Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 583: Tướng năm quân.

Chương 583: Tướng năm quân.Chương 583: Tướng năm quân.
Vương Quý cúi đầu xuống, qua hồi lâu nói:
- Nói thật, ta rất thất vọng. Ngươi không biết đi theo Đồng Quán đánh trận uất ức cỡ nào, quả thực không coi quân địa phương chúng ta là người, sai sử giống như súc sinh. Ta tình nguyện đơn thương độc mã đi liều mạng với quân Liêu, cũng không chịu được loại uất ức này.
Lý Diên Khánh chăm chú nhìn gã một lát, lại chuyển qua chuyện khác hỏi:
- Nói một chút về Ngũ ca đi! Hiện giờ hắn thế nào?
- Hắn cũng nhập ngũ rồi.
Ánh mắt Vương Quý lập lòe, tránh né ánh mắt sắc bén của Lý Diên Khánh:
- Hai mươi ngày trước, Cấm Quân lui tới Tương Châu, tiền tuyến rỗng không, Tuyên Phủ Tham Mưu Quan Lưu Cáp thủ hạ của Đồng Quán chiêu mộ tráng đinh ở các nơi tại Hà Bắc tới tiền tuyến phòng ngự. Ngũ ca cũng đi báo danh rồi, nghe nói rất được Lưu Cáp coi trọng.
Lý Diên Khánh chậm rãi nói với Vương Quý:
- Ngươi xem ở thời khắc mấu chốt Ngũ ca cũng không lui bước, trái lại chủ động tòng quân bảo vệ quốc gia. Ngay cả người vì phản đối bắc phạt mãnh liệt mà bị giáng chức như ta, cũng không để ý vinh nhục cá nhân mà tới tiền tuyến. Ngươi lại muốn đi Ngạc Châu tị nạn, ngươi để ta nói ngươi thế nào đây?
- Ta không muốn đi Ngạc Châu!
Vương Quý mặt đỏ bừng, nện mạnh một quyền lên bàn, khiến thực khách bên cạnh giật nảy mình, đều nhìn gã chằm chằm.
Vương Quý cắn răng nói:
- Trước khi tới kinh thành ta đã quyết định đi nhờ cậy ngươi, nhưng phụ thân cùng thúc bá huynh đệ của ta liên tục phản đối, chỉ một mình tổ phụ ủng hộ ta. Ta chỉ nói là, ta không muốn theo Đồng Quán.
Lý Diên Khánh khẽ cười nói:
- Ta cũng không muốn theo yêm tặc kia. Chủng Soái cũng cực kỳ coi trọng ngươi, lần này chúng ta cùng đi theo Chủng Soái bắc phạt, chẳng phải là hợp ý chúng ta.
Vương Quý thở dài:
- Thế nhưng hiện giờ ta đã bị cách chức.
- Vậy thì không liên quan, Chủng Soái có quyền bổ nhiệm ngươi làm Thiên tướng, ngươi có công danh Võ Cử, sau khi lập công có thể trực tiếp nhận quan hàm, không phải càng sảng khoái hơn Đoàn Luyện biệt khuất kia của ngươi!
Vương Quý phấn chấn tinh thần, cắn răng nói:
- Được! Lần này ta nghe ngươi.
- Vậy chúng ta một lời quyết định, đêm nay ngươi mang theo Thang Viên Nhi và đứa trẻ tới nhà của ta, trong nhà ta có căn viện bỏ không, sáng sớm ngày mai ngươi tới Bắc Đại Doanh báo danh với ta.

Trời chưa sáng ngày tiếp theo, Lý Diên Khánh mang theo Vương Quý và bốn người Trương Hổ rời khỏi phủ trạch, tiến về Bắc Đại Doanh báo danh.
Đương nhiên, hiện giờ vẫn còn trong giai đoạn chuẩn bị lần bắc phạt thứ hai, ít nhất phải chuẩn bị một tháng mới có thể bắc phạt. Hôm nay Lý Diên Khánh tạm thời không mang theo đám người Mạc Tuấn, họ cũng phải đi theo Lý Diên Khánh cùng bắc phạt lập công câu sĩ.
Bắc Đại Doanh ở ngoài Phong Khâu Môn, đại hội cung kỵ năm đó được cử hành ở đây. Quân doanh chiếm diện tích cực lớn, chừng hơn vạn mẫu, có thể chứa được mười vạn đại quân, trước mắt có ba vạn quân Hà Đông tới từ phủ Thái Nguyên đồn trú. Ba vạn quân đội này chính là quân chủ lực cánh đông, dựa theo kế hoạch, họ sẽ điều năm vạn sương quân từ hai Lộ Hà Bắc cùng hai Lộ Kinh Đông, dùng tám vạn đại quân làm quân đông lộ bắc phạt.
Hôm nay là ngày đầu tiên Bắc Đại Doanh mở doanh, Chủng Sư Trung dẫn quân tới từ Thái Nguyên chính thức giao quân đội cho Chủng Sư Đạo. Chủng Sư Đạo có nằm mơ cũng chẳng ngờ, lão lui sĩ ba lần, lại ba lần tái xuất. Lần này dẫn quân bắc phát cũng là chuyện lão không muốn làm nhất, nhưng thiên chức của quân nhân chính là phục tùng, quân chủ và triều đình đã đưa ra quyết định bắc phạt, để lão đảm nhiệm Chủ soái, lão cũng nghĩa bất dung từ nhận lấy ấn Soái.
Chủng Sư Đạo hiểu rõ trong lòng, lần bắc phạt này không chỉ đơn giản là cướp đoạt Yên Kinh, lần bắc phạt này còn liên quan tới địa vị của Thái tử và trách nhiệm bảo vệ tôn nghiêm quân Tống, khiến Chủng Sư Đạo cảm thấy bờ vai trĩu nặng.
Chẳng qua có một điểm khiến lão cực kỳ vui mừng trong lòng, đó chính là Đồng Quán sẽ không tiết chế quân đông lộ, lão không bị Đồng Quán khống chế, lương thực quân giới nguồn mộ lính đều hoàn toàn độc lập, trực tiếp báo cáo với Thái tử, còn nhẹ nhõm hơn chiến dịch Tây Hạ mấy năm trước, ít nhất lần đó Đồng Quán còn khống chế lương thảo hậu cần của lão.
Lúc buổi sáng, Chủng Sư Đạo tổ chức bàn bạc quân cơ lần đầu trong Soái trướng, bao gồm Chủng Sư Trung, Trương Thúc Dạ, Tông Trạch, Lý Cương, Lý Diên Khánh, Dương Thế Khả, Vương Uyên, Cao Thế Tuyên, Lưu Quang Thế mười mấy quan lớn văn võ đều tham gia bàn bạc.
Chủng Sư Đạo đầu đội mũ sắt, người khoác giáp sắt. Mặc dù tuổi qua thất tuần nhưng lão vẫn uy phong lẫm liệt, tay lão còn cầm Thiên Tử Kiếm, lão chậm rãi nói với mọi người:
- Lần này bản Soái được bổ nhiệm làm Tuyên Phủ Đô Thống Chế, ban thưởng Thiên Tử Kiếm, toàn quyền phụ trách chính sự quân đông lộ bắc phạt, tất cả quan viên văn võ nếu bất mãn với quân lệnh của ta, có thể nhắc nhở đề nghị ta, nhưng không cho phép tranh luận, cũng có thể khiếu nại Thiên tử sau khi chiến tranh kết thúc, nhưng trong lúc chiến tranh, quân lệnh của ta như núi, không phục tùng quân lệnh chém thẳng.
Mọi người nghiêm túc, Chủng Sư Đạo nhìn mọi người một cái tiếp tục nói:
- Chắc hẳn tất cả mọi người đã nhận được bổ nhiệm của Binh Bộ. Ở đây ta cần phải lặp lại lần nữa, để mọi người đều biết. Đô Thống Chế một người, do bản Soái đảm nhiệm. Phó Đô Thống ba người, phân biệt do Chủng Sư Trung, Trương Thúc Dạ và Tông Trạch đảm nhiệm. Mặt khác lại thiết lập năm quân chung quanh, trong đó Chủng Sư Trung phụ trách tiền quân và tả quân, Trương Thúc Dạ phụ trách hữu quân và hậu quân, ta kiêm quản trung quân. Tông Trạch phụ trách quân vụ và hậu cần, đây là chức trách của ba vị Phó Đô Thống, tin tưởng mọi người đã hiểu rõ.
Chủng Sư Đạo lại chỉ Lý Cương nói:
- Lần này chúng ta tạm thời không có Giám Quân, chẳng qua có Quân Giám Sứ, do Giám Sát Ngự Sử Lý Cương đảm nhiệm, phụ trách giám sát quân tư lương thảo.
Lý Cương đứng dậy gật đầu với mọi người, sắc mặt y tái nhợt, thân thể gầy gò, nói năng thận trọng.
- Tiếp theo ta lại tuyên bố danh sách Thống Chế năm quân. Thống Chế trung quân do Đô Chỉ Huy Sứ bộ quân Lưu Quang Thế đảm nhiệm.
Lưu Quang Thế là con trai Lưu Diên Khánh, tuổi chừng ba mươi. Mặc dù phụ thân gã bị miễn chức vì lần thảm bại thứ nhất, nhưng gã không bị ảnh hưởng, làm tướng lĩnh tây quân tiếp tục đi theo Chủng Sư Đạo bắc phạt.gã lập tức đứng dậy thi lễ với mọi người.
- Thống Chế hữu quân do Thứ Sử Hùng Châu Lý Diên Khánh đảm nhiệm.
Lý Diên Khánh cũng đứng dậy, hắn là quan văn duy nhất trong Thống Chế năm quân, cũng là ái tướng tâm phúc của Chủng Sư Đạo, hắn ôm quyền thi lễ với mọi người.
- Thống Chế tả quân Dương Thế Khả, Thống Chế tiền quân Cao Thế Tuyên, Thống Chế hậu quân Vương Uyên.
Ba người cùng đứng dậy hành lễ.
Chủng Sư Đạo lại nói với mọi người:
- Chúng ta có tám vạn đại quân, cho nên mỗi quân chung quanh một vạn người, năm ngàn Cấm Quân và năm ngàn sương quân. Còn lại bốn vạn người, phân phối cho trung quân ba vạn người, hậu cần doanh một người. Mặt khác, Binh Bộ lại điều tám ngàn chiến mã cho quân đông lộ chúng ta. Ta cân nhắc mỗi quân phân phối một ngàn chiến mã, bốn ngàn chiến mã còn lại thuộc về trung quân. Quân tư lương thảo do Hậu Cần Doanh thống nhất phân phối, các vị có vấn đề gì?
Lưu Quang Thế giơ tay nói:
- Ti chức có một nghi vấn.
- Ngươi nói đi!
- Hiện giờ ba vạn Cấm Quân chủ lực đã tới rồi, còn năm vạn sương quân bao giờ đến?
Biểu hiện trên mặt Chủng Sư Đạo hơi đắng chát:
- Vấn đề này hỏi rất hay, nói thế này đi! Trong năm vạn sương quân, ba vạn người đã điều đến từ hai lộ Kinh Đông, đoán chừng hai ngày nữa sẽ đến. Còn lỗ hổng hai vạn sương quân điều tới từ sương quân hai lộ Hà Bắc. Nhưng Xu Mật Viện nói cho ta, mười vạn sương quân hai lộ Hà Bắc đều đang trong tay Đồng Thái Úy, hiện giờ chỉ còn lại một nửa. Đồng Thái Úy tỏ thái độ rõ ràng, sẽ không giao sương quân Hà Bắc cho chúng ta, cho nên lỗ hổng hai vạn sương quân này cần chúng ta tự chiêu mộ bổ sung.
Trong đại trướng lập tức chấn động, quả thực khiến người ta không nghĩ ra, lại còn muốn tạm thời chiêu mộ quân đội, còn kịp huấn luyện không?
Lúc này, Lý Diên Khánh giơ tay nói:
- Ti chức thỉnh cầu phát biểu!
Chủng Sư Đạo cười ha ha:
- Diên Khánh vừa mở miệng, ta liền biết có biện pháp.
Tất cả mọi người bật cười, Lý Diên Khánh cũng cười nói:
- Ti chức nghe được một tin tức, đại quân của Đồng Thái Úy tập trung ở Tương Châu, mặt trận phòng ngự trống rỗng. Tuyên Phủ Tham Mưu Quan Lưu Cáp đặc biệt mộ minh ở các Châu Hà Bắc, đoán chừng một hai vạn người. Đại Soái có thể xin Thái tử điện hạ thương lượng với Đồng Thái Úy một chút, giao quân đội mà Lưu Cáp chiêu mộ cho chúng ta, như vậy sẽ giảm bớt rất nhiều áp lực cho chúng ta.
Ánh mắt mọi người sáng lên, ý kiến như vậy rất hay. Chủng Sư Đạo gật đầu nói:
- Đề nghị này không tồi, ngày mai ta vừa vặn diện thánh, ta xin Thiên tử thương lượng một chút, hiệu quả sẽ tốt hơn.
- Xin hỏi Đại Soái, lúc nào xuất phát bắc phạt?
- Thiên tử cho chúng ta thời gian chuẩn bị chiến đấu huấn luyện một tháng, một tháng sau đại quân rời kinh bắc thượng.

Mọi người rời khỏi Soái trướng, Tông Trạch liền đi tới bên cạnh Lý Diên Khánh hỏi:
- Hiện giờ Nhạc Phi đang làm gì?
Lúc tiêu diệt loạn phỉ Lương Sơn, Nhạc Phi đã đi theo Tông Trạch, được Tông Trạch coi trọng. Về sau gã từ chức về quê, Tông Trạch cũng không có tin tức của gã, lại vẫn nhớ mãi không quên gã.
- Hắn về quê làm nông, chẳng qua thời gian trước Lưu Cáp mộ binh, hắn cũng nhập ngũ rồi, hiện giờ hẳn là ở phủ Chân Định.
- Làm nông quá đáng tiếc!
Tông Trạch thở dài một tiếng, lại nói:
- Ta cũng phải khuyên nhủ Đại Soái điều quân đội Lưu Cáp qua.
- Có chuyện gì mà nói đến ta rồi?
Sau lưng vang lên tiếng Chủng Sư Đạo.
Hai người vội vàng thi lễ, Tông Trạch cười nói:
- Ta đang nói tới một bộ hạ cũ lúc trước, ta vẫn luôn coi trọng hắn, hiện giờ hắn đang làm thủ hạ của Lưu Cáp.
Chủng Sư Đạo gật đầu:
- Lưu Cáp vốn là Chuyển Vận Sứ ở Hà Đông Lộ, quan hệ rất tốt với ta. Hắn làm người cực kỳ chính trực, làm thủ hạ của Đồng Quán quá oan uổng. Vừa rồi Diên Khánh nhắc nhở ta, ta muốn đưa hắn tới đảm nhiệm chức Tư Mã quân đông lộ.
- Chủng Soái cảm thấy Đồng Quán sẽ thả người sao?
- Đồng Quán luôn khiển trách người không theo đường, muốn Lưu Cáp không phải vấn đề, quan trọng là đòi quân đội hắn chiêu mộ tới thì hơi phiền toái một chút.chẳng qua chúng ta có lý trước, Đồng Quán không thể chiếm hết cả sương quân Hà Bắc, Thiên Tử đã dùng ta, chút yêu cầu này hắn hẳn sẽ đáp ứng.
Lúc này, Lý Diên Khánh hành lễ cáo từ, Chủng Sư Đạo lại gọi hắn lại.
Chủng Sư Đạo nói với Tông Trạch hai câu, Tông Trạch đi trước, lúc này Chủng Sư Đạo mới tủm tỉm cười với Lý Diên Khánh:
- Chúng ta cùng đi đại doanh hữu quân xem!
- Ti chức tuân lệnh!
Lý Diên Khánh cùng Chủng Sư Đạo chậm rãi đi tới quân doanh. Chủng Sư Đạo cười nói:
- Đã một năm rưỡi chúng ta không gặp, nghe nói ngươi ở huyện Gia Ngư làm việc rất tốt, làm quan thanh liêm, trừ hại cho dân, được bách tính ca tụng là Lý Thanh Thiên, khiến ta vui mừng nha!
Lý Diên Khánh cười một tiếng:
- Phạm đảng bị giáng chức, trong triều vẫn luôn giám thị, cho nên ti chức cũng cực kỳ cẩn thận, không để đám Vương Phủ nắm được cán. Về phần tiễu phỉ, đúng là ngứa tay khó nhịn, dùng dao mổ trâu cắt tiết gà!
- Hay cho dùng dao mổ trâu cắt tiết gà, nói hay lắm!
Chủng Sư Đạo tán thưởng hắn một câu, lại nói đùa:
- Còn có Bảo Nghiên Trai mà phụ thân ngươi kinh doanh, nhà nhạc phụ ngươi còn là đại quý trong triều, với ngươi mà nói tiền tài không hề quan trọng, danh hiệu thanh quan này đương nhiên ngoài ngươi ra không còn ai khác.
- Khiến Đại Soái chê cười rồi.
- Chỉ đùa một chút. Đúng rồi, hiện giờ Vương Quý đang ở nơi nào?
Chủng Sư Đạo rất thích Vương Quý, vẫn luôn nhớ mãi không quên gã.
- Hắn đi cùng ti chức, nhưng bởi vì hắn tham gia lần bắc phạt trước, vì binh bại bị miễn chức Đoàn Luyện, mong rằng Đại Soái tiếp tục dìu dắt.
- Bắc phạt lần trước binh bại không liên quan gì tới hắn, hắn đã tới rồi, có thể bổ nhiệm hắn làm Thiên tướng. Nếu như còn người khác cần bổ nhiệm, ngươi có thể cho ta một danh sách, ta đoán chừng nhạc tổ phụ kia của ngươi sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Lý Diên Khánh cười khổ một tiếng. Quả thực như thế, Tào Bình đặc biệt căn dặn, muốn giao hai đệ tử Tào gia cho mình. Lý Diên Khánh cũng muốn kéo Cao Sủng vào, tăng thêm Vương Quý, Ngưu Cao và Lưu Kỹ, Dương Tái Hưng, sẽ tạo thành thành viên tổ chức của mình.
- Đa tạ Đại Soái tín nhiệm.
Chủng Sư Đạo thấy hai bên không có người, lại nhỏ giọng nói:
- Còn có liên quan tới Chấn Thiên Lôi, ta nghe được tin tức xác thực, quân Tây Hạ đã phỏng chế thành công Chấn Thiên Lôi. Chấn Thiên Lôi mà quân Liêu sử dụng đánh lén Bình Ưng Cốc lần này, ta hoài nghi chính là do Tây Hạ đưa qua. Hiện giờ quân Tống chúng ta không có hỏa khí sắc bén, chuyện này ta trông cậy vào ngươi.
- Xin Đại Soái yên tâm, vì đối phó thủy tặc ở huyện Gia Ngư, ti chức lại tiếp tục nghiên cứu chế tạo mấy loại hỏa khí tương đối sắc bén. Không chỉ Chấn Thiên Lôi, còn có Thiết Hỏa Lôi sử dụng đơn binh, sau đó ta sẽ dâng lên cho Đại Soái.
Chủng Sư Đạo vui mừng, có những hỏa khí sắc bén này, lão cũng có lòng tin đánh một trận với quân Liêu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận