Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 296: Nhớ ra sự thật

Trong lòng Hoắc Cảnh Xuyên có tư tâm, cho nên khi Lục Hướng Noãn băng bó miệng vết thương, anh đứng ra nhận nhiệm vụ này.
Vì thế trên vết thương chỉ cần viêm, không bôi thuốc đều do Hoắc Cảnh Xuyên và đám Quách Cẩu Tử phối hợp với nhau, cùng với Lục Hướng Noãn ở bên cạnh tự mình ra trận chỉ đạo, cuối cùng cũng băng bó hết vết thương của Tam Ma Tử.
Tam Ma Tử nằm trên giường đất bị băng bó thành dáng vẻ của xác ướp, cho dù như vậy áo của Hoắc Cảnh Xuyên vẫn không đủ dùng, anh cũng không chê bẩn, trực tiếp dùng ga trải giường của Tam Ma Tử.
Mà trong quá trình băng bó, Tam Ma Tử đã đau đến mức ngất xỉu không biết bao nhiêu lần, đợi khi anh ta mở mắt ra lần nữa, trong phòng đã không có người.
“… Người… Đâu… A…” Anh ta miễn cưỡng rống lên mấy chữ, phát hiện không có ai trả lời, anh ta tức tới mức hộc máu vừa định đấm tường.
Kết quả anh ta phát hiện vậy mà tay mình không nâng lên nổi, không nghe mình sai bảo.
Linh kiện khác trên người cũng như thế, không thể cử động, hơi cử động sẽ đau đến mức tê tâm liệt phế.
Trên trán chảy đầy mồ hôi lạnh, Tam Ma Tử tức tới mức chỉ có thể run rẩy mắng chửi người.
Nhưng mà mắng một lát thì không mắng nổi nữa, bởi vì giọng nói cũng không nói được nữa.
Nằm trên giường đất, mở to mắt nhìn trần nhà, Tam Ma Tử thật sự không nghĩ ra buổi tối mình đi uống rượu, sao lại thành ra như bây giờ.
Anh ta nỗ lực nhớ lại chuyện xảy ra tối qua, phát hiện ngày hôm qua anh ta uống hơi nhiều với đám bạn của mình, không nhớ nổi chuyện sau đó.
Đợi đã, trong đầu Tam Ma Tử đột nhiên thoáng hiện chuyện gì đó.
Tối qua khi anh ta về nhà hình như thấy được thanh niên trí thức đen kia, trong lúc nhất thời anh ta không nhịn được muốn đè cô ấy.
Sau đó thì sao, hình như là sau đó khi anh ta cởi quần áo của cô ấy, bị đập một cái.
Lại sau đó anh ta nghĩ mãi không ra, chỉ nhớ rõ khi anh ta tỉnh lại thì thành ra như vậy, toàn thân là máu bò xuống chân núi.
Mình biến thành dáng vẻ như hiện giờ chắc chắn là do cô ấy làm hại, nghĩ tới lão nhị của mình không còn cảm xúc của Tam Ma Tử rất kích động, ước gì bây giờ có thể đi tìm thanh niên trí thức đen kia, tát cô ấy hai cái, sau đó bắt cô ấy bồi thường cho mình.
Đúng vậy, nên làm như thế, thanh niên trí thức đen kia biến mình thành ra như bây giờ, nên làm vợ anh ta, sau này chăm sóc anh ta.
Tam Ma Tử nghĩ thông suốt không kêu to nữa, anh ta hạ quyết tâm đợi lần sau đám đại đội trưởng đến đây thăm anh ta, nhất định phải nói chuyện này ra, đòi công bằng cho mình.
Đến lúc đó thanh niên trí thức đen kia thành vợ của mình, anh ta muốn giáo huấn thế nào thì giáo huấn thế đó, người nào cũng không ngăn cản được anh ta.
Anh ta cần phải báo thù cho lão nhị, nếu không Tam Ma Tử này không phải là đàn ông.
Rõ ràng là anh ta đã quên hiện giờ mình đã không còn là đàn ông.
Quách Cẩu Tử và Vương Chí Thành vẫn luôn mời mãi, Lục Hướng Noãn thịnh tình không thể chối từ nên đồng ý, nhưng mà cô đưa ra ý về nhà xử lý chút việc trước, lát nữa lại qua.
Đám Quách Cẩu Tử đồng ý, hơn nữa trước khi đi vẫn luôn dặn dò Lục Hướng Noãn nhất định phải qua, nếu không đến lúc đó sẽ tự mình đến nhà cô mời cô.
Lục Hướng Noãn gật đầu đồng ý, lúc này Quách Cẩu Tử và Vương Chí Thành mới yên lòng, trở về chuẩn bị cơm buổi tối.
Tốt nhất gì cũng là mời người ta, đương nhiên là không thể keo kiệt như thường ngày.
Mà Hoắc Cảnh Xuyên thì khỏi phải nói, anh vốn định từ chối nhưng nghe Lục Hướng Noãn đồng ý, anh lập tức sửa miệng.
Mà Lục Hướng Noãn nghe Hoắc Cảnh Xuyên nói như thế thì im lặng nhìn lướt qua, sau đó đi theo Vương Hiểu Linh và Đàm Phượng Kiều rời đi.
Vương Hiểu Linh và Đàm Phượng Kiều cũng được Vương Chí Thành mời, chẳng qua hai người đều cảm thấy không có mặt mũi đó, dù sao cũng không giúp được gì cho nên từ chối.
Vương Chí Thành cũng không lại khuyên nữa.
Khi đến giao lộ chuẩn bị tách ra, Lục Hướng Noãn thấy gương mặt Vương Hiểu Linh mất hồn mất vía, thì nhíu chặt mày.
Tam Ma Tử này đúng là đáng chết, thiến vật lý đúng là tiện nghi cho anh ta.
Vì thế Lục Hướng Noãn giúp người giúp tới cùng, tiễn Phật tiễn tới Tây Thiên, khi tách ra đưa ra ý kiến để Vương Hiểu Linh ngủ với cô hai ngày này.
Cô sợ ngủ một mình.
Cái cớ sứt sẹo này Đàm Phượng Kiều tin, còn giúp Lục Hướng Noãn khuyên Vương Hiểu Linh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận