Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 702: Phủ doãn Khai Phong

Chương 702: Phủ doãn Khai PhongChương 702: Phủ doãn Khai Phong
Sáng sớm hôm sau Lý Diên Khánh mang theo mấy tên tùy tùng đến Lại bộ làm thủ tục, Lại bộ Thị lang Lương Trung Thư cùng hắn đi đến Khai Phong nhậm chức.
Quan nha trong Khai phong phủ rất quen thuộc với Lý Diên Khánh, ngay trên đường Tây giác lâu, sát vách Ngự sử đài ngày trước, phủ doãn Khai Phong tiền nhiệm là Vương Đỉnh đi Thái Nguyên, trước mắt, sự vụ trong Khai Phong phủ tạm thời do Thiếu Doãn Trương Uẩn phụ trách.
Khai Phong phủ doãn của Tống triều và Kinh Triệu doãn của Đường triều có tiếng là quan đoản mệnh, rất ít người có thể tại chức được một năm, chủ yếu là kinh thành trọng địa, rất dễ đắc tội quan lớn quyền quý. Trong lịch sử thời đại Tống Khâm Tông, Khai Phong phủ doãn được gọi là quan 10 ngày, cứ 10 ngày là phải thay người.
Người tiền nhiệm của Lý Diên Khánh là Vương Đỉnh có thể tại chức hai năm chủ yếu là do y có hậu trường tương đối vững chắc, có chỗ dựa là Lương Sư Thành, cho dù có không ít người muốn động y, nhưng cuối cùng đều bị Lương Sư Thành trấn áp, khiến y trở thành phủ doãn có thời gian nhậm chức tương đối dài của lịch sử phủ Khai Phong.
Lương Trung Thư cùng Lý Diên Khánh đến Khai Phong phủ, Thiếu doãn Triệu Huy đích thân dẫn đầu hai mươi mấy người gồm phán quan, chưởng ký, thôi quan, phủ viện, lục tào…. ra đón, bổ nhiệm đã làm xong trước đó, hiện tại chỉ là hoàn tất thủ tục.
Đám người hàn huyên vài câu, Lương Trung Thư tuyên bố bổ nhiệm thêm lần nữa liền cáo từ rời đi, Triệu Huy cười giới thiệu Lý Diên Khánh cho đám quan viên, phán quan Đường Thọ, chưởng thư ký Đinh Viễn Dương và Triệu Ôn, còn có bốn vị thôi quan và sáu Tào quan viên.
Lý Diên Khánh gặp mặt từng người, rồi cùng Trương Uẩn đi vào quan phòng của hắn. Nha môn phủ Khai Phong chiếm diện tích không nhỏ, hơn một trăm mẫu, tường cao bao chung quanh, hầu hết đều bị Minh lễ viện chiếm cứ, Minh lễ viện chính là trường thi khoa cử của phủ Khai phong, nơi tổ chức thi giải.
Ngoài ra, những nơi quan trọng trong quan nha bao gồm đại đường, phòng nghị sư, thôi phán viện, phủ viện, lục tào viện…. lấy Hoa mai đường là trục chính, hai bên là hơn năm mươi tòa đường viện lớn nhỏ Thiên Khánh quan, Minh Lễ viện, Tiềm Long cung, Thanh Tâm lâu, Lao thành doanh, Anh Vũ lâu, Dần Tân quán…
Quan phòng của Lý Diên Khánh ở Hoa Mai đường, hai bên có hai tòa phụ viện, là quan phòng của tả hữu Thiếu doãn. Khai Phong phủ có hai Thiếu doãn, Trương Uẩn là tả Thiếu doãn, Nhiếp Sơn là hữu Thiếu doãn, hiện y phải đến huyện Trần Lưu giải quyết công việc.
Hoa Mai đường là Nội đường, là nơi phúc thẩm của những vụ án kiện lớn, bên trong có một tòa viện nhỏ, nơi này là nơi làm việc của phủ doãn và phụ tá.
Lý Diên Khánh có hai người phụ tá tâm phúc, Mạc Tuấn đi Ba Thục, chắc hẳn sẽ cùng phụ thân Lý Diên Khánh trở lại kinh thành, mà Lưu Phương đi theo Vương Quý tới Thiểm Châu, giúp đỡ Vương Quý xử lý quân vụ.
Trước mắt, Lý Diên Khánh không có một phụ tá nào thích hợp, nhưng mà Tào Nghiễm đề cử cho hắn một đệ tử bà con xa, ngày mai sẽ cùng y đến phủ nha Khai Phong.
Triệu Huy là một nam tử trung niên hơn 40 tuồi, nhìn có vẻ rất tài giỏi khôn khéo, là tâm phúc của Vương Phủ, sau khi Thiếu doãn tiền nhiệm Trương Uẩn bị hoạch tội lưu vong về Lĩnh Nam, chân tay của Vương Phủ liền tiến vào phủ Khai phong.
- Phủ Khai Phong chúng ta cũng không phải chỉ quản hạt kinh thành, mười sáu huyện phía dưới đều thuộc phạm vi quản hạt của chúng ta, như Khai Phong, Tường Phù, Úy Thị, Trần Lưu, Ung Khâu, Phong Khâu, Trung Mưu
Triệu Huy nhiệt tình giới thiệu tình hình phủ Khai Phong cho Lý Diên Khánh, nhưng hắn lại có vẻ không quan tâm, chắp tay sau lưng đánh giá quan phòng. Quan phòng của hắn sắp xếp khá đơn giản thoáng đãng, một cái bàn rộng, hai giá sách dựa tường, bên cạnh đặt một tủ đựng văn thư, ngay phía trước có hai ghế khách và một bàn nhỏ, góc tường có một chiếc lư hương, ngoài ra thì không có gì.
Kỳ thực, phủ Khai Phong cũng không có chuyện gì để làm, những vụ án nhỏ lông gà vỏ tỏi không đến lượt hắn thẩm vấn, thông thường là Thôi quan thẩm vấn, Chưởng ký phụ trách văn thư, Phán quan phụ trách thẩm tra đối chiếu, nếu như gặp phải những vụ án tương đối lớn, cũng là Thiếu doãn ra mặt, Phủ doãn hoặc là kiêm lĩnh hư chức, hoặc là chỉ quản việc lớn, những việc như trưng tập dân phu, khơi thông Tào hà, các loại quy chế quy định… còn những việc hàng ngày của phủ đều do Thiếu doãn phụ trách.
Nếu kinh thành có đại sự xảy ra, phủ doãn Khai Phong phải đứng ra chịu trách nhiệm, Hoàng đế tức giận, hậu quả trực tiếp chính là bãi miễn chức vụ Phủ doãn.
Giống như Bao Chửng, có rất nhiều câu chuyện thẩm án giải oan, thực ra cũng không phải phát sinh khi y nắm quyền Khai Phong phủ, mà phần nhiều là phát sinh khi y nhậm chức quan địa phương cùng Ngự sử trung thừa. Làm chủ quan của Khai Phong phủ mà đi thẩm án, thì có vẻ không đường hoàng.
Triệu Huy thấy Lý Diên Khánh tâm hồn treo ngược cành cây, cũng không nghe mình giới thiêu, cảm thấy hơi xấu hổ:
- Không biết Phủ doãn có phụ tá hay không, nếu như không có ti chức có thể đề cử.
Lý Diên Khánh cười khua tay nói:
- Không cần, phụ tá của ta ngày mai sẽ đến, ta hỏi chút, phủ Khai Phong có bao nhiêu quân sĩ?
- Trước mắt có năm mươi bốn người.
- Có hạn ngạch sao?
- Không có hạn ngạch, khi nhiều thì hơn trăm, khi ít thì cũng sáu bảy mươi người. Hiện tại thiên hạ thái bình, cho nên cũng chỉ có năm mươi bốn người.
Lý Diên Khánh nhịn không được cười nói:
- Là bởi vì hiện tại thiên hạ thái bình sao?
Triệu Huy có chút xấu hổ nói:
- Thực ra là vì tài chính triều đình có hạn, không thể không cắt giảm bớt, so với năm ngoái, bộ khoái và quân sĩ tuần tự đã cắt giảm hơn trăm người trong năm nay.
Lý Diên Khánh gật gật đầu:
- Như vậy đi! Ta mang đến hơn trăm thân binh, tạm thời coi họ là binh sĩ! Chi tiêu của họ do ta phụ trách, cũng theo bên ta.
Triệu Huy do dự một chút:
- Phủ doãn, chỉ e không hợp quy củ.
Lý Diên Khánh trừng mắt liếc y một cái:
- Cái gì gọi là không hợp quy củ, triều đình từ trước đến nay chỉ quản quan không quản lại, phủ Khai Phong dùng bao nhiêu quân sĩ, quy củ do ta định đoạt. Ta cũng không để phủ nha phụ trách chi phí của họ, liên quan gì đến triều đình?
- Nếu như Phủ doãn nhất định dùng, ta cũng không có ý kiến!
Ý Triệu Huy là nếu có xảy ra chuyện gì cũng không liên quan đến y. Lý Diên Khánh lập tức trầm mặt xuống, lạnh giọng:
- Hôm qua quan gia có nói với ta, trong kinh thành có rất nhiều nạn dân Hà Bắc, trị an không tốt lắm, yêu cầu chúng ta quản tốt trị an, nếu như ngươi không chịu phối hợp, vậy ta thay ngươi xin Lại bộ điều đến chỗ khác!
Triệu Huy ngây ngẩn cả người, không ngờ một câu không hợp liền đuổi y đi, y cảm thấy tức giận, đáp lại:
- Ta hiểu quyết tâm muốn trị an của Phủ doãn, nhưng ta phải nhắc nhở Lý Phủ doãn, Lý phủ doãn đã không còn đảm nhiệm quân chức rồi.
Lý Diên Khánh nặng nề hừ một tiếng:
- Nếu như ở trong quân đội, ngươi dám nói ta không hợp quy tắc, ta sớm đã mang ngươi đi chém rồi.
Triệu Huy coi như đã lĩnh giáo thế mạnh của Lý Diên Khánh, nhịn cơn tức trong lòng, gật đầu nói:
- Ta nghe theo sự an bài của phủ doãn, phủ doãn còn có chuyện khác không?
- Ngươi đi gọi quan viên hộ tào đến, ta có chuyện muốn hỏi bọn họ.
Không lâu sau, tham quân hộ tào Trương Ngu và hai tên áp ti đi vào quan phòng của Lý Diên Khánh, Triệu Huy cũng đi vào. Theo như cách làm việc bình thường, hắn là Lý Diên Khánh sẽ bàn giao cho Thiếu doãn, sau đó Thiếu doãn sẽ sắp xếp công việc cụ thể của từng người.
Nhưng Lý Diên Khánh hiển nhiên không làm theo quy tắc thông thường, Triệu Huy không biết là Lý Diên Khánh không biết quy của hay là Lý Diên Khánh cố ý bỏ qua bọn họ, cho nên y cũng muốn đứng bên cạnh nghe.
Tham quan Trương Ngu cùng hai tên áp ti có chút khẩn trương, quan mới đến muốn tạo thị uy, chẳng lẽ muốn ra tay với bọn họ đầu tiên.
Lý Diên Khánh ngồi xuống hỏi:
- Cứu tế nạn dân của phủ Khai Phong là do hộ tào phụ trách sao?
Trương Ngu vội vàng nói:
- Khởi bẩm Phủ doãn, thông thường cứu tế nạn dân là do các quan huyện phủ phụ trách, phủ Khai Phong đặt ra điều lệ, ban bố đến các huyện của phủ Khai Phong, sau đó, các huyện sẽ phát thóc gạo từ kho.
Lý Diên Khánh gật gật đầu:
- Hiện tại, bách tính chạy nạn đến từ Hà Bắc rất nhiều, phần lớn đều là mang theo cả nhà, ta đi từ phía nam chỉ nhìn thấy đạo quán chùa chiền cùng các nhà giàu mở lều cháo cứu tế bên ven đường, cũng không thấy quan phủ hành động, ta muốn biết tại sao?
- Phủ Khai Phong đã đưa ra quy tắc chi tiết, chỉ là…
Nói đến đây, Trương Ngu thoáng nhìn qua Triệu Huy.
Triệu Huy đành phải nhắm mắt nói:
- Bởi vì Vương tướng công cũng đã hỏi qua vấn đề này, cho nên phủ Khai Phong đã đưa quy tắc cứu nạn chi tiết trình lên Vương tướng công, đang đợi Vương tướng công chỉ thị.
- Báo lúc nào?
Lý Diên Khánh truy vấn.
- Đại khái khoảng 1 tháng trước.
Ánh mắt Lý Diên Khánh trở nên lạnh lùng, hắn lại nhàn nhạt hỏi:
- Ta muốn biết, cứu tế nận dân nhất định phải báo lên Tri chính đường phê chuẩn sao?
Trương Ngu nói:
- Bình thường không cần, chỉ là cùng lúc với việc cứu tế, cần phải báo một phần cho Hộ bộ, Hộ bộ xem xét tình hình thông báo cho Giám sát viện đề chẩn đoán tình hình thiên tai.
Ánh mắt Lý Diên Khánh trở lên sắc bén:
- Nếu đã không cần phải báo lên Tri chính đường, thì đừng có kéo dài, lập tức gửi đến các huyện, đôn đốc các huyện thực hiện nghiêm túc, trước trưa mai các huyện phải có hành động, hiện tại lập tức đi làm.
- Ti chức tuân lệnh!
Trương Ngu lau một tầng mồ hôi trên trán, vội vàng đi.
Lúc này, Lý Diên Khánh thoáng nhìn qua Triệu Huy, lạnh lùng nói:
- Sự tình ngày trước ta không quan tâm, nhưng ta cần nhắc nhở một chút Triệu Thiếu doãn, cấp trên trực tiếp của ngươi là ta, không phải Vương tướng công, hy vọng ngươi không phạm vào tối kỵ quan trường.
Triêu Huy trong lòng thở dài, yên lặng gật đầu:
- Ti chức nhớ kỹ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận