Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 146: Điên rồi điên rồi

Trong lòng cô ta hận Lục Hướng Noãn muốn chết, ước gì cô chết sớm một chút, bây giờ nghe được cô đã mất, trong lòng vô cùng hả giận.
Nhưng mà cô ta thông minh hơn Lâm Hạo, biết Lục Hướng Noãn rất quan trọng đối với Hứa Nhạc, cho nên đi nước cờ khác.
Đàn ông ấy mà, không phải đều là động vật nửa thân dưới sao?
Cô ta không tin, Hứa Nhạc không ăn chiêu này của cô ta.
Vì thế Vương Thuần Nhiên bắt đầu õng ẹo tạo dáng trước mặt Hứa Nhạc, thậm chí cúc áo trước ngực cũng bị cô ta mở ra hai cái, lộ ra bộ ngực to trắng bóng 36D.
Khiến người ta vừa thấy là muốn nhào lên cắn hai cái.
Lúc này Lục Hướng Noãn cũng nhìn ra được kỹ nữ trà xanh muốn làm gì, muốn sắc dụ Hứa Nhạc, đúng là chiêu cô ta có thể nghĩ ra được.
Vương Thuần Nhiên không làm được chuyện gì khác, dáng vẻ hồ ly tinh câu người thì rất lợi hại, đời trước là người ở thanh lâu đúng không.
“Học trưởng à, anh nhất định phải kiên trì điểm mấu chốt đấy.” Hình ảnh hương diễm này, một người phụ nữ như cô nhìn suýt nữa nhiệt huyết sôi trào, càng khỏi phải nói lão xử nam hơn ba mươi tuổi Hứa Nhạc.
“Muốn bị tôi làm sao?” Hứa Nhạc nhìn dáng vẻ hạ tiện của cô ta, khóe miệng nhếch lên nụ cười trào phúng.
“Ừm.” Vương Thuần Nhiên nghe anh ta hỏi thẳng như vậy thì e thẹn gật đầu, sau đó cởi quần áo.
Mà Lâm Hạo thì nghiến răng nghiến lợi nhìn, bởi vì Vương Thuần Nhiên là vợ anh ta, tuy anh ta không được nhưng không đại biểu anh ta đồng ý để cô ta đội nón xanh cho mình.
Còn ở ngay trước mặt anh ta như vậy.
Chỉ một lát sau Vương Thuần Nhiên đã cởi sạch chỉ còn áo lót và quần chữ T, sau đó quỳ gối trước mặt Hứa Nhạc khoe khoang câu dẫn anh ta.
“Mẹ kiếp, Hứa Nhạc tên khốn nạn này, không nói võ đức.” Chuyện này khiến Lục Hướng Noãn tức điên lên, không có một chút tự chủ nào, mặt hàng rác rưởi như vậy mà cũng coi trọng.
Mà Lâm Hạo thật sự không chịu nổi, mở miệng mắng: “Vương Thuần Nhiên, tao hóa này, ông đây còn chưa chết đâu.”
Nhưng mà Vương Thuần Nhiên mặc kệ anh ta mắng thế nào, bởi vì hiện giờ cái mạng nhỏ của mình bị Hứa Nhạc nắm trong tay.
Mà Hứa Nhạc quay đầu nhìn Lâm Hạo đang mở miệng phun hương thơm, sau đó liếc mắt ra hiệu với Vương Thuần Nhiên.
Lục Hướng Noãn thì vẻ mặt mơ hồ nhìn Hứa Nhạc, không biết anh ta có ý gì.
Ngay khi Lục Hướng Noãn còn chưa rõ là có chuyện gì, Vương Thuần Nhiên bắt đầu cởi quần lót ra.

Lúc này lão xử nữ hơn ba mươi tuổi Lục Hướng Noãn mới hiểu chơi mà Hứa Nhạc làm mà Hứa Nhạc nói là gì, đồ không biết cố gắng.
Xong rồi, tên Hứa Nhạc này không sạch sẽ, còn trẻ tuổi không học cái tốt, lại đi học mấy thứ ghê tởm như vậy, cô muốn hành hung anh ta một trận.
Một lát sau.
Vương Thuần Nhiên đã dâng trào tình dục, gương mặt đỏ bừng, ánh mắt quyến rũ nhìn Hứa Nhạc.
Thấy anh ta vẫn luôn không có động tĩnh, trái lại tự mình bò lên người Hứa Nhạc.
Kết quả giây tiếp theo bị Hứa Nhạc ghét bỏ kéo xuống dưới.
“Không chịu nổi sao?”
“Ừm.” Vương Thuần Nhiên cuộn tròn cơ thể gật đầu.
Hứa Nhạc nhìn thoáng qua Lâm Hạo đang phun hương thơm, sau đó gọi điện thoại, chỉ một lát sau mười mấy người đàn ông vạm vỡ tiến vào.
“Mẹ kiếp, tên Hứa Nhạc này muốn làm gì?” Hiện giờ Lục Hướng Noãn không nhìn thấu Hứa Nhạc có chủ ý gì.
Anh ta không giống với học trưởng phong độ nhẹ nhàng ăn mặc văn nhã, thỉnh thoảng mới bạo lực trong ấn tượng của mình chút nào.
“Tặng cho hai người.”
Hứa Nhạc vừa dứt lời, mười mấy người đàn ông vạm vỡ lập tức lao tới chỗ Vương Thuần Nhiên, kéo mảnh vải cuối cùng trên người cô ta ra.
Mà Vương Thuần Nhiên không nghĩ tới Hứa Nhạc sẽ đối xử với cô ta như vậy, cô ta bị dọa vẫn luôn thét chói tai muốn tránh đi, nhưng mà đâu phải chuyện dễ dàng như thế.
Mà Lâm Hạo đau khổ nhắm mắt vào, nhưng bị Hứa Nhạc thấy được uy hiếp một lát, Lâm Hạo lập tức mở to mắt.
Mà Lục Hướng Noãn cũng không biết nên nói gì mới tốt, cô xin lỗi vì mới đổ oan cho anh ta, nhưng không thể không nói, nhìn cảnh tượng trước mắt thực sự thống khoái.
Không biết qua bao lâu, Lục Hướng Noãn cảm thấy trời cũng sắp tối lại, những người này mới buông tha cho Vương Thuần Nhiên, Hứa Nhạc vung tay lên bọn họ đều rời đi.
Sau đó để lại Vương Thuần Nhiên trợn trắng mắt vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc.
Mà Lâm Hạo cũng xem toàn bộ quá trình, lòng bàn tay đã bị anh ta cào chảy máu khắp nơi.
“Lúc trước các người làm nhiều chuyện độc ác với Lục Hướng Noãn như vậy, cũng đủ khiến các người chết nghìn lần vạn lần.” Hứa Nhạc cũng là sau này tìm thám tử tư, mới phát hiện những chuyện thiếu đạo đức của Lâm Hạo và Vương Thuần Nhiên làm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận