Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 538: Giám Sở giải tán

Chương 538: Giám Sở giải tánChương 538: Giám Sở giải tán
Lý Diên Khánh lập tức lôi một người áo đen từ trong phòng phía đông ra. Người này là người áo đen chuẩn bị phóng hỏa ở nhà đông, bị Lý Diên Khánh bắn tên trúng tay trái. Vì cách cửa sổ giấy, nên y không bị bắn trúng chỗ hiểm, chỉ bị thương chứ chưa chết.
Y bị Lý Diên Khánh kéo ra chiếc thềm bên ngoài, bèn thấp giọng cầu cứu:
- Xin tha mạng cho ta!
Lý Diên Khánh giơ kiếm kề vào cổ họng y rồi lạnh lùng nói:
- Nếu ngươi không muốn chết hãy nói thật cho ta, có phải Lương Chí phái các ngươi đến đây không?
- Vâng… Đúng vậy!
- Giờ y đang ở đâu?
- Tiểu nhân… cũng, cũng không biết!
- Vậy ta hỏi ngươi lần nữa, các ngươi đến từ nơi đâu?
- Từ… Từ nhà khách Lương Thị.
- Đa tạ!
Lý Diên Khánh giết y, rồi quay người lại. Trương Ưng và Trương Báo đã dập tắt lửa ở phòng cúi. Đang thu dọn thi thể, Lý Diên Khánh bèn nói với hai người:
- Đừng để ý đến thi thể nữa. Các ngươi hãy lập tức tới nhà khách Lương Thị cùng ta!
Hắn đoán rằng Lương Chí vẫn đang đợi đầu của hắn ở đó. Nên rất có khả năng y ở tại nhà khách Lương Thị.
Y dẫn hai người ra khỏi phủ đệ. Chỉ thấy Dương Quang Chính đang chặn mười mấy sư thầy ở Pháp Vân Tự chạy tới dập lửa. Lý Diên Khánh bước lên trước rồi nói với trị trì chùa:
- Cảm ơn trụ trì đã hỗ trợ. Chỉ là phòng chứa củi bị cháy thôi. Đã dập xong rồi, không cần phiền đến sư thầy của Quý Tự nữa.
Trụ trì cũng chắp tay nói:
- A Di Đà Phật. Phủ đệ của Lý ngự sử cách Pháp Vân Tự quá gần, giúp người cũng như giúp chính mình. Nếu đã không sao thì chúng ta về đây!
Những sư thầy đi về. Dương Quang bước lên nói nhỏ:
- Bốn tên chèo thuyền của hai chiếc thuyền đều đã bị bỉ chức khóa trái trong thuyền rồi. Bỉ chức đã hỏi chúng. Chúng là người được thuê đến, không liên quan gì đến đám áo đen này. Ngoài ra, còn một việc rất kỳ lạ nữa.
- Chuyện kỳ lạ gì?
- Mời quan nhân đi theo ta!
Dương Quan dẫn Lý Diên Khánh đến bên ngoài bức tường cạnh. Y chỉ vào một lùm cỏ hoang rồi nói:
- Ở kia!
Lý Diên Khánh bước lên. Chỉ thấy bên trong có bốn thi thể áo đen. Họ nằm sấp trong bụi cỏ. Phía sau cổ cắm một mũi tên. Cả bốn bắn chết bởi một mũi tên.
Lý Diên Khánh như hiểu ra. Hắn đã dần đoán được người báo tin cho hắn là ai rồi.
Dương Quang nghi ngờ nói:
- Bỉ chức cũng đang tìm mấy người áo đen bên ngoài. Nhưng không thể tìm thấy được. Còn tưởng chúng đã chạy thoát, sau mới phát hiện ra chúng chết ở đây. Thật kỳ lạ, ai làm vậy chứ?
Lý Diên Khánh cười nói:
- Kệ chúng đi. Ngươi tiếp tục ở đây trông hai chiếc thuyền. Không được để chúng chạy. Chúng ta sẽ về trước khi trời sáng.
Lý Diên Khánh lập tức dẫn Trương Ưng và Trương Báo đi về phía tây. Dương Quang thì không hiểu gì, tiếp tục đi trông mấy người trên thuyền.
Nhà khách Lương Thị nằm ở gần Tân Kiều, khá nổi tiếng ở Kinh Thành. Người chủ phía sau của nó là Chuyển Vận Sứ Hà Bắc Lương Phương Bình. Lương Phương Bình mở nhà khách này ra cũng để tiện cho y có chỗ ở khi vào Kinh.
Triều Tống không cấm đi lại ban đêm. Chỉ thi thoảng gặp một nhóm sĩ binh Kim Ngô Vệ tuần tra. Họ không hỏi người đi đường, mà là bảo vệ trị an trong đêm, tránh việc xảy ra chuyện xấu.
Khoảng một khắc sau, Lý Diên Khánh bèn tới nhà khách Lương Thị. Diện tích đất nhà khách đến năm mẫu. Có hơn một trăm gian phòng. Lý Diên Khánh cũng biết rằng dựa vào sức họ không thể tìm nổi nơi Lương Chí trốn.
Hắn dẫn Trương Báo và Trương Ưng đến thẳng đại đường nhà khách. Một tên đang ngủ gật đằng sau quầy, vội đứng dậy cười nói:
- Ba vị quan nhân muốn ở trọ sao?
Trương Báo bước lên tóm lấy áo của y, lôi ra khỏi đằng sau quầy. Giờ tên này mới phát hiện ra khắp người Trương Báo toàn máu, sợ đến nỗi tè ra quần, lắp bắp nói:
- Hảo… Hảo hán xin tha mạng!
Lý Diên Khánh bước lên lạnh lùng nói:
- Ta là Ngự Sử Lý Diên Khánh, phụng mệnh đến bắt Lương Chí. Ngươi đừng nói với ta là tên đó không ở đây.
- Ngài ấy… Ngài ấy ở Mai Viện!
Lý Diên Khánh mừng thầm. Quả nhiên là Lương Chí ở đây đợi tin. Hắn lập tức ra lệnh:
- Dẫn bọn ta đi!
Trương Báo xách tên đó lên, rồi áp giải y đi về phía hậu viện. Không lâu sau, họ đến một tiểu viện ở góc. Tên đó sợ sệt chỉ vào tiểu viện:
- Ngài ấy… Ngài ấy ở đây!
Lý Diên Khánh nhòm từ khe cửa, chỉ thấy ở cửa có hai người đàn ông. Lương Chí có lẽ trốn trong phòng. Hắn đá bay cửa. Hai tên đại hán đang ngồi ngủ gật ở cửa giật mình nhảy bật dậy. Lý Diên Khánh huơ tay ném hai viên đá. Hai viên đá như hai viên đạn lao trúng trán hai tên đàn ông. Hai người lập tức bị đánh ngất đi.
Lý Diên Khánh đánh mắt sang Trương Báo và Trương Ưng. Hai người lập tức bước lên trói chặt hai tên đàn ông bị đánh ngất. Lý Diên Khánh lại đạp cửa phòng, chỉ thấy một người đàn ông đang chạy trốn qua cửa sau. Lý Diên Khánh nhanh tay bắn phi đao ra, trúng chân người đàn ông đó. Người đàn ông kêu lên thảm thiết, ngã trên mặt đất. Lý Diên Khánh nhanh chóng bước lên, kề kiếm vào cổ y.
Đây là một người đàn ông trung niên khoảng ngoài bốn mươi tuổi. Mặt dài như mặt ngựa, ánh mắt rất hung hãn. Không cần hỏi Lý Diên Khánh cũng biết đây là Lương Chí.
Lương Chí ngồi thẳng dậy, đưa cổ họng kề vào kiếm rồi hét lớn:
- Lý Diên Khánh, ta cũng là mệnh quan triều đình. Ngươi dám giết ta sao?
Lý Diên Khánh thấy y cứng đầu, bèn thu kiếm lại lạnh lùng nói:
- Giết ngươi chỉ làm bẩn tay ta. Đưa ngươi đến Đại Lý Tự hỏi tội, ta tin rằng sẽ có người giết người diệt khẩu!
lập tức mặt Lương Chí trắng bệch.

Trời vừa sáng không lâu, trước phủ đệ Lý Diên Khánh đã đứng đầy người dân vùng Vân Kỵ Kiều đến để hóng chuyện. Ngoài cửa cũng đầy các nha dịch. Không ngừng có sai dịch của Đại Lý Tự vác một thi thể quấn bằng chiếu ra ngoài. Thi thoảng lại khiến người dân ồ lên. Trên thềm chất đầy thi thể cuộn chiếu. Có người còn đếm thử, hơn ba mươi thi thể.
Giờ đây, Đại Lý Tự Chính Triệu Thù đang bước ra từ phủ cùng Lý Diên Khánh. Lý Diên Khánh đã qua lại với Triệu Thù trong vụ án hội thẩm Lâm Tố Linh tại Tam Đường, mối quan hệ của hai người khá tốt.
- Lý ngự sử an tâm. Đại Lý Tự đã phụ trách vụ án của Lương Phương Bình, thì dù Lương Chí tối qua không phát rồ, chúng ta cũng không tha cho y. Y là nhân vật chủ chốt trong vụ án Lương Phương Bình. Tin rằng vụ án mưu sát tối qua cũng không thể gột bỏ quan hệ với Lương Phương Bình.
- Lương Phương Bình không thể tránh khỏi can hệ. Trước đó y đã đốt cửa tiệm Bảo Nghiên Trai. Giờ lại cố tình muốn giết ta. Nếu nói rằng đằng sau việc này không có sự sai khiến của Lương Phương Bình thì thật kỳ lạ.
- Ta cũng nghĩ vậy. Ta tin rằng không bao lâu nữa mọi việc sẽ sáng tỏ thôi.
Lý Diên Khánh lại nhắc nhở Triệu Thù:
- Phải canh Lương Chí cho cẩn thận. Lương Chí làm việc cho Lương Phương Bình ở Kinh Thành, nhất định sẽ liên quan đến nhiều trọng thần. Chắc chắn có người muốn hắn phải im miệng mãi mãi.
Triệu Thù gật đầu:
- Chúng ta đã suy nghĩ đến việc này. Giờ đây Lương Chí được nhốt ở nơi canh chừng nghiêm ngặt nhất trong Đại Lý Tự. Không có ai vào được đó.
Chính trong lúc này, một quan viên Đại Lý Tự phi ngựa đến. Y xoay người xuống ngựa rồi nói nhỏ với Triệu Thù mấy câu. Triệu Thù lập tức ngớ người.
- Triệu huynh, đã xảy ra chuyện gì thế?
Một lúc lâu sau, Triệu Thù thở dài, rồi đau khổ nhìn Lý Diên Khánh:
- Lương Chí đã tự uống thuốc độc chết rồi!
Lý Diên Khánh thầm kinh ngạc. Hắn cũng không ngờ thông tin truyền đi nhanh thế!

Mặc dù thông tin bị phong tỏa nghiêm ngặt nhưng việc Ngự Sử Lý Diên Khánh bị Lương Phương Bình phái người ám sát đêm qua vẫn truyền rất nhanh, không lâu sau tất cả mọi người đều biết.
Triều đình bàn luận ầm ầm. Ám sát quan lại đi ngược lại với quy tắc quan trường của triều Tống, là một điều đại kỵ trong quan trường. Các quan đều thống nhất cho rằng, Lương Phương Bình đã dùng những thủ đoạn bỉ ổi nhất để báo thù Ngự Sử. Lần này có lẽ phải chịu khổ rồi.
đến buổi trưa Lý Diên Khánh mới tới được Quân Giám Sở. Hắn bước vào phòng của mình, vừa ngồi xuống, Mạc Tuấn đã vội chạy vào hỏi:
- Nghe nói tối qua Phủ Ngự Sử xảy ra chuyện?
Lý Diên Khánh điềm đạm nói:
- Chỉ là một đám gián mà thôi!
Hắn không muốn nói nhiều đến việc này, lại hỏi:
- Hôm nay có tin gì không?
- Sáng hôm nay Đồng Quán đã rời Kinh rồi.
Lý Diên Khánh không lấy làm lạ. Muốn làm được chuyện Bắc Phạt, phải bình định chiến sự Đông Nam đã. Nếu Đồng Quán muốn lật ngược tình thế, y phải nhanh chóng kết thúc chuyện tiễu phỉ đông nam. Lần này Đồng Quán bị thất thế trong triều có một nguyên nhân rất lớn là vì tiễu phỉ Phương Tịch vẫn chưa kết thúc, nên y không yêu cầu tiến hành bắc phạt được.
- Còn tin gì khác không?
Mạc Tuấn chần chờ một lát rồi nói:
- Có một tin ngầm, không biết có phải thật không?
- Cứ nói thử xem!
- Có lời đồn rằng, Quân Giám Sở sắp sửa giải tán.
- Ngươi nghe được tin này ở đâu?
- Cả Quân Giám Sở đều đang đồn ầm lên, tạm thời không biết nguồn tin từ đâu cả.
Quân Giám Sở vốn là một cơ quan thành lập tạm thời. Lấy thành viên từ Ngự Sử Đài, Binh Bộ và Xu Mật Sứ. Nếu giải tán cũng không lấy làm lạ, chỉ là… Thời điểm giải tán khiến người ta cảm nhận được rằng Thiên Tử khó chịu với Quân Giám Sở.
Đúng lúc này, Lưu Phương bước đến cửa nói:
- Lý Ngự Sử, Phạm tướng quốc mời ngài qua đó.
- Phạm tướng quốc đến rồi sao?
- Hình như ngài ấy vừa đến!
Lý Diên Khánh đứng dậy rảo bước đến quan phòng của Phạm Trí Hư ở tầng ba. Hai Giám Sát Sứ còn lại là Lý Hồi và Tưởng Anh đã đến. Tần Cối cũng đứng cạnh, sắc mặt trắng dã.
Phạm Trí Hư ngồi vào vị trí của y. Mặt rất mệt mỏi. Y thấy Lý Diên Khánh bước vào, bèn vẫy tay:
- Mời Lý Ngự Sử ngồi!
Lý Diên Khánh ngồi bên cạnh. Phạm Trí Hư chầm chậm nói với họ:
- Sáng nay, Vương Phủ và Trương Bang Xương cùng thượng tấu, yêu cầu giải tán Quân Giám Sở. Thiên Tử đã phê chuẩn!
Lý Hồi lập tức lo lắng nói:
- Nhưng Quân Giám Sở mới thành lập hai tháng. Chưa làm được mấy vụ án, sao lại giải tán ngay được?
- Ta có thể hiểu được tâm trạng của ngươi. Nhưng lý do của Vương Phủ và Trương Bang Xướng cũng rất đầy đủ. Lúc xưa thành lập Quân Giám Sở là để điều tra quân bị bắc phạt. Giờ đây tạm ngừng bắc phạt, quân bị Hà Bắc cũng đã kiểm tra xong. Vậy thì Quân Giám Sở không còn ý nghĩa gì để tồn tại nữa. Ta cũng đã cố gắng, nói rằng chưa giám sát quân bị của chiến dịch Đông Nam. Nhưng Thiên Tử nói đó không phải là việc của Quân Giám Sở, phản đối lời kháng nghị của ta, phê chuẩn cho bên Vương Phủ và Trương Bang Xương. Các vị à, ta rất xin lỗi!
- Vậy chúng ta phải làm sao?
Tưởng Anh hỏi.
- Chỉ đành về chỗ cũ thôi. Lý Ngự Sử về Ngự Sử Đài, hai vị về Xu Mật Viện và Binh Bộ. Còn Tần Chủ Bộ, ta sẽ sắp xếp chỗ cho ngươi, ngươi không phải lo!
Tần Cối vội khom người hành lễ:
- Đa tạ Tướng Quốc hậu ái, bỉ chức rất cảm kích!

Bạn cần đăng nhập để bình luận