Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 667: Cũng không phải Tây Hạ

Chương 667: Cũng không phải Tây HạChương 667: Cũng không phải Tây Hạ
Tin tức Trương Giác bị Kim quốc chém đầu, triều đình gặp phải Kim quốc trêu đùa lại dẫn tới sự phẫn nộ mạnh mẽ của mấy chục vạn dân chúng Phủ Yến Sơn. Phong trào khởi nghĩa nhất thời bùng nổ, trong một tháng ngắn ngủi liền xuất hiện mấy chục cuộc tạo phản quy mô trung và vừa, nhưng đều bị Quách Dược Sư trấn áp tanh máu.
Ở kinh thành, tin tức liên quan tới Phủ Yến Sơn và Kim quốc cũng trở thành cấm kỵ của triều đình, bất kỳ quan viên nào dám can đảm bàn luận việc này ở trường hợp công khai, một khi bị báo cáo chắc chắn sẽ bị tước chức sung quân, chuyện này gần như trở thành vảy ngược của Triệu Cát, ai dám nói y sẽ nổi giận lôi đình.
Khi thời gian trôi qua, chuyện này cũng dần dần bị người ta quên lãng.
Trong nháy mắt, thời gian lại đến cuối năm, hạ tuần tháng mười một, trận tuyết đầu tiên từ khi mùa đông bắt đầu đã rơi trên Phủ Kinh Triệu.
Tuyết cũng không lớn, chỉ có thể coi là tuyết vừa, phủ một màu trắng xóa lên toàn bộ thành Kinh Triệu.
Tuyết đầu mùa cũng không ảnh hưởng sự phồn hoa của Phủ Kinh Triệu, khắp nơi trên đường là cảnh tượng ồn ào náo nhiệt. Người mua sắm đồ tết vội vàng chất các loại vật phẩm lên xe lừa chở về nhà. Đám tiểu nhị trước cửa hàng ra sức hô lớn. Người đi trên đường ngoại trừ người địa phương ra, còn có tốp năm tốp ba sĩ tử trẻ tuổi, họ vừa mới tham gia thi giải xong, chuẩn bị mua chút lễ vật về nhà.
Ngoài ra còn có binh sĩ kết thành đội, quân Kinh Triệu có nghỉ tuần, đến ngày nghỉ tuần, phần lớn các binh sĩ đều rời doanh dạo phố, mục đích chủ yếu có hai, hoặc ăn cơm uống rượu, hoặc đi dạo kỹ quán. Tây quân không có truyền thống quân kỹ theo quân, cho nên cũng tha thứ phương diện này, không can thiệp binh sĩ, nhưng tiền đề chính là không cho phép làm ồn ào bên ngoài, nhất là quân Kinh Triệu quân kỷ nghiêm khắc, một khi gây chuyện bên ngoài chắc chắn phải chịu nghiêm trị.
Chẳng qua hấp dẫn ánh mắt của bách tính nhất vẫn là tốp ba tốp năm nữ binh du ngoạn dạo phố. Mặc dù các nàng ăn mặc không tồi, nhưng phần lớn tiết kiệm hơn nam binh, điều này liên quan tới việc phần lớn các nàng xuất thân bần hàn, tiền kiếm được khi tham gia quân ngũ dùng để nuôi sống gia đình, trợ giúp phụ huynh, cho nên họ thích tập trung ở quán tạp hóa ngoài đường, mua chút đồ chơi rẻ.
Mặc dù là nghỉ tuần, Lý Diên Khánh cũng không có thời gian nghỉ ngơi. Hắn và Tào Tính mang theo một đội binh sĩ đang tuần sát đầu đường. Mỗi lần mười ngày, các Thống lĩnh đều phải xuất động toàn bộ, dẫn binh tuần tra đầu đường, giám sát các binh sĩ nói chuyện làm việc trong thành.
- Sự kiện Trương Giác Phủ Yến Sơn, triều đình làm quả thực con bà nó thối nát!
Ngừng một chút, Tào Tính oán hận bổ sung:
- Lòng dân Phủ Yến Sơn mất hết rồi!
Sự kiện Trương Giác đã qua gần hai tháng, mặc dù chuyện đã sớm trôi qua, nhưng ảnh hưởng ác liệt tạo thành đến giờ còn chưa hoàn toàn biến mất. Quan kinh thành không dám bàn luận việc này, nhưng quan lại địa phương lại không có lo lắng gì.
Lý Diên Khánh có vẻ rất lạnh nhạt đối với vụ án này, hắn đã không thay đổi được quỹ tích tiến lên của lịch sử, như vậy hắn chỉ có thể súc tích lực lượng, ra tay vào lúc mấu chốt. Chính vì nghĩ thông suốt chuyện này, hắn đã không quá quan tâm đối với nhiều chuyện xảy ra trong triều.
- Bệnh tình của lão gia tử đã khá hơn chút nào chưa?
Lý Diên Khánh lo lắng hỏi thăm.
Sau khi Tào lão gia tử trở về từ Hàng Châu lại ngã bệnh, quả thực khiến mọi người cảm thấy rất lo lắng. Lý Diên Khánh cũng cực kỳ lo lắng, sở dĩ hắn có thể ngồi vững vàng vị trí Đồng Tri Kinh Triệu này, ở mức độ nào đó là vì lão gia tử khỏe mạnh. Một khi lão gia tử có chuyện bất trắc, đừng nói Đồng Quán và Vương Phủ phát lực sau lưng, ngay cả bản thân Triệu Cát cũng sẽ không giao vị trí quan trọng như Phủ Kinh Triệu cho Lý Diên Khánh hắn.
Cao Cầu và hắn chỉ có quan hệ hợp tác, chưa nói tới minh hữu, thời khắc mấu chốt sẽ không giúp hắn. Lương Sư Thành cũng lạnh nhạt với hắn, không bỏ đá xuống giếng đã là thắp nhang cầu nguyện rồi. Về phần Thái tử càng không có chỗ phát lực. Hậu trường thật sự của Lý Diên Khánh vẫn là Tào gia, chỉ có Tào gia mới dốc toàn lực ủng hộ hắn, cho nên bệnh tình của Tào lão gia tử ảnh hưởng rất lớn tới vận mệnh của Lý Diên Khánh. Trong hai năm quan trọng này, về công về tư hắn đều không hi vọng Tào lão gia tử xảy ra chuyện.
- Đã tốt hơn một chút rồi, chẳng qua Triệu Thái y liên tục dặn dò mùa đông năm nay phải cực kỳ cẩn thận, không thể cảm nữa, sẽ ảnh hưởng tới bệnh tim của lão gia tử phát tác.
Lý Diên Khánh gật đầu, chuyện này hắn không cần hỏi nhiều, Tào gia sẽ càng cẩn thận hơn mình. Tào Tính cười nói:
- Tiểu thúc của ta có thể mấy ngày nữa sẽ tới Kinh Triệu.
Tiểu thúc của Tào Tính chính là Phò mã Tào Thịnh. Lông mày Lý Diên Khánh thoáng nhíu lại một cái, Phò mã đương triều đến Kinh Triệu làm gì? Chẳng lẽ…
Tào Tính thấy Chủ soái hiểu lầm, vội vàng nói:
- Là Đế cơ muốn tới Chung Nam Sơn xem đạo trường, huynh trưởng ta chỉ theo nàng tới đây, không có ý đồ quan phương gì.
Thì ra là thế, xem ra mình hơi nhạy cảm. Lý Diên Khánh cười cười để chuyện này qua một bên.
Đúng lúc này, một binh lính chạy như bay tới, nhỏ giọng nói với Lý Diên Khánh vài câu. Trong mắt Lý Diên Khánh lập tức xuất hiện tia sáng:
- Ta đã biết, hiện giờ sẽ đi qua!
Tào Tính vội vàng hỏi:
- Thống Chế, đã xảy ra chuyện gì?
Lý Diên Khánh mỉm cười:
- Trương Hổ và Yến Thanh bên kia có kết quả.
Ước chừng ba tháng trước, Nhị đông chủ thương hội Kiều thị là Kiều Trọng An mang đến một tin tức cho Lý Diên Khánh, một đầu mục tình báo quân đội quan trọng của Tây Hạ từng đi Phủ Kinh Triệu một chuyến, ở lại mấy ngày lại trở về Tây Hạ.
Tin tức này nhìn như không có ý nghĩa, nhưng Trương Hổ chủ quản Tình Báo Ti lập tức ý thức được, rất có thể Tây Hạ tăng cường các điểm tình báo tại Thiểm Tây Lộ.
Trăm năm qua Tây Hạ chưa từng đình chỉ thẩm thấu tình báo đối với Thiểm Tây Lộ, thời điểm Địch Thanh và Chủng Sư Đạo nắm giữ Thiểm Tây Lộ cũng từng nghiêm khắc đả kích các điểm tình báo của Tây Hạ thiết lập tại Thiểm Tây Lộ.
Chẳng qua từ mấy năm trước sau khi hai nước Tống Hạ ký hiệp nghị ngưng chiến hòa giải, Tây Hạ cơ bản đình chỉ sưu tập tình báo phương diện quân sự đối với triều Tống, trái lại thu thập tình báo phương diện dân sinh và kinh tế, điều này liên quan tới Tây Hạ quốc lực mệt mỏi, nóng lòng phát triển mậu dịch với triều Tống. Cũng chính vì duyên cớ này, triều Tống cũng giảm cường độ đả kích các điểm tình báo của Tây Hạ.
Từ sau khi Lý Diên Khánh tiếp nhận quân Kinh Triệu, Tham Quân Tình Báo Ti Trương Hổ bắt tay tiến hành điều tra các điểm tình báo của Tây Hạ tại Phủ Kinh Triệu, không tới ba tháng liền nắm giữ hoàn toàn nội tình điểm tình báo Tây Hạ. Chẳng qua trước khi chưa nhận được mệnh lệnh rõ ràng của Lý Diên Khánh, Trương Hổ tạm thời không xuống tay với những điểm tình báo này.
Tình Báo Ti quân Kinh Triệu có hai quan nha, một nơi ở trong quân doanh, bên cạnh Nữ Binh Doanh, nơi này chủ yếu xử lý tình báo quân đội. Một quan nha khác ở gần cửa thành phía tây, nhìn từ bên ngoài chính là một tòa nhà dân cực kỳ bình thường, nhưng trên thực tế lại là trung tâm chỉ huy của Tình Báo Ti tại Phủ Kinh Triệu, tất cả điểm tình báo của Tây Hạ ở Phủ Kinh Triệu đều bị giám thị bởi tòa nhà dân này.
Lý Diên Khánh để Tào Tính tiếp tục tuần sát, hắn mang theo mấy tên thân binh chạy tới tòa nhà dân này.
- Thống Chế, đây chính là tình báo giám thị mới nhất!
Trương Hổ dâng một bản báo cáo cho Lý Diên Khánh. Lý Diên Khánh nhận báo cáo, lông mày lập tức nhíu lại:
- Quán rượu Quảng Lan, ngươi có lầm lẫn hay không?
Quán rượu Quảng Lan là một trong ba quán rượu lớn của Phủ Kinh Triệu, nhưng Lý Diên Khánh biết rõ hậu trường của nó chính là Tri Phủ Dương Tự Chu. Quán rượu do Dương Tự Chu làm hậu trường sao lại biến thành tổng trạm tình báo của người Tây Hạ?
- Ti chức tuyệt đối không tính sai, đã giám thị ba tháng rồi, quán rượu Quảng Lan quả thực chính là tổng trạm tình báo của Tây Hạ tại Phủ Kinh Triệu.
- Vậy có liên quan gì với Dương Tự Chu không?
- Quán rượu vốn là em vợ của Dương Tự Chu mở, nhưng đầu năm trước đã chuyển cho người kinh doanh hiện giờ, Dương Tự Chu hẳn chỉ là quan hệ thuê mướn, không liên hệ với trạm tình báo Tây Hạ.
Lý Diên Khánh gật đầu. Mặc dù quan hệ của hắn và Dương Tự Chu không tốt, nhất là mấy tháng trước Dương Tự Chu uống say hành động vô lễ, mặc dù ngày thứ hai y nhận lỗi với hắn, nhưng Lý Diên Khánh vẫn cực kỳ chán ghét người này. Chỉ là hiện giờ hắn không muốn làm phức tạp Phủ Kinh Triệu, dẫn tới đấu tranh quyền lực của triều đình nhắm vào Phủ Kinh Triệu. Cho nên dù Dương Tự Chu có hành động vô lễ với hắn, hắn tạm thời không so đo, lấy ổn định thế cục làm chủ.
Lý Diên Khánh không nhắc tới Dương Tự Chu, lại tiếp tục xem báo cáo, trongbaos cáo nhắc tới nhân viên tình báo Tây Hạ bắt đầu chú ý tới tình báo quân đội, nhất là chú ý tình báo huấn luyện hương binh dài hạn. Nhưng Lý Diên Khánh biết, Trương Hổ mời mình tới, tuyệt đối không chỉ vì báo cáo những tình huống bình thường này.
- Hẳn là còn tình báo quan trọng khác chứ?
Lý Diên Khánh chăm chú nhìn Trương Hổ hỏi.
Trương Hổ chần chừ một chút rồi nói:
- Bởi vì chưa xác định cuối cùng, không biết có nên báo cáo với Thống Chế hay không?
- Ngươi cứ nói là được, tình huống thế nào?
- Chúng ta hoài nghi lần này Tây Hạ đột nhiên tăng cường tình báo, chỉ sợ có cái bóng Kim quốc sau lưng.
Lý Diên Khánh nhíu mày:
- Các ngươi phát hiện gì sao?
Trương Hổ chậm rãi nói:
- Trong ghi chép lưu lại trước kia Phủ Kinh Triệu chỉ có sáu điểm tình báo Tây Hạ, nhưng hiện giờ chúng ta phát hiện chín điểm tình báo, có thêm ba.
- Có phải tự họ khuếch trương gia tăng hay không?
- Ban đầu chúng ta cũng tưởng rằng khuếch trương gia tăng, nhưng về sau khi giám thị đi sâu, mới phát hiện ba điểm tình báo gia tăng, trước kia là điểm tình báo của Liêu quốc, nhân viên không thay đổi, nhưng đã hòa làm một thể với điểm tình báo Tây Hạ.
Liêu quốc đã bị diệt, nhưng chủ yếu là diệt Vương thất Liêu quốc, quân đội và tài nguyên khác của Liêu quốc đều bị Kim quốc tiếp thu toàn bộ, tổ chức tình báo của Liêu quốc cũng không ngoại lệ. CHo nên Trương Hổ nói điểm tình báo của hai nước Liêu Hạ hòa làm một thể, Lý Diên Khánh lập tức nghĩ tới khả năng Kim Hạ liên thủ, đây chính là chuẩn bị của Kim quốc trước khi tấn công Tống.
- Thống Chế, có cần xuất động quân đội, một mẻ hốt gọn họ hay không?
Lý Diên Khánh không trả lời, hắn vẫn chắp tay đi lại trong phòng. Hắn đang suy nghĩ tại sao Kim quốc lại muốn tình báo ở Thiểm Tây Lộ. Chắc chắn là cân nhắc muốn đặt Thiểm Tây Lộ trong bàn cờ lớn tấn công Tống. Thiểm Tây Lộ cũng không giáp giới với Kim quốc, Kim quốc không công được Thiểm Tây Lộ. Chỉ khi nào Kim quốc tấn công Tống quy mô lớn, Thiểm Tây Lộ và Phủ Kinh Triệu sẽ có tác dụng đưa tiếp viện tới. Kim quốc chắc chắn sẽ nghĩ biện pháp kiềm chế quân đội Phủ Kinh Triệu và Thiểm Tây Lộ, biện pháp tốt nhất chắc chắn là vận dụng lực lượng của Tây Hạ.
Lý Diên Khánh đã nhìn thấu mục đích chiến lược của Kim quốc, nhưng chiến lược cần cân nhắc lâu dài, trước mắt ứng tổ chức tình báo Tây Hạ thế nào mới là chuyện gấp gáp. Điểm tình báo Tây Hạ ở Phủ Kinh Triệu, vấn đề không lớn, Lý Diên Khánh quan tâm điểm tình báo của quân địch tại Thái Nguyên hơn. Một khi Kim binh tấn công Thái Nguyên quy mô lớn, quân địch phối hợp trong ngoài, chỉ sợ không giữ được Thái Nguyên.
Nhưng Diêu Bình Trọng Thái Nguyên chưa chắc sẽ nghe đề nghị của hắn, hoàn toàn nhổ điểm tình báo quân địch, chuyện này chỉ sợ cần nghĩ biện pháp ổn thỏa mới được.
Nghĩ tới đây, Lý Diên Khánh chậm rãi nói với Trương Hổ và Yến Thanh:
- Hiện giờ các ngươi bắt đầu tập kết tất cả các lực lượng, chuẩn bị một kích lôi đình, nhưng phải chờ mệnh lệnh của ta, không có mệnh lệnh của ta, tuyệt đối không thể ra tay!
- Tuân lệnh!

Bạn cần đăng nhập để bình luận