Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 944: Đại đội Thanh Sơn

Hồ Ái Hương tự mình làm tinh bột mì, chiên trong mỡ lợn cho đến khi chín vàng, sau đó cho cà chua và rau củ vào xào chung, nấu chín mới đổ cá vào.
Cuối cùng thêm tỏi Lục Hướng Noãn tự giã, cùng với hai giọt dầu vừng, cùng với một gáo nước, lúc này mì cá hoàn thành.
Mùa hè không có khẩu vị gì, ăn mì cá này thích hợp nhất, mát lạnh, không cần nhai cẩn thận đã đi xuống bụng, nhưng mà làm hơi lâu, một nồi mì cá này tốn thời gian tới giữa trưa của Hồ Ái Hương.
Chuyện gì cũng không làm, chỉ làm món này.
Khi sắp tan làm Lưu Quốc Diệu còn chưa trở về, Hồ Ái Hương không đợi nữa, múc một bát cho Lục Hướng Noãn:
“Hướng Noãn, chúng ta ăn trước đi, đừng đợi chồng chị nữa.”
“Chị dâu, đợi thêm lát nữa đi.”
Lục Hướng Noãn mới nói xong thì Lưu Quốc Diệu trở về, không bủn xỉn khen ngợi:
“Hướng Noãn, tay nghề làm mì cá của vợ tôi là số một, hôm nay cô được ăn thì nên ăn nhiều một chút.”
Hồ Ái Hương da mặt mỏng nghe anh ta nói thì đỏ mặt, cô ấy dùng tay đẩy Lưu Quốc Diệu:
“Lắm miệng làm gì, nhanh đi rửa tay đi, không thấy mọi người đều đang đợi anh sao?”
Lưu Quốc Diệu cũng không giận, cười ha ha hai tiếng, sau đó đi rửa tay.
Mà lúc này Hồ Ái Hương bình tĩnh nói với Lục Hướng Noãn: “Đừng nghe chồng chị nói linh tinh, chị chỉ làm bừa vậy thôi, nếu em thích ăn lần tới chị dâu lại làm cho em.”
Lục Hướng Noãn cười dịu dàng nói: “Cảm ơn chị dâu.”
Đợi Lưu Quốc Diệu mới ngồi xuống, ba người bưng bát lên ăn.
Món này có nước lại có mì, chiếm đầy bao tử, no cũng nhanh mà đói cũng nhanh, cho dù Lưu Quốc Diệu ăn rất nhiều cũng chỉ có thể ăn ba bát.
Lưu Quốc Diệu đặt bát xuống chẹp miệng, dường như còn đang hồi tưởng lại dư vị, tay nghề của vợ anh ta đúng là càng ngày càng tốt.
Lục Hướng Noãn ăn hai bát xong thì không chịu ăn nữa, bát thứ hai trên tay cô cũng là Hồ Ái Hương kiên trì múc cho cô.
Không phải là ăn không ngon, mà là hiện giờ lương thực khan hiếm, cô đến nhà người ta làm khách, từ trước đến nay đều là ăn bốn năm phần no thì không ăn nữa.
Lưu Quốc Diệu nhìn Lục Hướng Noãn ăn xong, mím môi gian nan nói:
“Con người tôi ăn nói vụng về, không biết nói mấy lời dễ nghe, sau này cô cứ coi nơi này như nhà mình, đừng khách sáo với tôi và chị dâu cô, khi nào muốn tới thì tới.”
Sau khi nói xong, trên gương mặt trải qua sương gió nhiều năm đỏ bừng lên.
Hồ Ái Hương cũng ở bên cạnh nói tiếp lời: “Hướng Noãn, nghe chồng chị đi.”
Từ lúc không hiểu sao cô lại đến nơi này, rất nhiều người cô gặp đã dùng thiện ý là nhiệt tình hàn gắn lại trái tim vốn vì thơ ấu mà rách nát của cô.
Lục Hướng Noãn cười gật đầu, ngay khi cô định dọn dẹp phòng bếp giúp Hồ Ái Hương, thì bị Lưu Quốc Diệu cưỡng chế rời đi.
Việc trong nhà vẫn luôn do anh ta làm, chủ yếu là anh ta sợ mệt vợ mình.
Lục Hướng Noãn ngồi ở trong phòng nói chuyện với Hồ Ái Hương một lát, nghĩ tới buổi chiều còn có việc cần làm, cô vừa định mở miệng nói trở về, thì nghe Hồ Ái Hương mời cô đến đại đội Thanh Sơn gần đây mua dưa hấu.
Lục Hướng Noãn nghi ngờ nói: “Dưa hấu ư? Hiện giờ đã bán rồi ạ?”
Hồ Ái Hương bị dáng vẻ ngây thơ của Lục Hướng Noãn làm cho vui vẻ, vì thế cười giải thích với cô:
“Có bán, nhưng mà chúng ta phải đến đại đội mua, hàng năm vào lúc này đại đội Thanh Sơn chỉ bán dưa hấu kiếm ít tiền! Đại đội Thanh Sơn là đất cát, dưa hấu trồng ra vừa to vừa ngọt.
Những năm qua vào lúc này chị và chồng đều mua mấy quả, đặt ở nhà. Đến lúc đó cho vào giếng, mùa hè ăn khỏi phải nói thoải mái cỡ nào.”
Dạo này không cho phép người ta mua bán, nhưng cho phép cùng cổ vũ tập thể kiếm tiền, mỗi đại đội kiếm được bao nhiêu tiền đều là bản lĩnh của bọn họ, công xã không tham dự.
Công xã quan tâm chỉ có thuế lương thực hàng năm nộp lên có đủ hay không, lấy mấy đại đội gần quân khu làm ví dụ, mỗi đại đội đều có nghề phụ của mình.
Chẳng qua nghề phụ của đại đội Thanh Sơn khiến người ta đỏ mắt, chuyện này là nhờ đại đội trưởng người ta nhìn xa trông rộng, lấy được một chuyên gia nhà nông ở tỉnh.
Đến mùa hè này, các đội viên không chỉ có thể được chia dưa hấu, còn có thẻ lấy được tiền chia hoa hồng ngoại trừ công điểm.
Lục Hướng Noãn bị cô ấy thuyết phục, vì thế hai người hẹn nhau bốn giờ chiều xuất phát, đến đại đội Thanh Sơn mua dưa hấu.
Đợi Lục Hướng Noãn rời đi, Hồ Ái Hương lại đến hỏi Trình Hiểu Yến và Trương Cải Liên có quan hệ tốt với cô ấy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận