Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 1004: Lục Hướng Noãn kinh ngạc

Mọi người trong nhà tận mắt nhìn thấy Hoắc Cảnh Xuyên vẫn còn sống, đều kích động muốn chết, bọn họ đều cảm thấy vui sướng thay Lục Hướng Noãn.
Cuối cùng cũng khổ tận cam lai.
Sau khi nói chuyện một lát, Lưu Thúy nhanh chóng đi bưng hai cốc nước đường đỏ tới, mà Lục Hướng Noãn thì trêu đùa hai đứa bé trên giường.
Hiện giờ hai đứa bé còn chưa biết nói, chỉ biết kêu a a a a, khiến Lục Hướng Noãn cảm thấy rất vui.
“Chị dâu, đứa bé nào là lão đại thế?”
Song sinh giống nhau y như đúc, Lục Hướng Noãn thực sự khó phân biệt ra được ai là anh ai là em.
Lưu Thúy chỉ Vương Ý Hiên đang ôm chân gặm nói: “Thằng bé là lão đại, Vương Ý Hiên, bên cạnh đang mút tay là lão nhị Lý Ý Tuấn.”
Lục Hướng Noãn nghe thấy họ của hai đứa bé thì hơi kinh ngạc, khi cô cho rằng mình ngụy trang rất tốt, lại bị Lý Tiểu Uyển nhìn ra được cô đang nghĩ gì.
Thực ra người nào cũng giật mình, dù sao ở chỗ bọn họ, đứa bé theo họ nhà gái thực sự rất ít, đương nhiên trừ ở rể.
“Lúc ấy khi chị sinh con, khó sinh, cũng may có miếng nhân sâm em để lại, nếu không mạng của chị thực sự mất ở bệnh viện. Hướng Noãn, chị còn chưa nói một tiếng cảm ơn với em đâu.”
“Chị dâu, nghe chị nói kìa, đâu cần khách sáo với em.”
“Những lời chị nói là lời nói thật mà, anh trai em vì chuyện đó mà sợ hãi, cho nên khi chị xuất viện đã đưa ra ý kiến một đứa theo họ anh ấy, một đứa theo họ chị. Cha mẹ chồng cũng đồng ý, cho nên tên của hai đứa nhỏ định ra như vậy.”
Lúc đó Lý Tiểu Uyển thực sự cảm ơn Vương Dược Phú, nếu lúc trước anh ta không nói, hai đứa nhỏ theo họ anh ta cô ấy cũng không có ý kiến gì.
Nhưng mà anh ta nói, không chỉ cô ấy, bao gồm cả cha mẹ cô ấy đều cảm ơn Vương Dược Phú.
Lục Hướng Noãn cảm thấy vui vẻ vì Vương Dược Phú có thể có giác ngộ như thế, trái lại Hoắc Cảnh Xuyên ở bên cạnh rơi vào trầm tư.
Đôi mắt to to tròn nhìn bạn, bạn không mềm lòng cũng không được.
Lục Hướng Noãn nhận được đồng ý của Lý Tiểu Uyển xong, thì ôm lão đại Vương Ý Hiên vào lòng.
Vương Ý Hiên được ôm vào lòng cười ha ha với Lục Hướng Noãn, khiến trái tim Lục Hướng Noãn bị hòa tan, ý cười trên mặt cô chưa từng biến mất.
Lý Tiểu Uyển nhìn thấy Lục Hướng Noãn thích đứa bé như vậy, lập tức buột miệng thốt ra:
“Em gái, lần này Cảnh Xuyên đã trở về, hai em định khi nào có con.”
Hoắc Cảnh Xuyên nghe thấy những lời này thì nín thở, ánh mắt nhìn về phía Lục Hướng Noãn theo bản năng, trái tim đập nhanh mãnh liệt.
“Mấy tháng gần đây đi.”
Từ sau khi Hoắc Cảnh Xuyên trở về, Lục Hướng Noãn vẫn luôn suy xét vấn đề này, hiện giờ nhìn đứa bé trong lòng, cô càng thêm kiên định với quyết tâm mình cũng muốn sinh một đứa bé.
Nhưng mà tiền đề mang thai là cô phải chuẩn bị mang thai một cách khoa học, không chỉ bản thân cô, ngay cả Hoắc Cảnh Xuyên cũng thế, chỉ có tinh trùng và trứng chất lượng tốt kết hợp với nhau, mới sinh ra được đứa bé khỏe mạnh thông minh.
Cho nên đợi về Bắc Kinh, cô phải ra tay chuẩn bị chuyện điều trị sức khỏe cho cô và Hoắc Cảnh Xuyên.
Hoắc Cảnh Xuyên có chút không tin được vào lỗ tai mình, nhưng nhìn phản ứng của những người khác, càng khiến anh không khỏi tin tưởng mình không nghe nhầm, trong lòng âm thầm mừng như điên.
Đồng thời ánh mắt nóng bỏng nhìn cô.
Lục Hướng Noãn đang trêu đùa đứa bé bất chợt ngẩng đầu nhìn về phía Hoắc Cảnh Xuyên, ánh mắt hai người chạm nhau.
Chẳng qua Lục Hướng Noãn có chút không chịu nổi ánh mắt của Hoắc Cảnh Xuyên nhìn về phía mình, quay đầu sang một bên theo bản năng.
Còn Lý Tiểu Uyển thấy hết được cảnh này thì che miệng cười trộm, nhìn em gái và em rể như vậy, tình cảm của hai bọn họ thực sự rất tốt.
Lục Hướng Noãn và Hoắc Cảnh Xuyên ăn cơm ở nhà Vương Quốc An xong, lại trò chuyện một lát mới rời đi.
Khi rời đi, Lưu Thúy xách đồ Lục Hướng Noãn mang tới đặt lên xe: “Trong nhà đủ đồ, lần sau tới cũng không thể mang theo đồ, nghe thấy không.”
Lục Hướng Noãn bảo Hoắc Cảnh Xuyên cầm đồ trong giỏ xe xuống, nhét vào tay Lưu Thúy.
“Mẹ, không có thứ gì khác, chỉ có sữa bột con mua cho hai cháu trai thôi.”
Nghe nói là sữa bột, cuối cùng Lưu Thúy không nói nên lời từ chối.
Bởi vì Lý Tiểu Uyển ít sữa, căn bản không đủ cho hai đứa nhỏ ăn, cho nên chỉ có thể cho bọn họ uống sữa bột.

Bạn cần đăng nhập để bình luận