Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 1002: Đưa thịt cho cha mẹ chồng

Vào lúc này, anh cảm thấy vô cùng may mắn vì mình còn sống.
Khi Lục Hướng Noãn tỉnh lại, phát hiện gối đầu bên cạnh đã không có ai.
May mà tối qua Hoắc Cảnh Xuyên tương đối dịu dàng, nếu không sáng hôm nay Lục Hướng Noãn thực sự mệt đến mức không dậy nổi.
Lục Hướng Noãn cầm quần áo ở mép giường mặc vào xuống giường, mái tóc dài tới eo xõa tung sau lưng.
Chẳng qua tóc quá nhiều, khi buộc tóc đuôi ngựa thường xuyên khiến đầu cô hơi đau.
Lục Hướng Noãn tìm kéo trong ngăn tủ, sau đó cắt khoảng 15 centimet.
Cô cắt tóc xong, Hoắc Cảnh Xuyên cũng đẩy cửa đi vào.
Hoắc Cảnh Xuyên nhìn tóc trên bàn cảm thấy khó hiểu hỏi: “Vợ à, đây là?”
“Tóc quá nhiều, trụy xuống da đầu em đau.”
Cũng may là nói trước mặt Hoắc Cảnh Xuyên, nếu Vương Chí Cường ở đây, nghe thấy những lời này của Lục Hướng Noãn sẽ tức chết mất.
Đúng là kẻ ăn không hết người lần không ra.
Hoắc Cảnh Xuyên đề nghị: “Hay là hôm nay anh dẫn em đến huyện thành cắt tóc nhé?”
“Trước khi cơ thể anh khôi phục hẳn, chỗ nào cũng không được đi, thành thật ở nhà dưỡng thương cho em.” Trong lúc Lục Hướng Noãn nói chuyện, đã tết tóc thành bánh quai chèo rủ xuống trước ngực.
Trên mặt không có bất cứ đồ trang điểm gì lúc này Lục Hướng Noãn như đóa phù dung, có cảm giác lạnh lùng tự nhiên không cần trang sức, khiến trong lòng Hoắc Cảnh Xuyên xao động.
Lúc này Hoắc Cảnh Xuyên ước gì có thể ôm Lục Hướng Noãn lên giường, ôn lại chuyện tốt đẹp tối qua.
Chẳng qua Hoắc Cảnh Xuyên cũng biết tình hình sức khỏe của anh, ngày hôm qua đã phế đi tất cả sức lực của anh.
Lại thêm lần nữa, chỉ sợ không được.
Cho nên Hoắc Cảnh Xuyên cưỡng chế xúc động trong lòng, đôi mắt ửng đỏ nhìn Lục Hướng Noãn, giọng nói hơi nghẹn ngào nói:
“Vợ à, ăn cơm thôi.”
Cơm là Hoắc Cảnh Xuyên tự mình nấu, hôm nay anh dậy sớm đến bên Hoắc gia, nói với mẹ anh là sau này bọn họ tự mình nấu cơm.
Chủ yếu là Hoắc Cảnh Xuyên sợ vợ anh ở chung với cha mẹ anh thời gian ngắn, ăn cơm cùng nhau sẽ không quen lắm.
Là anh cưới vợ, mà không phải cô gả cho cả Hoắc gia bọn họ, anh vĩnh viễn không muốn nhìn thấy Lục Hướng Noãn vì anh mà nhân nhượng bất cứ người nào.
Ở bất cứ lúc nào, Hoắc Cảnh Xuyên đều hy vọng Lục Hướng Noãn vui vẻ.
Lục Hướng Noãn đi rửa mặt, bôi kem dưỡng da Hoắc Cảnh Xuyên mua cho cô, sau đó chuẩn bị đến Hoắc gia ăn cơm.
Kết quả mới đi được hai bước, thì bị Hoắc Cảnh Xuyên kéo trở về.
“Vợ à, em đi đâu thế?”
“Ăn cơm.” Lục Hướng Noãn không để bụng nói, lúc này cô không ăn cơm, còn có thể đi đâu.
Hoắc Cảnh Xuyên vừa nghe cô nói như vậy thì lập tức hiểu rõ, nhanh chóng giải thích với cô:
“Trong khoảng thời gian chúng ta ở nhà, chúng ta sẽ tự mình nấu, không cần tới bên Hoắc gia, chỗ cha mẹ anh đã nói rồi.”
Lục Hướng Noãn nghe thấy thế thì quay về phòng bếp, đối với quyết định này của Hoắc Cảnh Xuyên cô giơ cả hai tay tán thành.
Cô thực sự không quen ăn cơm chung với hai vợ chồng Hoắc Đại Khánh, không phải là đồ ăn không ngon, chỉ đơn thuần không quen, có khả năng là ở bên nhau thời gian quá ngắn.
Hiện giờ Hoắc Cảnh Xuyên cần tĩnh dưỡng nhất, cho nên Lục Hướng Noãn ăn cơm xong thì cường thế ôm công việc rửa bát.
Ngay sau đó nói một tiếng với Hoắc Cảnh Xuyên, Lục Hướng Noãn đạp xe đến huyện thành.
Nhưng mà đi dạo quanh huyện thành một lát, Lục Hướng Noãn không mua gì đạp xe trở về, chẳng qua khi sắp tới đại đội Hồng Kỳ, cô tìm chỗ không có ai tiến vào không gian.
Lấy 5 cân bột mì cùng một miếng thịt ba chỉ còn có ba khúc xương to ra, ngoại trừ những thứ này Lục Hướng Noãn còn lấy mấy quả táo ra.
Ngay khi Hoắc Cảnh Xuyên ở nhà đợi đến nóng ruột, Lục Hướng Noãn đạp xe trở về.
Hoắc Cảnh Xuyên thấy thế nhanh chóng tiến lên, giúp Lục Hướng Noãn xách đồ trên xe xuống.
Lục Hướng Noãn nhét 1 cân thịt ba chỉ trong tay vào tay Hoắc Cảnh Xuyên:
“Trong khoảng thời gian này làm phiền cha mẹ nhiều, thịt này anh đưa qua cho bọn họ đi, xương kia thì lát nữa em nấu canh cho anh uống.”
Cô vốn không muốn làm phiền Hoắc Cảnh Xuyên, nhưng nếu cô tự mình đưa qua, hai vợ chồng Hoắc Đại Khánh chắc chắn không nhận, cho nên nghĩ tới nghĩ lui vẫn làm phiền anh.
Hoắc Cảnh Xuyên cảm ơn Lục Hướng Noãn xong thì xách thịt rời đi.
Đợi Hoắc Cảnh Xuyên rời đi, Lục Hướng Noãn xoay người vào bếp dùng nước sạch rửa sạch xương mấy lần, rồi cầm dao chặt thành từng khúc cho vào nồi nấu.
Nước dùng để nấu xương sườn là nước linh tuyền pha loãng, chủ yếu là Hoắc Cảnh Xuyên bị thương quá nặng, Lục Hướng Noãn có chút lo lắng, nhưng mà lượng dùng nước linh tuyền đều nằm trong phạm vi khống chế của Lục Hướng Noãn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận