Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 360: Tin tức ngầm.

Chương 360: Tin tức ngầm.Chương 360: Tin tức ngầm.
Cho dù Đồng Quán đưa tin đại thắng đầu tiên đã hơn hai mươi ngày, nhưng trên dưới Biện Kinh vẫn đắm chìm trong niềm vui thắng lợi. Tin tức tuyến tây đại bại bị Đồng Quán che giấu gắt gao, đến mức phần lớn mọi người đều không biết thật ra chiến dịch Tây Hạ đã thất bại, dân chúng Biện Kinh còn đang mong đợi tin tức đánh hạ phủ Hưng Khánh truyền đến.
Chạng vạng tối ngày này, Lý Đại Khí đi tới Thải Hồng Lâu như ngày thường. Mảnh đất Lý Đại Khí mua năm ngoái đã xây dựng tòa lầu mới, hai ngày trước tổng bộ Bảo Nghiên Trai chuyển từ Ngự Nhai ra ngoài thành, chỗ Ngự Nhai sẽ chỉ là cửa hàng đơn thuần, quản lý chi nhánh các nơi tại Đại Tống cần rất nhiều người, với Lý Đại Khí mà nói, thành lập tổng bộ Bảo Nghiên Trai đã là việc cấp bách.
Cửa hàng chính của Bảo Nghiên Trai đã tăng tới hơn một trăm người, chỉ riêng phòng thu chi đã hơn hai mươi người, còn mỗi khâu nghiên cứu son phấn, đội tàu, mua sắm, nhà kho, hộ vệ vân vân đều cần người, giống như cửa hàng chính của tiệm son đồng hành Trương Cổ Lão thậm chí gần hai trăm người.
Nhưng tâm tình Lý Đại Khí mấy ngày nay không tốt lắm, quân Phương Tịch khởi nghĩa thanh thế to lớn, một tháng trước quân Phương Tịch phân biệt tập kích Hàng Châu và Việt Châu, cướp bóc trắng trợn, uy hiếp nghiêm trọng sự an toàn của Hàng Châu và Việt Châu. Trước đó Lý Đại Khí nhận được tin tức, vội dùng nhiều tiền sai người đưa vợ con và Lý Sư Sư chuyển tới phủ Giang Ninh.
Mặc dù cuối cùng quân đội Phương Tịch rút khỏi Hàng Châu và Việt Châu, nhưng nhà kho của Bảo Nghiên Trai trong hải cảng Việt Châu bị hủy bởi chiến hỏa, hương liệu giá trị năm ngàn quan tiền trong kho hàng bị loạn quân Phương Tịch tranh cướp không còn.
Thật ra Lý Đại Khí lo lắng con trai Lý Diên Khánh của mình hơn. Y có một chi nhánh ở phủ Thái Nguyên, chấp sự phủ Thái Nguyên viết thư nói cho y biết, thiếu đông chủ đã thăng là Chủ quản Tình Báo Ti quân Hà Đông, đi theo Chủ Soái Chủng Sư Đạo giết tới Tây Hạ.
Điều này hoàn toàn vượt qua dự kiến của Lý Đại Khí, y vẫn cho rằng con trai đảm nhiệm quan văn trong quân đội, dù xảy ra chiến tranh hẳn vẫn ở Thái Nguyên mới đúng, tại sao lại đi Tây hạ? Điều này hoàn toàn không giống với lời hứa của Lương Sư Thành với y!
Lý Đại Khí lo lắng con trai cũng có thể hiểu được. Đời này y chỉ có một đệ đệ và đại tỷ, đệ đệ bị chết đuổi lúc bơi sông lúc mười hai tuổi, phụ mẫu chỉ còn lại một người con trai là y. Đại tỷ lấy chồng ở phủ Chân Định xa xôi, đã mấy chục năm không qua lại. Bản thân y lại chỉ có một đứa con trai, nếu như con trai bỏ mình ở tiền tuyến, nhà y sẽ thật sự tuyệt hậu.
Đây cũng là một nguyên nhân Lý Đại Khí ngầm đồng ý con trai cưới Lý Sư Sư làm thiếp. Y hi vọng Lý Sư Sư có thể mang thai đứa con, nhưng Lý Sư Sư lại không có động tĩnh, y chỉ có thể khẩn cầu trời xanh phù hộ con trai bình an vô sự.
Thải Hồng Lâu là một quán rượu tầm trung đối diện phía nam Hồng Kiều, bởi vì khu vực tốt, khách thương qua lại nam bắc đều dùng cơm ở nơi này, buôn bán vẫn rất khá.
Lý Đại Khí cũng là khách quen của Thải Hồng Lâu, y vừa tới cửa quán rượu, chưởng quỹ đã nhiệt tình tới đón:
- Ta đang nói tại sao Lý viên ngoại còn chưa đến, không đến ta sẽ phái cỗ kiệu đi mời.
- Ít nói lời nịnh nọt này, ta không đến, ngươi còn có thể kiếm nhiều hơn một chút.
- Xem viên ngoại nói kia, ngài dùng cơm ở tiểu điếm chúng ta, là vinh hạnh của chúng ta, tăng thêm rất nhiều mối làm ăn cho chúng ta. Nếu ngươi chê tiểu nhân chiếu cố không chu toàn, ta sẽ mời ông chủ đến chào hỏi viên ngoại.
- Mồm mép của ngươi ngày càng trơn như mỡ, ăn cơm rồi nói, quy củ cũ.
- Mời viên ngoại lên lầu!
Thật ra chưởng quỹ nói cũng không quá mức, Lý Đại Khí được công nhận là một trong mười thương nhân lớn ở Biện Kinh, gia tài bạc triệu. Mà Thải Hồng Lâu chẳng qua chỉ là một quán rượu tầm trung, Lý Đại Khí dùng cơm ở đây, đương nhiên mang đến thể diện cho họ.
Nguyên nhân bởi vì cửa hàng chính của Bảo Nghiên Trai cách nơi này chỉ ba mươi bước chân, Lý Diên Khánh cũng chỉ là thuận tiện.
Lên lầu hai, khách đã ngồi đầy lầu hai, vị trí Lý Diên Khánh ngồi mỗi ngày cũng đã có người ngồi. Chưởng quỹ hơi khó xử, vừa muốn đi đuổi người, Lý Đại Khí lại nhìn thấy là hai phòng thu chi trong tiệm mình, liền khoát tay cười nói:
- Không cần đuổi người, ta ngồi bên này.
- Lý viên ngoại, thực sự xin lỗi!
Chưởng quỹ quả thực cảm thấy rất áy náy, gã rõ ràng đã dặn tiểu nhị giữ lại vị trí, tiểu nhị làm việc thế nào vậy, sau này phải dạy dỗ cẩn thận một chút.
Hai phòng thu chi đang uống rượu nói chuyện phiếm, thấy ông chủ tới, vội vàng đứng lên làm lễ. Lý Diên Khánh cười nói:
- Hôm nay quá nhiều khách, không có chỗ ngồi, ta cũng tới chen cùng các ngươi!
- Mời đông chủ!
Lý Đại Khí ngồi xuống, hai tên phòng thu chi một người gọi Tào Khiêm, một người gọi Hồng Đại Trí. Hồng Đại Chí là cử nhân thi rớt mà Lý Diên Khánh giới thiệu cho phụ thân, gã làm việc không tệ, tâm tư cẩn thận, cực kỳ khôn khéo tài giỏi, hiện giờ đã được Lý Đại Khí đề bạt làm Phó tổng quản phòng thu chi.
Chu Xuân đảm nhiệm Huyện Úy Thang Âm viết thư để gã tới giúp đỡ, nhưng Hồng Đại Trí một lòng muốn thi khoa cử, liền cự tuyệt lời mời của Chu Xuân. Lý đông chủ lại chiếu cố gã rất nhiều, không chỉ cho gã lương cao mỗi tháng bốn mươi quan tiền, còn để gã làm thẩm tra đối chiếu sổ chính, như vậy ban ngày Hồng Đại Chí có thể tới Thái Học dự thính, buổi chiều về tiệm thẩm tra đối chiếu sổ chính, mặc dù bận rộn mỗi ngày, nhưng cuộc sống rất phong phú.
- Tâm tình của hai vị không tồi nha! Đang nói chuyện gì vậy?
Lý Đại Khí uống chén rượu cười tủm tỉm hỏi.
- Chúng ta đang nói thời cuộc Tây Hạ! Quân Tống liên tục đại thắng, không biết lúc nào mới có thể đánh tới phủ Hưng Khánh?
- Đại thắng cái rắm!
Sau lưng bỗng nhiên truyền tới một giọng nói tức giận:
- Thất bại thảm hại, toàn quân đã bị diệt rồi, còn đại thắng cái rắm!
Toàn thân Lý Đại Khí run lên, rượu trong chén đổ vào người. Y vội vàng quay đầu lại, thấy mấy khách thương ngồi phía sau họ, nghe giọng nói hẳn là người bên Thiểm Tây Lộ.
Lý Đại Khí căng thẳng trong lòng, đứng dậy thi lễ:
- Mấy vị huynh đài có lễ, các ngươi nói toàn quân bị diệt là ý gì?
Một khách thương liếc mắt nhìn y:
- Ngươi hỏi điều này làm gì?
Hồng Đại Trí vội vàng giải thích:
- Đây là đông chủ của chúng ta, Lý viên ngoại Bảo Nghiên Trai, bởi vì tiểu viên ngoại của chúng ta cũng tham gia lần tây chinh này, cho nên đông chủ rất lo lắng.
Nghe nói là đại đông chủ Bảo Nghiên Trai tiếng tăm lừng lẫy, mấy khách nhân vội vàng đứng dậy hành lễ. Lý Diên Khánh căng thẳng hỏi:
- Có thể nói rõ chi tiết hay không?
Khách thương dẫn đầu hỏi:
- Xin hỏi tiểu viên ngoại ở tuyến đông hay tuyến tây?
- Cụ thể ta không rõ, ở cùng một chỗ với Chủng Kinh Lược.
- Đi theo Chủng Kinh Lược là tuyến đông, tuyến đông còn tốt, nghe nói còn đang kịch chiến với đại quân Tây Hạ trong cảnh nội Tây Hạ. Toàn quân bị diệt là quân đội tuyến tây của Đồng lão mỗ, mười vạn đại quân chỉ trốn về mấy ngàn người, thảm bại trước nay chưa từng có!
Sắc mặt Lý Đại Khí lập tức trắng bệch, tay không chỗ dựa run rẩy, chén rượu cầm không vững, rơi xuống đất.
Hai tên phòng thu chi vội vàng đỡ đông chủ ngồi xuống. Lúc này, đám khách uống rượu vội vàng vây quanh, vội vàng hỏi:
- Tin tức này là thật sao?
- Khụ! Loại chuyện này chúng ta dám nói bừa sao? Đã sớm truyền ra Kinh Triệu Phủ rồi, người người đều biết, tin tức sẽ truyền đến kinh thành hai ngày này.
Quán rượu lập tức giống như ong vỡ tổ, mọi người vội vàng nghị luận. Lý Đại Khí không còn tâm tư ăn cơm, lại đứng dậy nhỏ giọng tự nhủ:
- Không được! Ta phải đi tìm Lương Thái Phó, nhất định phải hỏi cho rõ ràng.

Trước cửa phủ trạch Lương Sư Thành, Lý Đại Khí chắp tay đi qua lại, trong lòng nôn nóng bất an. Mấy tên thị vệ thủ vệ đều biết y, nhưng thấy y tâm sự nặng nề, cũng không tiện đi quấy rầy.
Lúc này, có thị vệ nhỏ giọng nói:
- Lý viên ngoại, nha nội nhà ta đi ra rồi.
Lý Đại Khí quay đầu lại, thấy một người trẻ tuổi gần ba mươi tuổi bước nhanh ra ngoài, y vội vàng tiến lên thi lễ:
- Tại hạ Lý Đại Khí Bảo Nghiên Trai, đến đây bái kiến Lương Thái Phó!
Nam tử này chính là nghĩa tử Lương Tụng của Lương Sư Thành, gã cười khan một tiếng nói:
- Ta biết Lý viên ngoại, chẳng qua rất xin lỗi, hôm qua phụ thân vào cung, đến hôm nay vẫn chưa về, đoán chừng đêm nay cũng không về được.
Lý Đại Khí hết sức thất vọng:
- Vậy… vậy phải làm sao bây giờ?
- Lý viên ngoại có chuyện gì quan trọng sao? Ta có thể chuyển lời cho phụ thân.
- Là đến vì chuyện của khuyển tử, nghe nói quân Tống đại bại ở Tây Hạ, khuyển tử trong quân tuyến đông, hiện giờ thân hãm Tây Hạ, ta quả thực rất lo lắng.
Hóa ra Lý Diên Khánh cũng trong quân tây chinh. Lương Tụng quả thực thoải mái trong lòng, tốt nhất Lý Diên Khánh nên chết ở Tây Hạ, mới hả được mối hận trong lòng gã.
Lương Tụng vui vẻ trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn giả mù sa mưa khuyên nhủ:
- Lý viên ngoại không cần lo lắng, chuyện tây chinh phụ thân ta đã biết, hai ngày này ở trong cung chưa về đoán chừng là vì chuyện này. Lại nói Lý nha nội trong quân ở Tây Hạ, coi như phụ thân ta muốn giúp cũng bất lực! Ta cảm thấy Lý nha nội không phải tướng chết yểu, tin tưởng người hiền tự có thiên quyến, Lý viên ngoại không nên quá lo lắng.
Lý Đại Khí thở dài, Lương nha nội này nói cũng đúng, y gặp Lương Sư Thành thì có thể thế nào, hiện giờ cũng không có khả năng triệu hồi con trai, chỉ có thể cầu Phật Tổ phù hộ.
- Ta hiểu được, đa tạ ý tốt của Lương nha nội, tại hạ cáo từ!
Lý Đại Khí thi lễ, lên xe bò phân phó:
- Đi Đại Tướng Quốc Tự!
Xe bò chậm rãi khởi động, chạy về phía Đại Tướng Quốc Tự. Lương Tụng nhìn xe bò của Lý Đại Khí đi xa, gã không khỏi vui mừng, đêm nay gã phải uống một phen ra trò, chúc mừng Lý Diên Khánh đáng chết rơi vào tuyệt cảnh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận