Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 733: Kịch chiến đầu tường

Chương 733: Kịch chiến đầu tườngChương 733: Kịch chiến đầu tường
Mấy chục chiếc thang công thành vẫn câu vào đầu tường. Từng chuỗi Kim binh cường hãn đứng đầy trên thang công thành, họ giơ thuẫn đồng, tay cầm đoản mâu kịch chiến với quân Tống trên đầu thành. Kim binh không ngừng bị đâm nga ngoài, kêu thảm rớt xuống tường thành, ngã chết tại chỗ.
Nhưng một Kim binh bị giết, Kim binh đằng sau lập tức bổ sung, dùng thuẫn đồng ngăn cản trường mâu binh sĩ quân Tống đâm tới, mượn khe hở đâm tới binh sĩ quân Tống trên đầu thành. Một binh sĩ quân Tống bị đâm xuyên lồng ngực, kêu thảm một tiếng, ngửa mặt lên trời ngã sấp xuống. Một binh lính khác lập tức bổ sung, hét lớn một tiếng, tay cầm đơn chùy đập mạnh tới Kim binh.
Hai bên lỗ châu mai, có tay ném không ngừng ném Thiết Hỏa Lôi xuống dưới thành. Dưới thành vang lên từng đợt tiếng nổ, mặc dù có binh sĩ bị nổ chết, nhưng Kim binh đã tìm ra được biện pháp đối phó hỏa khí của quân Tống. Khi Thiết Hỏa Lôi rơi xuống, họ lập tức ngồi xuống, dùng thuẫn đồng che phủ mình. Miếng sắt và đinh sắt đánh lộp bộp vào thuẫn đồng, nhưng không làm tổn thương binh sĩ sau lưng.
Nhưng cũng có Thiết Hỏa Lôi nổ tung dưới thang công thành, nổ mất đoạn gốc của chiếc thang, binh sĩ trên thang lục tục rơi xuống, thương vong thảm trọng.
Kịch chiến từ buổi sáng tới giữa trưa, công thành chiến đã bước vào giai đoạn tàn khốc nhất. Trên thành dưới thành tên dày như mưa, liên tục có binh sĩ trúng tên ngã xuống. Từng chiếc thang công thành dựng vào tường thành, binh sĩ Kim quốc điên cuồng leo lên trên. Họ một tay nâng thuẫn, một tay dùng trường mâu và đao kịch chiến với quân Tống. Gỗ lăn nện xuống như mưa từ trên đỉnh đầu, luôn có mấy tên lính kêu thảm ngã xuống thang, lại có người lập tức ùa lên.
Cho dù quân Tống cũng thương vong thảm trọng, nhưng họ vẫn khống chế đầu tường.
Kim binh xuất động hai mươi chiếc sào xa, phần lớn đều bị nện đổ hoặc nổ nát trên nửa đường, nhưng vẫn có hai chiếc sào xa vọt tới dưới tường thành. Lưu Kỹ giết đỏ mắt, hét lớn với hai bên:
- Đi tới chỗ sào xa, không cho phép quân địch lên thành!
Gã tự mình dẫn ba trăm tên lính chạy tới một chiếc sào xa. Lúc này, một chiếc sào xa cách tường thành không tới một trượng, một tấm ván gỗ dày bọc lá sắt dựng thẳng trên trần sào xa, dài một trượng, rộng chừng năm thước, đây là cầu vượt của sào xa, nhưng lúc này lại trở thành một tấm thuẫn, bảo vệ binh sĩ sau lưng.
Phía sau tấm thuẫn là một sàn gỗ rộng bốn thước, bảy tám binh sĩ Kim quốc hung hãn đứng đó, người khoác giáp sắt, tay cầm thuẫn đồng và trường mâu, mặt mũi dữ tợn như dã thú. Dưới bậc thang sau lưng họ cũng có Kim binh đứng đầy, sào xa đã không cách nào tiến lên, cầu vượt rơi xuống ầm ầm, đập ầm ầm vào đầu tường.
Mười mấy cung nỏ thủ quân Tống sớm chờ ở đầu tường cùng bắn tên vào trong sào xa, nhưng Kim binh trong sào xa lại dùng thuẫn đồng chặn đứng mũi tên tập kích. Họ chạy qua cầu vượt xông lên đầu tường, binh sĩ chủ chiến trên đầu tường gào thét xông lên, kịch chiến với mấy tên quân địch xông lên đầu tường, quân địch trong sào xa cũng liên tục xông lên.
- Dùng Thiết Hỏa Lôi!
Đô Đầu quân Tống trên đầu thành hét lớn một tiếng, ba binh sĩ tay ném lập tức xông lên ném ba quả Thiết Hỏa Lôi đã châm lửa vào trong sào xa. Uy lực của Thiết Hỏa Lôi còn lâu mới có thể so sánh với Chấn Thiên Lôi, sóng xung kích của nó sinh ra không lớn, không cách nào nổ nát khí giới công thành cỡ lớn. Phương thức giết địch của nó chủ yếu là dựa vào rất nhiều đinh sắt miếng sắt ngâm độc văng ra sau khi nổ bắn vào thân thể quân địch. Cho nên sau khi ba quả Thiết Hỏa Lôi nổ trong sào xa, yên lặng một lát, nhưng lại có quân địch mới liên tục thuận theo cầu thang vọt lên.
Bởi vì có mười mấy Kim binh xông lên trong thời gian cực ngắn, bảy tám Kim binh hộ vệ nghiêm mật cầu vượt, không cho phép quân Tống tới gần. Kim binh khác nhảy lên đầu thành, kịch chiến với binh sĩ quân Tống. Trường mâu đâm tới, chiến đao chém vào, chém giết tanh máu. Một binh sĩ quân Tống đứng ở lỗ châu mai bị chém trúng trán, máu tuôn như suôi, ngửa mặt đổ xuống. Một quân Tống khác vung trường mâu xông lên, trường mâu đâm xuyên lồng ngực quân địch.
Lúc này một Thiên phu trưởng giết lên đầu thành, gã gọi là Qua Nhi Hàn, là dũng sĩ nổi danh trong tộc Bột Hải. Gã vung vẩy mâu sắt đánh tới Đô Đầu quân Tống. Đô Đầu quân Tống đang kịch chiến với hai tên Kim binh, Qua Nhi Hàn đột nhiên giết tới khiến gã không kịp đề phòng, một cây mâu sắt đâm vào ngực trái của gã, xuyên ra sau lưng. Đô Đầu quân Tống kêu thảm một tiếng, chết trận giữa trường. Qua Nhi Hàn cười to một tiếng, hai tay dùng sức, chống thi thể một trăm sáu một trăm bảy mươi cân lên bỏ xuống đầu tường.
Binh sĩ Kim binh kích động cười to, sĩ khí tăng mạnh, điên cuồng đánh tới binh sĩ quân Tống chung quanh. Thủ lĩnh đã bỏ mình khiến hơn trăm binh sĩ quân Tống rơi vào hỗn loạn. Kim binh nắm lấy cơ hội, trong thời gian ngắn, đã có hơn tám mươi Kim binh xông lên đầu thành. Trên đầu thành lập tức trở nên cực kỳ nguy hiểm, Kim binh đã có dấu hiệu đột phá.
Trong thời khắc mấu chốt này, Lưu Kỹ dẫn ba trăm tên lính giết tới, ổn định cục diện sắp sụp đổ.
Lưu Kỹ mắt sáng như đuốc, con đường lên thành đã bị Kim binh khống chế, Kim binh dưới thành không ngừng thông qua con đường trong sào xa tuôn lên đầu thành. Nếu như hủy sào xa muộn, rất có thể Kim binh sẽ đột phá thành công ở nơi này.
- Lưu Tân!
Lưu Kỹ hô lớn một tiếng, một người trẻ tuổi dáng người cực kỳ khôi ngô ở phía sau chạy lên. Người này là tộc đệ của Lưu Kỹ, chỉ có mười bảy tuổi, lực lớn vô cùng, hai tay có lực ngàn cân, Lưu Kỹ vẫn mang theo gã bên người.
- Tham kiến tướng quân!
Lưu Kỹ chỉ vào sào xa nơi xa:
- Ngoài năm mươi bước, ngươi có thể ném Chấn Thiên Lôi vào trong sào xa chứ?
- Ha ha! Ném hai quả cũng không thành vấn đề.
Hai tên lính chuyển tới hai quả Chấn Thiên Lôi. Lưu Tân nhận một quả Chấn Thiên Lôi, vỗ vỗ:
- Châm lửa cho ta!
Một binh sĩ châm kíp nổ, Lưu Tân bước nhanh tới bên tường thành, híp mắt nhìn lại sào xa cách năm mươi bước. Gã trải qua huấn luyện nghiêm ngặt, cách năm sáu mươi bước có thể ném một cây gỗ lăn chuẩn xác vào trong một giếng nước.
Lúc này dây dẫn nổ đã cháy vào trong vỏ sắt, gã hô lớn một tiếng, bỗng nhiên ném Chấn Thiên Lôi vào trong sào xa. Chấn Thiên Lôi vạch ra một đường vòng cung trong không trung, rơi chuẩn xác vào trong sào xa, sào xa bỗng nhiên nổ tung.
Cùng với tiếng nổ đinh tai nhức óc, sào xa cao ba trượng bảy thước bị nổ vỡ nát, gỗ nát vụn và khói đặc bốc lên không, máu thịt văng tung tóe. Chờ khói lửa tản đi, sào xa to lớn chỉ còn lại gần nửa đoạn cái bệ, chung quanh đều là Kim binh bị nổ chết, chừng hơn trăm người.
Con đường lên thành của Kim binh bị phá hủy, Lưu Kỹ cực kỳ hưng phấn, hô lớn một tiếng:
- Giết —
Hơn ngàn quân Tống ùa lên, bao vây lớp lớp hơn trăm tên Kim binh. Qua Nhi Hàn cũng biết hôm nay khó mà trở về, gã nghiêm nghị hô lớn:
- Giết hết Tống mọi rợ!
Hơn trăm Kim binh tộc Bột Hải càng thêm điên cuồng, ngoan cố chống cự. Lúc này, Lý Diên Khánh cũng chạy tới từ tường thành đông. Bên tường thành đông, một chiếc sào xa cũng giết tới đầu tường đang bốc cháy hừng hực. Vận may của chiếc sào xa này kém một chút, xích sắt cầu vượt bị kẹt, không thể buông xuống kịp thời, bị quân Tống giội rất nhiều dầu hỏa lên thiê uđốt. Ba mươi mấy tên lính giấu trong sào xa trước đó bị thiêu chết toàn bộ.
Trong sự hỗn loạn của rất nhiều binh sĩ trên đầu tường, Lý Diên Khánh không cách nào đi qua. Hắn liền nhảy lên bệ của một chiếc máy ném đá, nhìn từ chỗ cao xuống nơi kịch chiến đầu tường. Chỉ thấy hơn ngàn quân Tống đang bao vây hơn trăm Kim binh, sào xa sau lưng đã hoàn toàn nổ nát, Kim binh không có đường lui, hoặc nhảy xuống từ trên đầu thành, hoặc tử chiến đến cùng, quân Tống cũng không tiếp nhận sự đầu hàng của họ.
Lý Diên Khánh lại thấy được Lưu Kỹ, gã ở một bên khác, cách hắn khoảng hơn ba trăm bước, chen tới cũng không dễ dàng, Lý Diên Khánh tạm thời buông dự định nghe Lưu Kỹ báo cáo. Đúng lúc này, gã phát hiện trong số Kim binh có một Thiên phu trưởng cực kỳ cường hãn. Thiên phu trưởng theo cách nói của người Kim chính là Mưu khắc, Vạn phu trưởng xưng là Mãnh an, thực ra cũng là thủ lĩnh bộ lạc. Một bộ lạc lớn, có thể tập kết hơn vạn chiến sĩ thanh niên trai tráng, thủ lĩnh bộ lạc sẽ gọi Mãnh an, nắm quyền lớn quân chính của bộ lạc.
Mãnh an Mưu khắc đều là gia tộc thế tập, không liên quan quá nhiều tới giá trị võ lực. Mặc dù tên Thiên phu trưởng này chỉ là một tướng lĩnh trung tầng, nhưng võ nghệ cực kỳ cao cường, binh sĩ quân Tống chết trong tay gã đã hơn mười người, dùng một cây trường mâu dũng mãnh vô cùng, lại giảo hoạt khác thường. Gã tránh sau lưng Kim binh bình thường, khi quân Tống phối hợp xuất hiện lỗ thủng, gã mới đột nhiên xuất hiện, liên tục ám sát mười mấy người, sau đó lại nhanh chóng lui về, giống như một con sói, chờ đợi cơ hội ra tay tiếp theo.
Lý Diên Khánh cực kỳ tức giận, hắn nhận Truy Phong Cung của mình từ tay thân binh, rút một mũi lang nha tiễn ra, bỗng nhiên kéo cung. Một mũi tên vọt tới tên Thiên phu trưởng cách ngoài trăm bước này, mũi tên này vừa nhanh vừa độc, Qua Nhi Hàn không kịp đề phòng, mũi tên bắn xuyên qua huyệt thái dương của gã, xuất hiện bên mặt phải, bắn thủng đầu gã.
Qua Nhi Hàn há to miệng, mắt lồi ra, qua nửa ngày đổ ầm ầm về phía trước.
Thiên phu trưởng bỏ mình khiến Kim binh còn lại hoảng loạn, trận cước hỗn loạn. Sĩ khí quân Tống dâng lên, chém giết toàn bộ hơn trăm Kim binh trên đầu tường.
Đúng lúc này, tiếng thu binh nơi xa gõ vang. Kịch chiến gần bốn canh giờ, hai bên đều mệt mỏi không chịu nổi. Hoàn Nhan Tông Vọng thấy công thành vô vọng, đành hạ lệnh rút quân, mười mấy vạn Kim binh rút đi như sóng biển.
Trận đại chiến này, Kim binh thương vong hơn tám ngàn người, quân Tống thương vong cũng đạt tới hai ngàn bảy trăm người, thi thể binh sĩ bỏ mình có thể thấy được khắp nơi trên chiến trường, Thang công thành và sào xa bị phá thành từng mảnh nhỏ, vài chiếc sào xa bị thiêu hủy còn đang bốc cháy hừng hực, khắp nơi là thảm trạng sau chiến tranh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận