Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 1012: Điều binh khiển tướng

Chương 1012: Điều binh khiển tướngChương 1012: Điều binh khiển tướng
Trong thư phòng của Lý Diên Khánh cũng bố trí một bản đồ giang sơn bằng sứ mi ni, dài rộng chỉ có năm thước, đặt ở riêng trong một gian phòng. Trong khoảng thời gian này, hắn một lòng suy tính chuyện bắc phạt.
Đối với Lý Diên Khánh mà nói, bắc phạt quan trọng nhất không phải là chiếm được bao nhiêu địa bàn mà là tiêu diệt được bao nhiêu quân Kim, đó mới là mấu chốt.
Không mưu toàn cục thì không đủ mưu một vực, từ sau khi ngồi lên vị trí Nhiếp chính vương, điều mà Lý Diên Khánh không ngừng trăn trở không phải là đoạt lại Trung Nguyên, đoạt lại Hà Bắc
Mà là làm thế nào để diệt được nước Kim, diệt đi nước Kim có thể tham chiếu diệt vong Tây Hạ. Tây Hạ bị diệt vong là do quốc lực không được suy trì mà sụp đổ.
Kỳ thực, nước Kim cũng vậy, nhân khẩu nòng cốt của tộc Nữ Chân không quá trăm vạn, nhưng lại nô dịch được các tộc Khiết Đan, Hề, Bột Hải, Cao Ly, để họ bán mạng cho mình. Đây giống như Đảng Hạng nô dịch các dân tộc khác, một khi quốc lực tiêu hao quá lớn, sẽ dẫn đến nội bộ phân tranh bất hòa.
Chính vì có mục tiêu rõ ràng, nên Lý Diên Khánh mới bắt đầu từng bước thúc đẩy. Bước đầu tiên chính là giành lại Phủ Đại Danh.
Lý Diên Khánh lấy một cái hộp từ trên bàn, trong đó là các tin tình báo của kế hoạch Phủ Đại Danh lần này. Lý Diên Khánh tìm lấy ra một bức bản đồ vẽ tay, đây là tin tình báo chi tiết liên quan đến việc điều tra thủy quân của nước Kim.
Quân Kim đương nhiên không có cái gọi là thủy quân, nhưng bọn chúng lại có trong tay một lượng lớn thuyền bè trên sông Hoàng Hà. Tình báo trong tay Lý Diên Khánh chính là sơ đồ bố phân bố chiến thuyền sông Hoàng Hà.
Đây là thủ lĩnh tình báo Phủ Đại Danh Vương Diên tốn mất ba trăm lạng bạc mua lại từ trong một tay quan viên người Hán, bên trên có chú thích quân Kim có xây dựng bảy bến tàu trên sông Hoàng Hà, lớn nhỏ đều có, tổng cộng sáu trăm năm mươi ba chiếc thuyền, nhỏ thì như chiếc thuyền cá trăm thạch, lớn thì như đò ngang ba ngàn thạch. Số lượng thuyền phân bố trên các bến tàu cũng được chú thích rõ ràng.
Lý Diên Khánh cầm bức bản đồ vẽ tay, đối chiếu với bản đồ gốm sứ một lát, dùng cờ xanh nhỏ đánh dấu bảy bến tàu, tất cả đều ở bờ bắc Hoàng Hà. Đây cũng mặt khác cho thấy quân Kim không tin tưởng Lưu Dự.Docfull.vn- Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !
Lúc này, tiếng nữ hộ vệ từ ngoài cửa truyền đến:
- Khởi bẩm điện hạ, bọn họ đến rồi!
- Ta biết rồi, ngươi đi tìm vài người đến giúp đi!
Không bao lâu, bốn nữ hộ vệ đi vào. Lý Diên Khánh chỉ vào bàn đồ gốm sứ, nói:
- Giúp ta mang hai tấm bản đồ này ra ngoài thư phòng, cẩn thận một chút!
Bản đồ gốm sứ được ghép lại từ hai tấm riêng biệt, hai hộ vệ một tấm cẩn thận mang ra ngoài phòng khách.
Bên ngoài thư phòng còn có một gian phòng nghị sự, lúc này trong đó đã có sáu vị đại tướng ngồi đó, bao gồm Vương Quý, Tào Mãnh, Ngưu Cao, Dương Tái Hưng, Trương Thuận và Nguyễn Tiểu Nhị. Mấy nữ hộ vệ đưa bàn địa đồ sứ chuyển vào, bốn người lập tức đứng lên hỗ trơj. Lúc này, Lý Diên Khánh cũng đi đến.
Hắn gật đầu với bốn nữ hộ vệ, bốn người liền quay người lui xuống, tiếp đó có hai người thị nữ tiến vào dâng trà. Lý Diên Khánh cười nói:
- Trời chưa sáng đã gọi các ngươi tới, uống chút trà đi!
Đám người nâng chung trà lên uống, Vương Quý đi đến trước địa đồ nhìn một lát, nói:
- Đô Soái, có phải quân Kim qua sông rồi?
Lý Diên Khánh gật đầu:
- Vừa nhận được tin tình báo khẩn. Hôm qua, quân Kim ở Phủ Đại Danh đã bắt đầu xuôi nam.
- Hôm qua bắt đầu xuôi nam, vậy lúc nào thì qua Hoàng Hà?
Lý Diên Khánh cười nói:
- Không nhanh như vậy đâu. Bọn chúng là kỵ binh, nhất định còn phải vận chuyển lương thảo, ta đoán chừng ba ngày sau là bắt đầu vượt Hoàng Hà.
Mấy người cũng không đoái hoài đến uống trà, vội vàng đi đến vây quanh địa đồ, bọn họ đều ý thức được, chiến tranh cuối cùng cũng bắt đầu rồi.
Lý Diên Khánh đi đến trước địa đồ, nhấc một thanh gỗ lên chỉ chỉ vào Phủ Đại Danh:
- Hiện tại, Phủ Đại Danh chỉ có hai vạn ký quân. Đây là cơ hôi của chúng ta, quân đội của Yến Thanh đã bắt đầu hành động rồi. Một vạn quân của Yến Thanh cướp Phủ Đại Danh có lẽ không vấn đề gì, nhưng lại không đủ binh lực để giữ được thành, cần phải có viện quân.
Lý Diên Khánh chuyển mắt nhìn Ngưu Cao và Dương Tái Hưng:
- Ngưu tướng quân và Dương tướng quân, giữ thành là điểm mạnh của các ngươi. Hai ngươi dẫn hai vạn quân ngồi thuyền về phía bắc, chi viện Phủ Đại Danh.
Ngưu Cao và Dương Tái Hưng lập tức chắp tay nói:
- Ti chức tuân lệnh!
Vương Quý gấp gáp nói:
- Vậy chúng ta thì sao?
Lý Diên Khánh cười nói;
- Biết ngay là ngươi sẽ nóng vội mà!
Tất cả mọi người đều nở nụ cười, Vương Quý gãi đầu nói:
- Biết ta nóng vội còn thả mồi, nói nhiệm vụ của ta trước không được sao?
- Được rồi! nói nhiệm vụ của ngươi trước, dù sao cũng đến lượt ngươi rồi.
Lý Diên Khánh cười cười, hướng cây gỗ về Vận Châu:
- Ba vạn quân Kim từ Hoàng Hà xuôi nam, nhất định sẽ tấn công Vận Châu. Đợi sau khi Phủ Đại Danh thất thủ, thủy quân sẽ chặt đứt đường lui của chúng, lúc này quân Kim chỉ có một con đường là xuống phía nam, đi Từ Châu cùng tụ họp với hai vạn quân Kim khác. Nhiệm vụ của chúng ta là toàn diệt ba vạn quân Kim.
- Vậy chúng ta có bao nhiêu quân?
Lý Diên Khánh chậm rãi nói:
- Mười vạn đại quân!
- Vương Đô Thống, đây là một trận quan trọng! Nhưng chúng ta có vũ khí tiên tiến, có bộ binh trọng giáp sắc bén, thần tí nỗ cường đại, mặt khắc, còn có ba vạn kỵ binh. Ta tin tưởng chúng ta có thể chiến thắng quân Kim.
- Đợi một chút!
Vương Quý đột nhiên hiểu ra:
- Chẳng lẽ Đô Soái cũng muốn tham gia trận đại chiến này?
Lý Diên Khánh chậm rãi gật đầu:
- Trò hay đặc sắc như vậy, sao ta có thể không tham gia chứ?
Vương Quý một lúc sau mới nói:
- Nhưng mà Đô Soái phải chỉ huy toàn cục!
- Chỉ huy toàn cục không nhất định phải ở Lâm An, ta cảm thấy Tế Nam Phủ là nơi thích hợp hơn.
Vương Quý cười khổ một tiếng, gã tự cho mình là chủ tướng, nhưng cuối cùng lại phát hiện, hóa ra mình vẫn là phó tướng.
Lý Diên Khánh mỉm cười, nói tiếp với Vương Quý:
- Đến lúc đó chúng ta phân thành hai đường đi về phương bắc. Ta cùng Tào Mãnh dẫn ba vạn kỵ binh ngược bắc, ngươi thì dẫn bảy vạn đại quân đi đường thủy, cùng bọn Ngưu Cao đi về phía bắc. Cụ thể lên bờ thế nào, tụ họp ra sao thì lát nữa ta sẽ cho các ngươi kế hoạch cụ thể.
Vương Quý im lặng gật đầu, Lý Diên Khánh lại nói với Trương Thuận và Nguyễn Tiểu Nhị:
- Nhiệm vụ của các ngươi rất đơn giản, dẫn thủy quân phong tỏa Hoàng Hà, không cho quân Kim của Phủ Yến Sơn tiến vào Trung Nguyên một bước.
- Tuân lệnh!
Trương Thuận và Nguyễn Tiểu Nhị khom người hành lễ.
Lý Diên Khánh nói với mọi người:
- Đây chỉ là kế hoạch tác chiến bước đầu. Đối với kế hoạch này, ta chỉ yêu cầu ba chữ là nhanh, hung, chuẩn, tức là nhanh chóng, tàn nhẫn và chuẩn xác. Rõ chưa?
Sáu người cùng khom người đáp ứng:
- Ti chức hiểu rõ!

Yến Thanh nhận được tin sớm hơn Lý Diên Khánh, ngay trưa hôm đó gã đã nhận được bồ câu đưa thư, gã cáo biệt Trương Vinh. Hai vạn quân của Trương Vinh nhập vào trong Lương Sơn Bạc, mà Yến Thanh và huynh đệ Nguyễn thị thì lĩnh một vạn quân men theo Tế Thủy ngược về phương bắc, đồng thời mang theo năm mươi chiếc thuyền chở đầu quân tư, vật dụng cần thiết.
Hai ngày sau, bọn họ đã đến huyện Lịch Thành, phía bắc huyện Lịch Thành có một nhánh sông cực kỳ quan trọng, gọi là sông Bắc Thanh. Nhánh sông này là nơi gặp nhau của Tế Thủy và Hoàng Hà, cả khúc Tế Thủy chỉ có chỗ này là liên kết với Hoàng Hà, vị trí chiến lược vô cùng quan trọng.
Bọn họ đi vào sông Bắc Thanh, lại đi tiếp một ngày, đến huyện Vũ Thành, huyện thành cách Hoàng Hà không đến hai mươi dặm.
Huyện Lệnh của huyện Vũ Thành đã chạy mất, hiện tại là Huyện Úy mà trước đó Yến Thanh bổ nhiệm làm chủ sự, khi biết được tien tức quân đội quá cảnh, Huyện Úy vội vàng mang theo mấy người chạy đến Bắc Thanh.
Binh sĩ đưa Huyện Ủy đến trước mặt Yến Thanh, Vương Huyện Úy khom người hành lễ:
- Ta có một vài tin tức cần nói cho Yến Tướng Quân!
- Mời Huyện Úy nói!
- Ta nhận được tin, một lượng lớn quân Kim tụ tập tại Liêu Thành ở Bác Châu, có khả năng sẽ qua sông.
Chuyện này giống với điều mà đám người Yến Thanh phán đoán, quân Kim vượt sông ở Liêu Thành, mà sau khi bọn chúng vượt sông sẽ là huyện Cao Đường, huyện Cao Đường cách Liêu Thành khoảng một trăm năm mươi dặm, vẫn là khá xa.
- Quân Kim đã bắt đầu qua sông sao?
Yến Thanh lại hỏi.
- Hôm qua ta nhận được tin này, hôm nay có qua sông hay không thì không biết.
Yến Thanh chắp tay cười nói:
- Đa ta Vương Huyện Úy kịp thời báo tin, xin Vương Huyện Úy cũng bảo trọng. Tương lai đại Tống thu phục hai đường Đông Kinh, Vương Huyện Úy nhất định sẽ được trọng dụng.
Vương Huyện Úy cười khổ một tiếng, nếu như quân Kim qua sông, thì y chỉ có một đường chết.
- Yến Tướng Quân đi đường cẩn thận!
Vương Huyện Úy lập tức cáo từ, đại quân tiếp tục ngược bắc, nhanh chóng đến được bờ sông Hoàng Hà. Nơi này trước đây gọi là trẫn Lỗ Vọng, năm xưa một đạo quân Kim từng đạp băng vượt sông xuôi nam, phá hủy hoàn toàn một tiểu trấn, đến nay vẫn là một cảnh đổ nát hoang tàn.
Trước mặt là sông Hoàng Hà cuồn cuộn, hiện tại là hạ tuần tháng năm, mặt sông khá êm đềm, lúc này một đạo năm mươi chiếc thuyền nối đuôi nhau kéo vào Hoàng Hà, chở đầy vật dụng và ba ngàn quân lính hướng về phía bờ đối diện.
Thời gian cho Yến Thanh cũng không nhiều, thuyền chở lương thảo của quân kim cũng có khả năng tiến vào Bắc Thanh từ đây, sau đó vào Tế Thủy, cho nên bọn họ nhất định phải tránh được thuyền của quân Kim.
Sau khi nhóm quân đội đầu tiên qua sông, Nguyễn Tiểu Ngũ và Nguyễn Tiểu Thất thống lĩnh bảy ngàn quân còn lại lập tức ngược bắc hai mươi dặm, ở đó đợi qua sông, như vậy, cho dù quân kim có đến cũng không phát hiện được bọn họ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận