Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 333: Nhiệm vụ đặc thù.

Chương 333: Nhiệm vụ đặc thù.Chương 333: Nhiệm vụ đặc thù.
Sau năm ngày, năm vạn chủ lực quân Tống đã tới thành Vĩnh Lạc, cũng bắt đầu xây dựng đại doanh tường ván.
Thành Vĩnh Lạc ở bờ tây Vô Định Hà, kích thước như một huyện thành cỡ trung, có quân đội ba ngàn người, là quân thành lớn nhất khu vực Tuy Đức. Nơi này cách cửa cốc Vô Định Hà Hoành Sơn chừng mười lăm dặm, ở vào chỗ cao, dù cho mực nước Vô Định Hà tăng vọt, cũng không ảnh hưởng tới thành trì. Quân doanh cũng xây dựng ở chỗ cao, phòng ngừa quân Tây Hạ bỗng nhiên thả nước nhấn chìm đại doanh.
Vào đêm, chúng tướng tập trung Soái trướng bàn bạc quân tình. Chủng Sư Đạo nói với mọi người:
- Quân Tây Hạ dựa vào chỗ hiểm phòng thủ, chúng ta tấn công lòng chảo sông Hoành Sơn vốn đã rất khó khăn, hiện giờ người Tây Hạ lại xây đập cản nước, trận chiến này không dễ đánh! Chư quân có ý kiến gì, đều phát biểu ý kiến một chút.
Phó Tướng Diêu Bình Trọng đứng dậy nói:
- Khởi bẩm Đại Soái, eo sông Vô Định Hà bị chặn cũng chỉ là đồ quân nhu hậu cần và kỵ binh khó đi, nhưng kỵ binh hạng nhẹ lại có thể trèo đèo lội suối, vòng qua phía sau quân địch, đánh cho họ không kịp trở tay, cướp đoạt Hổ Khiếu Hạp, tiết nước sạch đường, đại quân có thể đi rồi!
Thiên Tướng Dương Khả Thế lắc đầu nói:
- Năm năm trước chúng ta đã dùng qua kế này, người Tây Hạ làm sao có thể không đề phòng. Nếu như nói vòng qua phía sau, chẳng bằng phái kỵ binh vòng qua từ quân Tấn Ninh, có thể trực tiếp giết tới sau lưng quân địch.
- Không ổn!
Một Thiên Tướng khác đứng dậy phản đối:
- Kỵ binh của chúng ta nhiều nhất chỉ năm ngàn người, mà quân Tây Hạ vốn bố trí một tuyến tại quân Tấn Ninh, có hơn vạn kỵ binh. Năm ngàn kỵ binh của chúng ta đi qua rất dễ bị quân địch tập trung ưu thế binh lực tiêu diệt, quân đội chỉ có thể tụ mà không thể tán, xin Đại Soái minh giám!
Mọi người mỗi người một câu tranh luận. Lúc này Chủng Sư Đạo thấy Lý Diên Khánh vẫn luôn trầm mặc không nói, liền hỏi:
- Tình Báo Ti có cao kiến gì?
Trong đại trướng lập tức an tĩnh, tất cả ánh mắt đều nhìn về Chủ Sự Tham Quân Lý Diên Khánh trẻ tuổi của Tình Báo Ti. Từ khi Lý Diên Khánh tận diệt mật thám Tây Hạ ở Hà Đông Lộ, còn lấy được mấy chục vạn bạc trắng và vô số đất đai, chúng tướng có hi vọng ban thưởng, mọi người cũng lau mắt mà nhìn Lý Diên Khánh, tất cả mọi người muốn nghe ý kiến của vị Tham Quân trẻ tuổi này.
Lý Diên Khánh đứng dậy không chút hoang mang nói:
- Khởi bẩm Đại Soái, tác dụng của Tình Báo Ti chính là phải phát hiện biện pháp mới hoặc là đường tắt. Căn cứ tình báo của các lộ thám tử thu thập, quân Tây Hạ quả thực đã xây dựng tháp canh trên mấy con đường nhỏ quan trọng vượt qua Hoành Sơn, muốn lập lại chiêu cũ quả thực rất khó khăn. Nhưng mạch suy nghĩ của Dương Tướng quân là đúng, quân địch chặn tuyến đường chính, chúng ta nhất định phải vòng đường nhỏ qua sau lưng quân địch. Ti chức cho rằng, chúng ta tuyệt đối không thể để hồng thủy trút xuống, một khi hồng thủy trút xuống, con đường bị phá hủy, bùn nước khắp nơi, quân nhu của chúng ta không đường để đi, cho nên cướp đoạt đập nước mới là thượng sách.
Chủng Sư Đạo gật đầu, nói với mọi người:
- Có thể mọi người còn chưa biết, Lý Tham Quân căn cứ tình báo phân tích, phát hiện một con đường nhỏ mới, có thể trực tiếp dẫn đến Hổ Khiếu Hạp. Lúc trước hắn đã phái người đi dò xét, qua mấy ngày sẽ có tin tức.
Phó Tướng Diêu Trọng Bình nói:
- Lý Tham Quân nói rất đúng, không thể để quân địch làm vỡ đập, một khi phá hủy con đường ít nhất phải tới mùa xuân năm sau mới có thể khôi phục. Chẳng qua ngồi chờ cũng không phải biện pháp, sẽ khiến quân địch sinh nghi, không bằng hư hư thật thật, phái một đội kỵ binh ra vẻ đánh lén đi đường vòng tới Tấn Ninh Quân, khiến quân Tây Hạ phán đoán sai lầm, đồng thời lại tiến đánh quy mô nhỏ mấy con đường nhỏ lúc trước, như vậy có thể yểm hộ mục đích thật sự của quân ta.
Phương án này nhận được sự nhất trí của mọi người, nhưng tiền đề của phương án này chính là con đường nhỏ bí mật Tình Báo Ti nhắc tới có thể đi được hay không. Chủng Sư Đạo cũng nhìn qua bản đồ của Lý Diên Khánh, lão hiểu rất rõ Triệu Nguyên, mặc dù Triệu Nguyên không phải xuất thân Tiến Sĩ, lòng dạ hẹp hòi, nhưng vô cùng tài năng, nếu không cũng sẽ không theo lão mấy chục năm, con đường nhỏ này hẳn là có thể nắm chắc.
Chủng Sư Đạo trầm ngâm một lát nói:
- Diêu tướng quân nói đúng, ngồi chờ không phải biện pháp. Binh pháp kỳ diệu ngay ở hư thực không định, ta phái quân đi Tấn Ninh Quân nếu tình thế cần thiết, nói không chừng có thể chuyển thành kế thực, Khúc Khắc tướng quân ở đâu?
Khúc Khắc tiến lên một bước:
- Có ti chức!
- Ngươi hãy dẫn ba ngàn kỵ binh đánh song kỳ ra vẻ sáu ngàn kỵ binh đi đường vòng tới Tấn Ninh Quân, bày ra thế thái muốn đi Tấn Ninh Quân vào Hoành Sơn, xuất phát trong đêm nay.
- Ti chức tuân lệnh!
Khúc Khắc nhận quân lệnh vội vàng rời đi. Chủng Sư Đạo lại sai Thiên Tướng Tả Hoán Sinh và Trương Phù mỗi người dẫn hai ngàn quân tiến đánh hai con đường núi từng đi qua năm năm trước. Mỗi người được an bài thỏa đáng, lúc này chướng tướng mới tản đi.
- Lý Tham Quân xin dừng bước!
Chủng Sư Đạo gọi Lý Diên Khánh lại, Lý Diên Khánh khom người thi lễ:
- Xin Đại Soái phân phó!
- Không có gì, ta chỉ muốn thương lượng với ngươi một chút, nếu như phát hiện đường nhỏ bí mật, chúng ta nên cướp đoạt đập lớn thế nào?
Lý Diên Khánh lắc đầu:
- Đưa ra quyết sách nhất định phải nắm giữ đầy đủ tình báo mới có thể có phương án hợp lý. Hiện giờ ti chức hoàn toàn không biết gì về đập lớn, nói có nhiều cũng chỉ là nói binh trên giấy.
- Ít nhất chúng ta có thể cân nhắc để ai đi cướp đoạt đập lớn!
Lý Diên Khánh bỗng nhiên hiểu được ý của Đại Soái, lập tức khom người nói:
- Ti chức nguyện dẫn Tình Báo Doanh cướp đoạt đập lớn, xin Đại Soái phê chuẩn!
Chủng Sư Đạo thầm khen Lý Diên Khánh thông minh, lão muốn giữ cơ hội này cho Lý Diên Khánh. Lý Diên Khánh văn võ song toàn, nhưng nhược điểm lớn nhất của hắn chính là thiếu kinh nghiệm thực chiến, muốn bồi dưỡng hắn chắc chắn phải cho hắn nhiều cơ hội.
Chủng Sư Đạo tuổi tác đã cao, nhưng trong lòng lão vẫn lo nước lo dân. Lão chỉ có thể dùng hết sức nóng cuối cùng của mình bồi dưỡng một nhóm lương tài cho Đại Tống. Lý Diên Khánh là một trong nhưng đại tài mà lão cực kỳ coi trọng.
- Chỉ dựa vào ba trăm binh sĩ Tình Báo Doanh là không đủ, ta sẽ để Thiên Tướng Lưu Kỹ dẫn một ngàn tinh nhuệ đi cùng ngươi, hai người các ngươi thương lượng cướp đoạt đập nước.
- Ti chức hiểu được, Đại Soái chờ hồi âm của thám tử sẽ hành động sao?
- Ta sợ thời gian không kịp nữa, các ngươi hãy dẫn quân tới Tự Võ Trại chờ trước, thám tử trở về, chắc chắn sẽ đi qua nơi đó.
- Ti chức thu dọn một chút, xuất phát trong đêm!
Lúc hoàng hôn, Lý Diên Khánh đang trong đại trướng an bài đám Thám Quân Tòng Sự xử lý công việc mười ngày sau. Mặc dù hắn là Chỉ Huy Sứ Tình Báo Doanh, thi hành mệnh lệnh không có vấn đề, nhưng đồng thời hắn cũng là Chủ Sự Tham Quân Tình Báo Ti, hắn nhất định phải an bài thỏa đáng công việc sau này của Tình Báo Ti mới được.
Lúc này, một tên lính đứng trước cửa đại trướng nói:
- Khởi bẩm Tham Quan, bên ngoài có người tìm!
Lý Diên Khánh rời khỏi đại trướng, thấy một tướng lĩnh trẻ tuổi đứng bên ngoài. Tuổi người này chẳng qua mười bảy mười tám tuổi, không khác Lý Diên Khánh lắm, dáng dấp cao lớn, hai vai mạnh mẽ đanh thép, làn da hơi đen, đôi mắt sáng ngời có thần. Lý Diên Khánh chưa từng gặp gã.
- Ngươi là… ?
Tướng lĩnh trẻ tuổi đi tới khẽ cười nói:
- Tại hạ Lưu Kỹ, kính uy danh của Lý Tham Quân đã lâu rồi.
Hóa ra gã chính là danh tướng kháng Kim Lưu Kỹ tiếng tăm lừng lẫy trong lịch sử, con nhỏ của Đại tướng Lưu Trọng Võ, con cháu tướng môn. Danh tướng họ Lưu xuất hiện lớp lớp, ví dụ như tòng đệ Lưu Diên Khánh của Lưu Trọng Võ, danh tướng kháng Kim Lưu Kỹ, Lưu Quang Thế con trai của Lưu Diên Khánh cũng là một trong Trung Hưng Tứ Tướng.
Lưu Kỹ mặc dù trẻ tuổi, cũng đã đảm nhận Tri Trại biên trại Tuy Đức, được bổ nhiệm làm Thiên Tướng, quân hàm cao hơn Lý Diên Khánh một cấp, chẳng qua quan giai của gã là Trí Quả Giáo Úy chính thất phẩm, chỉ cao hơn Lý Diên Khánh nửa cấp, từ môn ấm nhập sĩ.
Lưu Kỹ nổi danh tại quân Tây Bắc cũng không phải vì gã là con trai của Đại tướng Lưu Trọng Võ, mà do tiễn pháp của gã cường hãn xuất chúng, danh xưng đệ nhất tiễn quân Tây Bắc. Hai năm trước bởi vì mẫu thân gã qua đời mà không tham gia đại hội cung mã, không có cơ hội đọ sức cùng Lý Diên Khánh.
- Diên Khánh đương nhiên nghe qua đại danh của Lưu tướng quân. Lần này xuất kích Hổ Khiếu Hạp, mong rằng Lưu tướng quân chiếu cố nhiều hơn!
- Lẫn nhau lẫn nhau! Ta chỉ hỏi Lý Tham Quân một chút, chúng ta xuất phát khi nào thì được?
- Lưu tướng quân đã chuẩn bị xong chưa?
- Đã chuẩn bị sẵn sàng, trước mắt đang nghỉ ngơi, tùy thời có thể xuất phát.
- Huynh đệ Tình Báo Doanh cũng đang nghỉ ngơi, vậy xuất phát vào giờ chính hợi, Lưu tướng quân cảm thấy thế nào?
Lưu Kỹ mỉm cười:
- Vậy một lời đã định, giờ chính họi chúng ta tập trung ở cổng đại doanh.
Giờ chính hợi là chín giờ tối. Trong màn đêm, Lý Diên Khánh và Vương Quý dẫn ba trăm binh sĩ Tình Báo Doanh đi bộ tới trước cổng chính. Nhiệm vụ lần này trèo núi mà đi, các binh sĩ đều không cưỡi ngựa, cũng không mặc giáp nặng, đều mặc giáp nhẹ. Mỗi binh sĩ một thanh bội đao, sau lưng cung tên và tấm thuẫn cùng một cuộn thảm quân, một ấm nước và một túi lương khô, coi như trang bị khinh binh cơ bản nhất cũng phụ trọng hai mươi cân.
Một ngàn quân đội của Lưu Kỹ cũng như vậy, đều là khinh binh. Binh lính của gã cũng là tinh nhuệ được chọn lựa, hai đội quân hợp lại với nhau, có lực chiến đấu mạnh mẽ, hoàn toàn có thể chống lại năm ngàn quân địch.
Lưu Kỹ cũng có một Phó tướng, gọi là Đỗ Dũng, tuổi chừng ba mươi, là bộ hạ cũ của phụ thân Lưu Kỹ, tham gia chiến dịch Tây Hạ mấy lần, kinh nghiệm phong phú. Chủng Sư Đạo đặt biệt an bài gã đi theo, chính là để gã chiếu cố ba tiểu tướng trẻ tuổi này.
Vương Quý và Đỗ Dũng dẫn quân của mình xếp hàng mà đi. Lý Diên Khánh và Lưu Kỹ cưỡi ngựa đi phía trước, nhỏ giọng đàm luận hành động lần này. Lưu Kỹ tay cầm một thanh đại đao, có dụng vạn phu, tiễn pháp siêu quần, võ nghệ cao cường. Gã là một viên mãnh tướng, tài mưu lược kém hơn Lý Diên Khánh nhiều.
Cho nên mặc dù chức quan của Lưu Kỹ cao hơn Lý Diên Khánh, mang binh nhiều hơn, nhưng Chủng Sư Đạo lại dặn dò rất rõ ràng, hành động lần này, Lý Diên Khánh là chủ tướng quyết sách.

Bạn cần đăng nhập để bình luận