Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 730: Những lời thanh niên trí thức Lục nói là thật sao

Cho nên khi cô ta thấy trong ruộng có người làm việc ngất xỉu, cho nên cô ta cũng giả vờ ngất theo, cô ta chính là muốn không làm việc.
Mà khi cô ta mở mắt tỉnh lại thấy Lục Hướng Noãn trắng nõn sạch sẽ ngồi trên ghế, càng thêm sinh ra ghen ghét.
Người này không cần xuống ruộng làm việc thì thôi, còn đoạt người đàn ông của cô ta.
Đúng vậy, Thạch Hồng Ngọc đã coi Hoắc Cảnh Xuyên là người đàn ông của cô ta.
Lục Hướng Noãn nhận thấy được sau lưng có người không có ý tốt nhìn chằm chằm mình, cho nên quay đầu lại nhìn.
Vừa vặn nhìn thẳng vào Thạch Hồng Ngọc.
Thạch Hồng Ngọc có chút chột dạ nhưng nghĩ tới Hoắc Cảnh Xuyên, nghĩ tới lần tước Lục Hướng Noãn khiến mình mất mặt trước mặt nhiều người như vậy, ánh mắt lập tức trở nên ác độc hơn.
Khóe miệng Lục Hướng Noãn nhếch lên nụ cười nhạo, sau đó đi tới trước mặt Hoắc Đại Khánh, trực tiếp vạch trần chuyện Thạch Hồng Ngọc giả vờ ngất xỉu trước mặt mọi người.
Bởi vì vừa rồi khi cô bắt mạch, cô không chỉ không phát hiện ra khác thường, còn phát hiện mí mắt của Thạch Hồng Ngọc giật giật, căn bản không giống người bị hôn mê.
Đối với mình ghét, Lục Hướng Noãn làm việc từ trước tới nay đều không để lối thoát.
Bởi vì chuyện các đội viên bị đói, trong lòng Hoắc Đại Khánh vốn đang bực bội, kết quả nghe Lục Hướng Noãn nói như thế gương mặt lập tức đen lại.
“Thanh niên trí thức Thạch, những lời thanh niên trí thức Lục nói là thật sao?”
Lúc này trong lòng Thạch Hồng Ngọc hoảng loạn, nhưng cô ta biết lúc này càng phải bình tĩnh, cho nên vẫn luôn phủ nhận cách nói của Lục Hướng Noãn.
Còn chụp mũ cho Lục Hướng Noãn, nói cô muốn tìm mình gây phiền phức.
Lục Hướng Noãn cố nén xúc động đánh người nói:
“Y thuật của tôi, trong lòng các đội viên đều biết rõ, huống hồ tôi và cô vốn không có giao thoa gì, tôi đổ oan cho cô làm gì.
Nhưng mà cô không biết trong lòng tồn ý xấu gì, trong đội vốn đang bận rộn, cô lại giả vờ bất tỉnh ngã xuống đất.”
Những người khác nghe Lục Hướng Noãn nói đều sôi nổi gật đầu, đặc biệt là Hà Hoa mang thai càng đứng ra chống lưng cho Lục Hướng Noãn.
Lúc trước nếu không có Lục Hướng Noãn, đã không có đứa bé trong bụng cô ấy.
Thạch Hồng Ngọc không nghĩ tới nhân duyên của Lục Hướng Noãn tốt như vậy, nửa đại đội đều nói chuyện thay cô, cho nên gương mặt hết xanh lại trắng.
Tuy Thạch Hồng Ngọc còn đang cố giảo biện, nhưng người sáng suốt vừa nhìn là nhìn ra được cô ta đang nói dối.
Hoắc Đại Khánh tràn ngập thất vọng nhìn Thạch Hồng Ngọc:
“Hiện giờ trong đội đang như vậy mà cô còn ở đây gây chuyện. Thanh niên trí thức Thạch, cô trở về thu dọn đồ đi, tôi đưa cô đến văn phòng thanh niên trí thức.”
Đại đội bọn họ không thể có người như vậy, một mẩu phân chuột làm hỏng nồi cháo, vào thời khắc mấu chốt như vậy, Hoắc Đại Khánh càng phải duy trì tỉnh táo.
Thạch Hồng Ngọc bị những lời này của Hoắc Đại Khánh dọa sợ, cô ta không muốn rời khỏi nơi này, cô ta còn chưa gả cho Hoắc Cảnh Xuyên mà.
Cho nên Thạch Hồng Ngọc kịp phản ứng vội vàng đau khổ cầu xin Hoắc Đại Khánh, còn thừa nhận mình sai rồi.
Khóc lóc vô cùng thảm thiết, ai nhìn cũng đau lòng.
Mấy thanh niên trong đội đau lòng muốn chết, vừa định mở miệng cầu xin Hoắc Đại Khánh, thì bị người trong nhà kéo lại.
Chỉ có thể bất đắc dĩ nâng mắt nhìn.
Người trong đội đều tán thành cách làm này của Hoắc Đại Khánh, đặc biệt là đám phụ nữ trong đội, bọn họ đã sớm nhìn Thạch Hồng Ngọc không vừa mắt, ước gì cô ta nhanh chóng rời đi.
Một cô gái còn chưa xuất giá, mỗi ngày đều mắt đi mày lại với mấy thanh niên trong đội.
Nếu nhà người nào cưới cô ta, vậy không phải là đội nón xanh trên đầu ư.
Hoắc Đại Khánh không dao động, nếu cô ta không thu dọn, thì tìm mấy thím trong đội, đến khu thanh niên trí thức dọn đồ giúp cô ta.
Ngay sau đó bảo Triệu Hồng Mai kéo cô ta lên xe bò, cho dù Thạch Hồng Ngọc không muốn, nhưng không có sức lực mạnh như Triệu Hồng Mai, chỉ một lát đã bại trận dưới tay Triệu Hồng Mai.
Sau đó không tình nguyện khóc lóc ngồi trên xe bò đến huyện thành.
Chẳng qua trước khi rời đi, Thạch Hồng Ngọc hung dữ trừng Lục Hướng Noãn một cái.
Lục Hướng Noãn nhìn thấy ánh mắt của cô ta thì cười mỉa một tiếng, chỉ mong Thạch Hồng Ngọc có thể tự mình cầu phúc đi.
Nếu không đợi tới nông trường Thanh Sơn, cho dù không chết chỉ sợ cũng phải lột một tầng da.
Thạch Hồng Ngọc hoàn toàn không uy hiếp được cô.
Hoắc Cảnh Xuyên còn không biết Lục Hướng Noãn đã giải quyết một mối tai họa ngầm cho anh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận