Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 696: Lấy Hán chế Hán

Chương 696: Lấy Hán chế HánChương 696: Lấy Hán chế Hán
Thời gian dần đến tháng Tám, quan viên văn võ Kim quốc Phủ Yên Kinh bắt đầu căng thẳng. Lang Chủ Kim quốc Hoàn Nhan Thịnh đã tới Yên Kinh, bắt đầu chính thức thị sát Phủ Yên Kinh, đồng thời khảo sát tấn công triều Tống. Chủ soái Kim binh gồm hai tuyến đông tây là Hoàn Nhan Tông Hàn, Hoàn Nhan Tông Vọng và Hoàn Nhan Đồ Mẫu đều chạy về Phủ Yên Kinh tham dự yết kiến Lang Chủ.
Trên quan đạo phía bắc Phủ Chân Định, một đội kỵ binh năm trăm người đang hối hả chạy vội về phía bắc, bụi đất màu vàng cuồn cuộn trên quan đạo. Trên đường đi không thấy bất cứ bóng người nào, từng mảng ruộng lúa mạch lớn đều hoang vu, từng thôn trang vắng lặng một cách chết chóc.
Đội quân này là nhóm người Hoàn Nhan Tông Hàn bắc thượng Yên Kinh báo cáo tình hình chiến đấu Hà Đông. Lúc này tâm tình Hoàn Nhan Tông Hàn cực kỳ nặng nề. Hơn một tháng trước, chín ngày cường công thành Thái Nguyên liên tục đều chịu kết quả thảm bại. Một tháng sau đó hai bên đều đình chiến, mười vạn Kim binh tiến vào vây thành chiến. Sau khi lương thảo trong thành hao hết, quân Tống sẽ phải mở thành đầu hàng.
Nhưng Hoàn Nhan Tông Hàn cũng không nắm chắc trong lòng, gã không biết trong thành có bao nhiêu lương thực, cũng không biết tiếp tục vây khốn như vậy, sĩ khí Kim binh có thể hao mòn không còn hay không. Càng khiến gã buồn rầu chính là, gã không biết nên giải thích với Lang Chủ thế nào?
Hoàn Nhan Tông Hàn cắn chặt môi, quất mạnh một roi với chiến mã, tăng tốc ngựa chạy về phía bắc.
Buổi chiều ngày thứ hai, Hoàn Nhan Tông Hàn đã tới thành Yên Kinh. Lúc này thành Yên Kinh như gặp đại địch, có thể trông thấy Cận Vệ Quân mà Kim chủ Hoàn Nhan Thịnh mang đến ở khắp nơi trong ngoài thành. Lần này Hoàn Nhan Thịnh mang theo mười vạn kỵ binh Nữ Chân tinh nhuệ nhất xuôi nam, phô bày quyết tâm dốc lực cả nước công Tống của y.
Ngay khi Hoàn Nhan Tông Hàn tới thành Yên Kinh không lâu, Hoàn Nhan Thịnh liền cử hành lần nghị sự công Tống thứ nhất, thảo luận công việc tiến đánh triều Tống, bao gồm các Bột cực liệt chủ yếu xuôi nam theo y, cùng với hơn hai mươi tướng lãnh cao cấp tham dự tiến đánh triều Tống đều tập trung trước Càn Dương Điện Liêu Cung trước đây.
Bột cực liệt ý là Đại Tù trưởng, quốc sách trọng đại của Kim quốc đều do Bột cực liệt các tộc Nữ Chân tham dự thương thảo trước. Trong hai mươi mấy quý tộc Hoàn Nhan thị uy mãnh, có ba người Hán cũng tham dự lần nghị sự quốc quân này. Một người là Quách Dược Sư, gã được Hoàn Nhan Thịnh tiếp kiến, phong làm Lưu Thủ Yên Kinh Kim quốc, ban thưởng Kim bài Lang Chủ, đồng thời ban cho họ Hoàn Nhan, khiến cho Quách Dược Sư cực kỳ kích động, chỉ trời thề hiệu trung Kim quốc trước mặt Hoàn Nhan Thịnh.
Người Hán thứ hai chính là Chuyển Vận Sứ hai Lộ Hà Bắc trước đây là Lương Phương Bình. Gã nhận được trọng dụng của Hoàn Nhan Tông Vọng, trở thành mưu sĩ đứng đầu của Hoàn Nhan Tông Vọng, lần này cũng được Hoàn Nhan Tông Vọng đặc biệt dẫn tới tham dự nghị sự quốc quân.
Người Hán thứ ba là Tri Phủ Chân Định Đổng Tài, y đầu hàng Kim quốc không lâu liền đưa ra phương lược lấy Hán chế Hán, đưa chế độ của triều Tống tới quản lý Trung Nguyên, được Lang Chủ Kim quốc Hoàn Nhan Thịnh thưởng thức, đặc biệt để Hoàn Nhan Tông vọng dẫn y tới tham dự nghị sự quân quốc.
Hoàn Nhan Thịnh là Tứ đệ của Hoàn Nhan A Cốt Đả, lai jgọi Hoàn Nhan Ngô Khất Mãi, là một quân chủ vô cùng có hùng tài đại lược. Y tự mình chế định mục tiêu chiến lược công Tống giai đoạn thứ nhất, yêu cầu trước cuối tháng chín lấy được ba Phủ Chân Định, Hà Gian và Thái Nguyên, làm cơ sở vững chắc tiến đánh Đông Kinh Biện Kinh vào mùa đông.
Bây giờ cách kỳ hạn chót còn hai mươi ngày, một phần mục tiêu khiến y hài lòng, nhưng một phần mục tiêu khác lại khiến y cực kỳ thất vọng.
Hoàn Nhan Thịnh nghe xong Hoàn Nhan Tông Vọng báo cáo, y gật nhẹ đầu, lại lạnh lùng hỏi Hoàn Nhan Tông Hàn:
- Quân đông lộ đã dẹp xong toàn bộ hai Lộ Hà Bắc, ta muốn biết quân tây lộ tiến triển thế nào?
Hoàn Nhan Tông Hàn đỏ bừng cả mặt, quỳ một chân xuống nói:
- Phủ Thái Nguyên đã bị hạ từ bắc tới nam.
- Vậy thành Thái Nguyên thì sao?
Ánh mắt Hoàn Nhan Thịnh sắc bén nhìn chằm chằm Hoàn Nhan Tông Hàn.
Hoàn Nhan Tông Hàn cúi đầu nhỏ giọng nói:
- Chưa đánh hạ!
- Hả? Chưa đánh hạ?
Giọng Hoàn Nhan Thịnh bỗng nhiên lớn lên, nghiêm túc trách hỏi:
- Qua hơn một tháng, Tông Vọng và Đồ Mẫu đã bắt đầu cân nhắc rút quân về phía bắc, ngươi lại nói cho ta, thành Thái Nguyên chưa đánh hạ, ngươi để mọi người nghe một chút, ngươi còn mặt mũi nào báo cáo với ta? Ngươi nói cho ta, tiến đánh thành Thái Nguyên thương vong bao nhiêu người?
Hoàn Nhan Tông Hàn không dám giấu diếm, đành nhỏ giọng nói:
- Thương vong bốn vạn tám ngàn người, trong đó bốn vạn hai ngàn người bỏ mình.
- Cái gì?
Hoàn Nhan Thịnh võ mạnh bàn, giận tím mặt. Toàn bộ đại điện xôn xao, ai cũng không thể tin vào tai mình, lại tử trận hơn bốn vạn người.
Trong đại điện chỉ nghe thấy tiếng khiến trách phẫn nộ của Hoàn Nhan Thịnh:
- Quân đông lộ đánh hạ phủ Yên Kinh, đánh hạ hai Lộ Hà Bắc, tổng cộng chỉ thương vong hơn hai ngàn người. Ngươi lại tử trận hơn bốn vạn người, ngươi… ngươi giải thích thế nào?
- Vi thần nguyện ý gánh chịu hết thảy trách nhiệm!
Phó Quốc Tướng của Kim quốc Hoàn Nhan Từ Bất Thất quan hệ cực tốt với Hoàn Nhan Tông Hàn, lão lại là đường thúc của Hoàn Nhan Thịnh, uy vọng tại Kim quốc cực cao. Lão không nhìn được, liền ra khỏi hàng chậm rãi nói:
- Tông Hàn được công nhận là danh tướng Nữ Chân, là công thần số một đánh hạ Thượng Kinh Liêu quốc, đánh hạ Tây Hạ, cướp đoạt Phủ Đại Đồng, tất cả mọi người sẽ không chất vấn năng lực tác chiến của hắn. Hắn đã khổ chiến hơn một tháng, thương vong thảm trọng cũng không thể đánh hạ Thái Nguyên, chắc chắn có nguyên nhân của hắn, Lang Chủ không ngại nghe hắn nói chuyện.
- Ngươi giải thích đi! Ta cho ngươi một cơ hội.
Hoàn Nhan Tông Hài thở dài nửa ngày nói:
- Nguyên nhân chỉ có một, Chủ tướng đối phương quá lợi hại, ta không phải đối thủ của hắn.
- Chủ tướng thành Thái Nguyên là ai?
Hoàn Nhan Tông Hàn do dự một chút nói:
- Lý Diên Khánh!
Trong đại điện lập tức trầm mặc. Cái tên ‘Lý Diên Khánh’ này là một kiêng kỵ của cao tầng Kim quốc, tất cả mọi người không muốn nhắc tới nó. Ở mức độ nào đó, lão Lang Chủ gián tiếp chết trong tay hắn, tất cả mọi người cố gắng tránh né cái tên này, tránh tưởng niệm về lão Lang Chủ.
Thế nhưng đối thủ của Hoàn Nhan Tông Hàn lại là Lý Diên Khánh, khiến cho họ không thể tránh được. Lý do này khiến cơn thịnh nộ của Hoàn Nhan Thịnh biến mất, y trầm mặc thật lâu nói:
- Vậy ngươi ứng đối thế nào đối với tiến công Thái Nguyên bất lợi?
- Vi thần cũng không nghĩ ra biện pháp phù hợp, chỉ có thể dùng vây thành để ứng đối, gửi hi vọng lương thực trong thành bị cắt đứt, không đánh mà hàng!
Ngừng một chút, Hoàn Nhan Tông Hàn lại nói:
- Trước đó vi thần đã đạt được tình báo, quan phương thành Thái Nguyên có năm mươi vạn thạch lương thực tồn kho, cho nên chỉ sợ không cách nào thực hiện mục tiêu trong ngắn hạn.
Trong đại điện lại rơi vào trầm mặc. Hoàn Nhan Tông Hàn trần thuật khiến tất cả mọi người đều cảm thấy thúc thủ vô sách. Lúc này, Hoàn Nhan Tông Vọng nói:
- Xin Lang Chủ cho phép vi thần nói một câu.
Sắc mặt Hoàn Nhan Tông Hàn lập tức khó coi. Lúc này, gã không muốn thấy nhất chính là huynh đệ Hoàn Nhan Tông Vọng đứng ra.
Hoàn Nhan Thịnh vung tay nói:
- Ngươi nói là được!
- Trên đường chúng ta đến Yên Kinh, Lương tiên sinh đã nghĩ được biện pháp đánh hạ thành Thái Nguyên, vi thần cảm thấy có thể thực hiện!
Tất cả mọi người trong đại điện lập tức tập trung trên người Lương Phương Bình. Hoàn Nhan Thịnh hớn hở nói:
- Mời Lương tiên sinh nói cho mọi người một câu kế sách phá địch!
Lương Phương Bình đi tới khom người thi lễ:
- Khởi bẩm Lang Chủ, thật ra biện pháp của vi thần rất đơn giản. Thành Thái Nguyên vì nguyên nhân Lý Diên Khánh mà không công hạ được, vậy chúng ta nghĩ biện pháp để triều Tống đưa Lý Diên Khánh rời khỏi Thái Nguyên là được rồi.
Đại điện có tiếng bàn luận xôn xao, Hoàn Nhan Từ Bất Thất cao giọng nói:
- Triều Tống sẽ làm loại chuyện ngu xuẩn này sao? Đánh gãy cánh tay mạnh mẽ nhất của mình.
Lương Phương Bình gật đầu:
- Nghe mặc dù không thể tưởng tượng nổi, nhưng vi thần biết, triều Tống sẽ làm như vậy.
Ánh mắt Hoàn Nhan Thịnh nhìn Đổng Tài nói:
- Đổng tiên sinh cảm thấy có khả năng sao?
Đổng Tài mỉm cười:
- Ngày xưa Bạch Khởi Tần quốc giao đấu Liêm Pha Triệu quốc. Bạch Khởi khiêu chiến nhiều lần, Liêm Pha lại thủy chung an binh bất động, khiến Bạch Khởi bó tay hết cách. Bạch Khởi liền phái người tới Hàm Đan tuyên dương Liêm Pha cao tuổi sợ chiến. Triệu quốc liền dùng Triệu Quát đàm binh trên giấy thay đổi Liêm Pha. Kết quả trận chiến Trường Bình, Triệu binh bị chôn giết bốn mươi vạn, đây là chuyện hơn một ngàn năm trước. Mà hai năm trước, hôn quân Đại Tống Triệu Cát kiêng kị uy vọng trong quân đội của danh tướng Chủng Sư Đạo, giáng hắn xuống đáy. Nếu như Chủng Sư Đạo chủ trì đại cục Hà Bắc, quân đông lộ chúng ta không có khả năng thuận lợi như vậy. Ta tin tưởng, chỉ cần Thái Nguyên xuất hiện một Lý gia quân, hôn quân triều Tống chắc chắn sẽ chuyển Lý Diên Khánh khỏi Thái Nguyên, tước đoạt sạch sẽ quân quyền, Lý Diên Khánh chính là Chủng Sư Đạo thứ hai.
Lúc này, Quách Dược Sư cũng nói:
- Hai vị tiên sinh Lương, Đổng nói cực kỳ sâu sắc. Vi thần đề nghị phái sứ giả tới Biện Kinh hòa đàm, sau đó hai bên đạt thành hiệp nghị hòa giải, rút quân toàn diện. Quân tây lộ rút khỏi Nhạn Môn Quan, quân đông lộ chỉ lưu lại Phủ Chân Định, buông lỏng tâm tư quân thần triều Tống. Hai tháng sau lại dùng kế sách của Đổng tiên sinh, dùng nhiều tiền thu mua nịnh thần, điều Lý Diên Khánh khỏi Phủ Thái Nguyên, chúng ta sẽ có thể đại công cáo thành.
Hoàn Nhan Thịnh nhìn mọi người:
- Các vị còn gì bổ sung không?
Bột liệt cực Am Ban Hoàn Nhan Tà Dã cười lạnh một tiếng nói:
- Người Hán làm việc không hề lanh lợi, chuyện rất đơn giản lại khiến họ làm ra phức tạp như vậy, cũng không cần kế sách cứt chó gì, trực tiếp nói cho hôn quân triều Tống, chúng ta xuôi nam là báo thù cho lão Lang Chủ, giao Lý Diên Khánh cho Kim quốc xử trí, chúng ta sẽ rút khỏi Hà Bắc!

Bạn cần đăng nhập để bình luận