Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 1045: Cao Ly cầu viện

Chương 1045: Cao Ly cầu việnChương 1045: Cao Ly cầu viện
Lão giả cười nói:
- Không nỡ xa quê đương nhiên là nguyên nhân quan trọng nhất, cố thổ khó rời mà! Chẳng qua còn một số nguyên nhân cũng không dám né tránh, triều đình miễn cho chúng ta năm năm thuế phú, phương nam lại không miễn, đương nhiên trở về nhà vẫn có lợi hơn, trong nhà ta tốt xấu còn năm mươi mẫu đất mà!
Lữ Di Hạo bên cạnh hỏi:
- Lão trượng kiếm sống tại Ngạc Châu bằng cách nào?
- Đương nhiên là trồng lương rồi, ta cũng chỉ biết làm chuyện này.
- Vậy vì sao lão trượng không chờ lúc trồng lúa mì vụ đông thì tới, cây lúa thu thủy phương nam hẳn là còn chưa thu hoạch!
Lão giả cười ha ha:
- Cho nên gia đình con trai ta còn đang ở Ngạc Châu, chờ sau khi thu hoạch sẽ trở lại. Ta trở về là muốn bón đất, đất bỏ hoang mấy năm, không thể trồng hạt giống ngay. Ta chuẩn bị trồng một loại đậu gốc rạ, sau khi thu hoạch mùa thi nếu độ phì nhiêu khôi phục tốt, sẽ trực tiếp trồng lúa mì vụ đông, nếu còn chưa được, chỉ có thể tiếp tục trồng đậu, mùa hè sang năm trồng lúa nước.
Lý Diên Khánh gật đầu, không hổ là lão nông, suy tính cực kỳ hiện thực. Hắn trầm ngâm một chút hỏi:
- Lão trượng cảm thấy triều đình còn cần cải tiến mặt nào trong phương diện di dân?
Lão giả hơi khó khăn, hồi lâu nói:
- Nếu như ta nói, điện hạ đừng nóng giận.
Lý Diên Khánh nở nụ cười:
- Ta sẽ không tức giận, lão trượng cứ nói lời thật.
Lúc này lão giả mới nói:
- Ta cảm thấy triều đình cổ vũ dân chúng về nhà, nhưng suy tính chi tiết chưa được chu đáo.
- Ví dụ như? Có thể nhắc ra hai ví dụ không?
- Ví dụ như ý kiến lớn nhất của mọi người ở hai chuyện, chúng ta trở về thế nào? Lúc trốn đi, mọi người gần như tay không chạy tới phương nam, nhưng hai năm này nhà nào cũng đều mua gia cụ, một số vật phẩm sinh hoạt, nếu vứt đi thì quá đáng tiếc, nếu thuê xe thuyền lại quá đắt, mọi người không đủ sức. Triều đình có thể định kỳ phái thuyền vận chuyện giúp bách tính nguyện ý về quê hay không, tin tưởng rất nhiều người đều bởi vì khó khăn này mà không cách nào về nhà.
Lý Diên Khánh hớn hở nói:
- Nói rất hay, là triều đình cân nhắc không chu toàn, ta trở về sẽ giải quyết, lão trượng lại nói ví dụ thứ hai đi.
- Chuyện thứ hai kỳ thực cũng rất hiện thực, sau khi chúng ta về quê đểu phải đối mặt với ủ phân cày lại, ít nhất một quý không cách nào trồng hoa màu, vậy trong khoảng thời gian này mọi người sống thế nào? Không có lương thực cũng không có tiền, gần một năm này thời kỳ giáp hạt, tất cả mọi người không nhịn qua được, đây cũng là một lo lắng của mọi người. Triều đình không thể chỉ miễn thuế mặc kệ, hẳn phải trợ giúp mọi người vượt qua khoảng thời gian khó khăn này.
Lý Diên Khánh cũng đồng ý, nói rất đúng, những chi tiết này đúng là quan viên ngồi trong quan phòng không nghĩ tới, hẳn là tới tầng dưới chót nhiều một chút, mới có thể biết khó khăn của họ ở đâu.
Lúc này, Lữ Di Hạo trầm ngâm một chút nói:
- Liên quan tới việc giúp mọi người vượt qua kỳ giáp hạt, vi thần lại có một ý tưởng.
- Ngươi nói xem!
- Vi thần cảm thấy có thể dùng biện pháp lấy công thay thế cứu tế để giải quyết. Ví dụ như khởi công xây dựng thủy lợi, khơi thông đường sông vận chuyển lương thực, tu bổ quan đạo vân vân. Họ thông qua làm việc cho quan phủ thu hoạch được thù lao, từ đó vượt qua khoảng thời gian trống một năm này. Quan phủ còn có thể cung cấp hạt giống trâu cày trợ giúp họ giải quyết vấn đề trồng trọt. Đây là thứ nhất, tiếp theo là thành lập tổ hỗ trợ, ví dụ như mười hộ một tổ, mọi người cùng nhau giúp đỡ xây nhà, cùng cày đất, nhiều người lực lớn, rất nhiều khó khăn một hộ gia đình khó mà giải quyết, sẽ có thể giải quyết dễ dàng.
Lão giả vỗ đùi:
- Biện pháp thành lập tổ hỗ trợ này tốt, người một nhà xây dựng phòng ở, một tháng cũng không hoàn thành được. Mười hộ gia đình cùng ra tay, hai ba ngày liền sửa xong. Biện pháp lấy công thay thế cứu tế ta cũng ủng hộ, dù sao cũng nhàn rồi, không bằng đi tu sửa thủy lợi quan đạo kiếm tiền, cuối cùng thủy lợi quan đạo sửa xong rồi, được lợi vẫn là bản thân mình.
Lý Diên Khánh gật đầu, nói với Lữ Di Hạo:
- Ngươi có thể dùng Trần Châu làm ví dụ viết một bàn báo cáo kỹ càng giao cho Tri Chính Đường, sau khi Tri Chính Đường thảo luận sẽ có thể thông qua thi hành.
- Hôm nay vi thần trở về sẽ viết!
Lý Diên Khánh đứng dậy rời đi. Lữ Di Hạo lại thị sát huyện Hạng Thành với Lý Diên Khánh, lúc này Lý Diên Khánh mới vòng về Thái Châu thị sát.
Lúc này, tin tức quân Tống đánh hạ Phủ Yến Sơn truyền đến Lâm An, khiến Lâm An lại biến thành biển lớn sôi trào.
Sứ giả Kim quốc Tiêu Trọng Cung cũng tới Lâm An vào lúc này, yêu cầu đàm phán với quân Tống, đạt thành hiệp nghị đình chiến.
Lý Diên Khánh cũng sớm kết thúc thị sát quay về Lâm An, hắn lệnh Cao Thâm đại biểu triều Tống tiến hành đàm phán ngưng chiến với Tiêu Trọng Cung.
Trong quan phòng Giám Quốc Phủ, Lý Diên Khánh đang nghe Cao Thâm báo cáo đàm phán. Đàm phán lần đầu đã kết thúc, hai bên đều chưa lấy ra át chủ bài, chẳng qua đã lộ ra một chút mánh khóe.
- Kim quốc yêu cầu rõ ràng ngưng chiến một nam, vi thần cảm thấy Kim quốc cần dùng thời gian một năm chuẩn bị xâm lấn Đại Tống phía nam lần nữa. Nếu như họ thực sự có thành ý ngưng chiến lâu dài, nên ký kết minh ước, mà không phải hiệp nghị đình chiến mang tính lâm thời.
Lý Diên Khánh cười cuiờ, hắn cũng không cho rằng Kim quốc còn muốn xâm lấn Đại Tống. Căn cứ tình báo mới nhất, ngay cả tiền trợ cấp Kim quốc cũng không thanh toán được, tài chính cực kỳ khó khăn, nó dùng cái gì để ủng hộ chiến tranh.
Họ đưa ra hiệp nghị đình chiến, là bởi vì họ biết, lúc này quân Tống sẽ không thỏa mãn ngưng chiến, so với nỗ lực cái giá lớn ký tên minh ước, còn không bằng lấy cái giá thấp nhất là ngưng chiến.
Lý Diên Khánh trầm tư một chút nói:
- Ngưng chiến một năm vốn cũng là ý của chúng ta, vấn đề này không lớn, quan trọng là điều kiện hai bên ngưng chiến. Hiện giờ Kim quốc cầu chúng ta ngưng chiến, vậy họ phải đưa ra thành ý.
- Điện hạ cần thành ý gì?
- Ta yêu cầu họ thả tất cả dân Tống cướp giật được, nếu như họ không chịu, vậy hiệp nghị đình chiến này không ký cũng được!
- Chỉ sợ họ sẽ dùng mấy ngàn người gạt chúng ta.
- Không sao, điều này lưu lại điểm yếu để chúng ta xé bỏ hiệp nghị đình chiến bất cứ lúc nào.
Cao Thâm liên tục gật đầu:
- Vi thần hiểu được, ngày mai vi thần sẽ tiếp tục đàm phán với họ. Mặt khác, hôm nay còn xảy ra một chuyện kỳ quái.
- Chuyện gì?
Cao Thâm lấy tờ giấy ra đưa cho Lý Diên Khánh:
- Đây là một tên thủ hạ của Tiêu Trọng Cung lặng lẽ kín đáo đưa cho ta, hẹn ta giờ dậu đêm nay gặp mặt ở phòng Mẫu Đơn Thì Lâu.
Lý Diên Khánh cười nói:
- Nói ra ta cũng hơi húng thú, không bằng chúng ta cùng đi nghe một chút, đối phương có tin tức riêng gì?

Giờ dậu cũng chính là khoảng sáu giờ tối, Lý Diên Khánh mặc một chiếc tử sam thông thường, cùng Cao Thâm ngồi xe ngựa đi tới Thì Lâu, họ theo con đường khách quý phía sau trực tiếp đi tới phòng Mẫu Đơn tầng ba.
Lý Diên Khánh đi theo Cao Thâm vào phòng, chỉ thấy một nam tử ba mươi mấy tuổi ngồi trong phòng, nhìn bề ngoài gã không giống người Nữ Chân hoặc người Khiết Đan, trái lại hơi giống người Hán.
Người này thấy Cao Thâm tiến đến, liền vội vàng tiến lên khom người hành lễ:
- Ti chức tham kiến Cao Tướng công!
- Ngươi là…
Cao Thâm biết được gã là tùy tùng đàm phán của Kim quốc, nhưng lại không biết tên của gã. nam tử liền vội nói:
- Hạ quan là tùy sứ đàm phán Vương Sâm, người Cao Ly!
Cao Thâm và Lý Diên Khánh nhanh chóng trao đổi ánh mắt, hóa ra đây là người Cao Ly, khó trách nhìn không giống người Nữ Chân. Lý Diên Khánh dường như nghĩ tới cái gì, hắn không lộ ra vẻ gì nháy mắt với Cao Thâm. Cao Thâm liền hiểu ý cười nói:
- Chúng ta ngồi xuống từ từ nói chuyện.
Cao Ly Vương Sâm lại liếc nhìn Lý Diên Khánh. Cao Thâm cười nói:
- Vị này là phụ tá tâm phúc của ta, không sao cả!
- Được! Mời hai vị ngồi.
Vương Sâm mời Cao Thâm và Lý Diên Khánh ngồi xuống. Cao Thâm khẽ cười nói:
- Vương sứ quân tiếng Hán không tệ lắm!
- Thượng tầng Cao Ly gần như đều sử dụng tiếng Hán, Vương tộc chúng ta từ nhỏ đã phải học tập.
- Hóa ra các hạ là Vương tộc Cao Ly, thất kính rồi.
Cao Thâm chắp tay một cái.
Lý Diên Khánh đương nhiên biết hiện giờ Cao Lý là Cao Ly Vương thị do Vương Kiến sáng lập, chẳng qua thế cục trong nước Cao Ly hỗn loạn, quyền lực tranh đấu kịch liệt, chỉ sợ Vương Sâm này có mưu đồ khác.
Nghĩ tới đây, Lý Diên Khánh không khỏi nhướn mày nói:
- Cao Ly luôn là phiên thần của Đại Tống, vì sao trợ Trụ làm việc xấu, trợ giúp người Nữ Chân xâm lấn Đại Tống?
Khuôn mặt Vương Sâm lộ vẻ xấu hổ, thở dài nói:
- Nếu là Vương thị cầm quyền, Cao Ly tuyệt đối không xuất một binh một tốt. Hiện giờ Vương thị đã thành con rối, Lý thị Khánh Nguyên nắm giữ đại quyền quân chính của Cao Ly mấy chục năm, hiện giờ Quốc Công Triều Tiên Lý Tư Khiêm quyền thế ngập trời, một tay che trời ở Cao Ly, phái binh giúp đỡ Kim quốc chính là quyết định của hắn.
Lý Diên Khánh cười lạnh không nói, Vương Sâm này nói ễ nghe, Cao Ly đã sớm lưỡng lự, sau khi A Cốt Đả thành lập Kim quốc, Cao Ly lập tức kết thành nước huynh đệ với Kim quốc, còn thừa dịp Liêu quốc ốc không mang nổi mình ốc, khuếch trương cương vực đến sông Áp Lục, chẳng lẽ đây cũng là trách nhiệm của Lý thị Khánh Nguyên?
Hiện giờ nói một câu nhẹ nhàng, trách nhiệm ở Lý thị Khánh Nguyên, liền trốn tránh trách nhiệm Cao Ly xuất binh triều Tống, trên đời này làm gì có chuyện ngon lành như thế.
Lý Diên Khánh không nói gì, tiếp tục nghe mục đích của Vương Sâm ngày hôm nay.
Vương Sâm thở dài lại nói:
- Năm trước Thiên tử chuẩn bị phát động chính biến, diệt trừ Lý Tư Khiêm cùng với thân gia Thác Tuấn Kinh, kết quả thất bại thảm trọng, hoàng cung bị thiêu hủy, Thiên tử bị giam lỏng. Vương triều Cao Ly đã tràn ngập nguy hiểm. Nghe nói quân Tống tấn công Hà Bắc từ đường biển, Thiên tử chúng ta khẩn cầu quân Tống xuất binh Cao Ly, diệt từ ngọn nguồn tội ác, xây dựng lại quan hệ phiên thần tốt đẹp giữa Đại Tống và Cao Ly.
Trong mắt Lý Diên Khánh lóe lên sự vui mừng, hắn kiềm chế tâm tình chập chờn, nhấp một ngụm trà nói:
- Sứ quân nói là được Thiên tử Cao Ly nhờ vả, có căn cứ gì?
Vương Sâm lấy một bản mật chiếu từ trong lòng ra, đặt lên bàn đẩy tới:
- Đây là chiếu thư của Thiên tử, ta kẹp trong nội y mang ra, mời hai vị xem qua.
Cao Thâm mở chiếu thư ra, quả nhiên là một bản chiếu thư tự viết, khẩn cầu Đại Tống xuất binh, diệt trừ quyền hoạn Lý thị Khánh Nguyên, trợ giúp Vương thị Cao Ly phục quốc. Phía dưới còn có bảo tỉ của Cao Ly, ngoài ra còn có Cao Ly Vương ký tên, hai chữ ‘Vương Giai’ rồng bay phượng múa, đây chính là tên của Cao Ly Vương.
Cao Thâm hỏi Lý Diên Khánh:
- Tiên sinh cảm thấy thế nào?
Mặt ngoài là trưng cầu ý kiến của phụ ta, trên thực tế đang hỏi thăm thái độ của Lý Diên Khánh. Lý Diên Khánh hơi gật đầu nói:
- Ta cảm thấy có thể thực hiện!
Cao Thâm thu hồi chiếu thư cười nói:
- Chuyện này cần Tri Chính Đường bàn bạc, nhưng ta đoán chừng khả năng thông qua rất lớn, có tin tức ta sẽ lập tức thông báo Vương sứ quân.
Vương Sâm vui mừng, liên tục biểu thị cảm tạ.
Trên thực tế, Lý Diên Khánh nói ra mấy chữ ‘Ta cảm thấy có thể thực hiện’, đã là giải quyết dứt khoát rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận