Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 257: Vương Giải Phóng đưa ra chủ ý không đứng đắn

Vì thế Vương Giải Phóng đến hợp tác xã mua bán mua hai món ăn, về nhà tự mình làm đĩa đậu rang, hai người ngồi trên giường đất uống.
Toàn bộ hành trình Hoắc Cảnh Xuyên không nói một lời, Vương Giải Phóng mới rót rượu cho anh, anh lập tức bưng lên uống cạn.
Liên tục mấy chén vào bụng, mặt cũng không thấy đỏ.
Nhưng lại khiến Vương Giải Phóng hơi sợ hãi, vội vàng tiến lên đoạt chén rượu của anh, đâu biết bị Hoắc Cảnh Xuyên phát hiện tránh mất.
Vương Giải Phóng không cướp được, cuối cùng anh ta chỉ có thể không biết làm thế nào nhìn anh mượn rượu giải sầu.
Chẳng qua giải sầu thì giải sầu, anh giải sầu gì chứ, không phải ngày hôm qua vẫn còn rất tốt sao?
Vương Giải Phóng vừa định nói chuyện, nhưng khi thấy dáng vẻ của Hoắc Cảnh Xuyên thì lập tức câm miệng, sau đó bưng chén rượu trên bàn uống hết chén này tới chén khác.
Uống quá nhanh nên bị sặc, cộng thêm tửu lượng của Vương Giải Phóng vốn không cao, cho nên không bao lâu đã hơi choáng váng.
Nhưng mà lần này anh ta thật sự uống rượu vào lấy thêm can đảm, giống như người anh em tốt vỗ bả vai của Hoắc Cảnh Xuyên, kèm theo men say nói:
“Đoàn trưởng Hoắc, có gì khó xử anh cứ nói với tôi, chỉ cần tôi giúp được anh, cho dù tôi lên núi đao xuống biển lửa đều sẽ hoàn thành giúp anh.”
Kết quả anh ta mới nói xong, đã bị Hoắc Cảnh Xuyên ghét bỏ hất tay đặt lên vai mình xuống, nhưng mà Vương Giải Phóng uống say cũng không để ý, tiếp tục xưng anh gọi em với anh.
Hoắc Cảnh Xuyên nghe ầm ĩ bên tai, tâm trạng càng ngày càng bực bội, cuối cùng trực tiếp cầm chai rượu trắng lên uống ừng ực.
Mãi đến khi cả chai vào bụng, anh mới bình tĩnh hơn một chút, cúi đầu nhìn Vương Giải Phóng uống say đang phát điên, giọng nói lạnh lùng nói:
“Nếu cô gái anh thích sắp kết hôn, chú rể không phải là anh anh sẽ làm thế nào?”
“Chú rể… Không phải tôi ư? Vậy anh ta sẽ… Xong đời.” Vương Giải Phóng lẩm bẩm nói, sau khi nói xong anh ta cảm thấy không thích hợp, cố gắng tỉnh táo lại nói: “Đoàn trưởng Hoắc, người đó… Người đó là anh ư?”
Hoắc Cảnh Xuyên không nói chuyện, nhưng gật đầu, bởi vì anh thực sự không muốn thừa nhận hiện thực này, nhưng sự thật chính là như vậy.
“Anh đợi… Tôi… Một lát…” Vương Giải Phóng cảm thấy mình đã biết bí mật lớn không thể biết, hai chân run rẩy, nghiêng ngả lảo đảo đến lu nước to trong phòng bếp nhà mình, sau đó chui đầu vào trong lu nước.
Thật lạnh…
Con người Vương Giải Phóng vốn men say tới nhanh đi cũng nhanh, cho nên đầu lập tức tỉnh táo lại, men say trên mặt cũng biến mất, chẳng qua trên người ướt đẫm.
Nhưng mà lúc này anh ta không để ý, vẻ mặt hưng phấn chạy vào trong phòng, ngồi xuống.
Giống y như bà mối bát quái cười hề hề nhìn Hoắc Cảnh Xuyên, không còn sợ anh như trước:
“Đoàn trưởng Hoắc, chuyện theo đuổi con gái cứ giao cho tôi, anh nói tình hình với tôi đi, tôi đưa ra chủ ý cho anh. Con người tôi nhìn không được, nhưng biết nhiều đường ngang ngõ tắt…”
Ý thức được mình càng nói càng ngứa da Vương Giải Phóng nhanh chóng kéo đề tài về chính đạo, sợ anh ta để lại ấn tượng không tốt trước mặt thần tượng Hoắc Cảnh Xuyên.
“… Vừa rồi tôi muốn nói bên tôi không được, nhưng mà tôi biết rất rõ tâm tư của con gái, việc này anh cứ yên tâm giao cho tôi.” Cuối cùng Vương Giải Phóng cũng kéo vấn đề trở về.
Khi thấy trên mặt Hoắc Cảnh Xuyên không có biến hóa gì, anh ta chột dạ thở phào nhẹ nhõm.
Hoắc Cảnh Xuyên nghe anh ta nói xong, sau đó không nói một lời vẻ mặt không chút biểu cảm nhìn anh ta.
Nhưng thật ra Vương Giải Phóng bị anh nhìn chằm chằm sau lưng phát lạnh, tuy hiện giờ anh ta đã làm tới vị trí cục trưởng, nhưng ở giữa có bao nhiêu nước anh ta biết.
Đối mặt với Hoắc Cảnh Xuyên có danh hiệu Diêm Vương trong bộ đội, ít nhiều gì anh ta hơi sợ.
Rất lâu sau Hoắc Cảnh Xuyên mới nói mọi chuyện ra, nhưng mà giấu tên của Lục Hướng Noãn đi, chẳng qua nói câu thân phận là thanh niên trí thức.
Dù sao cũng là đàn ông, chắc chắn hiểu những quanh co lòng vòng trong tâm tư của đàn ông, có lẽ nhất kiến chung tình là coi trọng gương mặt người ta.
Vương Giải Phóng nghe xong rất muốn gặp người này, người có thể khiến đoàn trưởng Hoắc nhất kiến chung tình, sẽ xinh đẹp cỡ nào.
Nhưng mà anh ta có cảm giác đoàn trưởng Hoắc không giống loại người nông cạn đó.
Dù sao đám con gái ở đoàn văn công, gương mặt xinh đẹp tới mấy, còn có dáng người khiến người ta nhìn thôi là chảy máu mũi, cũng không thấy anh có phản ứng thái quá.

Bạn cần đăng nhập để bình luận