Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 291: Đua đòi dập đầu

Nhưng mà lần này Quách Phú Quý thông minh hơn, không dám tiến lên chạm vào cha cậu ta, sợ lại chạm vào là ngất xỉu, chỉ ở bên cạnh vừa khóc vừa cười.
Cũng may cậu ta không phải đứa bé không cha.
Mà lúc này mọi người thấy Quách Cẩu Tử tỉnh lại không có khác thường gì, thì càng thêm tin tưởng y thuật của Lục Hướng Noãn, thậm chí có một số người trong lòng đã có tính toán nhỏ.
Trong đám người này có Vương Chí Thành, đôi mắt nóng bỏng khi nhìn về phía Lục Hướng Noãn càng thêm rõ ràng.
“Thanh niên trí thức Lục, cháu học khám bệnh từ ai thế?”
Lục Hướng Noãn thuận miệng bịa một lý do: “Hàng xóm nhà cháu là bác sĩ, bình thường khi rảnh cháu đều học từ bà ấy.”
Dù sao trời cao hoàng đế xa, những người này sẽ không chạy tới Bắc Kinh vạch trần lời nói dối của cô.
“Vậy cháu khám được những bệnh gì?” Vương Chí Thành lại tiến thêm một bước hỏi.
Lục Hướng Noãn nhìn lướt qua mọi người, phát hiện ánh mắt bọn họ đều sáng rực nhìn cô, sau đó chậm rãi mở miệng nói:
“Bệnh phương diện phụ nữ cháu cơ bản khám được, những bệnh khác cũng biết một chút nhưng không nhiều lắm.”
Lục Hướng Noãn ăn ngay nói thật như vậy, nhưng mà một đại đội có lẽ không xuất hiện bệnh gì đó quá khó chữa, có lẽ y thuật của cô đủ dùng.
Nhưng mà sự thật là sau này thật sự có một số bệnh rất khó giải quyết, chuyện này khiến đống tài liệu lúc đó Lục Hướng Noãn không quản ngày đêm tải hết tài liệu y học liên quan về có tác dụng.
“Thanh niên trí thức Lục, tôi muốn hỏi…” Quách Lan Tử nghe Lục Hướng Noãn nói như vậy, lập tức mở miệng muốn hỏi, kết quả còn chưa nói hai câu, đã bị chồng mình giữ chặt không cho nói.
“Có liêm sỉ chút được không, chuyện đó không thể lén hỏi à?” Vương Đào tức giận nói.
Quách Lan Tử bị chồng mình rống như vậy, sợ tới mức không dám nói nữa.
Người khác thấy thế cũng chỉ cười.
Lục Hướng Noãn nhân cơ hội này nói:
“Sau này mọi người muốn tìm tôi khám bệnh thì buổi tối tới tìm tôi, bởi vì ban ngày tôi còn phải đi làm việc, không có thời gian.”
Tiểu hồ ly này, Hoắc Cảnh Xuyên vừa nghe lập tức đoán ra được Lục Hướng Noãn đánh chủ ý gì.
Nhưng mà như vậy cũng tốt, ít nhất không cần vất vả kiếm công điểm.
Mọi người nghe Lục Hướng Noãn nói như vậy, đều sôi nổi nhìn cô cảm ơn, bọn họ tính toán về nhà nhất định phải giáo dục con cháu trong nhà, chọc ai thì chọc tuyệt đối không chọc Lục Hướng Noãn.
Dù sao có nhà ai có thể đảm bảo cả đời không bị bệnh, đến huyện thành tiêu tiền đắt muốn chết.
Mà Vương Chí Thành thì cúi đầu trầm tư, không biết suy nghĩ gì.
Những người khác ở khu thanh niên trí thức đều cảm thấy vô cùng tự hào, bởi vì Lục Hướng Noãn cũng là một phần tử của khu thanh niên trí thức bọn họ.
Quách Cẩu Tử ngồi một bên nghỉ ngơi nghe thím hai của ông ấy nói tiếp chuyện vừa rồi, trong lòng vô cùng cảm ơn thanh niên trí thức Lục đã cứu mạng già này của ông ấy.
Nhưng nghe con trai của ông ấy gọi thanh niên trí thức là người phụ nữ xấu xa, còn muốn đánh người ta, nắm tay ông ấy hơi ngứa.
Ông ấy lập tức xách Quách Phú Quý lên, kéo tới trước mặt Lục Hướng Noãn.
“Mau xin lỗi thanh niên trí thức Lục người ta.” Tuy vợ chết sớm, nhưng Quách Cẩu Tử giáo dục con mình không kém gì nhà khác.
Chỉ sợ sau khi chết không có mặt mũi đi gặp vợ mình phía dưới.
Quách Phú Quý cũng biết vừa rồi đổ oan cho Lục Hướng Noãn, cho nên khi cha cậu ta vừa mới nói xong, lập tức quỳ xuống với Lục Hướng Noãn.
Mọi người bị hành động này của cậu ta dọa sợ, nhưng thật ra vẻ mặt Lục Hướng Noãn như thường bảo cậu ta nhanh đứng dậy, người không biết còn tưởng là cô đang bắt nạt trẻ em ấy chứ.
Tuy con người cô tâm địa hơi ác độc, nhưng mà còn chưa tới mức độ bắt nạt một đứa bé chỉ tới ngực cô.
Kết quả Quách Phú Quý làm như không nghe thấy, vừa dập đầu vừa xin lỗi với Lục Hướng Noãn, thuận tiện còn cảm ơn mười tám đời tổ tông của Lục Hướng Noãn cứu cha cậu ta trở về.
Đúng là hai cha con ruột, lúc này Quách Cẩu Tử cũng quỳ xuống theo với cậu ta.
Dù sao Lục Hướng Noãn cứu mạng già của ông ấy, không có cô con của ông ấy đã thành đứa bé không cha.
Hai người một trước một sau liều mạng dập đầu với Lục Hướng Noãn, biểu cảm của Lục Hướng Noãn trực tiếp cứng đờ, bởi vì cô không ngăn được.
Cô không nhận nổi, chỉ là thấy máu ngất xỉu mà thôi, cho dù cô không làm gì lát nữa ông ấy cũng sẽ tỉnh lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận