Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 743: Vương Hiểu Linh kết hôn

Toàn thân từ trên xuống dưới kích động đến run rẩy, đôi mắt ửng đỏ, nước mắt không chịu khống chế chảy ra.
Sau này cô gái nhỏ là của anh, của một mình anh.
Nhưng mà Hoắc Cảnh Xuyên còn không quên chuyện chính, vô cùng trịnh trọng đeo nhẫn bạc trong tay lên ngón tay Lục Hướng Noãn.
Rất vừa vặn, cũng rất đẹp.
Lục Hướng Noãn nhìn Hoắc Cảnh Xuyên khóc đến rối tinh rối mù, cảm thấy anh lúc này trông thật đáng yêu.
Một lát sau, Hoắc Cảnh Xuyên mở miệng nói:
“Anh phải đi đây, Vương Giải Phóng còn đang ở huyện thành đợi anh, đợi ngày mai anh lại qua đây.”
“Ừm, đi đường cẩn thận nhé.”
Ngay sau đó, Lục Hướng Noãn tiễn Hoắc Cảnh Xuyên ra cửa.
Khi Hoắc Cảnh Xuyên sắp rời đi, Lục Hướng Noãn đánh giá bốn phía không có ai, thì kiễng chân hôn nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước lên môi Hoắc Cảnh Xuyên, nhưng không ngờ bị Hoắc Cảnh Xuyên kịp phản ứng hôn sâu hơn.
Cuối cùng Lục Hướng Noãn thở hổn hển, trừng Hoắc Cảnh Xuyên một cái.
Lúc này Lục Hướng Noãn căn bản không biết dáng vẻ của cô hiện giờ mê người cỡ nào, Hoắc Cảnh Xuyên nhìn mà hỏa khí dâng trào, đôi mắt đỏ lên, Hoắc Cảnh Xuyên sợ không khống chế nổi nên nhanh chóng đạp xe rời đi.
Nhanh thôi, chỉ mấy ngày nữa.
Lục Hướng Noãn nhìn Hoắc Cảnh Xuyên chạy trối chết, trên gương mặt tràn ngập ý cười, mãi đến khi anh biến mất dưới ánh trăng, Lục Hướng Noãn mới xoay người về phòng.
Vương Hiểu Linh còn đang mặt đỏ bừng nghe Vương Tú Lan nói chuyện phải làm trong buổi tối kết hôn, càng nghe càng xấu hổ, cuối cùng giọng nói nhỏ như muỗi kêu.
Vương Tú Lan thân là người từng trải nhìn ra được Vương Hiểu Linh ngượng ngùng, nên không nói thêm gì nữa.
Chỉ thấy Vương Tú Lan lén lút lấy một quyển sách nhỏ trong lòng ra nhét vào tay Vương Hiểu Linh:
“Nếu tối ngày mai có gì không hiểu, thì mở ra xem, cháu là thanh niên trí thức, cháu biết chữ.”
Cảnh tượng này vừa vặn bị Lục Hướng Noãn đi vào nhìn thấy, Lục Hướng Noãn cảm thấy khó hiểu nhìn hai bọn họ, nhưng cũng không nói gì.
Mà Vương Hiểu Linh thấy Lục Hướng Noãn đi vào xong, biết đồ trong tay mình là gì Vương Hiểu Linh giống y như ăn trộm nhanh chóng nhét đồ vào trong túi, không được tự nhiên dùng tóc che khuất gương mặt.
Còn Vương Tú Lan thì nhanh chóng trở về nhà.
Buổi tối, nằm trên giường đất.
Vương Hiểu Linh còn có chút khẩn trương đối với hôn sự ngày mai, cô ấy quay đầu nhìn Lục Hướng Noãn bên cạnh:
“Lục Hướng Noãn, cô ngủ chưa? Tôi hơi khẩn trương.”
Ngay khi cô ấy cho rằng Lục Hướng Noãn đã ngủ, không ngờ Lục Hướng Noãn mở miệng:
“Cô lại không ngủ, ngày mai cô sẽ có hai quầng thâm mắt xuất giá, đến lúc đó sẽ rất khó coi.”
Nhưng mà Lục Hướng Noãn nói xong thì hối hận, bởi vì màu da của Vương Hiểu Linh, cho dù cô ấy có quầng thâm mắt cũng không hiện ra.
Mà Vương Hiểu Linh thì nghiêm túc: “Bây giờ tôi sẽ ngủ ngay.”
Không có người nào không hi vọng ngày mình kết hôn sẽ xinh đẹp nhất, cho dù là Vương Hiểu Linh không để bụng dáng vẻ bên ngoài cũng không ngoại lệ.
Lục Hướng Noãn cười một cái sau đó nhắm mắt ngủ, nhưng trong đầu vẫn luôn là bóng dáng của Hoắc Cảnh Xuyên.
Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, Lục Hướng Noãn và Vương Hiểu Linh đã tỉnh.
Lục Hướng Noãn suy xét đến chỉ sợ hôm nay Vương Hiểu Linh muộn mới có thể ăn cơm, cho nên rời giường nấu bát mì cho cô ấy, bên trên còn có một quả trứng ốp lết.
Vương Hiểu Linh cũng biết làm phiền Lục Hướng Noãn nhiều lần, dứt khoát lần này không làm kiêu nữa, mà ăn luôn.
Tương lai sau này còn dài, luôn có thời gian trả lại.
Đợi Vương Hiểu Linh ăn xong, Lục Hướng Noãn nhân lúc còn chưa có người tới, lấy đồ mình chuẩn bị cho Vương Hiểu Linh trong tủ ra.
Là một cái chăn bông nặng 2.5 cân, chăn là chúc sớm sinh quý tử, món đồ cát lợi.
Vương Hiểu Linh thấy rõ đồ xong, lập tức từ chối, những thứ khác cô ấy có thể nhận, nhưng chăn này quá quý giá, cô ấy không chịu nhận.
Chỉ riêng vải làm chăn này, đều phải tích cóp từ rất lâu.
Nhưng Lục Hướng Noãn cũng mặc kệ nhiều như vậy, trực tiếp ném vào trong rương hồi môn của cô ấy.
Vương Hiểu Linh thấy Lục Hướng Noãn kiên trì như vậy, cũng không nói gì nữa, bắt đầu tính toán trong lòng đợi Lục Hướng Noãn kết hôn, cô ấy sẽ trả gì.
Khi sắp tới giữa trưa, Vương Giải Phóng mới dẫn theo người tới đây.
Lục Hướng Noãn liếc mắt một cái thấy được Hoắc Cảnh Xuyên đi trong đám người tới đón dâu.
Rất rõ ràng, Hoắc Cảnh Xuyên cũng thấy được cô gái nhỏ của anh trước tiên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô.
Vương Giải Phóng nhìn thấy nàng dâu của anh ta, suýt nữa kích động đến mức chửi bậy, cuối cùng trong tiếng ồn ào của mọi người ôm Vương Hiểu Linh lên xe.

Bạn cần đăng nhập để bình luận