Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 807: Khang Vương đăng cơ

Chương 807: Khang Vương đăng cơChương 807: Khang Vương đăng cơ
Lý Diên Khánh lại gặp được cấp trên cũ Phạm Trí Hư xa cách nhiều năm. Trong kiếp sống quan lại của Lý Diên Khánh, Phạm Trí Hư ảnh hưởng cực lớn với hắn, gần với Chủng Sư Đạo. Năm năm trước họ phản đối bắc phạt mạnh mẽ, bị Vương Phủ gán tội danh vì mưu lợi kết đảng riêng, cài mũ Phạm đảng cho họ, giáng chức toàn bộ. Phạm Trí Hư bị giáng chức đi Ba Thục, Lý Diên Khánh thì biếm thành Huyện Lệnh Gia Ngư, sống gần hai năm ở huyện Gia Ngư.
Hiện giờ Phạm Trí Hư đã ngoài sáu mươi tuổi, chẳng qua thân thể lão vẫn luôn khỏe mạnh, tóc đen mặt trẻ, thần thái sáng láng.
Lão vỗ bả vai Lý Diên Khánh, cười tủm tỉm nói:
- Tiểu lão đệ không đơn giản nha! Thời gian năm năm ngắn ngủi liền phong tước Quốc Công, ngay cả lão phu cũng mặc cảm.
Lý Cương bên cạnh cười nói:
- Đây gọi là thời thế tạo anh hùng. Diên Khánh nắm lấy cơ hội kiến công lập nghiệp, không chỉ có thể bảo vệ xã tắc Đại Tống, cũng chế tạo tiền đồ cẩm tú cho bản thân mình.
Lý Diên Khánh cười vung tay:
- Hai vị đừng nâng chết ta nữa, chính ta bao nhiêu cân lượng tự nắm chắc trong lòng. Mặc dù ta lập được chút công tích, nhưng tư lịch còn thấp, còn xin hai vị chiếu cố nhiều hơn.
Phạm Trí Hư cười một tiếng:
- Lần này ta và Lý Tri Phủ có thể theo Khang Vương vào kinh, đó là ngươi đang dìu dắt chúng ta nha!
Lúc này, Lý Diên Khánh ngoài ý muốn trông thấy Hàn Thế Trung, liền cười nói:
- Có thời gian chúng ta lại nói chuyện, ta đi trước xem bộ hạ cũ một chút!
- Đi thôi!
Lý Diên Khánh thi lễ, vội vàng đi tới trước mặt Hàn Thế Trung. Hàn Thế Trung ôm quyền hành lễ:
- Ti chức tham kiến Đô Thống!
- Hàn tướng quân không phải ở Hà Đông Lộ sao?
Hàn Thế Trung lắc đầu:
- Ti chức dẫn mấy ngàn tàn quân từ phía nam Thái Nguyên lui về phía sau, nhận được mệnh lệnh của triều đình, để chúng ta rút tới Thiểm Tây Lộ. Hà Đông Lộ do lão tướng quân Diêu Cổ tọa trấn. Ti chức và quân đội cùng sắp xếp ở quân Thiểm Tây, trước mắt đảm nhiệm Phó Đô Thống quân Thiểm Tây, Đô Thống là Vương Uyên.
- Thì ra là thế, vậy Thang Hoài đi cùng người chứ?
- Có! Hắn đảm nhiệm Thiên tướng thủ hạ của ti chức, Đô Thống muốn gặp hắn sao?
- Sau này gặp lại đi! Hôm nay quá nhiều chuyện, mặt khác các ngươi phải chuẩn bị sẵn phòng bị bệnh dịch, ngàn vạn lần không thể chủ quan.
- Ti chức hiểu được, Trường Cát cũng xuất hiện bệnh dịch, nghe nói là dân chúng rút lui từ Huyện Trung Mưu về phía nam phát bệnh ở Huyện Trường Cát, cho nên chúng ta không dám dừng lại ở Huyện Trường Cát.
Lúc này, Lưu Kỹ và Vương Quý đi tới, hai người hành lễ với Lý Diên Khánh. Lý Diên Khánh cho hai người mỗi người một quyền cười nói:
- Lần này đi Hà Bắc không có chuyện lớn để làm mà!
Lưu Kỹ tức sôi ruột, lắc đầu:
- Đừng nói nữa, chúng ta vừa tới Tương Châu, liền gặp được một vạn kỵ binh Nữ Chân đánh tới từ Phủ Đại Danh. Chúng ta nghênh chiến ở Huyện Thang Âm, kết quả liên tục thua ba trận, tổn thất hơn bốn ngàn người. CHúng ta bị bức lui vào vùng núi Phủ Hà Nội, mới thoát khỏi truy kích của Kim binh. Về sau Kim binh lui về Tương Châu, nhưng từ đầu đến cuối đóng cửa tuyến Tương Châu, chúng ta không cách nào tiến vào Hà Bắc, đành qua sông xuôi nam lần nữa.
Lý Diên Khánh nhướng mày:
- Chuyện này tại sao ta lại không hề biết? Các ngươi không gửi bồ câu đưa thư sao?
Vương Qusy thở dài nói:
- Bồ câu đưa thư tổn thất trong khi kịch chiến, không có cách nào gửi thư cho Đô Thống. Chúng ta nếm mùi thất bại ở Hà Bắc, không mặt mũi nào tới gặp Đô Thống!
Lý Diên Khánh vỗ cánh tay của hai người, an ủi họ:
- Thắng bại là chuyện bình thường của binh gia, không cần quá để ở trong lòng. Các ngươi tổn thất cũng không lớn, đã là vạn hạnh trong bất hạnh rồi.
Hai người cùng hành lễ:
- Đa tạ Đô Thống tha thứ!
Lý Diên Khánh gật đầu:
- Tha thứ là một chuyện, nhưng ta muốn chiến báo kỹ càng, càng kỹ càng tốt.
- Tuân lệnh!

Màn đêm buông xuống, trong đại sảnh huyện nha vẫn đèn đuốc sáng trưng. Lý Diên Khánh giảng thuật kỹ càng với đám người Khang Vương Triệu Cấu cùng Phạm Trí Hư và Lý Cương tình hình dịch bệnh ở kinh thành, cuối cùng hắn nói:
- Tình hình mới nhất là bé trai Ngũ Hòe quả thực lây nhiễm bệnh dịch, cha mẹ của nó cũng xuất hiện bệnh tình. Hai bé trai khác cũng có bệnh tình, trước mắt người nhà của họ đều được cách ly rồi. Điện hạ, trong thành quá nhiều nhân khẩu, lại ở quá dày đặc. Vì phòng ngừa bệnh dịch bùng phát, Nghị Chính Đường lâm thời quyết định sơ tán năm mươi vạn nhân khẩu về phía nam.
Triệu Cấu khẽ thở dài một tiếng:
- Lúc chúng ta đi qua Huyện Trường Cát, nghe nói trong huyện thành cũng bùng nổ bệnh dịch, nghe nói đầu nguồn tới từ Huyện Trung Mưu.
Lý Diên Khánh lắc đầu:
- Điện hạ, đầu nguồn bệnh dịch không phải từ Huyện Trung Mưu, mà là Kim binh tru diệt ba vạn quân Tống sau đó không quét dọn chiến trường, thi thể không đầu khắp nơi. Về sau Huyện Trung Mưu phái người tới thu dọn thi thể, rất nhiều bách tính thu dọn thi thể bất hạnh bị lây nhiễm, nói cho cùng, vẫn là Kim binh tạo nghiệt.
Triệu Cấu trầm tư thật lâu, đứng dậy nói:
- Ta muốn ra ngoài một chút, Lý Thiếu Bảo cùng đi thôi!
Lý Diên Khánh gật đầu, đi theo Triệu Cấu ra khỏi đại đường. Hai người chậm rãi đi dạo ở huyện nha, Triệu Cấu trầm giọng nói:
- Lần này bệnh dịch thế tới rất mạnh, vừa rồi ngươi nói sơ tán năm mươi vạn người xuôi nam, ta đang suy nghĩ, chúng ta có thể lợi dụng cơ hội này rời đô hay không?
Dời đô đã nói tới thời Triệu Cát, vì thế triều đình còn đặc biệt đổi tên Hàng Châu làm Nam Kinh. Lý Diên Khánh cũng không phản đối, hắn biết hiện giờ lực lượng quân sự của triều Tống cực kỳ suy yếu, lần này Kim binh gặp bệnh dịch mới bị ép rút về phía bắc. Nếu như mùa đông Kim binh lại đánh tới lần nữa, chỉ sợ Biện Lương cũng không giữ được. Kinh thành là trung tâm của vương triều, tuyệt đối không thể đặt vào hiểm địa. Trên thực tế, phần lớn tài phú Đông Kinh đều đã theo các quyền quý xuôi nam rồi, dời đô là bắt buộc phải làm.
Lý Diên Khánh gật đầu:
- Điện hạ về kinh đăng cơ trước, sau đó lại quyết định chuyện dời đô.
Triệu Cấu thấy Lý Diên Khánh ủng hộ dời đô, trong lòng cũng vui mừng, gã vừa cười vừa nói:
- Nghị Chính Đường lâm thời hẳn không phải là Tri Chính Đường chứ?
Lý Diên Khánh cũng cười nói:
- Đây chẳng qua là biện pháp cần thiết phòng ngừa đám người Cảnh Nam Trọng lập Đại Ninh Quận Vương, chỉ là do bách quan đề cử tạm thời, chờ sau khi điện hạ bổ nhiệm Tướng quốc mới, nó sẽ giải tán.
- Tihì ra là thế, liên quan tới người lựa chọn Tướng quốc mới, Diên Khánh có đề nghị gì?
Lý Diên Khánh suy nghĩ một chút rồi nói:
- Liên quan tới Tả Hữu Tướng, ta đề nghị dùng Thái Kinh và Phạm Trí Hư. Mặc dù Thái Kinh cao tuổi rồi, nhưng hắn có thể ổn định triều đình.hắn tọa trấn triều đình, cực kỳ quan trọng với thế cục hiện giờ. Nhưng dù sao Thái Kinh cao tuổi rồi, thể lực chống đỡ không nổi, hắn chỉ có thể nhậm hư chức, do Phạm Trí Hư tới phụ trách Tướng vụ cụ thể.
Triệu Cấu không tỏ thái độ, lại hỏi:
- Vậy bốn Phó Tướng thì sao?
- Bốn Phó Tướng ta đề nghị Lý Cương là một người. Hắn thanh liêm chính trực, rất có năng lực, uy vọng khá cao ở quan viên trung hạ tầng. Tiếp theo xin điện hạ cân nhắc tới Trịnh Vọng Chi, hắn liên quan tới thái độ của Trịnh Thái hậu, rất quan trọng đối với điện hạ ngồi vững vàng hoàng vị. Ti chức lại đề cử Từ Xử Nhân, năng lực của người bình thường, nhưng tư lịch quan trường rất sâu sắc, hắn làm Phó Tướng, có lợi cho cân bằng phe phái. Cuối cùng ti chức đề cử Cao Thâm, hắn là đại biểu thế gia công huân, có lợi cho điện hạ nhận được ủng hộ của thế gia công huân.
Triệu Cấu khẽ thở dài:
- Diên Khánh bỏ sót mình rồi!
Lý Diên Khánh nở nụ cười:
- Điện hạ, ta còn có ý định lưu lại phương bắc kháng Kim. Nếu như phương bắc không có quân Tống kiềm chế, chỉ sợ thiết kỵ Kim binh sẽ tiến quân thần tốc, giết tới phương nam.
Triệu Cấu gật đầu:
- Được rồi! Diên Khánh đề cử, ta nhất định suy nghĩ thật kỹ.

Trời vừa sáng hôm sau năm vạn đại quân tiếp tục bắc thượng, lúc hoàng hôn, đại quân rốt cuộc chạy tới ngoài Nam Huân Môn. Đám đại thần Thái Kinh, Từ Xử Nhân dẫn bách quan ra khỏi thành nghênh đón Khang Vương trở về.
Triệu Cấu tắm rửa thay quần áo ngoài thành, thay đổi miện phục đại lễ Hoàng đế. Lý Diên Khánh tự mình dẫn ba ngàn kỵ binh thiết giáp hộ vệ Khang Vương Triệu Cấu vào thành, đăng cơ đại thống ở Đại Khánh Điện.
Tháng năm năm Tĩnh Khang đầu tiên, Khang Vương Triệu Cấu chính thức đăng cơ làm đế, đổi năm Kiến Viêm, xa tôn hoàng huynh Triệu Hoàn làm Hiếu Từ Uyên Thánh Hoàng Đế, sắc phong mẹ đẻ Vi Hiền Phi làm Tuyên Hòa Hoàng Thái hậu, lập Gia Quốc Phu Nhân Hình thị làm Hoàng hậu.
Đồng thời bổ nhiệm Thái Kinh là Thái Tể kiêm Môn Hạ Thị Lang. Phạm Trí Hư làm Thiếu Tể kiêm Trung Thư Thị Lang. Hai người phân biệt là Thủ Tướng và Thứ Tướng, phong Trung Thư Môn Hạ Bình Chương Sự.
Mặt khác phong Từ Xử Nhân làm Lại Bộ Thượng Thư. Trịnh Vọng Chi làm Xu Mật Viện Sứ. Lý Cương phong Thượng Thư Hữu Phó Xạ kiêm Thượng Thư Tả Thừa, Cao Thâm làm Lễ Bộ Thượng Thư kiêm Thượng Thư Hữu Thừa, bốn người đồng thời phong tham gia chính sự làm Phó Tướng quốc.
Sáu người trên tạo thành Tri Chính Đường mới, giải tán Nghị Chính Đường lâm thời.
Lý Diên Khánh công cao nhất, đặc biệt tăng tước An Dương Quận Vương, Khai Phủ Nghi Đồng Tam Ti, từ Thái Tử Thiếu Bảo thăng làm Thái Úy, Tri Xu Mật Viện Sứ.
Triệu Cấu đăng cơ chiếu thiên hạ: Bởi vì đại thần Tĩnh Khang chủ trương cầu hòa dẫn tới lầm nước. Lý Bang Ngạn biếm thành Tiết Độ Phó Sứ Kiến Ninh Quân, an trí Tầm Châu. Ngô Mẫn di chuyển tới Liễu Châu. Cảnh Nam Trọng dính líu giả truyền thánh chỉ, lấy lòng người Kim, bị biếm thành thứ dân, lưu vong Lĩnh Nam, con cháu của y vĩnh viễn không được sử dụng.
Đám người Bạch Thì Trung, Vũ Văn Hư Trung, Lý Nghiệp bởi vì đi sứ triều Kim thỉnh cầu cắt đất, bị giáng chứng tới các Châu Quảng Nam.
Triệu Cấu lập tức hạ chỉ khen ngợi quân dân kháng Kim, đại xá thiên hạ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận