Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 903: Vận mệnh chú định sớm có chú định

Tên khác đều có thể có lệ, nhưng mà tên người thì không thể có lệ, dù sao đây là tên theo người ta cả đời.
Tên của cô ở hiện đại vì không dễ nghe cô mới lén trộm sổ hộ khẩu chạy đi sửa, đổi Lục Phán Đệ thành Lục Hướng Noãn.
Vốn định đổi thành Tử Đệ, nhưng nghĩ một lát tên này không dễ nghe, vì tức cha mẹ Lục gia vô lương tâm kia đổi thành cái tên khó nghe như vậy, không cần thiết.
Cho nên sau này đổi thành Lục Hướng Noãn, tên này là nhân viên công tác của cục công an đặt giúp cô.
Vận mệnh chú định sớm có chú định, giống như cô có duyên phận với cơ thể này, vô cùng tuyệt diệu.
Hoắc Cảnh Xuyên nhìn thấy Lục Hướng Noãn khó xử như vậy, thì đề nghị từ chối chuyện này, tránh cho cô đau đầu vì chuyện này.
Lục Hướng Noãn nghĩ tới Vương gia đối xử tốt với cô, mở miệng nói: “Hai ngày này em sẽ nghĩ, khoan hãy từ chối gấp như vậy.”
Hoắc Cảnh Xuyên thấy trong lòng cô đã có chủ ý, cũng không nói gì nữa, về phòng nằm trên giường một lát rồi đi huấn luyện.
Nhưng mà anh vẫn còn bối rối vì những lời Vương Chí Cường nói, ngay cả huấn luyện buổi chiều cũng không có tinh thần.
Hoắc Cảnh Xuyên rời đi, một lát sau Lục Hướng Noãn tỉnh lại.
Sau khi Lục Hướng Noãn rời giường, thì lấy đống thảo dược hái được trên núi sáng nay đến sân phơi nắng.
Cây kim ngân, hoa cúc, xa tiền thảo, phúc bồn tử, bạc hà…
Đều là mấy thảo dược thường thấy, lượng tràn đầy hai giá to.
Trong đó bạc hà, Lục Hướng Noãn tính toán hai ngày này làm ít tinh dầu bạc hà nâng cao tinh thần cho Hoắc Cảnh Xuyên dùng.
Mùa hè trời nắng dễ bị cảm nắng, ngoại trừ tinh dầu bạc hà, Lục Hướng Noãn còn tính toán làm ít nước bổ dưỡng cho Hoắc Cảnh Xuyên.
Lục Hướng Noãn mới xử lý thảo dược xong, khi đang chuẩn bị múc nước rửa tay Trình Hiểu Yến và Hồ Ái Hương dẫn theo Trương Cải Liên vợ chính ủy tới, trong tay mỗi người còn có một sọt kim chỉ.
Sọt kim chỉ, nhìn tên đoán nghĩa, chính là sọt đựng kim chỉ.
Ngoại trừ kim chỉ ra, bên trong còn có đồ dùng để làm giày cùng với kéo, thước đo, đây chính là hộp bách bảo của đám phụ nữ.
Thời buổi này, quần áo, ga trải giường, vỏ chăn trên cơ bản đều là khâu vá thủ công, cho nên mỗi nhà cơ bản đều có sọt kim chỉ, nhưng nhà Lục Hướng Noãn không có thứ này.
Bởi vì máy may nhà cô đã giải quyết phần lớn vấn đề.
Khoảng thời gian trước, Hoắc Cảnh Xuyên dùng tre dựng ra đình hóng gió ở sát sân tường, bên trong đặt bàn ghế, trong phòng hơi oi bức, cho nên Lục Hướng Noãn rửa tay sạch sẽ xong thì dẫn ba bọn họ tới đình hóng gió ngồi.
Trình Hiểu Yến và Hồ Ái Hương thường xuyên tới đây nói chuyện, cho nên thấy đình hóng gió thì không kinh ngạc.
Nhưng Trương Cải Liên là lần đầu tiên tới đây, đột nhiên nhìn thấy đình hóng gió thì hơi kinh ngạc, ngồi ở bên trong vậy mà không cảm thấy nóng bức.
Trong lúc nhất thời cô ấy cũng nổi lên tâm tư xây một cái đình hóng gió trong nhà, bố cục của nhà cô ấy và nhà Lục Hướng Noãn giống nhau như đúc, có lẽ có thể xây một cái.
Như vậy mùa hè không cần ở trong phòng oi bức, trong nhà có quạt điện nhưng cô ấy luyến tiếc bật.
Một số điện mất 1.6 hào, bình thường buổi tối bật đèn thực ra không phí điện, quạt điện thì khác, kẽo kẹt luôn quay không ngừng.
Quạt điện to như vậy, rất tốn điện.
Đừng nhìn chồng cô ấy là chính ủy, mỗi tháng có tiền trợ cấp nhiều hơn những người khác một chút, nhưng mà số tiền đó căn bản không đủ dùng, trong nhà có nhiều người già trẻ con.
Dưới cái nhìn của Trương Cải Liên, tiền có thể tiết kiệm thì tiết kiệm, cho dù tiết kiệm được một hào cô ấy đều cảm thấy đáng giá.
Cho nên đợi Lục Hướng Noãn bưng phích nước nóng từ phòng ra, Trương Cải Liên hỏi Lục Hướng Noãn đình hóng gió này là ai làm, cô ấy cũng muốn làm một cái.
Lục Hướng Noãn nói: “Là Hoắc Cảnh Xuyên làm, nếu chị muốn làm, lát nữa có thể hỏi anh ấy xem làm thế nào, cụ thể thì em không biết.”
Cô nhớ rõ cô chỉ thuận miệng nói một câu muốn chỗ hóng gió, ngày hôm sau không biết Hoắc Cảnh Xuyên khiêng nhiều tre như vậy ở đâu về dựng một cái trong sân cho cô.
Làm tận hai ngày, ngoại trừ thời gian huấn luyện, thời gian còn lại đều làm việc.
Nhưng mà thành phẩm làm ra khiến Lục Hướng Noãn vô cùng hài lòng, hiện giờ khi cô rảnh rỗi thì thích nằm trong đình hóng mát, thuận tiện pha một bình trà ngon.
Chẳng qua bị người đàn ông vô lại Hoắc Cảnh Xuyên kia xong việc đòi không ít “lãi”, ngày hôm sau khi cô rời giường chân mềm nhũn.
“Được, đợi lần tới chị hỏi cậu ấy một chút, bảo cậu ấy dạy chồng chị làm thế nào.” Trương Cải Liên nói xong, thì bắt đầu ngồi đó làm đế giày.

Bạn cần đăng nhập để bình luận