Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 536: Lý Tào bàn chuyện hôn nhân.

Chương 536: Lý Tào bàn chuyện hôn nhân.Chương 536: Lý Tào bàn chuyện hôn nhân.
Người Tống thành hôn cực kỳ chú trọng tiền tài, chủ yếu là đồ cưới của nhà gái và sính lễ cùng lễ vật của nhà trai. Bình thường bà mối đến cửa cầu hôn là phải khoe được tình cảnh nhà trai và lễ vật hứa hẹn, nếu nhà gái hài lòng thì có thể đồng ý bàn tới hôn lễ. Sau đó, nhà gái sẽ đưa thông tin về ngày sinh tháng đẻ của con gái cùng quê quán, thân phận ông cha dòng họ cho bà mối đem về nhà trai. Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là danh sách đồ cưới.
Nhiều khi nhà trai sẽ lấy cớ bát tự nhà gái không hợp mà hủy bàn chuyện hôn lễ, nhưng tuyệt đối không nên tin cái lý do bát tự không hợp khỉ gió gì ấy. Nguyên nhân thực sự vẫn là chê đồ cưới ít quá. Nếu đồ cưới phong phú, cho dù bát tự không hợp thật cũng không quá để ý, tìm một cao tăng mở một buổi lễ là xong.
Lễ đưa hôn của nhà trai có ba bước. Đầu tiên là lễ đính hôn, chủ yếu là rượu. Tìm hai gã sai vặt sáng sủa dễ nhìn khiêng vò rượu lớn sang nhà gái, trên vò rượu kết tám đóa hoa hồng cùng tám dải lụa rực rỡ. Sau đó nhà gái cầm hai cái bình đựng đầy nước trong, có bốn con cá sống, lại dùng cây hành treo một đôi đũa bên ngoài bình. Gọi là “ngư khoái”, ý chỉ sau này vui sướng (“ngư khoái” -cá đũa, gần âm với “hồi du khoái” -sau này vui sướng). Xem như nhà gái đã đồng ý hôn sự.
Đương nhiên đây là lễ đính hôn của nhà bần hàn. Người có tiền sẽ dùng bốn vò rượu ngon, lại thêm tơ lụa, bảy tấm khăn vòng, đồ tranh sức, châu ngọc… đưa tới làm lễ đính hôn. Nếu gia cảnh của nhà gái tốt thì có thể dùng vàng bạc chế thành cá và đũa, dùng lụa màu hay cho cây hành treo ngoài bình cá nước.
Bước thứ hai là sính lễ. Bình thường, sau khi gửi sính lễ thì không thể hủy hôn ước, cho nên sính lễ rất nặng, ít nhất phải có ba “vàng”: xuyến vàng, vòng tay vàng và trâm vàng. Nếu người nhà nghèo không có vàng ít nhất cũng phải dùng bạc thay thế, còn nếu dùng đồ bằng đồng đưa tới thì… coi như không muốn thành hôn rồi.
Nếu là hào môn nhà giàu thì nhất định phải có thêm các loại quần áo quý giá như áo thêu chỉ vàng ở ống tay, váy ngoài thêu chỉ vàng, váy dài bằng gấm đỏ hoặc áo gấm lụa là,, cùng các loại trang sức, châu ngọc cài tóc, mũ nhảm châu ngọc… còn phải có thớt lụa gấm nhiều màu, hoa quả trà nước, rượu, vân vân.
Nhà gái cũng sẽ có đáp lễ. Bình thường là hai thớt lụa hai màu lục tím, đồ thư phòng bằng vàng ngọc…. Nói tóm lại, sính lễ nhất định phải phong phú, càng nhiều càng tốt.
Bước thứ ba là đại đầu, cũng là lễ tài. Lễ tài sẽ đối ứng với đồ cưới. Triều Tống thịnh hành gả dày, bình thường lễ vật có thể ít hơn đồ cưới, thậm chí nếu nhà trai nghèo quá mà nhà gái lại dư dã, còn có thể bỏ luôn cả lễ tài, thậm chí nhà gái sẽ vụng trộm đưa cho nhà trai một chút để cho nhà trai đẹp mặt. Dù sao thì hôn nhân ở triều Tống chủ yếu vẫn yêu cầu ở nhà trai là tài năng, nhà gái là tài vật, cho nên thư sinh nghèo cũng có thể cưới được tiểu nương tử nhà đạo hộ, giống như Lý Đại Khí cưới được nương tử Định gia vậy.
Nếu cả hai đều là người có tiền thì lễ vật, hồi môn đều phong phú.
Hôm nay Lý Đại Khí gặp ông thông gia Tào Tuyển ở quán trà Thanh Phong. Bọn họ cần thống nhất một chút chi tiết, còn muốn rà soát lại đồ cưới và lễ vật một chút. Chủ yếu là Tào gia không muốn lễ vật một vạn lượng hoàng kim của Lý Đại Khí, cho nên song phương có chút hiểu lầm cần làm rõ.
Lần trước Lý Đại Khí đến Hàng Châu đã đưa sính lễ cho Tào gia: mười thùng quần áo trang sức, cùng dương tửu, trà quả. Tào gia đã nhận, cũng đã lại lễ. Nhưng đến khi Lý Đại Khí đưa danh sách lễ vật đến không ngờ Tào gia lại trả lại. Cho nên Lý Đại Khí muốn bàn lại với Tào Tuyển.
Hai người hàn huyên hai câu, uống chén trà rồi vào thẳng việc chính. Lý Đại Khí thẳng thắn hỏi:
- Lúc trước ta có đến Hàng Châu xử lý chút việc công, đã dặn lão kinh lược đưa danh sách lễ vật cho Tào gia, không biết vì sao Tào gia lại trả lại? Duyên cớ gì vậy?
Tào Tuyển cười ha ha:
- Đây là ý của gia phụ. Diên Khánh lấy thân phận Thám Hoa cưới tiểu nữ, đây đã là vinh hạnh của Tào gia rồi. Thân phận Thám Hoa chính là lễ vật tốt nhất. Cướp rể cũng là như vậy mà. Không có quy tắc yêu cầu nhà trai đưa lễ vật, chỉ có nhà gái gả dày. Tổ phục của ta không muốn phá cái lệ này.
- Nhưng đây không phải cướp rể. Đây là cưới hỏi đàng hoàng. Con trai ta cưới nương tử Tào gia, song phương đều có lệnh phụ mẫu, lời bà mối, đủ tam thư lục lễ. Ta cảm thấy hoàn toàn không giống cướp rể.
Lý Đại Khí có vài phần bực mình. Bởi vì cướp rể là có ẩn ẩn ý ở rể, mình lại không phải người nhà nghèo, dựa vào cái gì mà không nhận lễ vật?
- Nếu Tào gia cảm thấy lễ vật một vạn lượng hoàng kim còn ít, vậy ta lại thêm mười vạn xâu!
- Không! Không! Không! Ông thông gia hiểu lầm rồi, chúng ta tuyệt đối không chê ít, là thật sự cảm thấy hổ thẹn trong lòng. Thân phận Thám Hoa của Diên Khánh chính là lễ vật tốt nhất, còn thu thêm vạn lượng hoàng kim, thật sự là không nên.
Lý Đại Khí cũng hiểu sự khó xử của đối phương, nghĩ một lát bèn nói:
- Như vậy đi. Nếu Tào gia thực sự không muốn lễ vật, ta có thể giữ lại mười vạn lượng hoàng kim. Nhưng đồ cưới cũng phải giảm bớt, cứ theo như số đồ cưới Tào gia gả nữ nhi bình thường khác mà liêm trang cho ta. Ta không thể tiếp nhận đồ cưới chuẩn bị theo tiêu chuẩn đoạt tế được. Ta chỉ hy vọng một cuộc hôn sự cưới gả bình thường.
Tào Tuyển nghĩ một lát, lại nói:
- Bình thường, Tào gia gả nữ nhi, của hồi môn là ba vạn quan tiền cùng một chút trang sức quần áo, đất đai phòng trạch không có.
- Như thế không phải rất tốt sao? Thực ra hai nhà chúng ta đều không để ý tới tiền tài. Sau này cứ theo như lễ vật phổ thông đi. Ta sẽ đưa Tào gia một lượng hoàng kim, sáu thớt gấm màu cùng bốn mươi thớt lụa tạp. Như vậy tất cả đều vui vẻ.
Tào Tuyển cũng chẳng biết làm sao. Ông ta cũng hiểu sự e ngại của Lý Đại Khí, hy vọng hai bên có thể cưới gả tương đương, đành gật gật đầu:
- Được. Vậy ta sẽ đi thuyết phục phụ thân. Vấn đề cũng không lớn. Còn một việc nữa cần thương lượng, chính là nơi diễn ra hôn lễ. Chủ yếu là thân bằng hảo hữu của Tào gia thực sự quá nhiều, chí ít cũng vài trăm người. Ta sợ quý phủ không chứa được nhiều người như vậy. Nên có thể để Tào gia tổ chức hôn lễ không? Đương nhiên, chỉ là mượn dùng địa bàn của Tào gia thôi, vẫn là lấy danh nghĩa Lý gia.
- Cái này không ổn!
Lý Đại Khí quả quyết từ chối. Nào có đạo lý tổ chức hôn lễ ở nhà gái? Ông ta vội vàng nói:
- Tôi đã nghĩ kỹ rồi. Tôi sẽ bao Phàn Lâu một ngày. Tất cả hôn khánh, thị nữ, ca múa, thịt rượu, đưa đón vân vân đều giao cho Phàn Lâu. Làm thế này ta thấy bớt việc nhất đấy, chỉ cần chi ít tiền là xong.
Tào Tuyển lập tức cuống lên:
- Thế còn trải giường chiếu thì sao? Sẽ không ở luôn Phàn Lâu chứ?
Trải giường chiếu là cách nói khác của việc bố trí động phòng. Bình thường là do nhà gái phụ trách, cũng là cơ hội cho nhà gái thể hiện tài lực gia tài.
- Đương nhiên trải giường chiếu phải là trong phủ của Diên Khánh, không thể để động phòng ở Phàn Lâu được, chuyện này mà lan ra ngoài sẽ không dễ nghe. Sau khi làm xong lễ ở Phàn Lâu, sẽ dùng hai chiếc xe ngựa to mạ vàng đưa người về, sau đó vào thẳng động phòng. Còn lại không có việc gì của chúng ta nữa.
Tào Tuyển cũng cảm thấy có thể, bèn đồng ý:
- Được. Ta sẽ nói với phụ thân. Hôm nay vất vả cho ông thông gia rồi.
- Chờ một chút!
Lý Đại Khí cười cười:
- Còn một việc nữa muốn nhờ ông thông gia giúp cho. Liên quan tới Bảo Nghiên Trai.
- Mời nói! Chỉ cần có thể giúp đỡ, nhất định ta sẽ không từ chối.
Lý Đại Khí bèn nói với Tào Tuyển về ý định muốn thuê một nửa cửa hàng binh khí Lương Công, rồi nói:
- Ta vốn định mở cửa hàng mới, nhưng Diên Khánh lại kiên quyết muốn bán mảnh đất ở đường Ngự Nhai đi. Ta cũng chỉ có thể đồng ý với nó. Nhưng trên đường Ngự Nhai không thể không có cửa hàng Bảo Nghiên Trai. Cho nên…
Mặc dù trong nhà Tào Tuyển tương đối nhu nhược, nhưng vẫn phụ trách chưởng quản gia sản dòng họ trong gia tộc. Ông ta rất kinh ngạc hỏi:
- Vị trí cửa hàng ở đường Ngự Nhai là vạn kim khó cầu. Vì sao Diên Khánh lại muốn bán đi?
Lý Đại Khí do dự một chút mới hạ quyết tâm nói thật với Tào gia:
- Có thể vì có chút quan hệ với Vận Vương. Hắn không thích.
Tào Tuyển nhẹ nhàng gật đầu. Diên Khánh là người thuộc phe Thái tử, đương nhiên sẽ muốn phủi sạch quan hệ với Vận Vương. Ông ta bèn cười nói:
- Binh khí Lương Công mặc dù rất rộng nhưng không phải dựa vào doanh số bán tại cửa hàng mà kiếm tiền. Ta nghĩ, cho Bảo Nghiên Trai thuê một nửa cũng không có vấn đề gì lớn. Có điều chuyện này ta không thể quyết định. Ta phải nói với phụ thân một câu mới có thể trả lời chắc chắn.
- Ta không vội. Có điều, vẫn mong ông thông gia sớm báo tin cho ta.
- Bây giờ về nhà ta sẽ bàn luôn. Trước khi trời tối sẽ báo tin cho ngươi. Vậy ta cáo từ trước.
Tào Tuyển muốn quay về báo với phụ thân nên đứng dậy cáo từ. Lý Đại Khí cũng có một đống việc cần xử lý, cũng vội vàng đến đường Ngự Nhai.

Trong thư phòng, Tào Bình nghe nhi tử báo cáo, không nhịn được mà cười lên:
- Lý Đại Khí này rất sĩ diện đấy! Vậy mà lại sợ chiếm lợi của Tào gia. Ông ta coi Diên Khánh tới Tào gia ở rể chắc?
- Hài nhi nghĩ có thể thông cảm được. Dù sao ông ta cũng là ông chủ lớn của Bảo Nghiên Trai, vốn liếng phong phú, không thiếu chút tiền này. Hài nhi cảm thấy, đồ cưới cho Uẩn Nương quá dày cũng không quá công bằng với nữ nhi Tào gia.
Tào Bình nhướn mày:
- Có người bất mãn sao?
- Nội trạch có chút tin đồn, gây áp lực rất lớn cho hài nhi. Sẵn có Lý gia chủ động đề nghị giảm bớt đồ cưới xuống, có thể nào…
Tào Binh hừ lạnh:
- Ta có thể đồng ý với yêu cầu của Lý Đại Khí. Theo lệ thường, đồ cưới chuẩn bị cho nữ nhi Tào gia không phải vì cái tin đồn gì hết. Ngươi phải hiểu rõ điều này. Nếu nữ nhi nhà bọn họ có thể gả cho một tiến sĩ, ta cũng sẽ cho đồ cưới phong phú như thế.
- Hài nhi…hiểu.
- Ngươi hiểu cái rắm! Cử hành hôn lễ ở Phàn Lâu cũng được, chứ cử hành ở Tào gia quả thực cũng không thỏa đáng.
- Vậy chuyện của cửa hàng Lương Công, phụ thân có đồng ý không?
Tào Bình chắp tay đi qua đi lại vài bước, ánh mắt có vẻ nghi ngờ:
- Trên nguyên tắc thì ta không phản đối. Dù sao thì hai nhà cũng là thông gia mà! Chỉ cần tiền thuê hợp lý, người trong phủ cũng sẽ không nói gì. Có điều, ta thấy hơi lạ, làm sao mảnh đất ở phố Ngự Nhai kia lại có quan hệ với Vận Vương? Diên Khánh liên quan tới Vận Vương từ bao giờ?
- Cái này Đại Khí không nói. Nếu phụ thân muốn biết, con có thể hỏi thử Diên Khánh.
- Cái này thôi đừng hỏi, để sau hẵng nói. Con vẫn cứ tập trung chuẩn bị cho hôn sự đi. Chỉ còn có hơn mười ngày thôi.
- Hài nhi cáo từ!
Tào Tuyển vội vàng đi. Tào Bình vẫn rất thắc mắc. Rõ ràng Diên Khánh là người của Thái tử, Vận Vương lôi kéo hăn từ khi nào?

Bạn cần đăng nhập để bình luận