Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 446.1: Gia yến Tào phủ

Chương 446.1: Gia yến Tào phủChương 446.1: Gia yến Tào phủ
Lúc này Lý Diên Khánh mới chợt hiểu, khó trách đều là nam tài nữ sắc, hóa ra là hội ra mắt.
Tào Tính lại nói thản nhiên:
- Sở dĩ những thế gia công huân chúng ta có thể kéo dài trăm năm, quan trọng ngay ở đoàn kết, cơ sở của đoàn kết chính là hôn nhân. Mặc dù bên ngoài chế giễu Thước Hội của chúng ta, nhưng chúng ta hiểu rõ, không có liên hệ hôn nhân, các đại thế gia đã tan rã lâu rồi.
Lý Diên Khánh cũng hiểu được, triều Tống do quan văn làm chủ triều chính, trước có tập đoàn quan văn, sau có hoàng quyền và tập đoàn ngoại thích, những thế gia công huân này sống trong khe hẹp, họ muốn giữ được địa vị xã hội, chỉ có thể liên kếtlại, hình thành một đoàn thể có sức ảnh hưởng. Thông gia chính là lựa chọn tất nhiên của họ, điều này cũng giống như môn phiệt thế gia Tùy Đường Bắc Ngụy, chỉ là tình thế khiến họ phải đoàn kết.
Chẳng qua dưới sự xung kích của Bắc Tống diệt vong, giai tầng xã hội xảy ra biến động mạnh. Dù là Hoàng tộc, ngoại thích, hoạn quan hay là những thế gia công huân này đều xuống dốc, chỉ có tập đoàn quan văn là lớn mạnh. Tần Cối chính là người cầm lái tập đoàn quan văn lúc ấy.
Lý Diên Khánh gật đầu:
- Ta có thể hiểu được!
Tào Tính thấy hắn hiểu được, trong lòng cũng vui mừng, cười nói:
- Thật ra chúng ta cũng không khép kín như vậy, lựa chọn đầu tiên của mỗi nhà đều là Tiến Sĩ. Nếu không giành được Tiến Sĩ, chỉ có thể suy nghỉ tới dòng dõi và tài phú. Tiến Sĩ Thám Hoa giống như Diên Khánh, vừa trẻ tuổi lại chưa lấy vợ, tới tham gia yến hội lần này, sao ta có cảm giác giống như dê vào miệng cọp?
Lý Diên Khánh cũng cảm thấy vấn đề nghiêm trọng, vội vàng nhỏ giọng cảnh cáo gã:
- Không cho phép ngươi tuyên dương ta chưa lập gia đình, ta chỉ tới tham gia yến hội, ăn uống no đủ rồi rời đi, không có ý gì khác.
- Yên tâm đi! Ta tuyệt đối sẽ không lộ ra đâu.
Tào Tính cười híp mắt, gã làm sao lại để lộ được chứ? Chuyện tốt như vậy hẳn là Tào gia đi đầu, trong đầu gã bắt đầu nhanh chóng suy nghĩ, xem muội muội nào của mình có thể đánh động Lý Diên Khánh?
- Cao Sủng và Phan huynh đâu?
Lý Diên Khánh chợt nhớ tới hai người bạn của Tào Tính.
- Bọn họ… không biết bọn họ chạy đi nơi nào?
Tào Tính không yên lòng, gã còn đang suy nghĩ hai muội muội lựa chọn cuối cùng, người nào thích hợp hơn?
Đi dạo một vòng trong vườn hoa, Lý Diên Khánh hơi nhàm chán, liền cười hỏi:
- Nơi này có trò chơi gì vui không?
Mắt Tào Tính đảo quanh, lập tức nghĩ tới một chuyện, cười nói:
- Có một trò chơi rất thích hợp với ngươi, ngươi đi theo ta!
Tào Tính dẫn hắn đi về phía hậu trạch:
- Giờ đi tới hậu trạch sao?
Lý Diên Khánh thấy phương hướng không đúng.
- Không phải hậu trạch, ngươi không vào được hậu trạch, chúng ta đi văn đường!
Lý Diên Khánh mơ hồ đoán được, chắc chắn liên quan tới đọc sách.
Lúc sắp đến hậu trạch, liền thấy một đám phu nhân đang đi ra từ trong rừng hoa quê nở rực rỡ, đang cười nói đi về phía họ.
- Hỏng bét!
Tào Tính bỗng nhìn thấy mẫu thân của mình, gã không dám né tránh, đầu phải đứng ven đường.
Mẫu thân của Tào Tính là Phan thị, là dâu trưởng của Tào gia. Nhiệm vụ chủ yếu của nàng hôm nay là đi cùng một đám phu nhân. Lúc này nàng trông thấy nhi tử ven đường, liền cười nói với đám phu nhân
- Tiểu Tam lang nhà ta đang ở phía trước!
- Ơ! Nửa năm không gặp, Tiểu Tam lang ngày càng anh tuấn, nghe nói đã đính hôn với tiểu nữ nhi Thạch gia rồi?
- Đầu năm đã đính hôn rồi, qua năm sẽ chính thức cưới.
- Đáng tiếc! Ta cảm thấy Tiểu Tam lang xứng với nữ nhi của ta hơn.
Các quý phụ ồn ào, đều tán dương Tào Tính.
Phan thị nghe được vậy thì cảm thấy vui vẻ, đi tới hỏi nhi tử:
- Tại sao Tam nhi ở chỗ này?
- Bẩm mẫu thân, Thất thúc để hài nhi đi cùng khách quý.
‘Khách quý!”. Phan thị nao nao, ngẩng đầu nhìn lại Lý Diên Khánh bên cạnh, thấy hắn hết sức trẻ tuổi, không biết nha nội nhà ai, thế nào cũng không gọi được hai chữ ‘khách quý’.
- Vị nha nội này là… ?
Lúc đầu Lý Diên Khánh giả bộ như thưởng thức hoa quế, nhưng trưởng bối người ta chú ý tới mình, hắn đánh tiến tới khom mình hành lễ:
- Vãn bối Lý Diên Khánh tham kiến bá mẫu!
- Hóa ra là ngươi!
Trong đám quý phụ bỗng nhiên vang lên một giọng nói lanh lảnh.
Lý Diên Khánh biết hỏng chuyện rồi, vừa rồi hắn đã nhìn thấy thê tử của Cao Thâm, cho nên mới quay đầu đi chỗ khác ngắm hoa quê, hiện giờ vẫn bị người ta nhận ra.
Hắn ngẩng đầu, thấy Cao phu nhân mở to mắt, mặt mũi kinh ngạc nhìn mình. Hắn đánh cười khổ một tiếng, lại khom người hành lễ:
- Vãn bối tham kiến phu nhân!
Lúc đầu Cao phu nhân vẫn rất thích Lý Diên Khánh, nhưng Lý Diên Khánh gặp mặt giả ngốc khiến cho thất bại. Về sau Cao Phu nhân phát hiện chân tướng, cực kỳ oán hận Lý Diên Khánh. Nhưng con gái và con rể nàng được Lý Diên Khánh cứu ở huyện Thang Âm, khiến cho nàng tràn ngập cảm kích đối với Lý Diên Khánh. Cảm xúc trong lòng nàng đối với Lý Diên Khánh rất phức tạp, buồn bực, hối hận, cảm kích, thất vọng, đủ loại cảm xúc đan xen một chỗ.
Mẫu thân Tào Tính thấy cô mẫu biết Lý Diên Khánh, liền cười hỏi:
- Nhị cô biết vị Lý nha nội này sao?
- Ta sao có thể không biết hắn, người ta là Thám Hoa Lang Tiến Sĩ khoa cử năm ngoái.
Cao phu nhân hậm hực nói.
Đám quý phụ lập tức thốt lên. Người trẻ tuổi này lại là Tiến Sĩ Thám Hoa Lang, lập tức có mấy phu nhân vây quanh Lý Diên Khánh hỏi:
- Lý Thám Hoa đã lấy vợ chưa?
Tào Tính căng thẳng, không chờ Lý Diên Khánh mở miệng, liền lôi Lý Diên Khánh ra khỏi vòng vây của các phu nhân, liên tục nói:
- Chúng ta còn có việc gấp, các vị thẩm thẩm, xin lỗi rồi!
Gã cũng không đoái hoài chào hỏi mẫu thân, kéo Lý Diên Khánh chạy đi:
- Chạy mau! Ta đang cứu mạng ngươi.
- Tiểu Tam lang này, tại sao lại gấp như vậy, một chút lễ phép cũng không hiểu, sau này ta sẽ cẩn thận dạy dỗ hắn, để hắn bồi tội với mọi người.
Mẫu thân Tào Tính không nhịn được, vội vàng xin lỗi mọi người.
Cao phu nhân nhìn thoáng qua bóng lưng Lý Diên Khánh, nói với giọng sâu sắc:
- Ta đoán chừng vị Lý Thám Hoa này còn chưa cưới vợ, Tiểu Tam lang sợ chúng ta cướp rể!
Soạt!
Mấy chục cặp mắt hạnh cùng sáng lên, cùng nhìn về phía bóng lưng Lý Diên Khánh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận