánh nói: “Thì ra quan nhân chính là Lý Thám hoa tiếng tăm lừng lẫy!”
Lý Duyên Khánh sờ sờ mũi cười nói: “Ta có thực có danh tiếng sao?”
“Đương nhiên, Lý Thám hoa văn võ song toàn, đệ nhất mãnh tướng tấn công Tây Hạ, dân chúng phố phường đều xưng Lý Thám hoa là “Văn Địch Thanh”, đều truyền khắp kinh thành.”
Lý Duyên Khánh thực kinh ngạc, mình lại có thể được một cái tên hiệu phố phường “Văn Địch Thanh”, mà hắn lại không biết, hôm nay mới lần đầu tiên nghe tới.
“Danh tiếng có lợi cho cho thuê nhà sao?”
“Đương nhiên là có ảnh hưởng, ví dụ như quan phủ tra được vi phạm quy định thuê nhà, danh tiếng lớn thì có thể mớ một mặt lưới.”
“Chúng ta lại tiếp tục nói về thuê nhà đi!”
“Tốt!”
Hàn Nha Nhân nghĩ nghĩ lại tiếp tục nói: “Các thượng quan không có hạn chế đối với thuê nhà dân bình thường, nhưng phủ trạch lại không giống, xét về một trình độ nào đó còn không bằng thương nhân, tuy thương nhân không thể thuê ở phủ trạch, nhưng nếu tiêu tiền quyên một cái huân quan, tiêu tốn chục vạn quan mua một tòa nhà năm mẫu trở xuống cũng sẽ không có ai nói.
Nhưng quan viên lại khác, cho dù thuê hay là mua tòa nhà đều rất dễ bị chú ý, quan trường có quy tắc của quan trường, giống như tiểu quan cửu phẩm ở đại trạch trăm mẫu hiển nhiên sẽ không hợp quy tắc quan trường, sẽ bị Ngự Sử buộc tội, đây là một loại quy tắc ẩn quan trường, ta cũng bằng kinh nghiệm mà xử lý, nói chung, quan có phẩm hàm thấp ở viện, quan phẩm hàm cao ở phủ trạch.”
“Vậy phẩm thấp là chỉ mấy phẩm? Phẩm cao lại là chỉ mấy phẩm?” Lý Duyên Khánh có hưng thú hỏi.
“Loại học vấn quan trường này vô cùng uyên bác, ta cũng chỉ có thể bằng vào kinh nghiệm tổ tông lưu lại. Căn cứ vào nơi ở đến nói một câu, thất phẩm cùng ngũ phẩm là cửa mấu chốt, thấp hơn thất phẩm, trừ khi phải đi châu huyện làm quan, nếu không ở kinh thành tốt nhất là ở viện. Đương nhiên, ngài muốn ở tòa nhà cũng không phải là không thể được, nếu bị quan trên đố kỵ, mấy chục năm không được thăng quan mà ngươi còn không biết là nguyên nhân gì, cái này phải nhờ vào Trang Trạch Nha Nhân có kinh nghiệm chỉ điểm.”
“Ví dụ như Trang Trạch Nha Nhân đỉnh cấp giống như Hàn huynh vậy!”
Hàn Nha Nhân cười đắc ý, “Ta không phải thổi phồng, làm nghề như chúng ta cũng có ba bảy loại, quan nhân muốn thuê tòa nhà thật đúng là không thể đi tìm Nha Nhân bình thường, bọn họ không có kinh nghiệm, chỉ mong kiếm tiền hoa hồng, cuối cùng chỉ có hại quan nhân.”
“Ta nguyện rửa tai lắng nghe!”
Hàn Nha Nhân cười cười lại tiếp tục nói: “Thất phẩm cùng lục phẩm có thể ở tiểu trạch ba mẫu, nếu chức quyền quan trọng, hoặc là có gia tộc làm chỗ dựa, có thể ở trung trạch năm mẫu, ngũ phẩm cùng tứ phẩm có thể ở tòa nhà năm mẫu đến mười mẫu, nếu tam phẩm trở lên thì cơ bản không có hạn chế, nói tóm lại, mỗi người tình huống khác nhau, phải phân tích cụ thể.”
Nói đến cái này, Hàn Nha Nhân nhìn thoáng qua Lý Duyên Khánh cười nói: “Lý quan nhân là quan chính thất phẩm, có thể thuê tiểu trạch ba mẫu, bất quá thêm danh khí cùng tiến sĩ các loại công danh, ta cho rằng có thể thuê tòa nhà năm mẫu.”
Lý Duyên Khánh trầm ngâm một lát, trong nhà hắn không nhiều lắm người, tòa nhà năm mẫu cũng là đủ rồi, quan trọng là phải xem nó thế, hắn lại hỏi: “Vậy tòa nhà năm mẫu mỗi tháng thuê bao nhiêu tiền?”
“Cái này cũng khó nói, mỗi một tòa nhà đều có giá khác nhau. Từng qua tay ta, nhà năm mẫu rẻ nhất mỗi tháng mười lăm quan tiền. Chúng nằm ở ngoài thành đông, cách vách chính là hàng quán, từ sớm ồn ào tới khuya, cho nên giá không thể lên, mà mắc nhất tám mươi quan tiền một tháng, nằm ở vùng Kim Lương Kiều, nơi đó là nơi quan lớn quyền quý tập trung. Quan trọng là xem Lý quan nhân có nhu cầu gì, sau đó ta mới thu xếp được! Với danh tiếng Nha Nhân Hàn của ta, nhất định sẽ tìm được tòa nhà làm cho Lý quan nhân hài lòng.”
Lý Duyên Khánh đã có tiêu chuẩn, hắn chậm rãi nói: “Yêu cầu thứ nhất là an toàn, hiện tại ta ở vùng Biện hà ngoài thành, ở đó rất phức tạp, thật sự không an toàn, cho nên cố gắng lấy nơi này là chính, tiếp theo phòng không cần cầu nhiều, nhưng nhất định phải có đình đài lầu các, phải có hồ nước, phải có cây cối, thứ ba, tường xung quanh phải cao. Chung quanh không được có lầu cao, không thể nhìn thấy bên trong nhà. Thứ tư, hy vọng ở ngoại thành, đại khái chính là bốn điểm này.”
Hàn Nha Nhân cười nói: “Một cái yêu cầu đình đài lầu các cũng đã trừ đi đại bộ phận phủ trạch, bất quá trên tay ta thực sự có ba tòa phủ trạch có vẻ phù hợp với yêu cầu của Lý quan nhân, đều là tòa nhà năm mẫu, một chỗ ở bờ bắc Kim thủy hà, bên đó cũng là nơi phủ trạch quan lại tập trung. Nó là phủ trạch Hộ bộ lang trung Trương Diệu Thai, hắn vừa mới được bổ nhiệm làm Tri châu Lãng Châu, ít nhất trong năm năm không thể về Biện Kinh, hắn nhờ ta đem phủ trạch của hắn cho thuê năm năm, mỗi tháng năm mươi quan. Phủ trạch là tòa nhà tổ truyền, đại thụ thật sự không tệ, tiếc nuối duy nhất chính là hơi chút cũ một chút, đúng rồi, Lý quan nhân tính thuê bao lâu?”
“Đại khái hai ba năm đi!”
Tuy Lý Đại Khí hy vọng con đi châu huyện làm quan, Lý Duyên Khánh lại muốn ở lại triều đình, hắn tính lợi dụng mấy năm này ở trong triều tích lũy một ít quan hệ. Còn về phần Tư Tư, trừ khi là thị nữ của nàng hoặc là Hỉ Thước nói lộ, nếu không chỉ nhìn bên ngoài, đã rất khó nhận ra nàng chính là Lý Sư Sư vài năm trước danh chấn kinh thành, Lý Duyên Khánh cũng không lo lắng nàng sẽ bị người nhận ra, huống hồ nàng cũng hiếm khi xuất đầu lộ diện.
Hàn Nha Nhân cười nói: “Hai ba năm là vấn đề không lớn, còn có một tòa nhà là ta đề cử cho Lý quan nhân, ở thành nam bên Vân kỵ kiều Pháp Vân tự, hộ gia đình chung quanh đều là người địa phương Biện Kinh, cách nơi buôn bán tập trung khá xa, dân cư ngoại lai rất ít.”
“Cũng là toà nhà năm mẫu?”
“Chuẩn xác mà nói là toàn nhà năm mẫu rưỡi, tám phần mới, chủ nhân là thương nhân hàng da Thái Nguyên, hắn ra giá mười vạn quan tiền muốn đem bán tòa nhà đi, nhưng hai năm nay người mua nhà rất ít vì vậy đã để không một năm. Cho nên hắn nhờ ta đem tòa nhà cho thuê, có thể thuê bao lâu thì tính bấy lâu, tòa nhà rất đẹp và yên tĩnh, hậu viên có một hồ hoa sen nửa mẫu, chung quanh có hành lang bao quanh, đại thụ rất nhiều, đình đài lầu các mọi thứ đều có, làm cho người ta cảm giác căn bản là không giống nhà năm mẫu mà phải giống nhà tám mẫu, tường vây cũng rất cao. Khuyết điểm duy nhất hắn ra giá có vẻ cao, sáu mươi quan một tháng, chủ cho thuê nhà còn kiên quyết không chịu hạ giá, thành thật mà nói giá này thêm chút là có thể thuê tòa nhà tám mẫu, hơn nữa chung quanh trên cơ bản không có người nhà quan, có vẻ không đủ khí phái.”
Pháp Vân tự cách Thái Học không xa, Lý Duyên Khánh đã đi qua, hoàn cảnh quả thật thực yên tĩnh, tình hình trị an rất khá, có thể nhìn thấy cảnh sắc bách cương đông tuyết trứ danh đông nam Biện Kinh.
Tiền thuê sáu mươi quan mỗi tháng đối với Lý Duyên Khánh cũng không có áp lực, một năm mới hơn bảy trăm quan tiền, ở ba năm cũng chỉ chừng hai ngàn quán tiền. Mà hắn càng quan tâm hoàn cảnh, Lý Duyên Khánh liền cười nói: “Trăm nghe không bằng một thấy, chúng ta đi nhìn xem.”
Hàn Nha Nhân ha ha cười, “Nói rất đúng, so với ta nói khô cổ, không bằng tự mình đi xem một cái.”
Hàn Nha Nhân lấy chìa khóa, lại bảo phục vụ bao một chiếc xe trâu, hắn liền dẫn theo Lý Duyên Khánh đi về phía Pháp Vân tự.
Tòa nhà mà Hàn Nha Nhân nói là ở bên cạnh Pháp Vân tự, đi vào một cái ngõ nhỏ thực ngắn, đến cuối cùng chỉ có một nhà duy nhất, tuy cửa lớn không đủ khí phái, nhưng xe ngựa có thể đi vào, điểm này cũng không tệ. Tòa nhà quả thật mới, có lẽ chỉ mới chừng hai ba năm, có tiền trạch, trung đình cùng hậu trạch.
Trên thực tế hậu trạch là xây ở trong hậu viên, ước chừng bảy tám gian phòng ở, sau lưng là một tòa núi giả đắp bằng bùn đất cao ước chừng một trượng rưỡi, trên núi có hai gốc đại thụ tán bao phủ một tòa đình nhỏ tinh xảo, phía dưới đình nhỏ là một hồ nước trong, bên trong đủ loại hoa sen, chung quanh có một hành lang gấp khúc bao quanh, trên hành lang còn có ba tòa bán đình dùng để ngắm cá.
Lý Duyên Khánh đi vào đình trên núi giả. Đứng ở trong đình có thể thấy đồi núi xa xa vài dặm bên ngoài, bốn phía tường viện rất cao, ngay cả gác chuông tự viện cũng nhìn không thấy, Lý Duyên Khánh bỗng nhiên có một loại cảm giác, nơi này cực kỳ giống phủ trạch của Lý Sư Sư trước đây, cũng là núi giả hồ nước, cũng có một tòa đình tinh xảo, hắn lập tức quyết định thuê tòa nhà này.
“Thế nào, hài lòng chứ!” Hàn Nha Nhân ở một bên cười nói.
Lý Duyên Khánh gật gật đầu, ” trên cơ bản ta hài lòng Tòa phủ trạch này, ta có thể đặt tiền cọc, chậm nhất ngày mai ta sẽ phái người đến hoàn thành việc thuê.”
Hàn Nha Nhân vui vẻ đáp ứng, chỉ cần Lý Duyên Khánh chịu đặt tiền cọc, vậy cái gì cũng dễ nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận