Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 579: Trở lại kinh thành.

Chương 579: Trở lại kinh thành.Chương 579: Trở lại kinh thành.
- Phu quân, ta nhìn thấy tên của chàng!
Tào Uẩn cũng nhìn thấy quan chức mới của trượng phu trên một tờ Tiểu Báo khác.
- Cái gì gọi là Quyền Thứ Sử Hùng Châu?
Tào Uẩn khó hiểu hỏi.
Mạc Tuấn bên cạnh cười giải thích:
- Phu nhân có chỗ không biết, bởi vì Thứ Sử là quan lớn tòng ngũ phẩm, trước mắt quan giai của quan nhân không đủ, cho nên phía trước danh hiệu Thứ Sử phải thêm chữ Quyền.
- Vậy Thứ Sử Hùng Châu là quan gì?
Hỗ Thanh Nhi bên cạnh không hiểu ra sao hỏi thăm:
- Chẳng lẽ phải tới Hùng Châu nhận chức sao? Nơi đó là chiến trường mặt trận nha.
Lý Diên Khánh lắc đầu:
- Thứ Sử không phải Tri Châu, không có thục quyền, chỉ là chức ảo, kinh thành có một đống lớn Thứ Sử các Châu. Chức vụ thực sự là quan phân công, đoán chừng trong lần bắc phạt này sẽ có chức quan thực sự của ta, chỉ là hiện giờ còn chưa bổ nhiệm.
Tào Uẩn thở dài, phụ thân nàng chỉ có một chức quan ảo Đoàn Luyện Sứ Huy Châu, mười mấy năm qua chưa hề đi Huy Châu, cả ngày ở nhà không có việc gì. Tào Uẩn vừa lo lắng trượng phu ra chiến trường, nhưng lại sợ trượng phu giống như cha mình, treo một chức quan ảo, từ đây tầm thường vô vi.

Lúc canh một, hai chiếc thuyền lớn c hậm rãi dừng lại trên bến tàu cạnh cửa sau Bảo Nghiên Trai trên Biện Hà. Trải qua năm ngày đi thuyền, cuối cùng họ đã tới kinh thành, Lý Đại Khí chờ trong Bảo Nghiên Trai đã lâu, thấy thuyền của con trai cập bến, y vội vàng ra đón.
Một năm rưỡi qua Lý Đại Khí không trông thấy con trai, y kích động tới ôm chặt con trai một cái, vội vàng nói với mọi người:
- Mọi người vào nhà nghỉ ngơi trước đi, đoán chừng mọi người còn chưa ăn cơm chiều! Ta đã chuẩn bị sẵn rồi, để phòng bếp đi hâm nóng.
- Cha, buổi chiều chúng ta đã ăn tại trấn Xích Thương rồi.
- Vậy thì ăn thêm một chút, Uẩn nương cẩn thận, chậm một chút!
Lý Đại Khí thấy con dâu Tào Uẩn xuống thuyền, y vội vàng sai nha hoàn đỡ cẩn thận. Trong bụng Tào Uẩn đã có cốt nhục Lý gia, điều này quý hơn bất cứ thứ gì khác.
Mọi người tiến vào Bảo Nghiên Trai, Tào Uẩn và Tư Tư dẫn theo nha hoàn tới hậu viện nghỉ ngơi trước, những người khác thì ở tại tiền viện. Phòng đã dọn sẵn, chuẩn bị sẵn chăn đệm, họ cũng chỉ ở tạm một đêm, ngày mai sẽ phải vào thành.
Lý Diên Khánh và phụ thân tới phòng khách ngồi, mới một năm rưỡi không gặp, Lý Diên Khánh chợt phát hiện tóc phụ thân bạc đi một nửa. Lý Đại Khí cười khổ một tiếng:
- Hai năm này Bảo Nghiên Trai không quá thuận lợi, mùa hè năm ngoái bỗng nhiên xuất hiện tiệm son phấn cao cấp mới, đều có hậu trường rất cứng, lập tức cướp đi rất nhiều thị trường, nội tình và tích lũy của chúng ta còn tương đối hùng hậu, vẫn chịu đựng được.
- Bối cảnh của họ là gì?
- Một nhà gọi là tiệm son Ngọc Cẩm Lâu, đông chủ là huynh đệ Vương Phủ. Một nhà khác gọi là tiệm son phấn Ngọc Nhan Đường, là ngoại thích Hướng gia bắt đầu tiến vào sản nghiệp son phấn. Hai nhà đều phát triển cực kỳ nhanh chóng, trong thời gian một năm ngắn ngủi, các Châu trong thiên hạ đều có chi nhánh của họ, họ nhiều tiền nhiều của nha! Dùng giá thấp cạnh tranh, muốn chèn sập chúng ta.
- Thế nhưng các loại phối phương son phấn, nước hoa, son thơm họ làm thế nào?
- Không từ thủ đoạn nào! Sở dĩ Trương Cổ Lão bị sụp đổ, chính là vị phần lớn thợ làm son của họ bị Ngọc Nhan Đường đào đi với giá cao, các loại phối phương đều bị Ngọc Nhan Đường cầm đi. Hiện giờ tất cả cửa hàng son của Trương Cổ Lão đều bị Ngọc Nhan Đường dùng năm vạn quan tiền mua lại, từ đây cửa hàng Trương Cổ Lão đổi biển hiệu.
- Vậy còn tiệm son Ngọc Cẩm Lâu?
- Ngọc Cẩm Lâu cũng đào đi ba phần thợ son phấn của Trương Cổ Lão, hai tên thợ làm son của Bảo Nghiên Trai chúng ta cũng bị đào đi với giá cao, dẫn tới công nghệ chế tác nước hoa và son thơm bị tiết lộ. Cũng may toàn bộ phối phương son phấn nằm trong tay ta và Trương Nghiên, hiện giờ nàng ta đã bị ta bảo vệ nghiêm mật.
- Trương Nghiên là ai?
Lý Diên Khánh hơi hồ đồ, hắn chưa từng nghe qua cái tên này.
- Chính là HỈ Thước, Trương Nghiên là tên chính thức ta đặt cho nàng. Ngọc Cẩm Lâu ra giá cao mỗi tháng hai ngàn quan để đào nào, nàng không hề động tâm. Nếu như nàng bị đào đi, Bảo Nghiên Trai chúng ta cũng nguy hiểm rồi.
- Hiện giờ Hỉ Thước ở nơi nào?
- Nàng ở trong trang viên Hạng Thành Trần Châu, tiếp tục phối chế son phấn ở nơi đó. Hiện giờ nàng đang làm một loại son phấn bông vải, rất tiện mang theo.
Lý Diên Khánh gật nhẹ đầu, lại hỏi phụ thân:
- Bảo Nghiên Trai hạ giá không?
Lý Đại Khí lắc đầu:
- Không có, hạ giá là đập vỡ biển hiệu, hiện giờ ta cố gắng chống đỡ, chỉ xem hai nhà này sau khi hạ giá làm sao lên được!
Lý Diên Khánh cười nói:
- Thật ra chiêu bài Trương Cổ Lão này hủy đi không sai, cha đi tìm đông chủ của nó mua chiêu bài này lại, về sau dùng nó để thay thế son phấn Lý Ký, hạ giá cũng dùng nó để cạnh tranh cùng hai nhà kia, nhưng Bảo Nghiên Trai tuyệt đối không thể hạ giá, còn phải đóng gói càng thêm tinh xảo, khiến người nghèo nhìn mà cảm thán, khiến người giàu cảm thấy dùng nó là một loại biểu hiện thân phận.
Lý Đại Khí thở dài:
- Đáng tiếc mối làm ăn trong cung tháng này bị Ngọc Cẩm Lâu cướp đi, thanh danh của chúng ta bị tổn thất tương đối lớn.
Lý Diên Khánh cười nhạt một tiếng:
- Vương Phủ đơn giản dựa vào Lý Ngạn, mặc dù Lý Ngạn có thể chi phối cung nữ, nhưng không chi phối được Hoàng phi. Chỉ cần phẩm chất tốt hơn, các Hoàng phi vẫn sẽ sử dụng Bảo Nghiên Trai, chỉ cần tăng cường tuyên truyền, Hoàng phi dùng Bảo Nghiên Trai, cung nũ dùng Ngọc Cẩm Lâu, ai tốt ai kém mọi người đều sẽ rõ ràng trong lòng.
Lý Đại Khí cười nói:
- Những lời con nói ta đều nhớ kỹ, có con nghĩ kế, ta thảnh thơi hơn nhiều. Đúng rồi, nhà mới của con ta đã thuê cho con mấy ngày trước, ở cầu Kim Lương, cách phủ đệ Thái Kinh rất gần, một tòa trạch năm mẫu, các phương diện đều không tệ.
Lý Diên Khánh ngạc nhiên:
- Con còn tưởng rằng ở trạch cũ cầu Vân Kỵ.
- Nói bậy!
Lý Đại Khí trừng mắt nhìn Lý Diên Khánh:
- Tòa nhà kia có ba mươi người chết rồi, con sắp có con trai, sao có thể ở ngôi nhà ma kia. Chủ thuê nhà tim ta thưa kiện, ta bồi thường chủ thuê nhà năm ngàn quan tiền mới xử lý xong căn trạch kia. Lại nói chủ thuê nhà kia đã bán căn trạch kia rồi, gã tổn thất một vạn quan tiền. Về sau con đừng làm loại chuyện ngu xuẩn này, mệt mỏi bản thân.
Lý Diên Khánh áy náy trong lòng, lúc ấy hắn chỉ muốn giết chết hung thủ đánh lén, nhưng không ý thức được sẽ mang đến phiền phức lớn thế nào cho phụ thân. Hắn đi thẳng một mạch, ném lại một đống chuyện rắc rối cho phụ thân xử lý.
- Con biết rồi, sẽ không xảy ra chuyện như vậy nữa.
- Mặt khác con nói cho ta, cái gì gọi là Quyền Thứ Sử Hùng Châu?
Lý Diên Khánh trầm ngâm một chút nói:
- Chính là dùng thân phận quan văn tham gia lần bắc phạt thứ hai.
- Bổ nhiệm con làm sĩ quan văn chức sao?
- Chưa chắc chắn!
Lý Diên Khánh giải thích cho phụ thân:
- Quan văn cũng có thể mang binh dánh giặc, bởi vì mang binh đánh giặc cũng đều là quan phân công tạm thời, cho nên quan văn cần treo một chức ảo trong chiến tranh, như Tuyên Phủ Sứ, Đoàn Luyện Sứ, Thứ Sử. Nếu như là võ tướng, vậy sẽ treo quan hàm Đô Chỉ Huy Sứ của Binh Bộ.
Mắt Lý Đại Khí lập tức ảm đạm, mọi người không hề coi trọng bắc phạt, con trai tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì.
Lúc này, Lý Đại Khí chợt nhớ một chuyện:
- Hôm qua Lương Sư Thành tự mình đến Bảo Nghiên Trai tìm ta.
- Hắn tìm cha làm gì?
- Hắn đặc biệt chạy tới nói với ta, có hắn làm hậu trường cho Bảo Nghiên Trai, Vương gia và Hướng gia không dám làm gì Bảo Nghiên Trai.
Lý Diên Khánh cười lạnh một tiếng:
- Qua một năm rưỡi rồi, bỗng nhiên lại nhớ tới con.
- Đại khái là ý này, hắn nói sau khi con trở về, nhất định phái tới phủ hắn một chuyến, sau đó mới đi Lại Bộ.

Trời vừa sáng hôm sau, cửa thành mới mở, mấy chiếc xe bò của đoàn người Lý Diên Khánh liền vào thành, đi thẳng tới cầu Kim Lương. Cầu Kim Lương náo nhiệt hơn cầu Vân Kỵ một chút, phủ trạch Lý Đại Khí thuê ngay trên đường phố cầu Kim Lương, nơi này cách khu chợ Châu Tây chỉ hai trăm bước, nhưng cách phủ Thái Kinh còn gần hơn, ngay phía đối diện chếch chếch phủ Thái Kinh.
Hoàn cảnh nơi này có thể nói lấy tĩnh lặng trong náo nhiệt, phủ trạch cũng không tệ, mới bảy phần, trong phủ xây dựng rất tinh mỹ, các loại đình đài lầu các, núi giả hồ nước đều tốn công sức. Cây cối cũng cực kỳ tươi tốt, mặc dù giữa hè, nhưng trong phủ xanh um tươi tốt, tràn ngập cảm giác mát mẻ. Một phần hàng là một phần tiền, xây dựng tinh xảo như thế, tiền thuê đương nhiên không rẻ, tiền thuê mỗi tháng cần năm mươi quan, chủ thuê nhà là Hàn gia, cũng chính là gia tộc Tướng Quốc cũ Hàn Kỳ. Hàn gia cũng là người Tương Châu, bởi vì là đồng hương, Hàn gia cũng đồng ý cho Lý Diên Khánh thuê tòa phủ trạch này. Nếu không, với thanh danh bắn giết ba mươi người của Lý Diên Khánh, quả thực không có bao nhiêu người dám cho hắn thuê nhà.
Lý Diên Khánh cực kỳ hài lòng với tòa phủ trạch này, thứ duy nhất không được hoàn mỹ chính là tiền viện và trung đình đều có thể nhìn thấy Lục Hạc Đường trong phủ Thái Kinh. Lục Hạc Đường cao tới bốn trượng chín thước, tương đương tòa nhà năm tầng hiện nay, đều nhìn từ trên cao xuống trong khu vực đó, may mà hậu trạch không nhìn thấy, nếu không thực là phiền muộn.
Quản gia vẫn là Thái thúc ban đầu, Lý Đại Khí tìm y trở về tiếp tục làm quản gia. Gia phó trước đó đều đã giải tán, nhất thời còn chưa có gia phó mới, Thái thúc chỉ tìm được ba nữ đầu bếp yêu cầu cấp bách, cũng may họ mang tới tám nha hoàn từ huyện Gia Ngư, có thể giải cơn cấp bách trước mắt.
Các loại vật phẩm sinh hoạt trong nhà đều đã chuẩn bị đầy đủ, đây cũng là Tào gia đưa tới, đều là vật thượng hạng.
- Phu quân, nếu không hôm nay chúng ta tới nhà mẹ đẻ của ta một chuyến, họ cũng biết chúng ta trở về, ta cảm thấy không đi thì không tốt lắm.
Tào Uẩn uyển chuyển đưa ra đề nghị về nhà ngoại thăm một chút.
Lý Diên Khánh gật nhẹ đầu:
- Nếu không hiện giờ chúng ta đi luôn, uống xong trà trưa ở đó rồi trở về, sau đó nàng nghỉ ngơi thật tốt.
Tào Uẩn vui vẻ trong lòng, vội vàng để Thái thúc sắp xếp một cỗ xe bò.
Phủ trạch mới của họ cách Tào gia cũng không quá xa, chỉ khoảng hai dặm. Không bao lâu, hai vợ chồng liền tới Tào phủ. Nghe nói cháu rể trở về, Tào Bình vội vàng để quản gia mang Lý Diên Khánh đến thư phòng của mình, Tào Uẩn thì bị mẫu thân đón về nhà.
Lý Diên Khánh quỳ xuống hành đại lễ cho Tào Bình. Tào Bình vội vàng nâng hắn, cười tủm tỉm nói:
- Một năm rưỡi không gặp, chỉ cần hành đại lễ lần này, về sau không cần nữa. Ngay cả nhạc phụ ngươi gặp ta cũng không cần mỗi lần hành đại lễ, người nhà mình, tùy tiện một chút thì tốt hơn.
- Đa tạ tổ phụ chiếu cố!
Lý Diên Khánh ngồi xuống, có thị nữ tiến đến dâng trà, Lý Diên Khánh cười nói:
- Tổ phụ mặt mũi đỏ hồng, giọng nói to rõ, xem ra thân thể không tệ lắm!
- Ta rất chú ý bảo dưỡng, chẳng qua vẫn kém lão Chủng! Người ta hiện giờ sắp dẫn quân xuất chinh rồi.
- Lần bắc phạt này, lại để Chủng Soái xuất chinh, ngay cả ta cũng bị chiêu mộ vào kinh thành, trong này có huyền cơ gì không?
- Lần này là Thái tử đề cử, bắc phạt đầu tháng trước thảm bại, khiến Thái tử rẽ mây thấy mặt trời, lại được tham chính lần nữa. Lần này quan gia để hắn đảm nhiệm Đại nguyên soái ba quân bắc phạt, hắn đương nhiên muốn để cử người của mình. Chủng Sư Đạo liền rời núi, ngươi cũng thế, lần này Thái tử đề cử năm quan viên quan trọng làm phụ cho Chủng Sư Đạo, ngươi chính là một trong số đó.
- Không biết là năm người nào?
Trên cơ bản là nhân mã tiêu diệt quân Lương Sơn trước đó, chỉ là thêm một người Lý Cương. Hắn quan phục nguyên chức, đảm nhiệm giám sát quân tư, chính là chuyện Quân Giam Sở các ngươi làm trước đó. Quân Giám Sở không còn nữa, nhưng chuyện vẫn phải làm, bình thường do Giám Sát Ngự Sử đảm nhiệm Quân Giam Ngự Sử. Mặt khác còn thêm một Chủng Sư Trung, cùng Tông Trạch đảm nhiệm Tả Hữu Phó Đô Thống. Ngươi xuất nhậm Thống Chế Hữu Quân đông lộ, gần với Phó Đô Thống. Diên Khánh, trách nhiệm trọng đại nha!
Lý Diên Khánh vội vàng nói:
- Đã ấn định rồi sao?
Tào Bình gật đầu:
- Đây là danh sách tướng linh quân đông lộ mà Chủng Sư Đạo đưa ra cho Thiên tử, mặc dù người khác còn chưa tới kinh thành, nhưng danh sách đã đưa lên trước. Hôm qua Cao Thâm tới thăm ta, nói cho ta biết việc này.
- Tại sao Cao Thâm lại biết?
- Cao Thâm lại đảm nhiệm Tri Xu Mật Viện Sứ, tiếp nhận chức quan của Trịnh Cư Trung trước đó. Xu Mật Viện vẫn của Đồng Quán, Phó Sứ là Đàm Chẩn, hai người này quả thực như nước với lửa, ngay cả vào cửa Xu Mật Viện cũng không cùng nhau, một người đi cửa đông, một người đi cửa tây, không hề gặp mặt, có chuyện gì thì tìm Cao Thâm.
Lý Diên Khánh trầm ngâm một chút rồi hỏi:
- Thật ra tôn tế còn muốn biết, đã phong ta làm Thứ Sử Hùng Châu, vậy quan giai của ta có thay đổi hay không?
Đây mới là chuyện Lý Diên Khánh quan tâm, hắn biết rất nhiều con em quyền quý trong kinh thành đều treo danh hiệu Thứ Sử, nhưng không có quan giai, chỉ là một chức suông. Hiện giờ mặc dù hắn đảm nhiệm Thứ Sử Hùng Châu, nhưng quan giai lại không có tin tức, có thể vẫn là Thừa Phụng Lang tòng bát phẩm hay không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận