Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 351: Hiểu lầm

Thật sự là có chút không hiểu ra sao.
Mà Hoắc Cảnh Xuyên nghe được như vậy thì cười tươi một lát, cười để lộ ra tám chiếc răng trắng bóng.
Anh như vậy khiến Vương Giải Phóng mới trấn định lại chưa được bao lâu bị dọa sợ, cười như thế thật sự hơi dọa người.
Dọa anh ta muốn về nhà tìm mẹ.
Rõ ràng vừa rồi còn có gương mặt lạnh như băng người khác nợ 800 tệ, bây giờ đột nhiên biến thành như vậy.
Vừa rồi anh ta nói gì nhỉ, Vương Giải Phóng cẩn thận hồi tưởng lại.
Đợi đã, hình như anh ta nói chuyện Vương Dược Phú kết hôn, tất cả nghi ngờ vừa rồi của Vương Giải Phóng lập tức không còn.
Anh ta nhìn Hoắc Cảnh Xuyên trước mặt, không nhịn được trêu ghẹo:
“Đoàn trưởng Hoắc, không phải vừa rồi anh ăn dấm của tên nhóc thối kia đấy chứ? Không phải là anh cho rằng thanh niên trí thức Lục là đối tượng của tên nhóc thối Vương Dược Phú, có phải hay không?”
Hoắc Cảnh Xuyên không nói gì, nhưng biểu cảm trên mặt đã bán đứng anh.
Đều là người từng trải, Vương Giải Phóng lập tức hiểu ra, trên mặt xuất hiện ý cười, chẳng qua là hơi đáng khinh.
Cũng may tối muộn nên không ai nhìn thấy được, duy nhất có một người ở trước mặt anh ta nhưng cũng chẳng quan tâm anh ta.
Bởi vì trong lòng Hoắc Cảnh Xuyên đều là bóng dáng cô gái anh âu yếm.
“Đoàn trưởng Hoắc, anh xong đời rồi, anh chắc chắn ngã quỵ dưới váy thạch lựu của thanh niên trí thức Lục.”
Không cần đoán, chỉ cần là người có lỗ tai để nghe, đều có thể đoán được hai người là quan hệ anh em, sao có thể là quan hệ đối tượng.
Xem ra là anh hùng khó qua ải mỹ nhân.
Nhưng mà nếu chuyện này truyền tới trong đội, vậy thì chắc chắn sẽ bị cả đội chê cười.
Vương Giải Phóng cảm thấy bản thân anh ta đang nắm giữ bí mật khó lường, cho nên dọc đường đi đều quấn lấy Hoắc Cảnh Xuyên hỏi đông hỏi tây.
Thật sự là vì tâm trạng của Hoắc Cảnh Xuyên hiện giờ không tệ, cho nên thỉnh thoảng còn đáp lại Vương Giải Phóng một câu.
Chẳng qua phần lớn thời gian vẫn là im lặng không nói.
Trong lòng Vương Giải Phóng cảm thấy vô cùng mỹ mãn, vui sướng đến mức lẩm nhẩm hát.
Nhưng mà anh ta cũng âm thầm hạ quyết tâm, cuộc sống sau nay anh ta phải đi lại nhiều với thanh niên trí thức Lục kia, tranh thủ để lại ấn tượng tốt.
Bởi vì Vương Giải Phóng làm người từng trải biết được Hoắc Cảnh Xuyên đã đâm đầu vào, thì sẽ không nhổ ra được.
Thời gian trôi qua rất nhanh, chưa tới một tiếng Hoắc Cảnh Xuyên đã chở Vương Giải Phóng đến được huyện thành.
Vương Giải Phóng nhờ quan hệ mua vé xe cũng đã có, thời gian là 5 giờ sáng ngày mai.
Cho nên đợi ở chỗ nào cũng là đợi, hơn nữa đợi ở ga tàu hỏa còn không đủ chịu tội sao.
Vì thế Vương Giải Phóng lập tức dẫn Hoắc Cảnh Xuyên về nhà, nhà này chỉ có mình anh ta ở.
Bởi vì anh ta ở nhà chê mẹ anh ta mỗi ngày lải nhải bên tai anh ta quá ầm ĩ, rảnh rỗi là thúc giục anh ta kết hôn sinh con.
Hiện giờ anh ta còn chưa có đối tượng, lấy đâu ra con.
Ngoài ra Vương Giải Phóng còn lấy chai rượu trắng cấp dưới tặng cho anh ta dưới gầm giường ra, muốn uống một chút với Hoắc Cảnh Xuyên.
Nhưng bị Hoắc Cảnh Xuyên từ chối, chỉ thấy anh nói xong thì móc 100 tệ trong túi ra, đặt lên bàn.
Mấy năm nay tuy mỗi tháng đều gửi tiền trợ cấp về nhà, nhưng không nhiều lắm, dư lại anh đều tích cóp cất đi.
Ngoài ra còn có tiền thương làm nhiệm vụ lúc trước, đương nhiên mức độ nguy hiểm của nhiệm vụ có thể nghĩ tới, vết sẹo lớn nhỏ trên người Hoắc Cảnh Xuyên có thể chứng minh tất cả.
Mà những chuyện này, anh sợ hai vợ chồng già lo lắng nên luôn chưa từng kể.
Vương Giải Phóng nhìn anh hào phóng ném một xấp tiền lên bàn như vậy, ngây ngốc khoảng hai giây mới lấy lại tinh thần nói:
“Đây là làm gì vậy?”
“Nhận lấy tiền, dành thời gian tìm cơ hội đào giếng cho cô ấy, đừng để cô ấy biết là tôi nhờ.”
Hoắc Cảnh Xuyên vốn định tự mình đào giếng ở trong sân giúp cô, tránh cho sau này cô phải đi rất xa mới gánh được nước.
Nhưng trong đội triệu tập gấp phá hỏng kế hoạch của anh, cho nên anh không thể không nhờ Vương Giải Phóng.
Nhiệm vụ lần này cần thời gian rất dài, dài đến mức bản thân Hoắc Cảnh Xuyên cũng không có biện pháp tính ra.
Bởi vì trong lòng anh cũng biết đại khái trong đội triệu tập anh khẩn cấp là vì chuyện gì, hơn nữa anh không thể từ chối.
Chỉ có thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, một lưới bắt hết thế lực đối địch ở Hoa Quốc, biên cương mới có thể hoàn toàn nhận được hòa bình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận