Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 855: Đại viện chúng ta không có người đàn ông nào thương vợ như đoàn trưởng Hoắc

Ở nhà ngang thì không cần đào, ở nhà riêng thì không nỡ đào, dù sao đào giếng quá đắt.
Có tiền đào giếng còn không bằng đến chợ đen mua năm mươi một trăm cân lương thực, hai người ăn thoải mái cũng ăn được gần tháng.
Hơn nữa trong khu đại viện này không phải không có giếng, đi mấy bước mà thôi, tốn tiền như vậy làm gì, còn là tiêu tiền linh tinh.
Tuy là nói như vậy, nhưng trong lòng bọn họ đều rất hâm mộ Lục Hướng Noãn, hiện giờ cả khu đại viện có người nào không biết Hoắc Cảnh Xuyên là người thương vợ.
Vừa đào giếng như vậy, sau này Lục Hướng Noãn không cần cả ngày đi ra ngoài gánh nước, phải biết rằng gánh nước là việc tốn sức.
Một ngày gánh nước đều phải chạy qua chạy lại nhiều chuyến, khiến người ta vô cùng mệt mỏi.
Tuy đám người trong khu đại viện chưa từng thấy Lục Hướng Noãn đi gánh nước, trên cơ bản đều là Hoắc Cảnh Xuyên đi lúc sớm, nhưng không chịu nổi mệnh của Lục Hướng Noãn tốt.
Nghĩ tới chồng mình tan làm xong là về nhà nằm trên giường, đổ chai dầu còn ngại tới giúp đỡ, đối lập như vậy khiến trong lòng bọn họ càng tức giận.
Thực ra bọn họ không biết chính là, mỗi ngày Lục Hướng Noãn đều ăn màn thầu trắng, thịt kho tàu… tiếp đãi đám người đến giúp đỡ.
Chẳng qua đám Lưu Học Kim sợ nói ra sẽ gây thêm phiền phức cho đoàn trưởng và chị dâu của bọn họ, cho nên đều ăn ý không nói ra ngoài.
Nhưng mà từ mấy câu của đám Lưu Học Kim, cũng có thể biết được đồ ăn không kém.
Những người khác không tới giúp đỡ đều rất hận, nếu không bọn họ cũng có thể ăn đến miệng đầy dầu.
Chẳng qua Lục Hướng Noãn thân là đương sự cũng không để ý chuyện bên ngoài, căn bản không biết người bên ngoài thảo luận về cô và Hoắc Cảnh Xuyên.
Hiện giờ cô không phải bận lên núi hái thuốc, thì chính là nhân lúc Hoắc Cảnh Xuyên huấn luyện không ở nhà, ở trong không gian nghiên cứu phương thuốc cầm máu mới.
Lúc trước tuy phương thuốc cầm máu mà cô nghiên cứu có hiệu quả tốt, nhưng cô muốn nó có thể tốt hơn nữa, như vậy có thể tranh thủ chút hi vọng sống sót cho đám binh sĩ bị thương chảy máu trên chiến trường.
Cô hi vọng Hoắc Cảnh Xuyên bình an trở về, cũng hi vọng những binh lính khác cũng giống như anh, bình an trở về, phía sau bọn họ còn có người nhà đang đợi bọn họ.
Chẳng qua là làm thí nghiệm lâu như vậy, cũng không đạt tới hiệu quả mà Lục Hướng Noãn mong muốn, ngay khi cô mặt ủ mày chau, không biết nên làm sao bây giờ thì bên Đoạn Tiểu Vi lại không bình tĩnh.
“Đại viện chúng ta không có người đàn ông nào thương vợ như đoàn trưởng Hoắc, các cô nói xem, sao tôi lại không có mệnh tốt như thế.” Tôn Mỹ Linh vợ của phó doanh trưởng Lý oán trách với mọi người.
Hàn Tuyết Mai nghe cô ta nói như vậy, thì cười nói:
“Tôn Mỹ Linh, cô đừng được tiện nghi mà khoe mẽ, phó doanh trưởng Lý nhà cô ít nhất cũng đối xử tốt với cô, làm chuyện gì cũng nghe cô.
Cô nhìn chồng tôi xem, từ khi tôi sinh con xong không phải ghét bỏ tôi béo, thì ghét bỏ tôi ăn nhiều, buổi tối còn không chạm vào tôi, chê tôi sinh con xong chỗ đó lỏng.
Tôi thấy trái tim của anh ta hiện giờ đã không ở chỗ tôi, lại thêm mấy năm nữa, nói không chừng lại bị hồ ly tinh nào đó câu đi mất.”
Con người ấy à, sợ so nhất.
Tôn Mỹ Linh vừa nghe Hàn Tuyết Mai nói như vậy, trong lòng thoải mái, dù sao chồng cô ta làm gì cũng nghe cô ta, ngay cả chuyện ngủ cũng dựa theo cô ta, nhưng ngoài miệng lại không để bụng nói:
“Đàn ông ấy à, đều có cùng đức hạnh, chuyện này cô cũng đừng đau lòng, hiện giờ nuôi con trai cô khôn lớn mới là quan trọng nhất. Đứa bé lớn, trái tim đàn ông sẽ chậm rãi yên ổn lại.”
Hàn Tuyết Mai thấy Tôn Mỹ Linh vui sướng đến mức khóe miệng nhếch cao, thì bĩu môi nói:
“Tôi không đau lòng đâu, cô đừng nhìn hiện giờ đoàn trưởng Hoắc đối xử tốt với vợ, đợi sinh con xong dáng người thay đổi, các cô cứ đợi xem trong lòng đoàn trưởng Hoắc chắc chắn sẽ thay đổi.
Các cô đừng quên con gái nhà sư trưởng Đoạn vẫn luôn nhớ thương đoàn trưởng Hoắc đấy, tốt xấu gì cô ta cũng là cành hoa của đoàn văn công, dáng người cũng được. Thời gian lâu dần, tôi không tin đến lúc đó đoàn trưởng Hoắc không động lòng.
Tôi thấy đoàn trưởng Hoắc đúng là ngốc, con gái của sư trưởng không cần, lại cố chấp cưới cô gái nông thôn.”
Hàn Tuyết Mai là loại người mình sống không tốt, thì không muốn người khác được sống tốt.
Quách Vân Chi phản bác:
“Không có khả năng, tôi thấy vợ của đoàn trưởng Hoắc khá tốt, trông còn xinh đẹp, tay nghề nấu ăn giỏi, hai ngày trước vợ của chính ủy còn khen cô ấy trước mặt tôi nữa.”
Hàn Tuyết Mai thấy có người phản bác cô ta, lập tức oán trách:
“Tay nghề tốt, cũng không có tác dụng gì đối với sự nghiệp. Các cô cứ đợi xem, sau này đoàn trưởng Hoắc chắc chắn sẽ hối hận vì cưới cô gái nông thôn.”
Mấy người nói chuyện đến khí thế ngất trời, căn bản không chú ý tới Đoạn Tiểu Vi đi ngang qua.

Bạn cần đăng nhập để bình luận