Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 308: Trung y

Khi mẹ anh đóng cửa đi ra ngoài, Hoắc Cảnh Xuyên mới chậm rãi mở mắt ra, ngẩng đầu nhìn ngoài cửa sổ, không biết lại nghĩ chuyện gì.
Ngay sau đó Hoắc Cảnh Xuyên đứng dậy, tắt đèn dầu trên bàn đi, căn phòng lập tức rơi vào hắc ám, mà anh nằm trên giường ngủ mất.
Mà bên Lục Hướng Noãn lau khô tóc xong, lấy khoai lang đỏ thím Lan Hoa đưa cho cô chia cho Vương Hiểu Linh một nửa.
Khoai lang đỏ khô ăn ngon thì ăn ngon, nhưng mà thứ này ăn quá phí răng và quai hàm, đến bây giờ hai quai hàm của cô vẫn còn đau.
Nhưng mà nhai còn rất nghiện.
Hiện giờ ở bên ngoài cô chỉ có đồ ăn vặt như vậy, những thứ khác là đồ ăn cô đặt trong tủ bát, cho nên vì khen thưởng tối hôm nay Vương Hiểu Linh chăm chỉ, Lục Hướng Noãn xem như nhịn đau bỏ đi thứ yêu thích.
Dù sao cô ấy múc đầy lu nước kia, chỉ nhìn lượng nước cũng biết cô ấy đã đi tới đi lui gánh không biết bao nhiêu lần.
Vương Hiểu Linh không từ chối được, bởi vì cuối cùng Lục Hướng Noãn trực tiếp mở miệng uy hiếp cô ấy.
Nếu không nhận mà nói, vậy cô ấy dọn về khu thanh niên trí thức ngủ đi.
Cô ấy không muốn trở về với dáng vẻ như bây giờ, nên lấy miếng khoai lang đỏ trong túi ra đặt vào miệng nhai.
Rất lâu sau, đôi mắt Vương Hiểu Linh sưng đỏ vội cúi đầu, giọng nói kèm theo nức nở nói một câu:
“Rất ngọt.”
Không biết là chỉ khoai lang đỏ khô này, hay là thứ khác.
Lục Hướng Noãn đang vén chăn lên dừng tay, ngay sau đó lấy lại tinh thần: “Tắt đèn, ngủ.”
Vương Hiểu Linh nhanh chóng buộc túi khoai lang đỏ khô kia, đặt lên trên bàn, sau khi tắt đèn dầu xong thì nhanh chóng trèo lên giường.
Nhưng mà hai người không ngủ cùng nhau, một người ngủ ở phía đông giường đất, một người ngủ ở phía tây giường đất, giữa hai người rộng như cách một ngân hà.
Lục Hướng Noãn nương theo tắt đèn dùng ý thức đi vào không gian, tìm sách lúc trước khi mình còn đi học, trong một lần tình cờ kết bạn với một đại sư trung y vô cùng nổi tiếng, Lục Hướng Noãn đã đi theo ông ấy học một thời gian.
Cơ bản là bắt mạch còn có kê thuốc, cô đã học gần hết.
Nhưng mà đại sư trung y kia còn là người đứng đầu bên phụ khoa, riêng phí đăng ký tại bệnh viện của ông ấy đã lên tới 600 tệ, phải biết rằng phí đăng ký của Lục Hướng Noãn chỉ mới 6.5 tệ, có thể nghĩ tới chênh lệch này không phải chỉ nhỏ tí tẹo.
Thậm chí có vô số người từ khắp nơi trên cả nước đến để chữa bệnh.
Mấy chứng bệnh khó của phụ nữ như kinh nguyệt không đều, đau bụng kinh, lượng kinh ít, vô sinh ông ấy còn có thể chữa, hơn nữa là loại thuốc có thể chữa được bệnh, tiền thuốc còn rất rẻ.
Chẳng qua người bệnh đưa cờ thưởng tới, văn phòng của ông ấy không có chỗ để, lãnh đạo ở bệnh viện còn đặc biệt để một phòng chuyên đặt mấy thứ này.
Mà Lục Hướng Noãn cũng may mắn chứng kiến y thuật cao minh của ông ấy, bởi vì cô kinh nguyệt ít còn không có quy luật là được ông ấy bắt mạch ra.
Tuy lúc ấy cô cũng là sinh viên học y, nhưng mà có bệnh cô lại không tự biết.
Sau này cô không tin đến bệnh viện làm kiểm tra siêu âm màu, phát hiện đúng là vậy.
Trong buồng trứng của cô mọc một cái u nang to cỡ 12 centimet, dựa vào trung y điều trị đã không còn kịp.
Bởi vì buồng trứng có nguy hiểm xoay chuyển vỡ ra bất cứ lúc nào, nếu một khi xảy ra loại tình huống này, vậy đợi Lục Hướng Noãn chỉ có một con đường.
Trong tình huống độc thân chưa từng mang thai, cắt bỏ buồng trứng hoại tử, có thể nghĩ tới đây là đả kích trầm trọng cỡ nào đối với sinh viên nữ còn chưa tốt nghiệp như cô.
Cho nên Lục Hướng Noãn kiểm tra ra lập tức liên lạc với giáo viên của cô trước tiên, mong bà ấy mổ chính.
Hơn nữa lúc trước làm phẫu thuật trong tay cô không có đủ tiền, cũng là Hứa Nhạc biết xong không nói hai lời chuyển ba vạn vào tài khoản của bệnh viện.
Lúc ấy cô còn mắng chửi anh ta một trận.
Sau này đợi cô làm phẫu thuật xong, được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật, người đầu tiên cô nhìn thấy là Hứa Nhạc, càng khỏi phải nói mấy ngày sau khi phẫu thuật xong, anh ta không ngủ không nghỉ ở bệnh viện chăm sóc cô.
Mấy ngày cô nằm viện được anh ta nuôi béo không ít, nhưng thật ra Hứa Nhạc tiều tụy đôi mắt xanh đen, đổ túi nước tiểu, mua cơm, gọi y tá…
Tóm lại là không có việc gì anh ta không làm.
Lục Hướng Noãn cảm kích, bởi vì ở trong lòng cô Hứa Nhạc đã sớm vượt qua người nhà.

Bạn cần đăng nhập để bình luận